Vào lúc này, cả phòng câm nín khi người phụ nữ đang mở to mắt nhìn cậu nhóc nhỏ con ôm cổ người con trai to con, hơn nữa còn hôn một cách mạnh bạo, kiểu mà Pattie hết hồn giống như thấy ma giữa ban ngày ban mặt, nhưng không phải như Darinpan, người trợn to mắt hết hồn sau đó đổi sang vui mừng vào giây tiếp theo.
Cuối cùng thằng Dear cũng đã hành động xứng làm em trai tui mà!
Cùng lúc đó, Purin cũng không ngờ rằng người né tránh không nói sự thật suốt bấy lâu nay lại là người thể hiện sự chiếm hữu tới mức này. Và điều đó làm cho người kinh ngạc trở thành người ôm vòng quanh eo nhỏ, kéo vào cho áp sát ngực. Trái tim đập mạnh cùng triệu chứng ghen một cách đáng yêu mà cậu chưa từng thấy bao giờ.
Đáng yêu tới mức định hôn đáp lại cho xứng với sự đáng yêu mà cậu được nhận.
"Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!"
Nhưng trước khi làm theo ý định, tiếng gào thét của người vừa mới tìm ra được giọng của mình liền vang lên. Và điều đó làm cho Dear giật nảy mình, rời ra khỏi hành động mà bản thân cũng không ngờ. Đôi mắt to liền trợn to, quay ngoắt lại nhìn Pattie cứ như hỏi chính mình rằng...
Tao làm cái quái gì vậy!!!
"Không phải sự thật. Không thể nào! Anh Porsche ấy hả? Với nhóc này ấy hả?... Không phải sự thật, không đời nào!!!". Và rồi Pattie liền kêu la một cách mất tỉnh táo. Chỉ nghĩ tới chuyện người con trai ngủ cùng nhau, cô đã nổi da gà tới mức biểu hiện rõ thái độ. Khuôn mặt xinh đẹp lắc qua lại thật mạnh như không thể chấp nhận được.
"Nhưng... nhưng anh Porsche từng thích con gái, tại sao lại... với con trai? Nói dối! Đây... chị em người thông đồng với nhau nói dối tôi nữa phải không!!!". Kỳ này, người mất tỉnh táo hơn có vẻ là Pattie, trợn mắt tới nỗi suýt nữa lòi ra, chỉ ngón tay qua lại giữa Dream và Dear, làm cho Daripan nhún vai.
"Khi thấy hàng thật thì lại không chấp nhận được. Ừa, người mà Porsche đang quen không phải tôi, mà là em trai tôi..."
"Aaaaaaaa!!! Không thể nào, gớm ghiếc!". Thái độ thể hiện ra rõ ràng sự ghê tởm làm cho Purin nhíu mày, biết rằng rồi sẽ có nhiều vấn đề kéo theo sau. Nhưng bây giờ cậu đang không hài lòng với điều mà Pattie thể hiện ra, kiểu mà cậu nghĩ rằng đáng lẽ không nên buông thả mà quen với Pattie trước đây.
"Anh Porsche nói là không phải sự thật đi ạ. Nói với Pattie rằng anh là người con trai bình thường đi!!!"
"Thật.". Pattie vẫn chưa kịp gào thét lần nữa, Purin đã nói bằng giọng kiên định, ôm thật chặt người mà lúc này có vẻ đã đứng hình với hành động của chính mình. Đôi mắt sắc cạnh cúi xuống nhìn khuôn mặt trắng trẻo mà lúc nào tái nhợt tới nỗi không tìm được màu cũ.
"Anh quen với Dear được một thời gian rồi."
"Đủ rõ ràng chưa, cô - em - quần - lót?". Và rồi Dream có vẻ hả dạ hơn đồng bạn, bởi vì có vụ đưa mặt tới hỏi chầm chậm, nhấn mạnh từng từ làm cho người nghe quay ngoắt qua nhìn bằng đôi mắt đỏ bởi sự giận dữ.
"Tôi không tin. Tưởng rằng tôi sẽ tin chuyện điên khùng này sao? Tôi biết anh Porsche không phải là gay!!!". Thái độ cứng đầu làm Dream thở dài. Đôi khi cô cũng thấy tội nghiệp con nhỏ hẹp hòi này đó. Thế giới tiến bộ tới tận đâu rồi, hết thời con trai nhất định phải sánh đôi với con gái nhiều năm rồi. Tưởng đâu là loại con gái thời đại mới, ai dè... chỉ là ếch trong vỏ dừa.
(Giống câu "Ếch ngồi đáy giếng" của Việt Nam mình)
Và dường như dáng vẻ ghế tởm đó đã làm cho Purin căng mặt.
"Nhưng bây giờ anh là gay!"
Nếu gay có nghĩa là việc yêu thích con trai thì đúng vậy, bây giờ Purin này là gay.
Mặp
"Ư!!!". Và rồi người sốc càng kinh ngạc khi anh Porsche nắm bên gò má của cậu ngẩng lên sau đó đưa mặt tới hôn lên đôi môi đỏ lần nữa một cách nhanh chóng, tới mức chỉ có thể kêu ư ư. Cả thần trí, cả cơ thể đều cứng đơ giống như không phải là của mình. Chỉ biết rằng bản thân đang ngẩng mặt, trợn mắt để cho anh Porsche công kích mà thôi.
Sau đó, Purin nghiêng mặt rồi đưa đầu lưỡi vào trong khoang miệng nhỏ, quét khắp hàm răng trước khi quấn vào cái lưỡi mềm, kíƈɦ ŧɦíƈɦ chú chó con đáp ứng lại giống như cơ thể quen thói, tới mức tiếng hôn bắt đầu vang lên, cả khuôn mặt nghiêng qua để cho có được góc độ.
Mặp
Sau đó Dear giơ tay lên ôm quanh cổ, là người đưa đôi môi tới, thế là cả quấn quýt đầu lưỡi vào nhau hết lần này tới lần khác. Và điều đó làm cho người nhìn càng trắng mắt.
"Tôi... Tôi...". Pattie chỉ có thể lầm bầm với chính mình, nhìn người con trai đang hôn nhau một cách cuồng nhiệt, kiểu mà cô không nghĩ rằng đó là diễn kịch. Và nó làm cho cô cảm thấy giống như bị đạp xuống từ chỗ cao, tay chân run rẩy, không thể chịu đựng nhìn hình ảnh chướng mắt này được nữa.
Chính vì vậy, Pattie cầm lấy túi rồi chạy ra khỏi phòng ngay bởi vì bị sốc. Hình ảnh của người con trai vẫn còn vương lại trên mắt tới mức suy nghĩ cho rằng Purin không phải là gay bị lay động dữ dội.
Pattie đã đi khỏi rồi, nhưng người vẫn cứ hôn nhau liên tục, kiểu mà cô gái còn lại trong phòng không hề có dáng vẻ gì là định cắt ngang, chỉ có mở to mắt rồi tìm chỗ ngồi, nhìn phim chiếu trực tiếp một cách tò mò. Và điều đó làm cho Purin rời khỏi đôi môi ngọt ngào và ôm thân hình nhỏ bé vào mình.
"Nhìn cái gì?"
"Tiếp đi Porsche, tiếp đi. Tớ giờ mới được thấy thằng Dear hành động nóng bỏng tới như vậy. Tiếp, tiếp, cứ làm như tớ không có ở trong phòng cũng được.". Và rồi người như Darinpan có xấu hổ không? Không hề. Có vụ khích bằng tay như muốn nói rằng làm tiếp đi, tui không cản, tui không làm phiền, tui sẽ ngồi yên ngậm miệng lại luôn đó.
Và điều đó làm cho Purin kéo Dear tựa đầu vào ngực rồi chau mày với cô.
"Lát quay lại.". Nói xong liền kéo tay chú chó con thẳng về phía phòng ngủ, kiểu mà khác với kiểu người con trai chưa từng để cho khách đợi bao giờ. Nhưng không chịu không nổi nữa rồi, càng vào lúc Dear thể hiện triệu chứng ghen vì cậu lúc nãy nữa...
Dáng vẻ làm cho cô gái mỉm cười ngọt, la lên hỏi em trai.
"Rốt cuộc cần chế đợi đón về không, Dear?"
Khi nghe thấy tên mình, Dear liền giật nảy người, quay qua nhìn bằng sắc mặt ngơ ngác theo kiểu người vẫn chưa nắm được đầu đuôi mọi chuyện, chỉ quay qua nhìn anh Porsche đang kéo cậu đi rồi quay lại nhìn chị gái.
"Đ... Đợi đi chế. Dear về cùng."
Bây giờ tao không muốn nhìn mặt anh Porsche. Tao sắp chết bởi vì sự xấu hổ rồi đây."
"Không cần đợi. Về luôn đi!"
"Đợi!!!". Dear rống giọng tiếp sau giọng anh Porsche ngay lập tức, níu giữ thân mình lại hết khả năng và điều đó làm cho chàng trai nhíu mày.
Mặp
"Hey!!!". Dear kêu lớn khi đột nhiên người con trai to con bế cậu lên rồi vác qua vai, hơn nữa còn quay qua nói với chế Dream bằng giọng trầm thấp.
"Nếu định đợi thì đừng làm phiền."
Anh Porsche nói cái gì ra vậy? Đừng làm phiền cái gì chứ!!!
Người được bế đã sốc luôn rồi. Và việc được vác qua vai như vậy làm cho cậu khi cố gắng chống đỡ thân mình dậy thì liền thấy chế Dream... vẫy tay theo kiểu hoa hậu Thái.
Chị tao có lo cho tao chút nào về việc anh Porsche định làm gì tao không vậy nè!!!
Păng!!!
"Hư... Ưʍ... Anh Porsche... đừng..."
Bên trong căn phòng rộng, sau khi Purin đặt chú chó con xuống giữa giường, cậu không định phí thời gian cho ai hỏi han gì nữa bằng cách đè lên trên cơ thể nhỏ hơn, đôi môi liền hôn xuống đôi môi màu tươi, chen đầu lưỡi vào một cách ngang ngược, dù cho Dear cố gắng nghiêng mặt né tránh cỡ nào đi chăng nữa. Tới mức tiếng rên nhỏ nhẹ hòa với tiếng can ngăn lọt ra khỏi cái miệng nhỏ.
"Đừng cản anh.". Chàng trai nói bằng giọng trầm thấp rồi cúi xuống hôn lần nữa, chèn ép lên đôi môi đỏ mà lúc nãy đã hôn cậu trước.
"Anh Porsche... Ưʍ...". Dear chỉ có thể rên trong họng khi nụ hôn nóng bỏng vẫn tiếp tục, vậy thôi chưa đủ, người thích khiêu gợi chầm chậm lại trở thành người đẩy hông vào, làm cho bộ phận nóng rực chèn ép bắp đùi. Hai tay thì đang bận rộn với việc cởi nút áo sinh viên của cậu ra một cách nhanh chóng và rồi luồn tay vào vuốt ve lồng ngực trắng một cách tham lam.
"Héc... héc..."
Purin rời ra khỏi cái miệng nhỏ, nhìn lại thành quả của mình đang nằm thở gấp ở trên giường cùng đôi mắt đầy ấp du͙ƈ vọиɠ và rồi vùi mặt vào cái cổ trắng, hôn lên, mím lấy làn da mềm thật mạnh, làm cho Dear thở gấp nặng nề, hơi thở càng nóng lên theo du͙ƈ vọиɠ đã được đánh thức.
"Anh Porsche... chế Dearm... héc... ở bên ngoài."
"Kệ đi... Tại Dear khiêu gợi anh trước."
"Dear không có... ưʍ...". Nhóc nhỏ chỉ biết run rẩy phủ nhận và lắc đầu mạnh khi có đôi môi đang vùi xuống ngực. Hàm râu mỏng đang cạ vào làn da làm cho nhộn nhạo hết cả người.
Lời nói làm cho chàng trai chịu rời ra khỏi lồng ngực trắng để nhìn chằm chằm vào đôi mắt tròn hơi đẫm nước rồi nói bằng giọng nghiêm túc.
"Vậy thì Dear hãy biết lấy, việc Dear ghen vì anh, nó làm cho anh cảm thấy muốn xử lý Dear cho tới khi thỏa mãn!"
Người bên trên buông người xuống nằm ôm chú chó con thật chặt. Tiếng thở gấp nặng nề vang khắp căn phòng rộng, kiểu mà ai nấy đều không nói gì ngoài việc hưởng thụ cảm giác khi giải phóng du͙ƈ vọиɠ trong im lặng. Chỉ có bàn tay lớn vuốt ve mái tóc cứ như dỗ dành.
"Anh Porsche... Nặng!". Qua được một lúc lâu thì Dear nói nhỏ tiếng khi mà hơi thở nóng hổi vẫn cứ phà lên cổ, tới nỗi sợ rằng chính cậu sẽ lại có cảm giác nữa. Nhưng có vẻ tiếng biểu tình đó lại làm cho Porsche ôm chặt hơn nữa.
"Anh thích để như vậy. Xin thêm một lúc nhé."
Người nghe chỉ biết nóng cả mặt. Để như vậy chính là việc bỏ lại cái đó ở trong người cậu chứ gì. Thế là chỉ biết lóng ngóng vuốt tấm lưng đẫm mồ hôi của anh Porsche nhè nhẹ.
"Anh... chuyện cô..."
"Kệ đi Dear, đừng nhắc tới người đó."
"Nhưng nếu cô ấy đem đi nói...". Kỳ này Dear cãi lại như không đồng ý. Thế là Purin ngẩng mặt lên nhìn vào đôi mắt to đang ánh lên sự e sợ, tay liền nâng đỡ gò má mềm.
"Bây giờ anh không muốn nói về chuyện đó. Anh muốn nói chuyện của chúng ta... ok?". Anh Porsche nói bằng giọng dịu dàng, làm cho người nghe thấy an lòng một cách không tả được. Phải trách hormone endorphin được tiết ra lúc lên đỉnh vì đã làm cho cậu thuận theo anh Porsche một cách không tha thứ được, sau đó hỏi bằng giọng mơ màng.
"Chuyện của chúng ta... Chuyện gì ta?"
"Hừ hừ.". Kỳ này anh Porsche cười trong họng rồi liếc nhìn phía dưới, làm cho Dear mở to mắt, ra vẻ định vùng vẫy trốn và kêu la phản đối hết mình...
"Chế Dream vẫn còn ở đây đó anh!"
"Thì kệ đi.". Sau đó, người phản đối liền gặp phải nụ hôn dữ dội, làm cho mọi âm thanh đều nuốt xuống họng. Và tới hôm nay Dear mới biết...
Anh Porsche ngang ngược hơn tao nghĩ nhiều lắm luôn.
Và mãi cho tới khi cả ra khỏi phòng, cả căn hộ chỉ còn lại là sự trống trãi mà Darinpan đã dán lại lời nhắn...
...Lấy lòng chồng mày thoải mái, nhưng rau từ đĩa này tao xin...
Ờ, chị tao đúng yêu tao luôn. Cứ nhồi nhét tao lấy chồng suốt!
"Hai tụi mày đã đi làm cái gì vậy? Một người giống như vừa đi chơi thiên đường, người còn lại thì giống như tới thăm địa ngục."
Sáng ngày đầu tiên của tuần, Shin mở lời chào hỏi cả đứa bạn đang đi vào lớp với dáng vẻ khác nhau... Thằng Sun thì vừa đi vừa mỉm cười tươi, chào hỏi người này người kia, nhìn có vẻ thân thiện hơn bình thường tận mấy lần, cả mắt cả miệng đều mỉm cười không ngừng giống như vừa gặp chuyện tốt đẹp. Nhưng với thằng Dear thì... nó vừa đi vừa mơ màng, mắt thâm quầng, giống như người không được ngủ, khi tới nơi thì liền gục xuống bàn ngay lập tức.
"Tao vừa đi chơi trên thiên đường.". Thằng Sun nói một cách tự hào, hơn nữa còn mở túi, ném nước ngọt và mấy bịch bánh cho đứa bạn con lai.
"Thiên đường?". Shin-chan nheo mắt lại một chút, nhìn vào bộ dạng khác hẳn như lòng bàn tay và mu bàn chân của thằng Nam khôi khoa so với tuần trước, lúc mà vẫn còn ỉu xìu vì bị người yêu làm lơ. Nhưng tới hôm nay, nó nhìn có vẻ hạnh phúc tới mức cậu hiểu được điều gì đó.
"Được rồi?"
"Không nương tới mức anh Ryu phát sốt."
Rồi nó còn có mặt mũi khoe khoang với dáng vẻ tự hào nữa chứ. Có vẻ cao hứng cực kỳ làm cho người nghe nhếch miệng mỉm cười, muốn vỗ đầu cho một cái.
"Làm tới nỗi phát sốt, mày còn có hứng để mà khoe nhỉ?"
"Mày phải hiểu tao chứ. Tao đợi từ lâu rồi mà. Và khi được thì rồi thì anh Ryu đúng tuyệt. Nhưng tao không kể chi tiết, tao muốn giữ của riêng tao. Rồi tối qua anh ấy sốt cao luôn, định đưa đi bệnh viện thì một mực không chịu. Thế nên tao mới trở thành người yêu tốt, chăm sóc, lau mình, kiếm cơm cho ăn, kiếm thuốc cho uống. Tới đây học là tao định điểm danh xong thì tao cúp, tao sẽ về trông vợ."
"Tao nghĩ mày không chỉ lau mình thôi đâu...". Và rồi Shin nói bằng mặt mũi gian manh, làm cho người nghe mỉm cười thỏa mãn và búng tay một cái.
"Chứ còn gì nữa bạn. Anh Ryu rên như mèo con cho tao nghe, thiệt không muốn nói... Tao muốn cho anh Ryu bệnh ngày tuần... Đáng yêu cực kỳ luôn mày ạ.". Người thiệt không muốn nói nhưng đã nói ra rồi. Hơn nữa còn làm vẻ mặt mê mẩn, nhớ tới người bệnh tái mặt, run người, nhưng lại... làm nũng cực kỳ.
Thầy tới nhanh nhanh đi ạ. Em định điểm danh xong thì em sẽ chuồn. Vợ em đang đợi.
Người muốn quay về căn hộ của anh Ryu bắt đầu quay qua nhìn chăm chú về phía trước cửa như muốn hối thúc thời gian để cho thầy ló mặt ra nhanh chóng, tới nỗi chàng con lai nhún vai, quay qua nhìn phía còn lại. Thế là phải mở lời hỏi.
"Còn mày thì sao?". Thấy mọi khi thằng Dear đúng nhiều chuyện, miệng thì ngăn cản nhưng nghe hết mọi từ. Nhưng tới hôm nay nó lại ủ rũ thế nào nó không biết.
"Tao không ngủ được.". Dear nói lí nhí lúc úp mặt vào bàn học, làm cho người nghe chau mày một chút, bắt đầu lo cho nó.
"Tại sao?". Vừa hỏi vừa đặt tay lên trên đầu, làm cho Dear ngẩng mặt lên bằng sắc mặt khó coi.
"Tao gặp ác mộng... ác mộng cả đêm luôn."
"Mơ rằng?". Câu hỏi làm cho người định kể liền ngậm miệng lại rồi quay lại úp mặt nằm xuống chỗ cũ. Trong đầu nhớ tới giấc mơ đã ám ảnh theo mình nhiều ngày. Dù cho anh Porsche nói rằng không quan tâm Pattie nói thế nào, nhưng cậu căng thẳng thay mà, sợ rằng anh Porsche sẽ mang tiếng, sợ rằng người kia rêu rao khắp nơi rằng anh Porsche thích con trai. Và rồi người chịu lỗ chỉ có anh Porsche, thằng nhóc như cậu thì không bao nhiêu đâu.
Thiệt không muốn nói rằng trước khi thức dậy hồi sáng, cậu mơ thấy cô Pattie cầm chùy mũi, cười kiểu nữ ác quỷ, bắt anh Porsche bỏ vào miệng rồi nhai nuốt nữa.
Nhất định là tao đọc "Attack on Titan" nhiều quá chắc luôn, cho nên tao mới mơ được cái quái này!
"Người xưa họ nói "Ác mộng sẽ trở thành điềm tốt" mà, không phải sao?". Và rồi bàn tay ấm áp xoa đầu cộng với lời an ủi làm cho người nghe ngẩng mặt lên lần nữa, nhìn chằm chằm thằng đầu đỏ đang lo lắng theo phong cách của nó. Và rồi cậu liền cường gượng rồi bằng giọng khô khan.
"Ờ, nếu tao nghe người khác an ủi thì tao không hề ngạc nhiên gì hết. Nhưng nghe thằng con lai như mày đem lời ông bà xưa ra, tao nghĩ cực kỳ không hợp..."
Pặc
"Ôi! Mày lại đánh đầu tao nữa rồi!". Dear kêu lớn, ôm đầu mình thật chặt, nhìn người bật cười trong họng và không hề có dáng vẻ ăn năn rằng đã đánh đầu cậu biết bao nhiêu lần rồi.
"Tao bỏ công an ủi.". Ờ, mày đánh đầu tao chính là phí đền đáp vì đã an ủi tao nhỉ? Vậy lần sau khỏi cần!
Dear chỉ có thể la lối trong lòng, trước khi thở dài đợt nữa. Thừa nhận rằng nhiều ngày nay cậu kinh hãi một cách kỳ lạ, sợ rằng cô Pattie sẽ xuất hiện nữa. Thấy thấy lặng đi như vậy thì cậu không có yên lòng như lần trước đầu. Dù cho anh Porsche đã nói rõ rằng anh lo liệu được, nhưng cậu sai hay sao khi mà cậu... lo lắng?
"Tao lo cho anh Porsche."
"Mặt như mày thì lo cho chính mình đi, Dear. Cỡ như anh Porsche của mày thì xử lý được hết mọi chuyện mà.". Và rồi thằng Shin-chan an ủi bằng cùng một lời nói y hệt như chị gái, mặt dù nó còn chưa biết rằng cậu phiền lòng chuyện gì. Và điều đó làm cho Daranpat thở dài lần nữa.
"Ờ, kệ đi... Thầy tới rồi kìa."
Chỉ vậy thôi, thằng Sun liền mặt rạng mày rỡ, đem sách và viết để lên bàn, ra dáng ra vẻ như chuẩn bị tập trung học ngay, làm cho thằng con lai bật cười, để cho người phiền lòng chuẩn bị học, thế nhưng... nó vẫn lo âu một cách kỳ lạ.
Muốn nói rằng bản năng (mà năm nay làm việc chưa tới lần) đang nhắc nhở cậu rằng nhất định sẽ xảy ra chuyện nữa chắc luôn.
------------ End Chap ------------