Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Điều quan trọng ở đây không phải là chuyện Họa Cốt bị treo giải, mà là giải thưởng đến tận vàng, trâu bò lắm có biết không?!
Chơi PVP giết vài người bị treo giải là chuyện thường thôi, trong server này Họa Cốt là nữ thần được mọi người công nhận, thế nhưng không có nghĩa là nữ thần giết người sẽ không bị người ta treo giải.
Họa Cốt cũng đã quen với việc này, chốc nữa tìm bừa một người lấy giải rồi treo máy xóa oán niệm là được, anh không phải kẻ cuồng giết chóc, không cần phải mua Thuận Khí Hoàn để xóa debuff, nếu so sánh, anh thà rằng tiêu phí chút thời gian, tìm một nơi vắng vẻ phong cảnh tú lệ để chờ.
Họa Cốt nhìn chữ thưởng lóng la lóng lánh kia, bấy giờ xung quanh đã có rất người rung động, thèm thuồng phần thưởng này.
Ngay lúc ấy, chợt có một yêu cầu giao dịch bật ra trước màn hình máy tính của Họa Cốt… Diệp Túy Nguyệt?
Họa Cốt từ chối yêu cầu giao dịch của Cố Thần, gõ một dấu chấm hỏi sang.
[Diệp Túy Nguyệt] nói nhỏ: [Thuận Khí Hoàn] =、=
Lâm Tử Ngang từng nói với cậu rằng tỷ lệ xoáy Phong Xa xong sẽ bị treo giải là rất cao, vì để đề phòng, Cố Thần đã mua một lượng lớn mang theo phòng hờ. Ngoài ra, Thuận Khí Hoàn cũng có thể giao dịch tự do.
Bạn nói nhỏ với [Diệp Túy Nguyệt]: ……
Lúc Họa Cốt gõ mấy dấu chấm, yêu cầu giao dịch của con gà vàng kia lại bật ra lần nữa, sau khi đồng ý, cậu ta đưa lên một hai ba bốn năm cụm, lúc sắp thêm cụm thứ sáu cụm thứ bảy thì anh hủy giao dịch.
[Diệp Túy Nguyệt] nói nhỏ: =、=
Bạn nói nhỏ với [Diệp Túy Nguyệt]:
Bạn nói nhỏ với [Diệp Túy Nguyệt]: Chỉ cần sáu viên
[Diệp Túy Nguyệt] nói nhỏ: Ừm =、=
Lần này Cố Thần rất vâng lời đưa cho Họa Cốt sáu viên Thuận Khí Hoàn, thông thường thì Họa Cốt sẽ không bật cừu sát với ai cả nên không có sát khí, giải thưởng bị lấy rồi, debuff cũng chỉ có một tiếng thôi, nếu sát khí cao thì debuff oán niệm lên đến tận hai ba tiếng đồng hồ cũng là chuyện thường.
Nhớ đến một đống thuốc ban nãy, Họa Cốt quả thật cảm thấy con gà vàng này ngốc đến bất bình thường.
Đi chiến dịch xong, Cố Thần không biết phải làm gì nữa, chạy sang Côn Lôn một lát, không có tên đỏ, sau đó cậu quả thật không biết làm gì tiếp rồi.
Người trong đội đã rời đi được kha khá, Tiểu công chúa và đồ đệ của cậu ta cũng đã đi chiến trường.
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]: Đại Hoa, hình như hết chuyện làm rồi =、=
[Đoàn] [Hạc Quy Cô Sơn]: Hả?
[Đoàn] [Hạc Quy Cô Sơn]: Muốn đánh danh kiếm không?
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]: Không!
Hai hôm trước phải đánh danh kiếm làm nhiệm vụ, nhiệm vụ thì hoàn thành rồi nhưng Cố Thần cũng bị tra tấn đến nỗi ám ảnh tâm lý luôn, vì bốn người còn lại đều cầm thần binh cả, chỉ có mình cậu là giai cấp phổ thông bình dân thôi, trận đấu vừa bắt đầu đã trở thành mục tiêu cho người ta bao vây chém giết, cơ bản thì chưa đến mười giây đã cạp đất rồi còn đâu, khoảng thời gian sau đó là nhìn những đồng đội giỏi giang của cậu giết sạch đối thủ.
Nói một cách đơn giản, khi cùng bọn Họa Cốt Lâm Tử Ngang đi đánh danh kiếm, cậu đảm nhận trách nhiệm nằm phơi xác.
[Đoàn] [Hạc Quy Cô Sơn]:
Đồ thỏ đế
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]:
Cố Thần vừa định hỏi thêm là còn chuyện gì để làm không thì bất chợt có một người vào đội, vả lại còn là người quen – Đông Phương Lạc.
[Đoàn] [Đông Phương Lạc]:
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]:
[Đoàn] [Đông Phương Lạc]:
Tiểu Nguyệt Nguyệt không được học theo tôi
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]:
cậu có thể đừng gọi tôi là Tiểu Nguyệt Nguyệt không
[Đoàn] [Đông Phương Lạc]: Manh lắm mà
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]:
[Đoàn] [Đông Phương Lạc]: Hạc Quy, còn đánh vs không?
[Đoàn] [Hạc Quy Cô Sơn]: Đánh chứ~
[Đoàn] [Đông Phương Lạc]: Vậy chúng ta rời đội?
[Đoàn] [Hạc Quy Cô Sơn]: Ừm
Đông Phương Lạc rời đội trước, sau đó Lâm Tử Ngang tiếp tục gõ chữ.
[Đoàn] [Hạc Quy Cô Sơn]: Quả Cam, tao với Tiểu Lạc đi đánh vs đây, mày chán quá không có gì làm thì cứ đi cắm cờ, để nữ thần điều giáo mày
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]:
Cho đến khi Lâm Tử Ngang cũng rời đội rồi, Cố Thần mới ngẫm ra hình như gần đây Lâm Tử Ngang rất hay tổ đội với Đông Phương Lạc, lúc trước thì không thấy gì, nhưng bây giờ hai người còn cùng đánh vs, Cố Thần cảm thấy hình như mình đã nhận ra điều gì đó…
Nhưng đoàn đội người bây giờ chỉ còn hai người mà thôi, à còn thêm vài người ở trạng thái rời mạng nữa, hai người còn tồn tại này chính là Cố Thần và nữ thần Họa Cốt.
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]: Nữ thần, bây giờ nữ thần đi ngủ sao
[Đoàn] [Họa Cốt]: Không
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]: Vậy nữ thần có chuyện gì cần làm à?
[Đoàn] [Họa Cốt]: Quán trà
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]: =、= đó là gì?
[Đoàn] [Họa Cốt]: Nhiệm vụ ngày
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]: Dễ làm không =、=
[Đoàn] [Họa Cốt]: Ừm
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]: Tôi có thể làm chung với nữ thần không =、=
[Đoàn] [Họa Cốt]: Thần hành Lạc Dương
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]: Ừm ừm
Cố Thần là một con gà vàng vâng lời, nữ thần bảo cậu bay đi Lạc Dương là cậu bay thẳng tới Lạc Dương, địa điểm thần hành đến là bên cạnh quán trà, chỉ có lác đác một vài người ở đó.
Chờ mấy phút rồi mà Cố Thần vẫn không thấy Họa Cốt đâu, chẳng lẽ máy nữ thần lag rồi sao?
[Đoàn] [Họa Cốt]: ……
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]: Nữ thần?
[Đoàn] [Họa Cốt]: Lạc Dương chiến loạn
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]: =、=
Họa Cốt nhất thời quên khuấy mất con gà vàng này là một con gà vàng con ngốc nghếch khờ khạo, có một thời gian tổ đội nhìn cậu thăng cấp, mấy nhiệm vụ ngày như quán trà vân vân quả thật chưa từng thấy cậu làm qua.
Bản đồ cũ cũng có nhiệm vụ quán trà, nhưng nếu so sánh nó với quán trà bây giờ, đó đã không phải là lựa chọn hàng đầu cho những người chơi đã tốt nghiệp, quán trà cũ chỉ còn là quá khứ xa xăm mà thôi.
Cố Thần thần hành đến Lạc Dương chiến loạn thì nghe được mấy tiếng leng keng, bây giờ cậu đã quen với âm thanh này rồi.
[Đoàn] [Họa Cốt]: Ở đây, nhận nhiệm vụ
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]: Ồ =、=
NPC giao nhiệm vụ là bà chủ quán trà Triệu Vân Duệ, so sánh với quán trà hoang vắng lạnh lẽo ở Lạc Dương cũ, quán trà ở Lạc Dương chiến loạn rất đông, người ngựa tấp nập, chen chúc giữa dòng người, Cố Thần không tài nào nhấp vào NPC được.
Cố Thần vừa làm được hai nhiệm vụ thì đã phải tạm ngừng do không đủ nguyên liệu.
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]: Nữ thần, tôi đi chủ thành mua chút đồ =、=
[Đoàn] [Họa Cốt]: .
Họa Cốt không nói với cậu rằng Giao Dịch Sư bên cạnh quán trà cũng có, cũng không để cậu tiếp tục bay qua bay lại, mà là gửi cho cậu yêu cầu giao dịch.
Khi trông thấy lời mời giao dịch của Họa Cốt, Cố Thần chợt cảm thấy sợ sệt vì được quan tâm, xen vào đấy là ti tí phấn khởi, cậu chấp nhận yêu cầu của cô ấy.
Mỗi loại một cụm, nào là Lê Hoa Nhung, Lạc Nhật Quyên, Sụn Thượng Đẳng, Sườn Thượng Đẳng, Mỏ Quyến Thiết, Hoa Bỉ Ngạn, với Cố Thần, những thứ này rất xa lạ, à cũng không hẳn, Lạc Nhật Quyên và Lê Hoa Nhung hình như khi trước đánh quái có nhặt được.
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]: Cảm ơn nữ thần
[Đoàn] [Họa Cốt]: .
Những nhiệm vụ cần nguyên liệu để mua vật phẩm thì rất dễ làm, còn câu hỏi mà Linh Lung Các Chủ đặt ra chỉ cần có tí kiến thức thôi là đáp được. Chỉ mỗi nhiệm vụ hỏi thăm tiểu nhị quán trà về chuyện giang hồ là Cố Thần cứ đen mặt đoán mãi cũng không trúng đáp án chính xác.
Họa Cốt làm xong nhiệm vụ một lúc lâu, vẫn trông thấy con gà vàng nhỏ kia không mảy may nhúc nhích tí nào.
[Đoàn] [Họa Cốt]: ?
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]: Tôi đang làm nhiệm vụ trả lời câu hỏi, cứ đáp sai hoài =、=
[Đoàn] [Họa Cốt]: …
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]: A đáp đúng rồi!
Hệ thống nhắc nhở cậu đã hoàn thành nhiệm vụ hỏi thăm tiểu nhị về chuyện giang hồ, Họa Cốt cũng trông thấy. Về chuyện này, anh không biết phải nói gì nữa.
Khó khăn lắm mới làm xong nhiệm vụ đáng chết này, tiếp theo đó lại nhận phải nhiệm vụ theo dõi hành tung của quan quân Lang Nha, chưa đi được mấy bước, nhiệm vụ chấm dứt trong thất bại do bị quan quân Lang Nha phát hiện.
Lần thứ hai, vì cách quá xa nên mất đi tung tích của quan quân Lang Nha, tiếp tục chấm dứt trong thất bại.
Lần thứ ba…
Họa Cốt mời cậu lên ngựa, Cố Thần cẩn thận nhấn đồng ý.
Ngựa của Họa Cốt có tiết tháo lắm, trong mắt Cố Thần, ngựa của cô ấy cứ luôn giữ một khoảng cách cố định với quan quân Lang Nha, quan quân Lang Nha chạy vài bước thì dừng một lát, chạy vài bước nữa rồi lại dừng tiếp một lát, cứ luôn như thế cho đến khi hệ thống thông báo rằng cậu có thể giết hắn ta rồi, cậu mới xuống ngựa hoàn thành nốt phần còn lại của nhiệm vụ.
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]: Cảm ơn nữ thần =-=
[Đoàn] [Họa Cốt]: Có plug-in không?
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]: Ừm có rồi
[Đoàn] [Họa Cốt]: Giữ khoảng cách - thước với quan quân Lang Nha
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]:
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]:
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]: Ừm… tôi biết rồi…
Bấy giờ Cố Thần vẫn chưa biết chuyện là một đồng đội, Họa Cốt không thể nào trông thấy NPC nhiệm vụ của cậu, nói cách khác, Họa Cốt hoàn toàn dựa vào thứ gọi là cảm giác để “theo dõi” quan quân Lang Nha. Nếu cậu biết chuyện này, chắc sự tôn thờ của cậu với Họa Cốt sẽ được nâng lên một tầm cao mới.
Thôi thì nói đến Cố Thần bây giờ vậy, hôm nay cậu quả thật đã phải đen mặt suốt cả buổi, xong nhiệm vụ theo dõi quan quân Lang Nha rồi, nhiệm vụ cuối cùng là đưa cơm nước cho quân Lang Nha.
Nếu khôn khéo thì cứ lấy hết năm thứ trong một lần rồi đưa lên cho họ là xong ngay, còn với loại như Cố Thần, lấy thịt rồi chờ cả mười phút cũng không thấy ai gọi thịt… dường như chỉ thuộc số ít.
Họa Cốt có đôi chút ngờ vực rằng nhiệm vụ quán trà khốn kiếp ngày hôm nay có phải sẽ bóp nát trái tim pha lê của con gà vàng nhỏ kia không.
Khó khăn lắm mới giải quyết xong chuỗi mười nhiệm vụ, nhờ lời nhắc nhở của Họa Cốt, trả xong nhiệm vụ tổng của nó, trái tim pha lê của Cố Thần quả thật đã vỡ vụn rồi.
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]:
Phiền nữ thần chờ lâu rồi
[Đoàn] [Họa Cốt]: .
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]: Nữ thần có việc khác thì làm đi, tôi làm lỡ mất nhiều thời gian của nữ thần quá -_-|||
[Đoàn] [Họa Cốt]: ..
[Đoàn] [Họa Cốt]: Tôi treo máy
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]: =、= giết thời gian?
[Đoàn] [Họa Cốt]: Ừm
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]: Tôi có thể đi theo nữ thần không =、=
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]: Tôi không biết phải làm gì nữa =、=
Họa Cốt chỉ định tìm một nơi vắng vẻ hoặc không người để treo máy, mấy việc làm giết thời gian như thế cũng không phải lần đầu tiên, nhưng khác ở chỗ, lần này có người nói muốn treo máy cùng anh, anh có thể trả lời rằng mình thích treo máy một mình không?
Sự thật chứng minh, Họa Cốt không vô tình đến thế.
Số bản đồ mà Cố Thần từng đặt chân đến ít ỏi vô cùng, cấp - thì cậu hầu như đều chú tâm làm nhiệm vụ, không hề mang tâm trạng thưởng thức phong cảnh xung quanh, vì thế nếu muốn cậu nói ra rằng mình thích bản đồ nào thì quả thật khó lắm.
Họa Cốt là người chọn bản đồ, giờ này rất khó tìm một bản đồ không có người qua lại.
Thất Tú Phường.
Đây không phải là lần đầu tiên Cố Thần đặt chân đến bản đồ Thất Tú, lúc trước khi vượt bí cảnh Đảo Vô Diêm, cậu đã ra ra vào vào nơi bến tàu rất nhiều lần, nếu bàn về phong cảnh của Thất Tú, cậu không có ý kiến gì.
Nơi Họa Cốt chọn là một đảo nhỏ giữa hồ, Cố Thần lon ta lon ton theo sau.
[Đoàn] [Họa Cốt]: Tôi tắm
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]: Ừm =、=
Họa Cốt ngồi thiền rồi thì không còn nhúc nhích nữa, Cố Thần một mình tản bộ chung quanh.
Tàng Kiếm Sơn Trang luôn được bao phủ bởi lớp tuyết trắng xóa, Thất Tú thì lại khác, phong cảnh tú lệ, gió nhẹ mơn man, hoa lá rực rỡ, phong cảnh như thế luôn khiến người ta khoan khoái dễ chịu.
Nơi thế này, nuôi lớn một mỹ nhân như Họa Cốt cũng là một điều dễ hiểu nhỉ ——