Ngay khi Dear đi uể oải vào và buông người xuống ngồi trong giảng đường, thằng bạn con lai đang ngồi bấm Nintendo DS một cách say sưa liền dừng game, quay qua nhìn giây rồi ra khỏi phòng đi đâu đó không biết. Nhưng cậu không quan tâm đâu, chỉ cầu được úp mặt xuống cái bàn lành lạnh là đủ. Nhưng trôi qua được phút, đột nhiên thức uống lạnh ngắt đã được đặt lên bàn làm cho phải ngẩng mặt lên.
"Muối khoáng?"
"Ừ, muối khoáng. Uống đi."
"Mày đem tới cho tao làm gì vậy?". Câu hỏi làm cho Shin-chan bật cười hừ hừ và nói với mặt không cảm xúc.
"Dáng vẻ của mày giống người thiếu nước. Tối qua mất nhiều chứ gì, thế nên tao mới bổ sung cho. Bắn ra bao nhiêu đợt..."
Mặp
"Thằng Shin chết tiệt! Mày nói làm cái quái gì vậy? Muốn cho người trong cả lớp biết rằng tao có chồng rồi hay sao!". Chỉ vậy thôi, người kiệt sức liền đứng vụt dậy, dùng tay bịt miệng thằng bạn nghiệp chướng hết mình, hơn nữa còn cắn răng thì thầm. Mặt thì đỏ ửng tới nỗi không tìm ra được màu cũ. Đôi mắt tròn tròn thì đảo qua đảo lại e sợ có người nghe lén.
Dáng vẻ làm thằng nấm tươi kéo tay cậu ra với sắc mặt nhăn nhó.
"Mày tưởng mặt tao làm từ xi măng hay sao vậy? Cứ tát hoài. Một hồi tao tát lại thì mày sẽ ớn lạnh.". Người nghe chỉ biết cười gượng. Thì tại miệng nó hiện lên vết đỏ luôn mà. Sau đó thì ra vẻ giỏi giang đấu lại.
"Tại mày chọc tao."
"Có ý tốt và chọc ghẹo là nghĩa khác nhau đó, thằng chó con.". Vừa nói Shin vừa đẩy đầu thằng bạn hết sức, làm cho Dear trề môi rồi cãi cố.
"Mày có ý tốt kiểu người bình thường được không? Mày cứ chọc tao suốt."
"Thì đây chính là bình thường của tao. Hay là kêu tao nói rằng: Dear à, Dear uống nước nhé. Dear có vẻ mệt mỏi... Phải không vậy?". Vừa nói thằng Shin-chan vừa cúi mặt xuống một chút, nâng tay chống lên rìa bàn giảng đường, mỉm cười, làm đôi mắt long lanh, hơn nữa giọng của nó từng có ai nói với nó chưa vậy, rằng cái giọng đó... cực kỳ êm ái.
"Cái gót chân nè. Tao nổi da gà."
Ờ, mặc dù thằng Shin-chan bảnh bao tới cỡ nào, công tử tới cỡ nào hay là đẹp trai và ngầu như đầu thai từ tầng nào đó của thiên đường đi chăng nữa thì cũng không làm cho Daranpat tim đập mạnh được đâu. Có mà làm ra cái vẻ lông tóc dựng đứng vì ớn lạnh cho nó đẩy đầu cậu một cái thôi.
"Cảm ơn vì cái nước này vậy. Nhưng mà đã đi mua thì đáng lẽ nên hỏi tao, tao không có muốn uống muối khoáng.". Vừa nói vừa xoay nắp chai và nốc uống lấy lòng người mua một chút. Biết là nó lo theo phong cách của nó đó. Và điều đó làm cho thằng Shin cười hừ hừ.
"Ờ, tao đoán rằng mày thích loại nước khác hơn, ví dụ như... "nước" của anh Porsche."
Phụt
"Khéc! Khéc! Khéc!". Thằng Shin-chan chỉ vừa mới nhích tới thì thầm nhỏ tiếng, người nghe liền sặc nước tức thì. Ho tới mức mặt đỏ gắt. Hơn nữa còn trợn mắt nhìn thằng bạn nghiệp chướng vì đã phi thân tránh kịp, có mặt mũi mà chửi tao nữa.
"Ở dơ quá mày."
"Mày... khéc, khéc, khéc... Thì tại mày... khéc, khéc, khéc... đó...". Người ho vẫn cãi lại trước khi vuốt ngực mình thật mạnh. Gò má nóng rực hết cả lên, bởi vì cái ở trong đầu không phải sự tức giận thằng con lai vì đã nói chuyện kiểu chó không thèm đớp, mà là vì nhớ tới "nước của anh Porsche" thứ thiệt.
Ờ, hôm qua cũng uống tới nỗi sặc như vậy luôn.
Là suy nghĩ của người dùng cánh tay lau miệng, nhìn thằng bạn nghiệp chướng một cách căm thù, cùng lúc đó thằng Shin-chan quay qua cầm lấy túi xách của mình rồi ném vào mặt, tới nỗi suýt nữa đỡ không kịp và rồi nó nói một cách đơn giản.
"Đem game của tao đi chơi đi. Đừng có mà dỗi tao."
"Tao không có dỗi.". Miệng nói không dỗi, nhưng vẫn nhanh chóng đóng chai và để qua một bên, rồi cầm lấy túi của nó lục lọi ngay lập tức. Nghe đồn rằng nó vừa có được game mới nhất luôn. Nếu như dỗ kiểu này thì tao chịu.
"Thấy rồi... Hey!". Ngay vào lúc móc vào trong lấy máy game cầm tay, tay còn lại vô tình buông túi thằng con lai ra làm rớt xuống. Thế là phải đặt máy lên bàn rồi chui xuống nhặt lại.
Thế nhưng, thứ gì đó phân tán ra từ cái túi làm cho Dear há miệng, mắt tròn mở to ngay lập tức. Bởi vì đây là...
"Shin-chan, mày đem bαo ƈαo sυ tới trường cả nắm vậy luôn hả!". Dear ngẩng mặt lên thì thầm qua kẽ răng, kiểu mà làm cho người nghe cúi xuống nhìn đứa bạn lùn đang hối hả nhét tang vật vào trong túi của cậu với dáng vẻ lúng túng. Gò má thì đỏ rực, làm cho bật cười vì thấy hài hước.
Mày nhìn thế nào đúng là cũng có vẻ ngây thơ thiệt mà, Dear.
"Ờ, tao đem... Vậy mày muốn thử dùng với tao không?". Shin cầm lấy túi, hơn nữa còn tới gần gò má trắng trẻo, làm cho chú chó con trợn tròn mắt, suýt nữa đã phi thân lùi lại, nhìn bằng ánh mắt hoảng hốt, để cho người đầu đỏ nhún vai trước khi nói một cách đơn giản.
"Tao giỡn thôi, thằng này đúng là dễ tin người thiệt mà.". Vừa nói vừa lắc đầu, làm cho Dear nhanh chóng nhảy vào ngồi chỗ cũ và rồi thì thầm nhỏ tiếng một cách tò mò.
"Rồi tại sao mày đem nhiều dữ vậy? Giống như... mày có người yêu rồi? Hey, vậy tại sao tao không biết chuyện?"
"Không, tao không có người yêu."
"Vậy tại sao...". Dear càng nhiều chuyện dữ hơn trước. Thì tại nó không sợ người khác thấy hay sao mà lại đem nhiều tới vậy. Và điều đó làm cho thằng Shin-chan quay qua nhìn vào mắt và nói với dáng vẻ chán chường.
"Mày định hỏi rằng tao không có người yêu thì tao đem để dùng với ai chứ gì?... Tao nói mày nghe nhé Dear. Việc đem bαo ƈαo sυ không phải là việc sai trái. Tao không thích một chuyện. Tại sao người Thái phải xấu hổ với việc đem bαo ƈαo sυ hay là mua bαo ƈαo sυ chứ? Ai đem theo thì bị xem như là thằng khốn nạn, muốn có vợ mặc dù vẫn còn xòe tay xin tiền ba mẹ để ăn. Ít ra, việc đem bαo ƈαo sυ làm cho tao không có cháu hay có bệnh gì cho ba mẹ tao phiền lòng trước khi tao hết xin tiền... Chính vì vậy, câu trả lời của tao là tao đem để đề phòng. Mày không biết rằng sẽ quan hệ với ai lúc nào đâu. Lúc muốn dữ lắm, mày sẽ nói... cho Dear vào Eleven mua bαo ƈαo sυ trước nhé, nếu nứиɠ quá thì dùng tay vuốt chơi trước đi, vậy đó hả?"
Câu trả lời làm cho Dear câm nín, nhìn đứa bạn đang giả giọng chọc ghẹo, mắt chớp chớp. Và rồi hỏi bằng giọng khô khan.
"Mày nghiêm túc tới vậy luôn?". Cái thằng đầu đỏ lắc đầu một chút rồi nói tiếp.
"Tao nghĩ tao đang nghiêm túc trong chuyện nên nghiêm túc đó, vì nó có ý nghĩa với tương lai tao. Nhìn cũng đủ biết rằng mày sẽ xấu hổ nếu có người biết rằng mày đem theo bαo ƈαo sυ. Nhưng đối với tao, khi mà tao sẵn sàng để quan hệ thì cũng phải sẵn sàng để đề phòng. Và tao không quan tâm ai nhìn thế nào nữa. Tao nghĩ tao vẫn còn đỡ hơn cái tụi ham vui, nhưng không quan tâm quái quỷ tới việc cuộc đời của mình sẽ trở nên như thế nào sau khi qua được một đêm đã đời.". Lý do của chàng trai nghệ sĩ hôm nay đúng có lý, làm cho người nghe xìu xuống.
Cũng đúng như thằng Shin nói. Biết bao nhiêu thanh niên sẵn sàng quan hệ mà không sẵn sàng để đề phòng... Ít ra, hôm nay cậu cũng được biết rằng thằng Shin-chan quan tâm tới ba mẹ nó nhiều tới cỡ nào.
Đôi khi thằng nghệ sĩ Shin-chan nghiêm túc tới mức cậu không ngờ tới luôn đó.
"Mày, nhưng tao chưa từng...". Nhưng rồi, Dear chỉ biết lầm bầm nhỏ tiếng, nói một cách hơi e sợ.
"Anh Porsche chưa từng "đội nón"?"
Gật
Người phải trả lời chỉ biết gật đầu cái. Đã tái mặt với lời dạy dỗ của thằng đầu đỏ này. Và điều đó làm cho Shin-chan đẩy đầu bạn mình nhè nhẹ.
"Mày có biết bαo ƈαo sυ để làm gì không?"
"Để không cho mang thai và phòng ngừa bệnh.". Đây trả lời theo giờ học giáo dục giới tính luôn đó. Và điều đó làm cho Shin-chan mỉm cười và giơ lên ngón tay.
"Vậy thì mày không cần phải sợ. Làm tới chết mày cũng không mang thai được đâu. Chính vì vậy, loại bỏ ý đầu đi.". Nó nói rồi cụp xuống ngón và nói tiếp. "Còn chuyện bệnh tật, tao nghĩ anh Porsche của mày dám liều không phải bởi vì du͙ƈ vọиɠ chiếm lấy đâu, mà tao nghĩ anh ấy dám chắc rằng mày không có bệnh và bản thân anh ấy cũng không có. Chính vì vậy, cái ý thứ mày nói cũng loại bỏ được luôn."
Khi đứa bạn nói như vậy, người nghe liền nhẹ nhõm hơn nhiều. Nhưng chỉ có một lúc mà thôi, khi mà thằng Shin-chan nói tiếp.
"Nhưng tao nghĩ việc chồng mày không dùng, không phải bởi vì lý do đó đâu."
"Vậy thì là cái gì?". Kỳ này thằng chó con hỏi với giọng sửng sốt, làm cho đứa bạn thân bật cười rồi thì thầm.
"Trong mắt tao, người như anh Porsche đủ trưởng thành để kiềm nén ham muốn của mình. Sẽ không làm nếu không dám chắc, sẽ không buông thả nếu không suy nghĩ kỹ càng qua rồi. Nếu anh ấy làm với mày như vậy, nó có nghĩa là anh ấy không có ai... ngoại trừ mày."
Thằng nhỏ con gò má đỏ lên thấy rõ, ngẩng mặt lên nhìn vào mặt đứa bạn bằng đôi mắt run run cứ như hỏi rằng... Thiệt hả? Mày nói thiệt việc anh Porsche sẽ không đụng vào ai nữa, đúng không?
Đẩy
"Thôi làm vẻ mặt khiêu gợi giùm đi, một hồi tao cưỡng bức luôn giờ.". Nhưng rồi thằng con lai liền nhếch nụ cười ở khóe miệng cùng đôi mắt gian manh, rồi dùng tay đẩy đầu đứa bạn hết sức.
"Thằng Shin chết tiệt! Mày đừng làm như vậy chứ. Mày trả lời câu hỏi của tao trước đi! Và cái đầu tao sao mày cứ đẩy hoài vậy, đau đó!". Dear bị đẩy tới nỗi đầu nghiêng về một hướng, quay ngoắt qua nhìn một cách gây sự khi mà thằng nghiệp chướng này nói cậu làm vẻ mặt khiêu gợi thôi chưa đủ, nó còn không chịu nói tiếp. Nhưng mà mày có hiểu không? Tao muốn biết mà. Tao muốn biết anh Porsche nghĩ gì mà.
Không biết tại sao lại tin nó, nhưng nó có vẻ đáng tin tưởng dữ lắm.
"Chuyện như vậy thì đi hỏi chồng mày đi. Tao có phải chồng mày đâu."
"Ờ, tao cũng không đem mày làm chồng đâu!". Dáng vẻ của đứa bạn mà chắc chắn rằng các cô gái trong phòng này sẽ ship phê chết luôn và tưởng tượng xa xôi luôn rồi. Càng ra vẻ đem đầu đụng vào nhau, thì thầm to nhỏ như vậy nữa chứ. Nhưng rồi, cánh cửa phòng được mở rộng ra trước khi Nam khôi đẹp trai cười rạng rỡ từ xa.
"Tụi mày!"
"Câm miệng đi, Sun... Shin, trả lời tao trước."
"Thiệt chứ, có chồng mới rồi là không quan tâm tới chồng cũ như tao nữa nhỉ!". Thằng Sun lại còn chơi giỡn, làm cho người giống như sắp có chồng số quay qua trợn mắt nhìn và hỏi với giọng cộc cằn.
"Có chuyện quái gì!"
"Hey, chiều nay đi Paragon với nhau. Thằng Pound đãi ở buffet MK, suất Gold luôn đó mày."
"Đãi? Thằng da đen đó nó đãi nhân dịp gì vậy?". Câu hỏi mà Sun làm vẻ mặt ngơ ngác trước khi cười lớn.
"Ờ, mày quên giống tao luôn. Ngày mai sinh nhật thằng Pound chết tiệt đó. Thế nên nó đãi hôm nay bởi vì ngày mai nó sẽ đi với người yêu nó.". Thằng Nam khôi khoa nói rồi nhướng mày, làm cho người bận rộn với bản thân giật mình, quên mất là sinh nhật thằng con lai có chút xíu gien người Ý đó (Thật ra tao nghĩ nó là con lai đó, nhưng mà lai có chút xíu "người" thôi, phần còn lại chắc chắn không phải).
"Nó có người yêu?"
"Thấy thằng Ae nói là vừa mới quen nhau hôm trước... Mày không vào facebook chút nào hay sao? Thằng Pound suýt nữa đã đăng hình mỗi phút rồi đó... Mà rốt cuộc đi không?". Thằng Sun quay lại câu hỏi cũ, làm cho Dear gật đầu ngay tức thì. Và rồi thằng bạn tốt bụng liền quay qua nhìn thằng đầu đỏ đang vẫy tay qua lại.
"Tao xin kiếu. Tao không có quen bạn mày."
"Còn mày? Tại sao lại hớn hở tới mức đó? Chỉ là thằng Pound đãi sinh nhật thôi mà.". Câu hỏi mà Sunny chỉ mỉm cười tươi và nói bằng giọng điệu gian manh cực kỳ.
"Tao định khích cho anh Ryu ghen. Hừ hừ!"
Cái bản mặt mà Dear thiệt không muốn nói rằng... Tao cực kỳ cực kỳ tội nghiệp anh cùng mã số của tao lắm luôn.
Khích cho ghen? Trong số người cười tới nỗi rụng hàm răng thì sẽ có một người là tao đây.
Dear đang quét mắt nhìn nhóm bạn thân của mình rồi quay qua nhìn vào mắt thằng Sun, đại khái như mày định lấy con trâu nào để đi khích anh Ryu ghen?... Nhìn trái nhé, thằng chủ trì sinh nhật cao to, mặt nét cạnh, đúng kiểu người có gien latin. Nhìn kế qua một chút, thằng Ae nhỏ con, nhưng bây giờ mặt đúng hung dữ luôn. Kế qua một chút, thằng Dew, chàng trai đeo kính, thân hình cao ráo đang học khoa Kỹ thuật ở một trường đại học gần đây. Ok, nó cũng đáng để kéo vào cho ghen. Nhưng xin lỗi, mặc dù thằng Dew không đẹp trai bằng mày, nhưng nó lại cao hơn mày đó.
Ánh mắt đại khái như: mày suy nghĩ cực kỳ thiển cận, làm cho thằng Sun giật mình.
"Cưa mấy em quanh đây kìa mày. Gái đẹp đầy..."
"Và mày sẽ bị anh Ryu thúc chỏ, đá vào điểm yếu, chà đạp con trai bằng bàn chân chứ gì. Thiển cận quá!". Dear nói rồi nhìn khinh thường một chút, làm cho thằng Sun thở một hơi dài. Nhưng đương sự lại suy nghĩ khác hoàn toàn với đứa bạn thân.
Lỡ mà cưa mấy em quanh đây để tìm hình đăng lên facebook, có vẻ anh Ryu sẽ không ghen, mà chia tay luôn thì đúng hơn.
"Tụi mày có định thì thầm với nhau lâu nữa không? Tao đói.". Thằng Dew, người tới nơi sau cùng, thốt lên. Và điều đó làm cho thằng Pound nhảy qua ôm cổ, hơn nữa còn liếc nhìn thằng lùn số của nhóm.
"Khoan đã mày, thằng Ae đang đợi người của nó."
"Người của nó, ai vậy? Đứa học chương trình quốc tế mà mày từng kể cho nghe phải không?". Kỳ này dây thần kinh nhiều chuyện phát tác. Thế là Dear nhích tới hỏi một cách tò mò. Và điều đó làm cho thằng Ae lúc này đang quay mặt qua hướng khác liền quay lại thở dài.
"Ai tin thằng Pound, tao nghĩ là trâu đầu thai rồi."
Kực
Đúng là kực luôn. Khựng lại cái kực luôn.
Suy nghĩ của người trong cả nhóm làm cho không có ai dám gây sự với cựu cầu thủ bóng đá trường trung học mà lúc này đã trở thành cầu thủ bóng đá của trường đại học đâu. Vào lúc đó có người bước tới.
"Ae ơi!"
Ngoắt
Trờiiiiii! Cực kỳ đẹp trai luôn!
Dear chỉ biết nhìn nể phục một chút. Thì tại người mới tới ở trong bộ đồ sinh viên đúng quy định mọi thứ. Mặt mũi có thể nói ra được nhãn hiệu là công tử. Da trắng, mặt đẹp trai, cao hơn cậu và thằng Ae. Có thể gọi là vừa đi tới cái, mấy cô gái đều ngoái lại nhìn luôn đó. Nếu đem đứng cạnh thằng Sun ấy hả, chuẩn luôn.
Đẹp trai phong cách kiểu mà không ăn nhau nổi.
"Mày mua đồ cho mẹ xong rồi hả?". Thằng Ae hỏi rồi liếc nhìn túi bánh của cửa hàng nổi tiếng trong tay đối phương, làm cho công tử siêu đẹp trai gật đầu.
"Ừm, thế thì mình về trước vậy... Sinh nhật vui vẻ nhé, Pound. Mình về đây.". Suốt khoảng thời gian người mới tới nói, Dear cảm thấy được hào quang công tử lấp lánh luôn vậy đó. Ngay cả xưng hô nghe còn êm tai tới mức không nhịn được mà mê mẩn. Kiểu mà nếu như người khác nói, chắc cậu sẽ nhìn bằng ánh mắt kỳ lạ, nhưng người này xưng là "mình"... Đúng hợp luôn.
Mặp
"Mày nói rằng mãi cho tới khi mẹ mày xong việc thì tới tận giờ tối mà, Pete.". Nhưng rồi thằng Ae nắm lấy cánh tay người tên Pete lại làm cho đối phương cúi xuống nhìn, trước khi mỉm cười nhạt. Nhưng thế quái nào mà Dear lại cảm thấy nó đang... hơi mắc cỡ một chút.
"Ừm, không sao. Lát đợi ở khách sạn trước cũng được."
"Hửm? Tại sao phải đợi ở khách sạn vậy?". Và rồi thằng chủ trì tiệc sinh nhật đột nhiên nhiều chuyện, kiểu mà không nhìn trước nhìn sau. Hơn nữa còn làm ánh mắt như nghĩ sâu xa, làm cho Ae quay qua trợn mắt nhìn.
"Mẹ Pete là chủ khách sạn gần đây, không cho thằng Pete nó đợi ở khách sạn thì mày cho nó đi đợi ở đài phun nước phía trước trung tâm mua sắm hay sao?"
"Ui, biết sâu biết xa tận tổ tiên gia đình luôn, bạn bè à.". Thằng Pound nó cúi xuống thì thầm với thằng Dew, nhưng giọng thì đúng lớn. Và điều đó làm cho người tên Pete chỉ biết cúi xuống một cách ngượng nghịu, liếc nhìn thằng cầu thủ đá banh một chút.
"Ơ... Vậy mình về trước nhé.". Pete quyết định nói ra, hơn nữa còn mỉm cười chừa phần cho mọi người tới nỗi Dear không nhịn được mà cảm thấy chói mắt.
"Hey, sao mà về trước được? Ở lại ăn tiệc sinh nhật tao trước đã. Mày bỏ công lái xe từ trường tới tận đây rồi mà.". Nhưng rồi, chủ bữa tiệc sinh nhật liền hối hả giữ lại, kiểu mà công tử Pete suýt nữa đã mở lời từ chối vì e ngại, nếu không phải bởi vì...
"Thằng Ae chắc cũng muốn mày ở lại cùng. Không tin thì hỏi nó.". Kỳ này mọi ánh mắt đều nhìn về phía thằng cầu thủ bóng đá mà lúc này chỉ điềm đạm nói.
"Mày ở lại đây đi. Để cho đi một mình thì lại kiếm chuyện bị thương suốt... Vào quán đi tụi mày, sao nói đói mà, Dew?". Và rồi thằng Ae quay qua hỏi thằng đeo kính mà lúc này đang vuốt cằm một cách suy tư, nhưng ánh mắt vẫn nhìn bàn tay của đứa bạn đang nắm cánh tay bạn mới rồi bật cười.
"Tao nghĩ thằng Mai đã sai lầm vì hôm nay không tới.". Nói xong, cái người thông minh của nhóm liền đi dẫn trước vào quán, kiểu mà thằng Pound chỉ bật cười lớn rồi bước đi theo.
Cùng lúc đó, Dear chỉ biết liếc nhìn khuôn mặt đẹp trai của Pete một chút rồi không nhịn được mà suy nghĩ.
Pete đỏ mặt rồi.
Chính vì vậy, người EQ thấp cố gắng đi chậm lại một chút. Và rồi lỗ tai thoáng nghe thấy giọng nói của người phía sau.
"Mình ở đây không có làm Ae ngột ngạt phải không? Khi mà..."
"Ờ, tao muốn mày ở lại. Nghĩ như vậy là đủ rồi."
Thiệt chứ! Khó chịu! Mày chen vào làm cái gì chứ? Khi mà của thằng Pete là khi mà cái gì vậy? Tao muốn biết! Rốt cuộc mày là vợ người ta hay người ta là vợ mày? Ở với nhau thiệt không thể nào kiếm ra sự xứng đôi mà. Tao muốn biết muốn chết rồi đây!!!
"Mày ăn nhiều đi. Thân người mày lại ốm đi nữa rồi."
"À, ừm, ừm... Cảm ơn."
Lúc này, người trong cả bàn chỉ biết chớp mắt lia lịa nhìn thằng Ae. Thì tại Dear nhớ được rằng đứa bạn này hay khó chịu muốn chết, chưa từng quan tâm cái gì xung quanh ngoài cái trái tròn tròn và đội bóng yêu thích. Nhưng thế quái nào mà hôm nay nó đang gắp vừa thịt, vừa rau, vừa đậu hủ vào đĩa người không dám ăn cái gì như vậy chứ?
Và Pete thì tốt ơi là tốt. Nó gắp cái gì cho thì cũng chịu đem hết vào miệng. Hơn nữa... làm sao mày biết được rằng thân người Pete nhẹ đi?
"Sao mày biết được thân người Pete nhẹ đi vậy?". Chuẩn luôn. Thằng Sun bạn thân hỏi đúng y chang ý tao. Và điều đó làm cho thằng Ae chỉ ngẩng mặt nhìn một cách không có gì đáng ngờ.
"Tao ước lượng cân nặng lúc Pete ngồi trên xe đạp tao. Thân người nó có lẽ nhẹ hơn tháng trước cỡ kg."
Ờ hở, mày là cầu thủ đá banh hay là cái cân? Thiệt chứ, nói ra như vậy, có nhận ra rằng Pete nó đỏ mặt rồi không? Không biết nóng bởi vì nồi lẩu hay là nóng bởi vì mắc cỡ.
"Ờ, định hỏi sẵn rồi. Sao Pete quen với thằng Ae được vậy?". Thấy không? Đâu phải chỉ một mình cậu đâu. Ngay cả thằng Dew cứ gắp lia gắp lịa còn không nhịn được mà lịch sự với người bạn mới.
"Tình cờ được Ae giúp nhiều việc... thế nên quen nhau..."
"Rồi Pete có người yêu chưa vậy?"
"Hey!!! Sun, mày hỏi cái gì vậy?". Và rồi thằng Sun hỏi lớn ngay lập tức, làm cho Dear khều khều nó. Và nó vẫn không ăn năn, hơn nữa còn nhìn một cách tò mò, làm cho Pete liếc qua nhìn thằng Ae (lần nữa) trước khi lắc đầu.
"Không có."
"Vậy làm người yêu mình ngày đi."
"Hey!!!". Thằng chó con chỉ biết kêu lớn, to mắt nhìn, làm cho Sun đẩy đầu một cái.
"Mày la lối kiếm cái gì vậy Dear?... Là như vầy, Pete. Giúp mình khích người yêu chút đi. Xin một tấm hình đôi... Nhé? Cỡ như Pete mà khích thì người yêu mình ghen chắc luôn."
"À... là...". Lời cầu xin làm cho người nghe chỉ biết ngập ngừng, nói không nên lời. Nhưng cùng lúc đó người ăn trong im lặng liền nói chen vào ngay lập tức.
"Mày đi kiếm người khác đi. Pete là con trai, không hợp làm người yêu mày đâu."
"Không sao, người yêu tao cũng là con trai. Chính vì vậy, Pete cực kỳ hợp luôn."
Xẹt
Ờ hở, giống như có tia điện giật xẹt xẹt giữa người này luôn.
"Hey, mày quen với con trai? Chuyện thật hả? Còn thằng Dear thì sao..."
"Cái gót chân. Tao nói bao nhiêu lần rồi rằng tao không phải người yêu thằng Sun. Một hồi đem cái giá nhét miệng bây giờ.". Thằng con lai chút xíu gien Ý miệng thối với cậu ngay lập tức. Hơn nữa còn cười lớn tiếng làm cho Dear cãi lại.
"Ờ hở, làm tổn thưởng chủ tiệc sinh nhật là tội đó, thằng lùn."
"Sinh nhật mày là ngày mai, thằng đen.". Dáng vẻ của người bạn đang nhe nanh với nhau làm cho người trung lập không có phần hơn phần thua như thằng Dew quét mắt nhìn khắp bàn.
"Nếu tụi mày định cãi nhau thì tụi mày đi ra ngoài quán mà cãi nhau. Tao học ở gần đây. Tao nói thẳng là tao xấu hổ với người ta... Còn thằng Ae, nếu như mày giữ kỹ thì mày nói một câu là không cho. Còn thằng Sun, mày định xin ai thì xin chủ nhân người ta trước.
Câm nín... nín hết cả bàn luôn.
Ngay khi thằng Dew dịch chuyển gọng kính của nó một
chút và nói một cách bình tĩnh, cả bàn liền đứng hình quay qua nhìn nó, trước khi chuyển ánh mắt nhìn về phía còn lại mà lúc này thằng Ae và thằng Sun đang điềm tĩnh nhìn mặt nhau. Chắc chắn, người điềm tĩnh là thằng Ae, mà người nhướng mày là thằng Sun.
"Sao mày? Cho mượn Pete một chút..."
"Pete không phải của tao. Tự mà xin nó.". Nhưng rồi thằng Ae liền cắt ngang, hơn nữa còn là người tránh ánh mắt đối phương trước rồi quay qua gắp đậu hủ giống như vừa nãy không có gì xảy ra, mà không kịp nhìn người bên cạnh đang cúi mặt xuống một chút rồi quay qua mỉm cười nhạt với thằng Sun.
"Nếu Sun nghĩ rằng ok thì không có vấn đề gì đâu.". Nói xong, thằng Sun hí hửng tới nỗi suýt nữa đã leo qua người thằng Dear để ngồi gần Pete, đưa điện thoại lên ngay lập tức. Còn có mặt mũi mà nhích gần sát tới nỗi gò má gần như áp vào gò má Pete luôn. Và Dear dám chắc... con nhỏ ngồi ở bàn bên cạnh đang gào thét.
Cuộc đời con trai thời nay đúng là khó sống. Ngồi gần nhau thôi mà còn ship được.
Mặp
Chỉ vừa mới dứt tiếng chụp hình của camera trước, thằng cầu thủ bóng đá nhỏ con liền với tới nắm lấy cánh tay Pete rồi nhét đũa vào tay như trước.
"Chụp xong thì ăn tiếp được rồi.". Lời nói ngắn gọn, đơn giản nhưng Ae lại cứ múc đồ ăn vào chén Pete liên tục, làm cho Sun cười hừ hừ. Còn có mặt mũi nhìn vào mắt thằng Dew rồi mạnh ai nấy cười. Chắc chỉ có thằng Pound là quen với hành động lạ lùng này.
Chắc chắn, từ lúc đó, thằng Ae không chịu để cho thằng Pete rảnh tay rảnh miệng nói chuyện với ai.
Kiểu này công tử Pound đảm bảo... thằng lùn mặt dữ này cứng miệng thôi chưa đủ, lại còn giữ đồ đúng kỹ luôn.
Sau khi giải tán với nhóm bạn bè cấp mà tụi nó định đi uống rượu với nhau tiếp và đứa bạn còn lại sẽ nhập bọn sau, người có gánh nặng (cực kỳ đẹp trai) thì xin phép về trước. Trong tay có đồ để tặng cho chủ nhân căn phòng, bên cạnh là thằng Sun cứ mỉm cười với hình ở trong máy.
"Tao cảnh báo mày trước nhé, Sun. Nếu mày không muốn chết thì mày tuyệt đối đừng đăng hình đó lên IG."
"Thôi mà, để tao tự xử lý. Mà... giữa Pete và tao, mày nghĩ ai đẹp trai hơn vậy?". Là câu hỏi mà người nghe trả lời kiểu không thèm nể mặt.
"Pete đẹp trai nhiều hơn cực kỳ."
"Mày phải bạn tao không vậy?"
"Ờ, tao là bạn mày nên tao mới trả lời theo sự thật. Mày chỉ có được mỗi cái mặt mũi, nhưng Pete thì tốt hết mọi thứ. Đẹp trai, bảnh bao, lịch sự, tôn trọng người khác, rõ ràng chàng trai trong mơ của các cô gái."
"Ờ, thế mà lại mê thằng Ae cho được.". Sun nói một cách buồn cười. Càng thấy dáng vẻ của thằng hay khó chịu cứ chăm sóc cho người bạn mới đó thì nó càng nhịn không được mà muốn... chọc.
"Còn mày đó, không đi uống rượu với tụi nó đi. Tao tự về được."
"Không được. Anh Porsche nhờ tao lo cho mày. Nếu để mày về một mình rồi bị bắt cóc cưỡng bức giữa đường thì sinh chuyện chắc luôn."
"Thằng quần! Tao muốn nói tao là con trai đó. Chắc không có ai mù quáng đi bắt cóc tao đâu.". Dear chỉ biết làm vẻ mặt chán chường với thằng bạn thích đối xử với cậu giống như con gái. Càng từ lúc làm lành với anh Porsche thì lại càng nặng hơn trước.
Dáng vẻ mà Sun chỉ liếc qua nhìn, thiệt không muốn nói với nó mà.
Ờ, mày là con trai. Nhưng dạo sau này chắc mày không để ý rằng bản thân mày cư xử như cần được bảo vệ tới cỡ nào đâu. Cười thì ngọt hơn, mặt mũi thì dễ thương hơn. Nhưng chắc mày không nhận ra.
"Sun, trước khi về ghé qua hiệu sách Kinokuniya chút đi. Tao muốn mua sách."
Khi đã thống nhất với nhau xong, người bạn liền đi cạnh nhau lên tầng , cứ nói đùa với nhau, cười lớn tiếng với nhau mà không để ý tới ai. Nhưng vào lúc định bước vào hiệu sách, đột nhiên lông cánh tay Dear dựng đứng, da dẻ run lên, cả người ớn lạnh một cách lạ lùng vào lúc âm thanh chua chát vang lên từ phía sau.
"Em ơi!"
Không phải thật đâu! Không phải thật đâu! Chắc tao không có xui tới vậy đâu.
Mặp
"Đúng là em rồi.". Dear muốn khóc bằng tiếng Tây Ban Nha khi cậu đang định nắm lấy cánh tay đứa bạn chạy. Đột nhiên ở cánh tay thon có móng tay màu hồng nắm lấy cánh tay cậu kịp rồi kéo cho quay lại đối mặt với nhau, thế là gặp... cô qυầи ɭóŧ.
Cô gái xinh đẹp trong bộ đồ làm việc chật chội, ôm sát phần hông tròn và tảng thịt mềm làm cho nâng đỡ nó lên để thấy khe ngực xinh đẹp. Mái tóc được xõa ra thoải mái vào ngày ở Amphawa thì giờ đã được cột lên đầy phong cách, để cho vài sợi tóc xõa quanh cổ lại càng tô thêm vẻ gợi cảm.
Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng cô Pattie... đúng là rất đẹp và gợi cảm.
"Ủa? Ra là cô Pantie."
"Pattie, em trai. Chắc chết, tôi đúng là ghét bà chị Dream đó thiệt mà.". Câu nói sau là cô gái lầm bầm với chính mình một cách bực bội khi thằng Sun giả vờ gọi sai tên, rồi quay lại hất mặt một chút, nhìn Dear với nụ cười ngọt.
"Cứ gọi chị là chị Pattie nhé... Em là em trai của chị Dream phải không?". Cô gái ngừng để ý tới cậu nhóc còn lại rồi quay qua hỏi bằng giọng dịu dàng, tới nỗi Dear nổi da gà.
"Vâng"
"Wow, thiệt hả? Em có vẻ... ưʍ... dễ thương hơn chị Dream nhiều lắm luôn."
Cái gì vậy? Quét mắt nhìn từ đầu tới chân như vậy có nghĩa là thế nào?
Suy nghĩ của người mà sự bực bội bắt đầu xâm chiếm trái tim, nhìn không ra ý định của đối phương. Tại sao lại tới bắt chuyện với cậu?
"Chị có việc gì không ạ?". Chính vì vậy nên mới vào chủ đề bằng giọng gắt gỏng hơn bình thường, tới mức bản thân còn cảm thấy nữa là.
"À, có chứ. Chuyện là chị muốn hỏi em một chút... Hai người đó thật sự quen nhau à?". Người nghe không nhịn được mà cảm thấy đôi mắt người hỏi đầy ấp sự trông đợi. Và điều đó làm cậu muốn nói thẳng vào mặt rằng...
Chế Dream không phải người yêu anh Porsche đâu. Tao mới là vợ anh ấy.
"Vâng, họ quen nhau.". Nhưng chỉ có thể cắn răng nói với giọng trầm tĩnh.
"Nhưng chị không tin...". Nhưng rồi, cô gái xinh đẹp lại nói thẳng trước khi nói tiếp cứ như người đã về suy xét kỹ càng rồi. "...Chị không tin rằng anh Porsche có thể quen với chị Dream được. Và dù thật sự quen nhau thì cũng phải chia tay."
"Vậy chị tới nói cho em nghe làm gì khi mà em là em trai chế Dream?". Dear đáp lại ngay lập tức. Nhìn cũng đủ biết là bắt đầu nổi nóng rồi. Và điều đó làm cho cô gái xinh đẹp bật cười. Đôi mắt hiện lên sự gian xảo thấy rõ.
"Bởi vì chị muốn nhờ em nói với chị Dream rằng... Chị muốn có được anh Porsche và phải làm cho anh ấy quay lại làm người yêu cho bằng được."
Người nghe chỉ biết đứng hình, nhìn cô gái xinh đẹp đang mỉm cười ngọt với cậu. Bàn tay cầm bịch bánh đang run rẩy một chút, tới nỗi phải gồng chặt nắm tay, nhìn người đang quay người đi khỏi. Thế là có cái gì đó không biết nữa đã thúc đẩy cậu la lớn lên.
"Chị không làm được đâu. Anh Porsche yêu người yêu của anh ấy nhiều lắm."
Đúng vậy. Anh Porsche yêu tôi, yêu thằng Dear này.
"Em mà biết cái gì. Em chỉ là em trai chị Dream."
"Biết chứ! Thì em...". Dear suýt nữa đã lỡ miệng nói ra liền im lặng ngay lập tức. Đối phương càng nhìn tới một cách nghi ngờ thì cậu càng chỉ có thể nuốt đi lời nói của mình.
"Thì em... Thì em là em của chế Dream mà, sao lại không biết? Và em cảnh báo luôn rằng người như chế Dream, chắc chắn không bao giờ chịu thua chị.". Chó con chỉ biết viện ra tên chị gái của mình, mặc dù đang nói với chính mình rằng chính cậu đây mới là người không chịu thua.
Chắc chắn không chịu đánh mất anh Porsche cho ai.
"Vậy nhờ nói với chị Dream nhé. Chị cũng không chịu thua đâu... Gặp lại sau nhé.". Pattie hơi bực bội một chút khi cậu nhóc này nói thẳng vào mặt. Biết rõ rằng đang phải đối phó với cái gì... Darinpan, cô gái mang tiếng xinh đẹp và đáng sợ của khoa... Biệt danh cũ là "Queen" và không có ai dám gây sự.
Nhưng nếu phần thưởng thắng cược là người con trai tên Purin... Tại sao cô lại không thử liều chứ?
Người phụ nữ đó đã đi khỏi rồi. Nhưng người là người yêu thật sự của Purin lại vẫn đứng yên, làm cho thằng Sun thở dài rồi vỗ mạnh lên vai bạn.
"Nổi không mày..."
"Ờ... nổi... nổi chứ. Chỉ là... thế nào ấy nhỉ? Chỉ là tao không ngờ rằng sẽ có người tuyên bố giành người yêu tao như vậy, mặc dù cô ta gửi lời tới chế Dream đi chăng nữa.". Dear nói nhỏ tiếng, có vẻ thần trí không còn trong người nữa rồi, thế là đứa bạn thân phải ôm cổ.
"Mày đừng nghĩ nhiều. Chỉ là người yêu cũ. Hơn nữa, anh Porsche ghiền phía sau rồi, không quan tâm phía trước đâu.". Dear biết rằng thằng Sun cố gắng an ủi, nhưng cậu vẫn không nhịn được mà nghĩ...
Rồi cái cô Pattie đó không phải là có cả phía trước lẫn phía sau sao?
"Mày nói là định đi mua sách mà. Đi thôi."
"Thôi, tao mệt. Ơ... không, không... Tao no quá. Tao muốn về phòng ngủ rồi."
"Tùy mày.". Thằng Sun nhìn mặt cậu một chút. Nó biết rằng cậu nói dối, nhưng cảm xúc lúc này nhộn nhạo hết cả lên một cách không tả được. Chỉ biết đi nghiêng người theo lực đứa bạn lôi đi. Nói thẳng rằng cậu sợ.
Tao lấy cái gì mà đấu với người ta đây? Khi mà... tao không có cái gì hết.
------------ End Chap ------------