Trong ánh mắt Khương Tư Nam cũng hiện lên một tia hoảng sợ, nguyên lai Thuần Dương Ngọc Hoàng Kinh hắn một mực không để mắt đến, có thể trở thành Tiên Kinh trấn tộc của Khương tộc, nhất định có lực lượng khủng bố của nó.
- Thuần Dương Ngọc Hoàng kiếm khí, nếu ta có thể cô đọng Thuần Dương Ngọc Hoàng kiếm khí, phối hợp vạn không gian huyệt khiếu, đây chẳng phải là dù Hoàng giả, ta cũng có thể trực tiếp nghiền ép?
Trong ánh mắt của Khương Tư Nam lộ ra một tia kích động, hắn đã quyết định chủ ý, nhất định phải hảo hảo tu luyện Thuần Dương Ngọc Hoàng Kinh, khai quật lực lượng khủng bố của nó, nhất định có thể làm cho tu vi của mình tăng cao!
Tiên Kinh trấn tộc của Khương tộc, Cửu Dương Bất Diệt Ngọc Hoàng Kinh chính là một môn công pháp cực kỳ khủng bố, sở dĩ người Khương tộc có thể trở thành một trong tám đại gia tộc của Thiên Đế Sơn, một là vì huyết mạch Viễn Cổ tạo nên thiên phú tuyệt thế, một nguyên nhân khác cũng là bởi vì Cửu Dương Bất Diệt Ngọc Hoàng Kinh.
Ngọc Hoàng thần quang cùng Ngọc Hoàng kiếm khí đều là thần thông tiến giai, theo tu vi đề cao, hai môn thần thông này sẽ càng thêm khủng bố, nhất là đến hậu kỳ, thần quang vừa ra, hồn phi phách tán, kiếm khí trảm không, phá diệt thương khung!
Khương Tư Nam phát hiện, nguyên lai mình vẫn là đánh giá thấp Thuần Dương Ngọc Hoàng Kinh.
Sau khi giết tất cả người Vạn Tiên Thành, Khương Tư Nam, Hoàng Thiên Y cùng hai vị lão tổ đi tới chỗ Đại Hoang Tháp.
Hôm nay đối mặt bảo tháp mênh mông to lớn kia, Khương Tư Nam rốt cuộc biết, Đại Hoang Tháp này dĩ nhiên là một kiện Chí Tôn bảo khí, chính là bổn mạng chí bảo của Khương Thái Hư, ở sau khi hắn chết đã thành chỗ thí luyện của Khương tộc.
- Thái Hư tộc huynh...
Thời điểm hai vị lão tổ Thiên Tuyệt Địa Diệt nhìn thấy Đại Hoang Tháp, trong ánh mắt đều lộ ra thần sắc thương cảm, hai mắt đỏ bừng.
Phảng phất như thấy cảnh di tình, thời điểm nhìn đến Đại Hoang Tháp, lại để cho hai vị lão tổ nghĩ tới nam tử Khương tộc đỉnh thiên lập địa năm đó.
Đại Hoang Tháp chính là một kiện Chí Tôn bảo khí, trước kia hai vị Hoàng giả của Tề Thiên giáo vẫn muốn luyện hóa, nhưng mà không có huyết mạch Khương tộc, làm cho mấy tháng này bọn hắn vẫn tốn công vô ích.
- Thái Hư tộc huynh là thiên tài chói mắt nhất của Khương thị nhất tộc ta ngàn năm trước, có tư cách giác trục Thiên Đế vị, nhưng mà ai có thể nghĩ đến sẽ vẫn lạc ở chỗ này...
Thanh âm của Thiên Tuyệt lão tổ rất tiêu điều, trong ánh mắt hiện ra một tia hoài niệm.
- Hai vị lão tổ, Khương Thái Hư lão tổ là một người như thế nào?
Khương Tư Nam có chút tò mò hỏi, rất hiếu kỳ đối với lão tổ của Thuần Dương nhất mạch.
- Hắn là một anh hùng đỉnh thiên lập địa!
Trong ánh mắt Khương Thiên Tuyệt có một tia sùng kính, thanh âm rất trịnh trọng.
- Ngàn năm trước, Khương Thái Hư chính là thiên tài chói mắt nhất Khương gia ta, không có một trong, không đến trăm tuổi liền trở thành Tôn Thiên Cảnh!
- Hắn từng ở thời điểm Vương Thiên cảnh, một người một kiếm sát nhập chiến trường bách tộc, huyết chiến nghìn vạn dặm, chém giết hơn một ngàn Ma Vương, mấy chục Ma Hoàng, dẫn tới Ma tộc tức giận toàn lực đuổi giết, lại có thể toàn thân trở ra!
- Thời điểm hắn vào Hoàng cảnh, ở Nam Yêu Châu thí luyện, bởi vì mắt thấy Yêu tộc Thánh Địa Huyền Không Sơn ngay lúc đó nuốt ăn trăm vạn Nhân tộc, giận dữ mà giết chóc vô số Yêu tộc, bị trên trăm Yêu Hoàng vây công, lại phản sát trăm Yêu Hoàng, bị Tam Đại Yêu Tôn đuổi giết, tiến vào Nam Hải Dao Trì Thánh Địa, diệu kế thoát thân, hơn nữa bắt được tâm hồn thiếu nữ của Dao Trì Thánh Nữ!
Hắn vì Yêu tộc đồ sát Nhân tộc mà đại chiến, hắn vì bách tộc xâm phạm Thái Sơ Đại Thế Giới mà đại chiến, hắn chiến khắp thiên tài của Thái Sơ Đại Thế Giới, chính là thiên tài chói mắt nhất ngàn năm trước, lúc ấy cái gọi là thiên tài của tất cả Thánh Địa, ở trước mặt hắn tất cả đều ảm đạm thất sắc!
Thanh âm của Khương Thiên Tuyệt vô cùng kích động, trong ánh mắt có một tia hào quang kỳ dị:
- Năm đó bởi vì hắn gặp chuyện bất bình, không quen nhìn Thái Sơ Thánh Địa mạnh nhất Trung Thần Châu lấy mạnh hiếp yếu, chém giết cường giả Thái Sơ Thánh Địa, ngược lại bị Thái Sơ Thánh Địa phái ra vô số Vương giả, Hoàng giả thậm chí cường giả Chí Tôn, vây khốn hắn ở Táng Tiên cấm địa, hắn đẫm máu chiến đấu hăng hái ba ngày ba đêm, trọng thương sắp chết, cũng ở thời khắc cuối cùng đột phá Tôn Thiên Cảnh, mới vào Chí Tôn liền chém giết mười tám Chí Tôn của Thái Sơ Thánh Địa, đột phá vòng vây, quay trở về Thiên Đế Sơn!
Trận chiến ấy thiên địa biến sắc, toàn bộ Thái Sơ Đại Thế Giới đại chấn, nhưng mà đối mặt một Chí Tôn cường đại như thế, tăng thêm Thiên Đế lúc đó chính là người Khương tộc ta, cường giả uy chấn Chư Thiên, sắp phi thăng Tiên giới, coi như là Thái Sơ Thánh Địa được xưng mạnh nhất cũng chỉ có thể nén giận!
Trong ánh mắt Khương Tư Nam lộ ra một tia hướng tới, nghe được cũng cảm xúc bành trướng, nhiệt huyết sôi trào, thật không ngờ tổ tiên Khương Thái Hư lại có chiến tích huy hoàng như thế.
- Như vậy về sau thì sao? Chiến lực của Thái Hư tổ tiên cường đại như thế, vì sao lại bị người ám toán?
Khương Tư Nam có chút nghi ngờ hỏi.
Khương Thiên Tuyệt thở dài một hơi nói:
- Lúc ấy Khương tộc chúng ta vô cùng cường đại, ngay cả Thái Sơ Thánh Địa cũng không thể không cúi đầu, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, lần cạnh tranh Thiên Đế tiếp theo xác thực là của Thái Hư tộc huynh! Nhưng mà Thiên Đế tiền nhiệm, cũng là Tộc trưởng của Khương tộc ta phi thăng Tiên giới, lúc ấy còn có mấy vị Thái Thượng trưởng lão áp chế không nổi tu vi, đồng thời phi thăng Tiên giới, làm cho thực lực của Khương tộc chúng ta đại giảm.
Ở thời điểm này, Khương gia chúng ta lại ra phản đồ, để lộ tin tức này ra ngoài, làm cho những gia tộc dụng tâm kín đáo kia nhìn chằm chằm vào chúng ta, mà ở ngày cuối cùng trước khi Thiên Đế giác trục, Thái Hư tộc huynh bị thần bí nhân ám toán, làm cho ở trong Thiên Đế giác trục bị thua, lúc này chúng ta mới mất đi Thiên Đế vị!
- Nhưng mà hai đại gia tộc căm thù Khương tộc chúng ta cũng không có chiếm được chỗ tốt, bị Thái Hư tộc huynh ở thời khắc mấu chốt nổi giận chém giết, cuối cùng bị một đại gia tộc khác nhặt được tiện nghi, trèo lên Thiên Đế vị!
- Chuyện sau đó, chính là Khương tộc ta bị hai đại gia tộc bức bách, tăng thêm Thái Sơ Thánh Địa nhằm vào, Khương tộc ta tử thương thảm trọng, cơ hồ đã đến biên giới diệt tộc, mới có sự tình tộc nhân hạch tâm của chín mạch ly khai Thiên Đế Sơn, ẩn đi tung tích...