Harry chuyển mắt hướng bàn Gryffindor, kết quả phát hiện một đôi trai gái đang thấp giọng cãi nhau, Sirius và Remus muốn khuyên nhưng không được, đôi mắt nhỏ của Pettigrew tràn ngập lo lắng. Rất nhanh, học sinh của ba nhà khác cũng nhìn chằm chằm vào hai người đang cãi nhau bên bàn nhà Gryffindor, cả đại sảnh nhất thời im lặng.
Cũng may Lily không có thói quen diễn trò miễn phí cho người khác xem, nói nhỏ một câu gì đó khiến James đen mặt, cô đứng lên, mái tóc đỏ xinh đẹp, cũng không quay đầu lại, nhanh chóng rời khỏi đại sảnh Hogwarts. James há mồm, cứng lưỡi, ngơ ngác sững sờ.
Sirius vừa thấy tình huống không đúng, dùng sức lay James, thấp giọng quát: ” Ngu ngốc, ngồi đó làm gì, không mau đuổi theo?!”
” Nhưng, nhưng, nhưng là……” James nhíu chặt lông mày, ánh mắt thù hận quét về phía bàn Slytherin, trong lòng do dự có nên đuổi theo Lily xin lỗi hay không.
Sirius tức giận muốn cho James một cái tát, ” Tớ nói, James, sao cậu không tin Lily? Tin tưởng bài báo bịa đặt của Rita Skeeter? Nếu Lily và Harry Potter thực sự có cái gì, cũng chỉ có thể là Harry Potter đơn phương mà thôi!”
James ghét nhất chính là cái này! Vì sao Harry yêu Lily? Còn yêu sâu sắc như vậy? Vì sao là Lily xuất thân từ Muggle, mà không phải là máu trong……
Sự ghen tị đang lớn lên trong lòng James, giống như độc dược ăn mòn tâm linh James. Hắn ghen tị với Harry, bởi vì hắn biết Lily có bao nhiêu sùng bái Harry; đồng thời hắn càng ghen tị với Lily, bởi vì cô có được sự ưu ái đặc biệt từ Harry. Một tâm chia làm hai nửa, ghen tị với hai người khác nhau, trong đó một người lại là bạn gái của mình, đột nhiên ý thức được điều này, James hoàn toàn lâm vào mơ hồ, hoàn toàn mất phương hướng.
” James, tớ không cần biết cậu nói gì với Lily gì, tớ chỉ muốn nói cho cậu, nếu bây giờ cậu không đuổi theo cậu ấy, cậu chắc chắn mất cậu ấy!” Remus thật sự đứng nhìn không được nữa, mở miệng nhắc nhở James. Lúc trước James điên cuồng theo đuổi Lily, cho nên hắn có thể hiểu James không hy vọng mất đi Lily, nhưng vì một tên Slytherin vĩnh viễn không có khả năng chen chân vào giữa bọn họ, có cần thiết phải cãi nhau như vậy không?
Pettigrew nghe vậy, gật đầu liên tục, ” Remus nói rất đúng! James, mau đuổi theo xin lỗi Lily, nếu không cậu sẽ mất đi cậu ấy!”
Bị Remus nói, như ở trong mộng mới tỉnh lại, James chạy ra khỏi đại sảnh. Không nói đến đối tượng Harry yêu nữa, hắn đâu có dễ dàng theo đuổi Lily, không thể lại để mất cô ấy, Lily và hắn là một đôi trời sinh, Harry Potter và hắn vốn là người của hai thế giới khác nhau!
Nhìn thấy James như gió lao ra, Harry mới thở phào nhẹ nhóm, cậu không muốn chuyện của cha mẹ mình bởi vì một bài báo bịa đặt của Rita Skeeter mà tan thành mây khói. Phải biết rằng, ánh mắt căm thù của James khiến cậu dựng tóc gáy. Không biết rốt cuộc Rita Skeeter nghe lén ai nói chuyện, lại viết nên bài báo như vậy, khiến cậu muốn giải thích cũng không được. Có lẽ thái độ của mình đối với Lily không rõ ràng? Cậu ngẩng đầu, lại nhìn về phía bàn giáo sư, lúc này Voldemort đã thả tờ báo xuống, phát hiện ánh mắt của Harry, cũng nhìn về phía Harry, đôi mắt màu đỏ tối tăm, khó hiểu.
Harry thở dài, cái này là tự làm tự chịu. Lần này người nháo, sẽ không phải là mình nữa!
Trước khi Lily đi vào tẩm thất của nữ sinh, James đuổi kịp cô.
” Lily, Lily, xin lỗi, tớ sai rồi, tớ không nên hoài nghi cậu, lòng tớ quá hẹp hòi, tớ rất ghen tị, tớ là kẻ ngu ngốc! Cậu trừng phạt tớ thế nào cũng được, ngàn vạn lần đừng không để ý tới tớ, đừng rời khỏi tớ! Lily, không có cậu tớ sẽ chết!”
James dùng từ cẩn thận, thấp giọng giải thích, ánh mắt đáng thương, nghiêm túc phê bình và tự kiểm điểm mình. Mong Lily tha thứ cho hắn. Kỳ thật Lily cũng cảm giác James ghen tị là có lý, vì ngày hôm qua câu trả lời của Harry với phóng viên dễ dàng khiến người ta liên tưởng đến, ngay cả chính cô cũng có chút nghi ngờ, cho nên cô không quá trách James, hai người lại thân thiết như ban đầu.