Bà Nghiêm cảm thấy vô cùng hứng thú với chuyện dì Trần trai già đẻ ngọc trai.
Tin tức xấu là, Bạch Giới Tuệ không có nhân cơ hội đi trốn.
Tin tức tốt là, bà Nghiêm chuyên chú nghe drama, không tốn thời gian khuyên cô về bàn tiếp tục ăn.
Lôi kéo tay Bạch Giới Tuệ nhất định phải để cô kể cho mình nghe từ đầu đến cuối chuyện vừa mới xảy ra, không thể bỏ đi chi tiết nào.
Ông Tề thật sự không muốn nghe chuyện dơ bẩn của dì Trần thêm lần nữa, bưng bát đi vào phòng bếp bận việc.
Ngày hôm đó, bà Nghiêm ăn dưa ăn thoả mãn, toàn bộ hành trình ăn dưa biểu cảm trên mặt phong phú xuất sắc, không thua đoàn vũ đạo chị em chút nào.
Cuối cùng còn không nhịn được mà trêu chọc: “Không nhìn ra Tiểu Trần còn rất có thủ đoạn, sau lưng thông đồng với nhiều người như vậy.”
Hôm nay hai vợ chồng già ăn cơm trưa vô cùng vui vẻ, đặc biệt là bà Nghiêm, còn ăn “điểm tâm ngọt” sau khi ăn cơm xong.
Lúc Bạch Giới Tuệ gần đi, bà Nghiêm cố ý cầm hai quả dưa hấu ra.
“Nông hộ tự mình trồng, không có hạt, vừa giòn vừa ngọt, hơi nước còn nhiều, cháu cầm hai quả về nếm thử.”
Mặc kệ Bạch Giới Tuệ giải thích có mỗi mình mình, không ăn hết hai quả dưa hấu.
Kết quả vẫn là không từ chối được, tay không đến ăn một bữa, ôm hai quả dưa hấu to trở về.
Lúc cô trở về thời gian vừa vặn, vừa lúc gặp được nhân viên chuyển phát nhanh đến nhận đồ.
Gửi chuyển phát nhanh xong, cô đặt một quả dưa trong tủ lạnh, một quả khác thì bổ ra ngay lập tức.
Sau đó ngồi trên ghế nằm ở hậu viện, ôm nửa quả dưa hấu, vừa dùng muỗng ăn dưa, vừa nằm hưởng gió lạnh thổi ra từ trong phòng.
Trái cây này giống như lời bà Nghiêm nói, vừa giòn vừa ngọt, cắn một miếng miệng đầy nước quả ngọt thanh.
Là quả dưa năm nay cô ăn mà vừa lòng nhất.
Cô đang ăn rất thích ý, nhận được một tin tức công việc không làm người vui vẻ như vậy.
Nói ngắn gọn chính là Mộc Mộc và lãnh đạo đều không hài lòng về thái độ trong buổi livestream sáng nay của Bạch Giới Tuệ.
Dưới cái nhìn của nền tảng, livestream hôm nay của Bạch Giới Tuệ quá tùy tính, hoàn toàn không làm đến mức ích lợi hoá lớn nhất.
Vì thế Mộc Mộc còn bị lãnh đạo gọi vào văn phòng mắng một trận, bây giờ mới được thả ra, lập tức chạy đến trước mặt Bạch Giới Tuệ bán thảm.
[Vận doanh Mộc Mộc]: Cô Tiểu Bạch, tôi cầu xin cô livestream thêm một lát đi, cho dù là thêm một tiếng cũng được, cô có thể có chút hiếu thắng một chút hay không, đừng Phật hệ quá mức, ngài không thích tiền chút nào sao?
[Vận doanh Mộc Mộc]: Rất nhiều người muốn gửi ngư lôi cũng không giữ cô lại được, cô có biết đó là bao nhiêu tiền hay không?
[Vận doanh Mộc Mộc]: Buổi sáng cô vừa offline, tôi đã bị ông chủ gọi vào văn phòng mắng đến mức máu chó đầy đầu, nói tôi không biết hướng dẫn cô, không biết giao lưu làm việc với cô, lãng phí nhân khí hiện tại của cô, phải chuẩn bị đổi cô cho Vận doanh khác.
[Vận doanh Mộc Mộc]: Buổi sáng hôm nay tôi vì chuyện này của cô bận đến mức không có thời gian ăn cơm sáng, cô và app lại không ký hợp đồng livestream, app không thể cưỡng chế yêu cầu thời gian để cô livestream, tôi có thể làm sao được, ông ta vì sao có thể mắng tôi là phế vật chứ [gào khóc].
Có thể thấy được Mộc Mộc chịu không ít tủi thân chỗ lãnh đạo từ icon Mộc Mộc gửi.
Bạch Giới Tuệ lại múc một miếng dưa hấu vào trong miệng, vừa nhai vừa chậm rì rì gõ chữ trả lời.
[Phổ cập khoa học trung y - Tiểu Bạch]: Bận thế nào cũng không thể quên ăn cơm sáng.
[Vận doanh Mộc Mộc]:???
Mộc Mộc nghĩ đến mình viết một tin nhắn dài như vậy, cô lại quan tâm đ ến chuyện ăn cơm?
[Vận doanh Mộc Mộc]: Đây là chuyện cơm sáng sao?
[Vận doanh Mộc Mộc]: Đừng nói cơm sáng, tôi bây giờ còn chưa cả ăn cơm trưa [ấm ức khóc lớn].
[Phổ cập khoa học trung y - Tiểu Bạch]: Cô đi ăn cơm trước đi rồi chúng ta nói tiếp.
Mộc Mộc còn muốn nói cái gì, trên màn hình ghi rằng đang nhập.
[Phổ cập khoa học trung y - Tiểu Bạch]: Cần tôi phổ cập cho cô việc ăn cơm không đúng giờ có nguy hại gì với cơ thể không?
Nhìn thấy tin nhắn mới, Mộc Mộc lại xoá hết tin nhắn trong khung chat đi, lại nhập lần nữa.
[Vận doanh Mộc Mộc]: …
[Vận doanh Mộc Mộc]: Được rồi, tôi đi ăn cơm trước.
Tốc độ ăn cơm của Mộc Mộc rất nhanh, Bạch Giới Tuệ mới ăn được hơn nửa phần dưa, Mộc Mộc đã ăn xong cơm trưa quay lại.
Bữa cơm trưa này, Mộc Mộc lấp bụng ngon lành, trong lòng nghẹn một bụng lời nói, thật sự không có tâm tình ăn chậm rãi.
[Vận doanh Mộc Mộc]: Cô có biết sau khi cô offline còn có bao nhiêu người chờ ở phòng livestream không? Số fans online không chỉ không giảm, còn luôn tăng lên, sau mười mấy phút mới giảm đi.
[Vận doanh Mộc Mộc]: Đúng rồi, cô có xem qua số fans trước mắt của cô hay không?
Vấn đề này thật sự Bạch Giới Tuệ không biết, sau khi offline cô cũng không đi xem số liệu.
Tâm tư chủ yếu của cô đều đặt vào việc ăn dưa, một tay không để ý mà gõ chữ.
[Phổ cập khoa học trung y - Tiểu Bạch]: Bao nhiêu?
Cô vừa mới gửi tin nhắn đi, bên Mộc Mộc đã không chờ kịp, dường như là cô ấy đồng thời gửi tin nhắn.
[Vận doanh Mộc Mộc]: Số fans của cô đã đột phá 50 vạn! Đang chạy đến 100 vạn!
[Vận doanh Mộc Mộc]: Tôi đến Lục Giang ba năm, trước nay chưa từng thấy qua số fans của ai tăng nhanh như cô! Tốc độ tăng fans của các blogger lớn trong app của chúng tôi đều không đuổi kịp cô.
[Vận doanh Mộc Mộc]: Chẳng qua gần đây cô ngoại trừ livestream, bớt xem các video cắt ghép đi nhé.
Ngữ khí của Mộc Mộc đột nhiên trở nên ngưng trọng.
Bạch Giới Tuệ “ồ” một tiếng, trong miệng ngậm muỗng múc dưa hấu, đôi tay gõ chữ trả lời.
[Phổ cập khoa học trung y - Tiểu Bạch]: Video cắt ghép làm sao thế?
[Vận doanh Mộc Mộc]: Đừng nói nữa, còn không phải có người đỏ mắt ghen tỵ với cô sao, nhìn thấy tốc độ tăng fans của cô nhanh.
[Phổ cập khoa học trung y - Tiểu Bạch]: Cho tôi xem đi, tôi nhìn xem rốt cuộc là thứ gì.
Mộc Mộc không lay chuyển cô được, gửi cho cô mấy bức ảnh và link.
Tóm lại chính là có người cắt ghép livestream hỏi khám của cô thành video, truyền trong app Lục Giang.
Fans xem qua livestream đều biết tình huống ngay lúc đó, nhưng người chưa từng xem livestream thì dễ dàng bị video cut dắt mũi.
Hiệu quả của video được cắt nhìn qua Bạch Giới Tuệ hơi buồn cười, cũng không cắt đoạn cô lấy chứng nhận tư cách ra, tùy tùy tiện tiện đã lừa dối Sol tiêu tiền mua thuốc.
Một số người ở khu bình luận đang châm chọc Sol ngốc nghếch lắm tiền, còn có một số người đang mắng Bạch Giới Tuệ là trung y hạng ba giả danh lừa bịp, bản chất chính là bán thuốc, uống vào không có tác dụng gì.
Còn có rất nhiều người nói có sách mách có chứng chia sẻ mình xem bệnh trên mạng gặp kẻ lừa đảo, phân loại Bạch Giới Tuệ vào trong đó.
Video như vậy ở Lục Giang không chỉ có một cái, còn có rất rất nhiều, Mộc Mộc cap màn hình cũng không hết được.
#Đưa ra ánh sáng! Đề phòng kẻ lừa đảo trung y, chớ mắc mưu bị lừa#
#Lục Giang mời kẻ lừa đảo trung y ghi hình show, trong đó rốt cuộc có nội tình gì#
#Rốt cuộc là y thuật thần tiên, hay là kẻ lừa đảo trung y, đôi mắt quần chúng sáng như tuyết#
[Vận doanh Mộc Mộc]: Cô nhìn xem những tiêu đề đó, vừa nhìn là biết cùng một người làm.
[Vận doanh Mộc Mộc]: Bây giờ tôi đã có đối tượng nghi ngờ, nhất định là một trong các blogger phải ghi hình show với cô, bởi vì bọn họ sợ cô nổi hơn, đoạt đi cơ hội debut của bọn họ! Cho nên mới cố ý bôi đen cô.
[Phổ cập khoa học trung y - Tiểu Bạch]: Tôi có cái gì có thể bôi đen, chờ sau mấy hôm Sol uống thuốc điều trị, mọi người không phải đều có thể nhìn thấy hiệu quả sao, cũng sẽ biết tôi không phải kẻ lừa đảo.
[Vận doanh Mộc Mộc]: Thật sự có hiệu quả tốt như vậy sao?
[Phổ cập khoa học trung y - Tiểu Bạch]: Nếu cậu ta nghe lời.
Sau đó Bạch Giới Tuệ out ra, gửi tin nhắn cho Sol.
[Phổ cập khoa học trung y - Tiểu Bạch]: Ra ngoài chưa?
[Sol gia ở đây]: [hình ảnh.jpg]
Cậu ta đã gửi một bức ảnh tản bộ, cũng đang khóc thảm với Bạch Giới Tuệ.
[Sol gia ở đây]: Bên ngoài nóng quá, bây giờ cả người em đều là mồ hôi, em cảm thấy trên người mình đều hôi.
[Phổ cập khoa học trung y - Tiểu Bạch]: Toát mồ hôi còn chưa đủ nhiều, tiếp tục toát mồ hôi, chẳng qua phải chú ý uống nước.
Sol uống một ngụm nước trắng không có mùi vị gì, chua lòm hỏi: Chị gái, bây giờ chị đang nằm điều hoà đi?
[Phổ cập khoa học trung y - Tiểu Bạch]: Tôi còn đang ăn dưa hấu cơ, vừa giòn vừa ngọt.
[Sol gia ở đây]: …
Giết người đâm tim!
Mộc Mộc không hy vọng Bạch Giới Tuệ đi xem video cắt ghép, Bạch Giới Tuệ cũng không hứng thú đi xem.
Cô ăn nửa quả dưa, đến buổi chiều, bà Nghiêm lại đến gọi cô đi hóng chuyện, chẳng qua là drama.
Hoá ra là chuyện của dì Trần nháo lớn.
Toàn dựa vào công lao của đoàn vũ đạo chị em plastic của bà ta, chỉ trong thời gian ăn cơm trưa, đã làm người nên biết đều đã biết.
Ngoại trừ nhà của bạn học cũ của dì Trần ở xa, tạm thời còn chưa nghe được tin tức, nhà chủ nhiệm Mai và chủ cửa hàng tiện lợi Lão Lưu đều đã biết, nghe nói chồng của dì Trần ở quê cũng nhận được điện thoại, đã đặt vé trở về.
Bây giờ bà chủ cửa hàng tiện lợi đang chửi đổng, mắng một câu, tát Lão Lưu một cái.
Lão Lưu không dám nói tiếng nào, quần chúng vây xem biết, chuyện của chị Trần với Lão Lưu có tám phần là thật.
Chị Trần vẫn luôn không ngó đầu ra, nghe nói trốn ở trong nhà không dám ra ngoài.
Làm cho lòng của quần chúng vây xem như bị mèo cào, ruột gan cồn cào muốn biết ba ruột của đứa nhỏ rốt cuộc là ai.
Chỉ xem náo nhiệt chưa được nửa tiếng, bà Nghiêm lôi kéo Bạch Giới Tuệ rời đi.
Những từ ngữ bẩn thỉu trong miệng bà chủ cửa hàng tiện lợi, thực sự khó nghe.
“Sớm biết vậy đã không gọi cháu đến rồi.” Bà Nghiêm âm thầm hối hận, bà ấy nên nghĩ đến, trong miệng những người đó không nói được lời gì hay.
Bạch Giới Tuệ: “Coi như là ra ngoài tản bộ, dù sao cháu ở trong nhà cũng không có chuyện khác.”
Sau khi bà Nghiêm do dự một lúc lâu, vẫn không nhịn được, hỏi: “Có chuyện, Tiểu Bạch, cháu đừng ngại bà lão như bà lắm lời.”
Bạch Giới Tuệ: “Có chuyện gì thì ngài cứ nói.”
Bà Nghiêm: “Bà thấy cháu đã chuyển đến một khoảng thời gian, hình như đều không đi làm, cháu lại nói cháu hiểu chút y thuật, rốt cuộc là cháu đang làm việc gì thế?”
Bạch Giới Tuệ: “Trước kia cháu đều đi theo sư phụ cháu chữa bệnh từ thiện cho người ta khắp nơi, sau khi sư phụ mất cháu cũng không đi ra ngoài, bây giờ cháu đang làm livestream khám bệnh cho người ta trên mạng.”
“Ở trên mạng cũng có thể khám bệnh cho người ta?” Bà Nghiêm kinh ngạc nói, lần đầu bà ấy nghe nói còn có thể khám bệnh trên mạng.
Bạch Giới Tuệ: “Tuy bộ phận có thể nhìn hữu hạn, chẳng qua vẫn có thể trợ giúp không ít người giải quyết vấn đề, khám bệnh viết đơn thuốc cho bọn họ.”
Bà Nghiêm không nghi ngờ năng lực của cô, hoặc là khám bệnh trên mạng có thể xuất hiện khám sai hay không, chỉ là không ngừng khen cô thật là lợi hại.
“Ánh mắt đầu tiên bà nhìn thấy cháu đã biết cháu thông minh, không nghĩ đến cháu có bản lĩnh như vậy, ở trên mạng cũng có thể khám bệnh kê thuốc cho người ta.”
Bà Nghiêm thật sự quá biết khen người, Bạch Giới Tuệ không nhịn được mà chia sẻ chính mình nhận được công việc khác với bà ấy.
“Còn có gameshow mời cháu, đi phổ cập khoa học tri thức khỏe mạnh nữa ạ.”
Bà nội Nghiêm vừa mừng vừa sợ, còn vui hơn bản thân Bạch Giới Tuệ: “Nói như vậy Tiểu Bạch của chúng ta muốn dương danh thiên hạ? Vẫn là Tiểu Bạch của chúng ta lợi hại.”
Bạch Giới Tuệ rất không muốn giội nước lã, nhưng vẫn phải nói tình hình thực tế cho bà Nghiêm.
“Thật ra chính là một tiết mục nhỏ, trang web cháu phát sóng trực tiếp tự làm, chỉ truyền trong trang web của chúng cháu, không tuyên truyền rộng như vậy đâu ạ, cũng sẽ không có bao nhiêu người đến xem.”
Bà Nghiêm trầm mặc suy nghĩ trong chốc lát, đột nhiên thần bí bảo Bạch Giới Tuệ đưa lỗ tai qua, muốn nói thầm với cô.
“Chuyện này bà chưa từng nói với ai, người xung quanh cũng không biết, bà chỉ lặng lẽ nói cho cháu.”
Nói đến điểm mấu chốt, bà Nghiêm nhìn trái nhìn phải xem có người rảnh rỗi dư thừa hay không, âm thanh càng nói càng nhỏ: “Thật ra con trai bà là đại minh tinh, cái loại vô cùng nổi danh, người xung quanh đều từng xem phim điện ảnh của nó, nó có rất nhiều fans điện ảnh, bà bảo nó đến tiết mục trên trang web của cháu, đến lúc đó tiết mục của các cháu không phải có người xem sao?”
Bạch Giới Tuệ: “…”
Cô rất muốn hỏi bà Nghiêm rốt cuộc là nghĩ gì, ngài cũng biết con trai ngài là đại minh tinh, bảo con trai đại minh tinh của ngày đến gameshow bất nhập lưu của chúng cháu, không phải giảm bớt giá trị con người của con trai ngài sao?
Chẳng qua cô cũng không cho rằng con trai bà Nghiêm sẽ nghe lời bà.
Bạch Giới Tuệ: “Bà Nghiêm, cháu chỉ là tùy tiện đến tiết mục giải trí chơi thôi, thật sự không muốn dương danh thiên hạ, ngài cũng đừng lo lắng, ý tốt cháu đã nhận rồi.”
Bà Nghiêm nhận định cô đang khách khí, quyết định muốn giúp Bạch Giới Tuệ một phen.
Sau khi về đến nhà, bà lén tìm ba chữ “Nghiêm Dục Sơn” trong danh bạ, gọi đi.