Mắt Voldemort đột nhiên co rút lại, hai hàng lông mày nhíu thật sâu. Hắn không rõ dụng ý của Harry, nhưng hắn tin rằng Harry sẽ không cố ý đối đầu với hắn, cho nên hắn không có động, hắn đang đợi, chờ đợi Harry cho hắn một lời giải thích.
Voldemort không phản đối, Snape ủng hộ Harry, Lucius phục tùng Voldemort, lúc này các học sinh khác cũng đành phải áp chế sự không hài lòng, thành thật nghe bài.
Harry lại viết xuống. ” Muggle chế tạo điện, điện không thể thiếu trong cuộc sống của bọn họ. Mà điện, có thể được ứng dụng trong pháp thuật.”
Nói xong, cậu mở lồng sắt, nắm một con nhện lên,” Reparo (thần chú phục hồi).” Con nhện khôi phục nguyên dạng, rất nhiều học sinh thất thanh thét lên, học sinh đều đồng loạt đem ghế dựa lui về phái sau một thước.
” Comatose Reductor.” Harry vung đũa phép nhắm ngay con nhện, luồng điện màu vàng hiện lên, con nhện kịch liệt co rút lại một chút, uỵch một tiếng ngã xuống đất, trên người con bốc khói xanh.
” Voldy, ngươi đến xem hiệu quả thế nào.” Harry ngẩng đầu, nhìn Voldemort cười cười.
Voldemort đi lên trước, cúi người nhìn con nhện, ánh mắt nhất thời trở nên chuyên tâm, hắn chậm rãi ngồi xổm xuống, đũa phép di động trên thân con nhện, ánh sáng trên đũa phép không ngừng biến hóa. Sắc mặt hắn càng ngày càng ngưng trọng, vài phần không thể tư nghị, có vài phần khó tin, vài phần vui sướng. Cuối cùng, hắn đứng lên, quay đầu hỏi Harry, ” Bao nhiên Vôn?”
“ Vôn.” Harry mỉm cười.
Đáp án ngoài dự đoán của Voldemort, “ Vôn?” Vôn có thể tạo ra thương tổn lớn như vậy sao? Điện áp an toàn của người là Vôn!
” Quả thật là Vôn, sau khi sử dụng pháp thuật, kết quả ngoài dự đoán của mọi người.” Harry nhún nhún vai, biểu đạt hắn cũng không biết làm sao.
Voldemort có chút đăm chiêu nhìn Harry, chậm rãi giơ lên khóe miệng, hắn lớn tiếng công bố kết quả hắn kiểm tra được với các học sinh: ” Loại pháp thuật tấn công này có thể khiến người lập tức lâm vào hôn mê, tổn thương thân thể nghiêm trọng, ma dược hiện có, không có tác dụng với loại thương tổn này, chỉ có thể chờ đợi thân thể tự hồi phục. Thương tổn sẽ theo năng lực cao thấp của pháp thuật này mà khác nhau, ít nhất là hai tuần, nhiều nhất là – ” Hắn hỏi Harry, ” Sẽ chết sao?” Vôn, đủ để người chết.
Harry lắc đầu,” Nhiều nhất là Vôn, pháp thuật chỉ tối đa đến đó. Nói cách khác, người bị trúng pháp thuật này, nhiều nhất là nằm trên giường tuần.”
” Woa – ” Kết quả kiểm tra này khiến học sinh cứng lưỡi. Ít nhất là nằm suốt hai tuần, thương tổn này đã tương đối lớn. Một số học sinh bắt đầu kính nể cùng tò mò.
Harry đem con nhện hôn mê thu nhỏ lại, thả vào lồng sắt, lại bắt con thứ hai ra, biến lớn. ” Scorched Reductor.”
Đũa phép của Harry phát ra luồng điện màu tím, tập trung vào hai chân con nhện. Gần như là cùng một lúc, hai chân dài cháy sém, uỵch một tiếng rơi trên mặt đất. Con nhện cuộn mình lại, co giật.
Harry nhặt cái chân bị chạy sém lên, ” Voldy, nhìn xem thế nào?”
Voldemort vươn tay cầm lấy, Harry dặn dò, ” Rất giòn, đừng bóp nát.” Voldemort thật cẩn thận dùng ngón cái cùng ngón trỏ giơ chân con nhện lên, cẩn thận phân tích,” Hoàn toàn bị phá hủy, không thể chữa trị.”
” Đúng vậy, không có gì có thể chữa trị, pháp thuật gì cũng không được.”
Harry thu hồi con nhện, lại lấy ra con thứ ba, biến lớn. ” Impassable Reductor.”
Luồng điện màu trắng lướt qua, con nhện bay thẳng, lên mười thước rồi rơi xuống đất, ” Chết.” Voldemort bắt chéo hai chân, cảm giác rất thú vị.
Harry lấy ra con nhện thứ tư, nó đang ngơ ngác, có vẻ bị dọa sợ bởi kết cục bi thảm của đồng bọn. ” Absolute Zero.”
Con nhện tựa hồ không biến hóa gì. Học sinh kinh ngạc nhìn Harry, nghĩ rằng hắn dùng sai thần chú.
” Reducto.” (nổ tung)
Harry làm con nhện vỡ ra từng mảnh, nhóm học sinh mới phát hiện máu con nhện đã đông thành băng, không thể khôi phục.
Con nhện thứ năm bị bắt ra, ” Boiling Evaporation.”
Khi con nhện bị tách ra, nhóm học sinh thấy được trong người con nhện không còn bất cứ dịch thể gì, khi thần chú kia được nói ra thì dịch thể đã biến thành các màu sắc tiêu tan trong không khí.
” Từ bây giờ, chúng ta bắt đầu học những thứ thực tế từ Muggle này, có người nghi ngờ nữa không? Không có? Tốt lắm.”