Lucius bộc phát được tức giận thì vui vẻ hơn hẳn, nhìn thấy ánh mắt u oán của cậu bé ngồi trên sofa, liền nhanh chóng đuổi Harry đi.” Đúng rồi, Harry, không phải cậu muốn đến thư viện sao?”
Harry như ở trong mộng mới tỉnh, nhớ lại mục đích đi xuống lầu của mình.” Đúng vậy.”
Cậu vội vàng rời đi, lúc đi qua chân dung, cậu quay đầu lại nhìn Snape, mái tóc thật dài che khuất mặt, nhưng Harry vẫn có thể cảm nhận được sự tuyệt vọng của hắn.
Vào thứ , thư viện không có nhiều người, chỉ có hai hay ba học sinh đọc sách hoặc nhỏ giọng nói chuyện với nhau. Lúc Harry xuất hiện đều khiến bọn họ kinh hãi và nghi hoặc. Cậu ta không tham gia lễ hội cuồng hoan của Slytherin sao?
Sách ở thư viện cũng không thể giải đáp hoàn toàn thắc mắc của Harry, cậu bỏ sách lại, định lần bổ túc sau sẽ hỏi Voldemort. Đi được vài bước, cậu dừng lại, cậu thấy một nữ sinh đang cố gắng nhón chân, lấy một cuốn sách ở chỗ khá cao, cô có một mái tóc màu đỏ và khăn quàng cổ của Gryffindor. Trong ấn tượng của Harry, chỉ có một nữ sinh của Gryffindor có mái tóc đỏ, chính là Lily Evens.
Nhón một chút, lại một chút, Lily cố gắng nâng người lên, một chút nữa là chạm được vào cuốn sách! Khó khăn lắm mới được giáo sư Slughorn cho phép mượn cuốn (bách khoa toàn thư về cấm dược), cô không thể vì một chút khó khăn mà mất đi cơ hội hiếm có này.
Hô~ cô thất vọng thở dốc, chỉ còn một chút nữa thôi! Có thể sử dụng bùa triệu tập? Nhưng nếu bị bà Pince bắt được, cô sẽ bị đuổi ra ngoài.
” Tớ có thể giúp cậu chứ?” Một giọng nói ấm áp dễ chịu vang lên.
Cô xoay người lại, đập vào mắt là áo choàng tơ lụa xanh nhạt, dưới áo choàng là một đôi giày da, trước ngực người tới có đeo một mề đay vàng, ngón tay trắng nõn nhẵn nhụi. Cô ngẩng đầu lên một chút, không ngờ lại thấy được khuôn mặt đáng yêu, xinh đẹp, ánh mắt xanh lá quên thuộc đầy ôn nhu.
Cho đến nay, Lily vẫn cảm thấy Harry Potter mang lại cho cô cảm giác quen thuộc, giống như hai ngươi đã quen nhau từ rất lâu. Mặc kệ người chung quanh có nói xấu về cậu, cô vẫn không hề để ý những lời này, vẫn luôn nghĩ tốt về cậu. Cô muốn biết nhiều về cậu, hiểu cậu, nhưng việc hai nhà thù địch cùng tình yêu của James đối với cô buộc Harry phải thờ ơ với cô. Trên chuyến tàu tốc hành Hogwarts, cô cảm thấy Harry là một nam sinh đáng yêu và hiền lành, bọn họ có cơ hội để trở thành bạn bè lâu dài, nhưng mà thành kiến của Slytherin đã phá hủy tất cả.
Sau đó, sự sỉ nhục của Slytherin biến thành vương tử cao quý của Slytherin. Vẻ ngoài xinh đẹp cùng xuất thân cao quý và trang phục hoa lệ khiến cậu trở thành nam sinh được hoan nghênh nhất ở Hogwarts, vượt qua cả Sirius Black – người cũng có xuất thân quý tộc và khuôn mặt điển trai, kết quả học tập xuất sắc của cậu cũng được đem so sánh với James Potter. Cô biết rằng đã không còn cơ hội để phát triển tình bạn.
Cô ngẩng đầu nhìn sách rồi lại nhìn Harry, được rồi, không phải bạn bè nhưng bạn cùng trường vẫn có thể giúp đỡ nhau.” Vậy nhờ cậu, tớ muốn lấy cuốn (Bách khoa toàn thư về cấm dược).”
Harry vươn tay lên, măng sét kim cương cài trên ống tay áo sơ mi lụa trắng tỏa sáng. Cậu dễ dàng lấy được sách, đưa cho Lily,” Của cậu.”
” Cám ơn cậu, Potter.”
Lily cúi đầu nói cảm ơn, sau đó rời đi. Harry nhìn bóng dáng của cô, nói ra những lời cậu luôn muốn nói.
” Thực xin lỗi, Evens, chuyện ngày nhập học tớ muốn giải thích với cậu. Tớ không tuân thủ lời hứa với cậu, khiến cậu thất vọng.”
Nghe vậy, Lily dừng bước.” Không, cậu không cần giải thích với tớ. Tớ nghe nói tình huống của cậu lúc ấy, nếu tớ ở vào vị trí của cậu, tớ cũng sẽ lựa chọn như vậy, dù sao giáo sư Voldemort là người nói là làm.”
” Cho dù như thế, cũng không thể che dấu được sự hèn nhát của tớ.” Harry không hối hận về sự lựa chọn lúc trước, nhưng cậu cũng thừa nhận mình không đủ dũng cảm.
” Cậu không cần tự trách mình như vậy. Tớ đã nói, nếu tớ là cậu, tớ cũng lựa chọn như vậy, đây là chuyện thường tình. Nếu lúc ấy cậu chống lại lệnh của giáo sư Voldemort, hiện tại có lẽ cậu không còn ở Hogwarts, lại càng không có chuyện tớ và cậu đứng nói chuyện với nhau như hôm nay. Cho nên, lựa chọn của cậu là vô cùng chính xác.” Lily xoay người, có chút kinh ngạc vì việc Harry tự trách.
” Vậy, chúng ta vẫn có thể là bạn chứ?” Harry do dự thật lâu, nói ra.