“Cô Tiểu Bạch, tôi đây là đã ổn rồi sao?”
“Tạm thời, anh có thể đứng dậy tùy tiện đi một chút.”
Lúc đầu Hướng Minh Húc còn không dám quá dùng sức, chỉ dám chậm rãi đỡ lấy đầu gối đứng lên.
Chờ đến sau khi hoàn toàn đứng lên, Hướng Minh Húc cảm thấy không giống, thận không hư eo không đau, bước chân kiên định, thân thể nhẹ nhàng hơn nhiều, cả người cũng càng có tinh thần.
Trước khi châm cứu, anh ta căn bản không nghĩ đến hiệu quả châm cứu sẽ tốt như vậy.
Lúc anh ta vui sướng, không khỏi càng thêm kiêng kị năng lực của Bạch Giới Tuệ.
Cố tình lúc này người đại diện của anh ta còn muốn tiếp tục nói về dư luận trên mạng với Bạch Giới Tuệ.
“Chờ một lát, cô Bạch, tình huống dư luận trên mạng của chúng tôi phải làm sao bây giờ? Chuyện cô gây ra, dù sao cô cũng phải cho chúng tôi một cách nói, nghĩ cách giải quyết chứ.”
Bạch Giới Tuệ: “Mấy người sai một chuyện, chuyện này không phải do tôi gây ra, là nghệ sĩ dưới tay anh, là tự mấy người gây ra, chẳng lẽ tôi không bắt mạch cho anh ta, hành vi mặc kệ chính mình của anh ta sẽ không tồn tại à? Kịp thời cảnh giác sai lầm của bản thân, nhân lúc còn sớm thì tạo cuộc sống khoẻ mạnh đi, đều tốt cho tất cả mọi người.”
Lời đã nói đến mức này, nếu người đại diện lại che che giấu giấu cho Hướng Minh Húc chính là coi người khác là kẻ ngốc.
Người đại diện trực tiếp nói trắng ra: “Tôi không biết cô Bạch có phải không hiểu biết tình huống trong giới hay không, trong giới của chúng tôi, có những lời có thể nói, có những lời không thể nói, những gì hôm nay cô nói đều là những lời không thể nói, cô có biết không?”
“Tôi đã hỏi người bệnh trước, có chỗ gì phải kiêng kị hay không, anh ta nói không có, bảo tôi nói thẳng.” Nói xong Bạch Giới Tuệ còn buồn cười: “Lúc ấy tôi còn cảm thấy người bệnh này khác những người khác, có gan đối diện với vấn đề nam giới của chính mình.”
Hướng Minh Húc: “…”
Trong đầu anh ta bây giờ chỉ có một ý nghĩ, hối hận, hối hận, vẫn là hối hận.
Trước kia anh ta nghĩ nát óc cũng không thể nghĩ ra được bắt mạch đơn giản vô cùng có thể khám ra được nhiều như vậy, anh ta còn tưởng thân thể của mình rất tốt, rất cường tráng cơ.
Người đại diện không nhịn được liếc mắt nhìn Hướng Minh Húc một cái, nhưng chưa từng trách cứ gì anh ta.
Chuyện này nháo thành như vậy, xét đến cùng vẫn là Bạch Giới Tuệ không biết nặng nhẹ.
“Vậy cô có biết cô nói thẳng không cố kỵ, có thể dễ dàng hủy diệt một Hướng Minh Húc hay không?”
Bạch Giới Tuệ: “Tôi không cho rằng một người sạch sẽ sẽ dễ dàng bị hủy diệt, tôi chỉ bắt mạch cho anh ta, anh lại cho rằng anh ta sẽ vì mạch tượng của mình mà bị hủy đi, vậy chỉ có thể thuyết minh chuyện anh ta làm hủy diệt chính mình.”
Người đại diện: “Một người bình thường đều khó tránh khỏi sẽ có việc sinh hoạt cá nhân của chính mình, huống chi cậu ấy vẫn là một minh tinh đang nổi, một vài việc sinh hoạt cá nhân nhỏ của cậu ấy đều sẽ bị phóng đại vô hạn.”
Bạch Giới Tuệ không vui nhăn mi lại: “Tôi không cho rằng đồng thời kết giao bốn người bạn gái là một chút việc sinh hoạt cá nhân nhỏ.”
“Bốn người?” Người đại diện không phải bị con số làm sợ hãi, bởi vì chuyện này cũng không lừa được anh ta, điều anh ta khiếp sợ chính là Bạch Giới Tuệ lại biết Hướng Minh Húc có bốn cô bạn gái.
Bạch Giới Tuệ chậm rãi nói: “Khi anh ta ở cạnh các cô gái khác nhau, trạng thái thân thể cũng khác nhau, tôi có thể biết được trong mạch tượng của anh ta, anh ta không quá thích cô gái tối hôm qua, cho nên chỉ có thể dùng thuốc để duy trì. Anh ta càng thích cô gái gặp tuần trước, ít nhất khi bọn họ ở bên nhau, anh ta không cần dùng dược vật, cũng không theo đuổi số lần, cũng là lần có chất lượng tối cao nhất trong khoảng thời gian này.”
Hướng Minh Húc ở bên cạnh tuyệt vọng nhắm mắt lại, bây giờ eo của anh ta không đau, nhưng đổi thành đau đầu, còn là cái đau đang nhảy lên.
Mặc kệ Bạch Giới Tuệ lại nói ra cái gì Hướng Minh Húc cũng không thấy kỳ quái, chỉ là may mắn cô không nói chuyện này ra lúc livestream.
Dương tổng còn sợ đến mức không nhẹ, tư tâm của Hướng Minh Húc càng thích ai anh ta cũng biết.
Hướng Minh Húc có một cô bạn gái đã kết giao rất nhiều năm, hai người là mối tình đầu, trước kia anh ta thi trượt Đại học, không nghe kiến nghị học lại của ba mẹ anh ta, nghĩa vô phản cố (đi và không quay đầu lại) lựa chọn đến nơi khác làm thực tập sinh.
Lúc anh ta làm thực tập sinh khổ cũng rất khổ, ba mẹ cũng không cung cấp tài chính ủng hộ, tiền lương công ty thấp, anh ta còn phải đơn độc tiêu tiền đi học các lớp chuyên nghiệp sở trường đặc biệt, để cho bản thân có chút ưu thế với những thực tập sinh cùng lứa.
Lúc ấy chỉ có mối tình đầu của anh ta ủng hộ vô điều kiện, không chỉ gửi nửa phí sinh hoạt của mình cho anh ta, còn chuyển cả tiền ngày thường đi làm thêm cho anh ta, giúp anh ta vượt qua đoạn thời gian gian nan nhất cuộc đời.
Có thể nói nếu không có sự trợ giúp của mối tình đầu, có lẽ anh ta đã sớm từ bỏ giống các thực tập sinh không nổi bật khác, làm gì có hôm nay.
Lúc ấy Hướng Minh Húc cũng đã thật sự bảo đảm với mối tình đầu, sau này bản thân sẽ chỉ kết hôn với cô ấy, vĩnh viễn sẽ không chia tay cô ấy.
Có lẽ anh ta từng có xích tử chi tâm (trái tim thành thật, nồng nhiệt), nhưng anh ta gia nhập vào chính là giới giải trí như một chiếc chảo nhuộm lớn, xao động phù hoa danh lợi.
Dưới sự thâm nhập của danh lợi phú quý, rất đáng tiếc, anh ta không thể giữ được mục đích ban đầu và điểm mấu chốt của mình, rất nhanh anh ta đã rơi vào giữa sự danh lợi trong giới giải trí.
Anh ta vừa luyến tiếc tình cảm nhiều năm với mối tình đầu, anh ta vừa không từ chối được những dụ hoặc trong giới.
Cũng không chỉ có sự dụ hoặc về sắc đẹp, còn có quyền thế và tài nguyên.
Giống như là phú bà nhỏ lần này đi theo, phú bà nhỏ này là Hoa kiều, ba là một người giàu có số một ở một nước nào đó của Đông Nam Á, cũng có không ít tài sản trong nước.
Phú bà nhỏ có một lòng say mê với Hướng Minh Húc, xem anh ta đóng một vai phụ là không thể vãn hồi, theo đuổi ngàn dặm xa xôi về nước, vận dụng toàn bộ tài nguyên của cô ta muốn nâng Hướng Minh Húc.
Đối mặt với phú bà nhỏ đưa tiền cho tài nguyện, trẻ tuổi lại rất có tư sắc như vậy, ai có thể từ chối được.
Phú bà nhỏ làm việc như sấm rền gió cuốn, rất nhanh đã sắp xếp cho Hướng Minh Húc một bộ phim, có “Thanh nguyệt vô tình hoa cả đời” trước đó làm anh ta nổi tiếng, cũng có “Trường Mộng Quân Hành” đang phát sóng.
Làm Hướng Minh Húc từ vai phụ nhỏ không có tiếng tăm, biến thành gà nướng lưu lượng đang nổi bây giờ.
Hai người cũng thuận lý thành chương mà thông đồng.
Phú bà nhỏ ngậm muỗng vàng lớn lên từ nhỏ, tiêu tiền hào phóng sảng khoái, nhưng tính tình cũng là khó hầu hạ nhất.
Phú bà nhỏ không chỉ có tính tình lớn, sự ghen tuông cũng lớn, không thể nhìn được bên cạnh Hướng Minh Húc có bất cứ một người khác phái nào, đi theo Hướng Minh Húc rất chặt, có thông cáo gì đều phải đi theo.
Giống như một đám người đến cùng bọn họ, chỉ có Dương tổng và một nam trợ lý là người trong đoàn đội của Hướng Minh Húc, còn lại đều là người phú bà nhỏ mang theo.
Phú bà nhỏ làm kim chủ, tiêu tiền một đống lớn, vì Hướng Minh Húc mà làm cả trợ lý, đóng cửa lại tự nhiên muốn để Hướng Minh Húc hầu hạ cô ta thoải mái.
Nên cũng có tối qua và sáng nay là 3+2 lần.
Nhiệm vụ mà kim chủ sắp xếp, Hướng Minh Húc không làm cũng phải làm, cho dù là uống thuốc cũng phải hoàn thành đủ chất đủ lượng.
Dương tổng còn chưa hồi phục tinh thần lại trong sự kinh hách, chẹp miệng không biết nói gì.
Cửa phòng đột nhiên bị người khác mở ra.
Người đến chính là trợ lý nhỏ đi theo bên người Hướng Minh Húc tối hôm qua, cũng chính là kim chủ của Hướng Minh Húc, phú bà nhỏ Đông Nam Á.
Phú bà nhỏ mang theo người của mình, một bộ dáng hùng hổ: “Tôi vừa mới nghe thấy cái gì? Cậu thích cô gái tuần trước hơn? Ở bên cạnh tôi toàn dựa việc uống thuốc?”
Tuy khẩu khí của phú bà nhỏ không tốt, nhưng tuyệt đối không phải nhắm đến Bạch Giới Tuệ, cô ta chỉ muốn cô chứng thực.
Bạch Giới Tuệ nghiêm mặt nói: “Trên mạch tượng của anh ta biểu hiện như vậy, tối hôm qua uống hai viên, sáng nay uống một viên, tuần trước không uống, toàn bộ quá trình đều là phản ứng tự nhiên của cơ thể, bởi vậy suy đoán anh ta nhất định càng thích cô gái tuần trước hơn.”
Dương tổng phản ứng lại trước, lập tức cười nịnh nọt: “Cô Ngô, cô đừng nghe cô ta nói bậy, Minh Húc của chúng tôi chỉ thích cô, trong khoảng thời gian này cô đều đi theo Minh Húc của chúng tôi, cậu ấy gặp ai cô cũng biết, làm gì có cô gái tuần trước nào.”
Cô Ngô mắng: “Câm miệng, đồ chó săn nhà anh, tuần trước không phải anh đẩy tôi đi cả đêm? Đừng cho rằng tôi ngốc nghếch lắm tiền dễ lừa gạt, những người có kinh nghiệm trên thương trường không nhất định thắng được tôi, công ty của ba tôi ở trong tay tôi đều đang kiếm tiền hàng năm.”
Đối với tổ tông không dễ chọc này, Dương tổng không dám có chút tính tình gì, chỉ có thể dỗ dành khuyên nhủ.
“Đó là người khác dây dưa với cậu ấy, cậu ấy đã sớm không muốn lui tới với cô ta rồi.” Dương tổng vừa nói chuyện, vừa đưa mắt ra hiệu với Hướng Minh Húc, bảo anh ta nhanh chóng nói một câu, nhanh chóng tỏ lòng trung thành với kim chủ.
Đương nhiên Hướng Minh Húc biết tầm quan trọng của kim chủ Ngô.
Lúc này kỹ thuật diễn của anh ta phát huy đến cực hạn, thành khẩn bảo đảm với cô ta: “Tôi vốn dĩ không muốn gặp cô ấy, là cô ấy nói cô ấy phải về kết hôn, muốn gặp tôi lần cuối, tôi mới phá lệ đến gặp cô ấy, thuận tiện trả tiền cho cô ấy, sau đó tôi không còn liên quan gì đến cô ấy nữa, cũng sẽ không gặp lại.”
Cô Ngô không kiên nhẫn mà phất phất tay, cô ta cũng không để ý trong lòng Hướng Minh Húc có ai, nhưng cô ta để ý lúc người đàn ông ở cạnh cô ta có sạch hay không.
Cô ta là một người phụ nữ tiêu sái lại có rất nhiều tiền, sẽ không nghĩ đến việc tình tình ái ái toàn tâm toàn ý cả ngày, đối tượng cô ta tìm chỉ để làm bản thân vui vẻ.
Trước đó cô ta có chút hứng thú với Hướng Minh Húc, cho nên bằng lòng chơi với anh ta, chờ sự mới mẻ trôi qua, cùng lắm thì mọi người giải tán, không bao giờ gặp lại.
Cô ta ghét nhất chính là bị gạt, bị lừa dối, đối phương làm lơ khế ước giữa bọn họ, đây là điều cô Ngô không thể chịu đựng được nhất.
Hướng Minh Húc giải thích nửa ngày, cô Ngô không nghe câu nào, chỉ hỏi vấn đề cô ta quan tâm nhất.
“Tôi chỉ muốn biết, lúc cậu ở bên cạnh tôi cũng dây dưa không rõ với những cô gái khác? Trước khi ngủ với tôi có phải thật sự lén đi uống thuốc hay không?”
Hướng Minh Húc chột dạ, không kịp thời phủ nhận, chờ đến lúc anh ta muốn mở miệng, cô Ngô đã không muốn nghe anh ta giải thích nữa.
“Làm tốt lắm, tôi bảo cậu làm sao luôn cọ tới cọ lui trong phòng tắm, hoá ra là muốn uống thuốc.” Cô Ngô cười lạnh một tiếng, cao ngạo ôm cánh tay, dạo bước đi đến trước mặt Hướng Minh Húc.
“Cậu không được thì nói cho tôi sớm, lúc trước tôi không tìm cậu, Ngô Phái Sam tôi đây còn chưa từng ngủ với đàn ông uống thuốc đâu, thật là đen đủi, nói ra làm cho tôi giống như không có mị lực vậy.”
Hướng Minh Húc trước nay chưa từng nghe lời nói khó nghe như vậy, cũng có thể là trước đó cô Ngô dỗ anh ta, cho nên cô Ngô đột nhiên biến sắc chân tay lại luống cuống không biết nên nói gì.
“Cô Ngô, tôi uống vitamin, không phải phương diện kia không được, ngài rất có mị lực, là một cô gái rất xinh đẹp.”
Cô Ngô xem thường trợn mắt lên trời cao.
“Làm ơn đi, cậu đừng coi tôi là ngốc bạch ngọt được không, càng đừng tưởng là trước kia tôi hơi thích cậu, thì coi tôi là người yêu mù quáng, cậu nói cái gì tôi cũng tin. Tôi đã xem hết quá trình livestream của cậu rồi, vừa rôi cũng ở bên ngoài xe hết nửa ngày, mà buổi sáng tôi còn tìm được cái này trong thùng rác của phòng tắm.”
Cô Ngô duỗi tay ra phía sau, người của cô ta đưa một túi nilon kín mít đến, bên trong đặt một gói thuốc viên, là cô ta sai người lấy ra từ thùng rác.
Lúc nhìn thấy thuốc viên, đồng tử của Hướng Minh Húc mở to ra.
Vẻ mặt cô Ngô ghét bỏ mà dùng hai tay cầm túi nilon sang một góc, sau đó gấp không chờ nổi ném lên người Hướng Minh Húc.
“Chút suy nghĩ này của cậu, còn muốn lừa tôi?”
Cho dù cách túi nilon kín mít, cô Ngô vẫn cảm thấy khó chịu như cũ, hai ngón tay chạm qua đều ô uế, cô ta không nhịn được mà rùng mình.
Cô ta thấy khăn giấy ướt chỗ Bạch Giới Tuệ, vui mừng hỏi: “Chị gái nhỏ, có thể cho tôi một cái khăn giấy ướt không?”
Bạch Giới Tuệ đang thu dọn đồ vật, nghe vậy giương mắt nhìn cô ta một cái, không nói gì trực tiếp cho cô ta hai tờ.
“Cảm ơn.” Cô Ngô cười tủm tỉm nhận lấy.
Lau tay xong, lại ném khăn giấy đã dùng lên người Hướng Minh Húc và người đại diện của anh ta.
“Quan hệ của chúng ta kết thúc, nhưng việc này còn không xong đâu.”
Đây là sự cảnh cáo vô cùng nghiêm trọng.
Bởi vì trước khi bọn họ ở bên nhau, cô Ngô và Hướng Minh Húc đã từng lấy giấy chứng minh kiểm tra sức khoẻ của anh ta, cũng đã để anh ta ký hợp đồng, bảo đảm trong lúc bọn họ có quan hệ sẽ không xảy ra quan hệ với những người khác.
Hiển nhiên Hướng Minh Húc không tuân thủ hiệp nghị.
Lấy tính cách mạnh mẽ của cô Ngô, cô ta nhất định sẽ không tha.
Tiếng chuông cảnh báo trong lòng Hướng Minh Húc và người đại diện vang lên.
“Cô Ngô…” Hai người đồng thời lên tiếng muốn giữ cô Ngô lại.
Nhưng cô Ngô không liếc mắt nhìn bọn họ cái nào, chỉ lo tủi thân nói chuyện với Bạch Giới Tuệ.
“Chị gái nhỏ, chị có thể bớt thời gian bắt mạch cho tôi không, tôi cũng không biết có bị cậu ta lây bệnh đường sinh dục gì không.”
Mặt Hướng Minh Húc đen ù tai, truớc mắt biến thành màu đen, một hơi suýt thì không thở được.
Từ khi anh ta debut, chưa từng có một khắc nào xấu mặt đến cực điểm như hôm nay.