- Phong sư tổ! Có địch nhân sao?
- Địch nhân cái rắm. - Phong Huống trừng mắt nhìn hắn, nói:
- Ngươi đang làm gì đó?
- Vãn bối... - Doanh Thừa Phong lặng đi một chút, không hiểu gì nói:
- Vãn bối đang tiến hành sát khí nhập linh a.
- Ha ha... Sát khí nhập linh? - Phong Huống cười lạnh một tiếng, nói:
- Ngươi cho rằng sát khí nhập linh là một chuyện rất dễ dàng sao?
Doanh Thừa Phong trợn trừng hai mắt, nghi ngờ nói:
- Chẳng lẽ sát khí nhập linh lại không dễ dàng sao?
Hắn trước kia sở dĩ không thể đem sát khí quán nhập vào linh khí đó là bởi vì hắn không hiểu phương pháp thao tác. Nhưng nếu như đã biết con đường đem sát khí nhập vào Phong Linh Thạch, như vậy quá trình thực hiện đối với hắn thì không còn bao nhiêu khó khăn nữa.
Hưng mà, Phong Huống cũng hừ nhẹ một tiếng, lời nói có chút thấm thía:
- Thừa Phong! Lão phu biết ngươi có thiên phú dị bẩm, ở trên con đường tu luyện Linh Đạo có được ưu thế hơn thường nhân. Nhưng ngươi phải nhớ kỹ, cơ sở là mấu chốt hết thảy mọi thứ. Ngươi phải làm đến nơi đến chốn, mỗi một bước phải để lại dấu chân rõ ràng, như vậy mới có thể làm cho bản thân đi tới cảnh giới cao nhất.
Doanh Thừa Phong gật đầu, nói:
- Gia sư và chú đều chỉ đạo vãn bối như thế.
Hắn nói những lời này chính mà muốn cho Phong Huống biết bản thân đã nghe lời này nhiều lần lắm rồi, ngài nói điều gì mới mẻ đi.
Phong Huống khẽ lắc đầu, trong lòng thầm than, thiếu niên bây giờ tại sao đều theo đuổi những thứ cao xa như thế a. Nếu như đổi lại là kẻ khác, lão sẽ lập tức tát cho một phát rồi tiếp tục răn dạy, hoặc là không để ý tới nữa.
Nhưng vừa nghĩ tới biểu hiện thiên phú Linh Đạo của Doanh Thừa Phong khiến người người phải kinh ngạc, lão cũng chỉ có bất đắc dĩ lắc đầu nói:
- Thừa Phong! Sát khí nhập linh là một chuyện rất khó khăn, và nguy hiểm, khi chưa có chuẩn bị tốt nhất thì ngàn vạn lần không thể thử, nếu không sẽ gặp nguy hiểm rất lớn a.
Sắc mặt Doanh Thừa Phong lập tức thay đổi, sát khí nhập linh rất nguy hiểm sao?
Nhưng hắn vừa rồi đã tiến hành thử một lần a.
Thấy được biểu hiện trên mặt Doanh Thừa Phong, Phong Huống khẽ vuốt râu mỉm cười nghĩ: "Tiểu tử ngươi rốt cuộc cũng biết sợ, nhìn xem ngươi sau này còn dám xúc động như thế không."
Lão ho nhẹ một tiếng, nói:
- Ngày xưa, lão phu lần đầu tiên tiến hành sát khí nhập linh đều phải hoàn thành dưới sự chỉ dẫn và bảo vệ của sư phụ. - Lão dừng một chút, mắt nhìn vẻ mặt cổ quái của Doanh Thừa Phong trong lòng lại cảm thấy hơi lo lắng. Nếu như phải chịu khổ cực mấy tháng thời gian để mò mẫm mà mới tìm ra được một chút đầu mối sợ rằng sẽ ảnh hưởng rất lớn tới lòng tin của tiểu tử này.
Vì thế lão xoay chuyển lời nói:
- Đương nhiên, sát khí nhập linh đối với những cường giả có sát khí mà nói thì cũng không phải là chuyện gì khó khăn. Dưới sự chỉ điểm của lão phu, nhất định ngươi có thể trong một thời gian ngắn nhất nắm giữ được phương pháp này.
Khóe miệng Doanh Thừa Phong hơi giật giật một chút, nói:
- Phong sư tổ! Ngài... Đã nói chậm một chút.
- Sao lại chậm một bước? - Phong Huống kinh ngạc hỏi.
Doanh Thừa Phong cười khô rnois:
- Vãn bối đã hoàn thành một lần sát khí nhập linh.
- Hoàn thành một lần.... Cái gì? Ngươi nói cái gì? - Phong Huống chỉ kém một chút là nhảy cao lên ba trượng rồi.
Doanh Thừa Phong chỉ vào góc tường để lại cảnh phá hoại khủng bố ở phía xa, nói:
-Vãn bối sau khi nghiên cứu quyển sách ngài đưa cho, đã dùng phương pháp sát khí nhập linh để chế tạo ám khí, cho nên mới tạo thành uy lực như vậy.
Phong Huống sửng sốt nửa ngày nói:
- Ngươi nói là ngươi thành công hoàn thành sát khí nhập linh?
- Vâng.
Ánh mắt Phong Huống quét qua vài lần Doanh Thừa Phong và viên Công Kích Chi Thạch ở trong tay hắn, nói:
- Đã như vậy ngươi tiếp tục làm cho lão phu xem.
- Vâng.
Doanh Thừa Phong ứng tiếng một câu rồi thu liễm tâm thần, hắn đem sát khí ẩn chứa trong tinh thần lực lượng phóng thích ra ngoài.
Lực lượng tinh thần cường đại ngay sau đó tiến vào trong Phong Linh Thạch, hơn nữa bắt đầu dung nhập vào linh tính ở bên trong. Lực lượng tinh thần và linh tính lực lượng đều là một trong những loại lực lượng sinh động ở trên thế giới này, mà trình độ sinh động của sát khí chi lực lại còn cao hơn nhiều.
Khi hai loại lực lượng khác nhau xuất hiện cùng một chỗ lập tức tạo thành một cơn lốc xoáy lực lượng tràn ngập hung hiểm.
Phong Huống cẩn thận quan sát, lão đã sớm hạ quyết tâm, chỉ cần có cái gì không đúng là lập tức ra tay ngăn cản. Lão tự tin với thực lực cường đại của mình tuyệt đối có thể ngăn cản bi kịch phát sinh.
Nhưng mà, làm cho Phong Huống cảm thấy ngoài ý muốn chính là luồng lốc xoáy lực lượng trong Công Kích Chi Thạch tuy rằng mãnh liệt, nhưng nó không phải tự mình hoạt động, mà dựa theo ý niệm của Doanh Thừa Phong đem hai loại lực lượng khác nhau chậm rãi dung hòa lại.
Phong Huống là một trong những siêu cấp Linh Sư, tự nhiên là hắn có thể cảm ứng được biến hóa trong đó.
Tuy nhiên chính bởi vì như thế cho nên lão mới cảm thấy khiếp sợ.
Dẫn động lực lượng trong Phong Linh Thạch tạo thành một dòng lốc xoáy, dùng phương pháp này để dung nhập và đồng hóa sát khí không thể nghi ngờ gì chính là biện pháp thỏa đáng nhất.
Ở trong quyển sách tâm đắc của lão cũng có đề cập tới chuyện này, nhưng đọc được nó là một chuyện còn khi chính thức tự mình động thủ lại là chuyện khác.
Lão làm sao cũng không nghĩ ra được cái đầu của Doanh Thừa Phong được cấu tạo thành bởi cái gì mà lại có thể sáng tạo ra nhiều kỳ tích như thế.
Doanh Thừa Phong thở dài một hơi, hắn thu hồi lại tinh thần lực lượng của mình, mà ở trước mặt hắn viên Công Kích Chi Thạch ẩn chứa sát khí chi lực đang nằm yên trong lòng bàn tay.
- Phù.... - Phong Huống cũng thở dài một hơi, thì thào nói:
- Ngươi làm được, ngươi thật sự làm được.
Doanh Thừa Phong mỉm cười nói:
- Phong sư tổ! Chuyện đơn giản như vậy đương nhiên là có thể dễ dàng làm được rồi.
Muốn thuận lợi hoàn thành quá trình sát khí nhập linh thì phải xét tới khả năng thao túng tinh thần lực lượng của Linh Sư. Khả năng nắm giữ tinh thần lực lượng càng đạt tới trạng thái tỉ mỉ, thì hiệu quả hoàn thành lại càng cao.
Có Trí Linh tọa trấn, Doanh Thừa Phong có lẽ sẽ bị một vấn đề nào đó làm khó, nhưng đối với việc nắm giữ tinh thần lực lượng và chân khí thì lại có lòng tin cường đại trong thiên hạ này không ai có thể so với hắn.
Phong Huống khẽ nuốt ngụm nước bọt, miệng đắng chát nói:
- Việc này rất đơn giản sao?
- Đương nhiên là đơn giản ạ.
- Như vậy bộ sách lão phu đưa cho ngươi, ngươi đã xem được bao nhiêu rồi?
- Đã xem xong toàn bộ rồi ạ. - Doanh Thừa Phong thật lòng nói.
- Nói hươu nói vượn, đây là tâm huyết của lão phu gần trăm năm.... - Phong Huống vừa mới quát lớn một câu, đột nhiên nghĩ tới tiểu tử trước mặt này tuyệt đối không thể nhìn theo lẽ thường, vì vậy chuyển đề tài, hỏi:
- Ngươi xem có hiểu không?
- Đương nhiên là hiểu ạ. - Doanh Thừa Phong thành thực trả lời:
- Đơn giản như vậy nếu như vãn bối nhìn mà không hiểu thì chẳng phải là kẻ ngu ngốc sao?
Sắc mặt Phong Huống lúc xanh lúc đỏ, trong lòng thầm kêu may mắn, may là lão không nói ra bản thân phải khổ tu mất mấy tháng mới có thể nắm giữ được kỹ xảo sát khí nhập linh.
Nếu không ở trước mặt Doanh Thừa Phong, lão chẳng biết vứt mặt mũi đi nơi nào.
Vung tay một chút, Phong Huống nói:
- Nếu xem hiểu rồi là tốt, ngươi hiện tại quán linh đi, để lão phu xem đồ án linh văn này có thể mang tới bao nhiêu uy lực.
Doanh Thừa Phong ứng tiếng, hắn đem viên Công Kích Chi Thạch ẩn chứa sát khí nhẹ nhàng đặt lên trên thanh chủy thủ. Lực lượng tinh thần nhẹ nhàng được hắn phóng thích ra, lực lượng linh tính trong Phong Linh Thạch giống như nổi sóng, một cỗ lực lượng mạn mẽ tràn sang chiếc chủy thủ.
Đồ án linh văn trên thanh chủy thủ tương đối quái dị, phức tạp, đối với lực lượng linh tính mạnh mẽ tiến vào sẽ tạo thành trở ngại nhất định. Nhưng chính vì cố ý gây trở ngại như thế cho nên mới tạo thành loại hiệu quả đột nhiên bùng nổ như thế.
Một lúc lâu sau, khi thanh chủy thủ đã hoàn toàn tràn ngập Công Kích Chi Lực ẩn chứa sát khí, Doanh Thừa Phong mới chậm rãi rút tinh thần lực lượng trở về.
Hắn xoay người, hay tay dâng lên chiếc chủy thủ, cung kính nói:
- Phong sư tổ! Mời ngài xem qua.
Phong Huống khẽ gật đầu, kỳ thật khi nhìn thấy Doanh Thừa Phong thành công đem sát khí nhập linh, lão đã cảm thấy mỹ mãn rồi. Cười cười nhận lấy thanh chủy thủ, thần niệm của lão nhanh chóng quét qua một vòng, sau một lát lão không khỏi nhíu mày lại.
- Thừa Phong! Đồ án linh văn này thật sự hữu dụng sao?
- Đương nhiên là hữu dụng. - Doanh Thừa Phong cam đoan n ói, ánh mắt liếc về phía bức tường lúc trước.
Phong Huống trầm ngâm nói:
- Đồ án linh văn bí truyền này thật cổ quái, trên đó có rất nhiều điểm tạm dừng, làm cho linh lực trong chiếc chủy thủ không thể đầu đuôi tiếp xúc với nhau, binh khí như thế còn gọi là linh khí sao?
Doanh Thừa Phong bật cười nói:
- Phong sư tổ! Vãn bối đã sớm nói, đây là loại ám khí tiêu hao một lần. Chỉ cần dùng thần niệm của vãn bối kích phát sát khí trong chủy thủ, như vậy có thể trong nháy mắt làm cho sát khí và Công Kích Chi Lực thông suốt một thể, do đó đem tất cả các lực lượng bên trong đó bạo phát ra. - Trên mặt hắn hiện lên một nụ cười đắc ý, ,nói:
- Đây là chỗ đặc sắc duy nhất của loại vật phẩm tiêu hao này, so với linh khí bình thường còn cường đại hơn nhiều.
Kỳ thật, hắn muốn chế tác loại linh khí có thể bùng nổ như thế này từ khi còn ở trong Kỳ Liên sơn mạch.
Nhưng lúc đó hắn cũng mới chỉ có ý đồ mà thôi, đối với Linh Đạo hắn còn thiếu hiểu biết rất nhiều, còn xa mới có thể bằng lực lượng của mình sáng tạo ra một loại đồ án linh văn thích hợp.
Hiện giờ, sau khi trải qua quá trình rèn luyện cơ sở ba tháng ở chỗ Trương Minh Vân, khiến cho hắn chân chính nắm giữ cơ sở Linh Đạo, hơn nữa khi xem qua những tâm đắc trong cuộc đời của Phong Huống, cùng với việc có thể ngưng tụ sát khí vào trong linh khí cho nên mới đạt được kết quả như hiện nay.
Phong Huống trầm tư nửa ngày, cuối cùng chậm rãi gật đầu, chẳng qua sau đó lão lại nói:
- Không ổn.
- Vì sao lại không ổn?
Tuy rằng Doanh Thừa Phong đối với loại ám khí này tương đối hài lòng, nhưng dù sao Phong Huống cũng là một cường giả lâu năm, có lẽ sẽ từ trên đó phát hiện ra một số thứ mà hắn không nhìn thấy.
Phong Huống thản nhiên nói:
- Ám khí này của ngươi uy lực có lẽ rất lớn, nhưng loại phương thức tạo ra vụ nổ quá sức nguy hiểm, nếu như có người biết được điều này sẽ sử dụng tinh thần lực lượng dẫn phát sát khí của ngươi. Ngươi chẳng phải là tự tìm đường chết sao?
Doanh Thừa Phong cười ha hả, nói:
- Sư tổ! Ở trên thế giới này chẳng lẽ có hai người có tinh thần lực lượng và sát khí giống nhau như đúc sao?
Phong Huống hơi giật mình, trong lòng hắn đột nhiên hiện lên một ý niệm cổ quái:
- Ám khí này của ngươi chẳng lẽ chỉ một mình ngươi có thể kích hoạt?
Doanh Thừa Phong gật đầu, nói:
- Không sai. Nếu không như thế vãn bối sao dám đùa nghịch với nó.
Phong Huống nhìn sâu vào mắt hắn một lúc, nói:
- Tốt. Hãy thử kích phát nó đi, để lão phu nhìn xem uy lực của nó đạt tới mức nào.
Doanh Thừa Phong do dự một chút, nói:
- Phong sư tổ! Áo giáp của ngài đâu?
Phong Huống cười ngạo nghễ nói:
- Lão phu mà cần phải áo giáp phòng hộ sao?
Doanh Thừa Phong nghĩ tới lão nhân có thực lực thâm sâu khó dò, cuối cùng cũng gật mạnh đầu, cẩn thận tìm một chỗ an toàn, lúc đó mo
- Ầm....
Một tiếng nổ ở đằng xa vang lên, theo đó là Phong Huống quát lớn một tiếng làm rung động toàn trường.