Tay Của Ta Xuyên Qua Tóc Đen Của Ngươi

quyển 2 chương 184

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tin tức Voldemort quyết định cấm tiêu thụ lang dược được công bố, dư luận xôn xao. Trong vòng năm lang dược được bán ra, số án kiện người sói tấn công phù thủy giảm %, xã hội thừa nhận người sói tăng lên %, đạt tới %. Các phù thủy chưa bao giờ cảm thấy an toàn như thế, người sói cũng chưa bao giờ cảm thấy được thừa nhận như thế. Mọi chuyện vốn đều rất tốt.

Cho nên (Thời báo pháp thuật) của gia tộc Potter đăng tải hẳn một tờ báo chỉ trích quyết định của Voldemort, nói hắn vì dã tâm lợi dụng người khác của mình mà đẩy xã hội vào nguy hiểm, “Đây là hành vi cực kỳ không đạo đức, là hành vi cực kỳ thiếu trách nhiệm xã hội, đi ngược lại với chủ trương tạo nên một thế giới pháp thuật đầy tốt đẹp mà Voldemort tuyên bố. Hắn đã bị lòng tham làm mờ lý trí, trở thành một kẻ cuồng chiến tranh, hắn không muốn thiết lập một xã hội tiên tiến, mà là muốn thỏa mãn ham muốn cá nhân của hắn.”

Tờ (Chân lý phù thủy) của gia tộc Parkson phản bác: “Mọi người, lang dược là ma dược vô cùng quý hiếm, do một phù thủy thiên tài phát minh, chỉ trợ giúp những người sói ở trong hoàn cảnh khó khăn nhưng vẫn vươn tới tiền đồ tươi sáng. Hiệu quả thập phần rõ ràng, sáu năm qua người sói không hề trở thành nỗi lo của các phù thủy. Nhưng là, để tạo ra được lợi ích này, các phù thủy có biết Tử thần thực đã phải hy sinh thế nào không? Thành phần của lang dược chủ yếu là những nguyên liệu vô cùng hiếm có, số lượng cũng rất có hạn, vì phục vụ đại chúng, tổ chức đã dùng hết khả năng để đưa ma dược ra thị trường, mà có khá nhiều người sói trong nhóm Tử thần thực tử chúng ta chưa từng được dùng lang dược một lần! Chúng ta tràn ngập áy náy với những người sói này, hơn nữa còn khâm phục tấm lòng của bọn họ, quả thật là tấm gương cho chúng ta!” Nói đến đây, ẩn ý của báo chuyển biến, “Hiện nay, chiến tranh bùng nổ, Tử thần thực tự gặp khó khăn trước nay chưa từng có: Chúng ta đối mặt với kẻ thù rất mạnh, hoàn cảnh vô cùng nguy hiểm, ánh mắt căm hận của kẻ thù luôn theo sát chúng ta như hình với bóng, có thể nói, Tử thần thực tử lâm vào tình cảnh nguy cấp! Dưới tình huống này, chủ nhân Voldemort tôn kính cho rằng, việc đầu tiên chúng ta phải làm, là bảo vệ sự an toàn của bản thân, bảo vệ sự an toàn của người thân bạn bè, bảo vệ sự an toàn của đồng đội, phải làm điều có lợi nhất cho tổ chức của chúng ta. Đây là điều không thể nghi ngờ, là quyết định trí tuệ, có trách nhiệm, có phẩm hạnh cao thượng của một người lãnh đạo. Chủ nhân Voldemort là một người lãnh đạo như vậy. Ngài ấy cho rằng chỉ có một bộ phận nhỏ người sói ủng hộ tổ chức chúng ta, một bộ phận lớn là thành viên của Hội phượng hoàng hoặc là ủng hộ Hội phượng hoàng, bán lang dược giúp đỡ kẻ thù, chính là tự hủy diệt tổ chức của mình, đây là điều bất luận người lãnh đạo nào không thể khoan nhượng, vì thế ngài ấy ra quyết định cấm tiêu thụ lang dược.” Cuối cùng báo chí tỏ vẻ không có gì quan trọng nói thêm mấy câu, “Chủ nhân Voldemort vĩ đại đối đãi với kẻ thù tàn nhẫn, nhưng đối với cấp dưới của chính mình, ngài ấy luôn rất hào phóng.”

Harry đọc được đoạn này, không biết nên cười hay nên khóc, thật quá mức hoang đường. (Báo chân lý phù thủy) rõ ràng là đổi trắng thay đen, lẫn lộn phải trái. Ít nhất cậu biết, Voldemort không phải là không có lang dược cho người sói dưới tay mình, mà là đại bộ phận người sói đó không cần, bọn họ thích biến hình đi đánh lén phù thủy nhỏ tuổi, tạo ra càng nhiều người sói, thấy những gia đình phù thủy đó đau khổ.

Bất chấp (Báo chân lý phù thủy) ám chỉ người sói gia nhập Tử thần thực thì có thể được cung cấp lang dược, số lượng người sói không quan tâm vẫn khá nhiều. Với bọn họ, không có lang dược bọn họ lại trở về cuộc sống trước kia, cái này có gì mà không được, đại bộ phận phù thủy cũng có suy nghĩ tương tự. Nhưng sự thật chứng minh bọn họ đã quá coi thường mà không thể cứu vãn sai lầm.

Hỗn loạn liên tục diễn ra trong ba tuần, có người sói điên cuồng tấn công nên bị giết chết, người sói vì ác cảm với việc mình gây ra nên tự sát, người sói quá mức hung tàn mà phải nhận nụ hôn của giám ngục, mặt khác gần hai trăm người sói bị xử nửa năm hoặc một năm giam cầm, hơn một ngàn phù thủy bị chết, gần bảy ngàn phù thủy bị thương, bệnh viện St.Mungo mở rộng tiếp nhận ít nhất là tăng lần, đã giờ Harry chưa rời bệnh viện. Kết quả như vậy khiến cả thế giới pháp thuật kinh hoàng run sợ, người sói lại trở thành vật chủng không được hoan nghênh, sự nguy hiểm còn vượt lên cả người khổng lồ và Âm Binh. Không biết có bao nhiêu người sói bởi vậy mà khóc, bao nhiêu người sói từ nay về sau sống trong đau khổ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio