Dịch: Tiểu Tán Tu
Nhóm dịch: Vô Sĩ
Biểu hiện của Ứng Tư Tuyết giống như chim sợ cành cong, Dương Húc Minh thấy vậy chỉ biết im lặng. Vị đại tiểu thư này thoạt nhìn giống như thực sự bị Lý Tử dọa cho sợ hãi.
Hình bóng đại tiểu thư lúc trước khóc lóc van nài nhất quyết đò đi dò xét những sự kiện linh dị không sợ chết đâu rồi? Bây giờ nhìn lại, Ứng Tư Tuyết giống như hoàn toàn biến thành người khác.
- “Vẫn phải nghiên cứu quyển sách này một chút, nói không chừng trong sách có ghi chép lại biện pháp đối phó với loại lệ quỷ như Tiểu Tùng. Mấy trăm năm trước đã có người đánh bại được lệ quỷ hung mãnh như nữ quỷ trong quan tài máu, rồi còn phong ấn nó lại, vậy thì chúng ta nhất định cũng có thể làm được.”
Dương Húc Minh tràn ngập tin tưởng. Ứng Tư Tuyết thì ngược lại, cô chỉ lặng yên nhìn hắn, cô nhìn hắn vui vẻ nhưng lòng tràn đầy tâm sự.
- “Độ dữ dội của quyển sách này chắc cũng ngang ngửa ‘Sinh Tử Lục”, em đoán nó cũng được nhân loại truyền thừa từ đời này sang đời khác.
Nhưng nhiều năm trôi qua như vậy, ‘Sinh Tử Lục” vẫn tiến hành truyền thừa như thường lệ, ‘Vô Thường Lục’ lại bị chôn vùi ở núi rừng sâu thẳm mấy trăm năm, không thấy ánh mặt trời.
Từ điểm này cho thấy, người trấn áp nữ quỷ trong quan tài máu năm đó khẳng định đã phải trả giá cực kì lớn, đến mức phải đoạn tuyệt truyền thừa, nào có dễ dàng như lời anh vừa nói.”
Lời nhắc nhở của Ứng Tư Tuyết khiến Dương Húc Minh bừng tỉnh. Ứng Tư Tuyết nhún vai nói:
- “Nhưng có một chuyện lạ, bản tiểu thuyết kia của Lâm Tông Lễ vẫn ra chương đều đều.”
Dương Húc Minh kinh ngạc:
- “Thật ư? Hiện tại tiểu thuyết vẫn tiếp tục ra chương mới?”
Ứng Tư Tuyết trả lời:
- “Vâng. Mặc dù vẫn tiếp tục ra chương, tuy nhiên không ổn định và đều đặn như khi anh ta còn sống. Dạo này thường xuyên quỵt bi, nhưng sự thật là tiểu thuyết vẫn đang ra chương mới. Mà văn phong hoàn toàn không thay đổi, nên không có khả năng do người khác viết tiếp.
Theo lịch sử cập nhật chương, chương mới được đăng lên cách đây hai ngày. Dù ra chương không đều, nhưng vẫn có ra chương.”
Dương Húc Minh nhìn mục lục truyện trên màn hình điện thoại di động, hắn im lặng.
- “Anh ta sau khi biến thành quỷ, chấp niệm lớn nhất chính là viết truyện ư? Rốt cuộc chấp niệm của anh lớn cỡ nào!”
Ứng Tư Tuyết nói:
- “Em cảm thấy anh thay vì chú ý mấy chuyện vớ vẩn đó, hãy tập trung vào ‘Vô Thường Lục’ thì tốt hơn. Cả anh và em đều biết, sau khi chết, lệ quỷ càng cường đại thì tư duy sẽ càng hỗn loạn.
Vậy nên những việc như sáng tác hay viết truyện, cần đầu óc và tư duy sáng tạo, hầu như lệ quỷ không thể làm được. Nhưng truyện của Lâm Tông Lễ chẳng những vẫn tiếp tục ra chương, trình độ sáng tác còn tăng cao hơn trước kia.
Sự biến hóa này khẳng định có quan hệ với ‘Vô Thường Lục’. Hay là chúng ta quay về Vương Quan Doanh một chuyến xem thử. Nói không chừng còn có thể gặp được Lâm Tông Lễ. Em rất hiếu kì về trạng thái hiện tại của anh ta bây giờ.”
Dương Húc Minh trợn mắt kinh ngạc nhìn Ứng Tư Tuyết. Hắn có cảm giác từ sau khi mình gặp Ứng Tư Tuyết, tần suất trợn mắt của hắn càng ngày càng nhiều, có lẽ còn nhiều hơn tần suất Sở Lưu Hương sờ mũi của mình.
Sở Lưu Hương: một nhân vật khá nổi tiếng trong phim truyện Trung Quốc, có tài ném tiểu Lý phi đao bách phát bách trúng, đào hoa sát gái và thường xuyên vuốt mũi của mình.
Vị đại tiểu thư này, quả thực chỉ suốt ngày muốn đâm đầu vào nơi nguy hiểm, muốn tìm đường chết. Chỉ cần cô ấy còn sống, chẳng bao giờ cô ấy chịu ngồi yên cả. Hiện tại, chỉ có một mình Lý Tử có khả năng khiến cô ấy sợ hãi một chút, còn những thứ khác cô ấy chẳng sợ. Hắn thu hồi quyển sách bìa bằng da người, đứng lên, nói:
- “Nếu không cẩn thận, có thể tất cả chúng ta sẽ tiêu đời tại đây, rồi biến thành quỷ giống Lâm Tông Lễ. Em xem phim hoạt hình tiếp đi, anh trở về nghiên cứu sách da người.”
Nói xong, Dương Húc Minh mang theo quyển sách da người rời đi. Hiện tại, đối với hắn, chuyện quan trọng nhất vẫn là khôi phục thực lực cho Lý Tử và giết chết Quỷ Diện. Về phần những chuyện khác, hắn tạm thời không đếm xỉa tới. Ngay cả chuyện nữ quỷ hoa Bỉ Ngạn muốn giết hắn, hắn cũng quẳng ra phía sau. Một người đã biến thành quỷ như Lâm Tông Lễ lại càng chẳng có liên quan gì đến hắn, hắn chẳng muốn quan tâm làm gì.
Việc cấp bách đối với hắn bây giờ, chính là mau cầm quyển sách da người về tìm hiểu rõ nội dung. Mặc dù có rất nhiều thuật ngữ hắn xem không hiểu. Nhưng chẳng sao cả, hắn có thể lên Google tìm kiếm. Dù gì người nuôi quỷ cũng xuất phát từ những người bình thường, khẳng định thuật ngữ liên quan tới quỷ cũng sẽ bắt nguồn từ sinh hoạt hằng ngày, hoặc tiếng địa phương trong dân gian.
Dùng internet tìm kiếm, nói không chừng có niềm vui bất ngờ thì sao. Trong lòng tính toán như vậy, Dương Húc Minh trở về phòng của mình, hắn bật máy tính lên, vừa đọc sơ qua quyển sách người, vừa dùng internet tìm kiếm thông tin liên quan.
...
Ở phòng bên kia, Ứng Tư Tuyết đang ngồi trước cửa số, phía đối diện là một căn nhà với mái ngói đỏ rực, phía trên dây leo xanh ngát bò tràn lan, những bông hoa màu đỏ cam rực rỡ đua nhau khoe sắc thắm. Nhưng cảnh đẹp như vậy cũng chẳng thể nào hấp dẫn được ánh mắt của Ứng Tư Tuyết. Cô ngồi ở đó, bất tri bất giác ngẩn người thất thần. Một lúc sau, bỗng nhiên cô mới lấy lại tinh thần.
- “Bò sữa ư? Hình như làn da cũng căng lên nhiều thì phải… Ngực cũng to ra, không phải mình dính bầu thật chứ?”
Nét mặt của cô hơi chút tuyệt vọng. Cô đóng ứng dụng máy ảnh đang hiển thị khuôn mặt mình trên máy tính bảng lại, sau đó mở google ra bắt đầu tìm kiếm. Cô gõ “triệu chứng khi mang thai” và ấn enter tìm.
Cô ấn vào trang web đầu tiên hiển thị trên trang kết quả tìm kiếm, rất nhanh cô đã thấy được chia sẻ kinh nghiệm của một bà mẹ trẻ.
“Sau khi mang thai, cơ thể phụ nữ sẽ phát sinh rất nhiều những biến đổi nhỏ, nguyên nhân là do nội tiết tố bên trong cơ thể thay đổi. Giả dụ như da sẽ căng lên, rồi bị rạn da, ngực cũng sẽ to lên, chảy sệ, đầu ti sẽ bị thâm đen. Tất cả sẽ phát dục theo chiều hướng làm mẹ, tuyến vú thay đổi nhiều để chuẩn bị sữa cho con bú.Mang thai ba tháng đầu, một vài người sẽ hay bị nôn ọe do nghén, tâm lí cũng khá thất thường. Đôi khi phụ nữ mang thai tự nhiên lại buồn, muốn khóc. Thỉnh thoảng còn suy nghĩ linh tinh, hay ngẩn người, hoàn toàn không biết mình đang làm gì.Cùng với nội tiết tố thay đổi, trên người sẽ xuất hiện thêm nhiều lông tơ mịn đen, sau khi sinh sẽ dần rụng sạch, đây là tình huống bình thường, mẹ bầu không cần quá lo lắng.”
Phía sau còn đoạn chia sẽ khá dài, nhưng Ứng Tư Tuyết không muốn tiếp tục đọc thêm nữa. Cô nhìn những dòng chữ trước mắt, khóe miệng run rẩy.
Dưới ánh mặt trời, cô giơ cánh tay lên, cô thấy phía trên mọc một lớp lông tơ mịn. Mặc dù không dài và đen lắm, nhưng lớp lông tơ này trước đây chưa từng xuất hiện, dạo gần đây mới mọc ra.
Ứng Tư Tuyết đứng trên sân thượng, cô ngửa mặt lên trời hứng ánh nắng mặt trời, trong miệng khẽ gào lên một tiếng tuyệt vọng.
- “Tôi không muốn mang thai!”