Thấm thoát rồi một tháng thực tập cũng trôi qua, cuối cùng thì cái ngày định mệnh ấy cũng đến, ngày Khảo sát loại trừ.
Sáng ngày /, TTS đã có mặt đầy đủ tại phòng Khảo sát, nơi này rộng gấp ba lần cái phòng Thực tập chung ở Công ty tại Việt Nam. Ban giám khảo đã chờ họ ở đó, bao gồm: Giám đốc Trần Lâm, quản lý Trương Hữu Thịnh, giáo viên Trần Đình, giáo viên Lương Thị Thanh Mai và đạo diễn Hứa Thanh Du (người Trung Quốc). Thành phần tham gia là TTS đang có mặt tại đây.
_Trước tiên, thầy Đình và cô Mai có nhiệm vụ tổng kết tổng số điểm tích lũy được của các TTS trong gần cả tháng qua, các TTS có số điểm từ trở lên thì tiếp tục vào các vòng trong. Sau khi tổng kết, chỉ còn TTS được vào vòng trong với số điểm như sau:
) Nguyễn Quốc Duy: , đ
) Đỗ Anh Thiên - Đỗ Anh Kì: , đ
) Lâm Khả Như: đ
) Nguyễn Thị Mỹ Liên: , đ
) Tạ Quang Điểm: , đ
) Bùi Ny - Trương Thanh Cầu - Phan Hạnh Anh: , đ
) Trần Thị Ngọc Nữ: , đ
).....
_Tiếp theo, lần lượt từng TTS nghe gọi tên thì bước lên và trả lời câu hỏi mà ban giám khảo đưa ra. Từng người từng người bước lên, cho đến lượt Quốc Duy. Cả năm cặp mắt nhìn cậu từ đầu đến chân, rồi gật đầu nhìn nhau, cậu để ý thấy điều đó. Ông quản lý Hữu Thịnh lên tiếng:
-Cháu học ở trường X ngoại thành đúng không?
-Vâng ạ. -Cậu lễ phép đáp trả.
-Cháu luôn đứng nhất bảng sao?
-Vâng ạ.
-Cháu có biết tiếng Trung không?
-Có chút chút ạ.
-Vậy hãy trao đổi với đạo diễn Thanh Du nhé! -Ông Thịnh khiêm tốn chỉ tay về phía ông đạo diễn người Trung ngồi cạnh mình.
-Cháu có thể hát một đoạn cho ta nghe không? -Ông Thanh Du cất lời.
Không chần chừ, cậu chọn ngay một bài hát Trung, giọng của cậu vừa trầm ấm, rõ ràng, lại phát âm chuẩn các âm khó, thật rất tuyệt vời, ông đạo diễn nghĩ vậy.
Kết thúc phần của mình, cậu quay về chỗ ngồi, tuy có chút lo lắng nhưng cậu vẫn mỉm cười trả lời câu hỏi của các bạn, dù sao cũng cảm thấy mình thực sự đã hoàn thành tốt phần Khảo sát này rồi.
Tiếp tục cho đến lượt Khả Như, cô nghe tên mình thì run run sợ sệt, không nhờ mọi người trấn an chắc cô đã xỉu ngay tại chỗ rồi. Bắt đầu cuộc vấn đáp, các câu hỏi tuôn ra từ miệng của ban giám khảo, bay nhảy trong đầu cô, vẫn chưa thể định thần để trả lời, đúng lúc đó, bốn người bạn của mình đứng lên và hét lớn:
-Cố lên, Khả Như! -Là Mỹ Liên.
-Không sao đâu đừng lo mà. -Anh Kì lấn giọng của Mỹ Liên.
-Cố lên! Cố lên! -Hai ông con trai nhao nhao lên cổ vũ.
Cô mỉm cười với đám bạn, rồi quay lại, hít một hơi thật sâu, trả lời các câu hỏi rata nhanh và ngắn gọn. Phần vấn đáp của cô kết thúc, cô thở phào nhẹ nhõm.
Rồi cũng đến lượt Mỹ Liên, Anh Kì, Anh Thiên rồi các TTS còn lại, tất cả cũng đều rất bình tĩnh, chỉ trừ một số người hoảng quá nên cứng như đá luôn, thế là bị loại.
--------------------------------------------------'--------'--
Phần thi thứ hai kết thúc. Tiếp theo là phần viết bản nhạc. Thể lệ như sau:
-Trong vòng ba mươi phút, mỗi TTS phải tự sáng tác một đoạn nhạc khoảng cỡ mười câu.
-Sau đó lần lượt từng người lên trình bày đoạn nhạc đó bằng đàn piano (tất cả TTS đều đã được học cách viết bản nhạc và các đánh đàn piano trong các buổi tập huấn) sau đó đem nộp bản nhạc cho ban giám khảo.
-Bản nhạc trình bày sạch sẽ, đúng quy tắc sẽ được điểm cao nhất là , tất nhiên là tính cả phần trình bày bằng đàn.
Sau khi công bố thể lệ thi thì tiếng chuông vang lên, tất cả cặm cụi ghi ghi chép chép, kẻ kẻ ngang ngang, vẽ viết loạn xạ, bí quá thì gãi đầu, gặm bút, bứt tóc, véo tai, nhìn ngó láo liên, đến khi nào hoàn thành thì thôi.
Reng! Reng! Reng!
Ba hồi chuông vang lên, ba mươi phút trôi qua trong tích tắc, cả đám mặt mày nhăn nhó, nguyền rủa cái đồng hồ. Rồi lần lượt từng người lên trình bày cái tác phẩm mà mình vừa "moi" từ não ra.
.
.
.
.
Sau khi có kết quả, chỉ còn có TTS lọt vào vòng trong, còn lại thì ấm ức quay về hàng ghế Thực tập mà quan sát.
Đến phần thứ là xử lý tình huống, phần thứ là viết cảm nhận, rồi phần thứ , , , và kết thúc.
Các TTS được phép ra ngoài thư giãn trong khi ban giám khảo tính điểm và chọn lọc. Năm vị giám khảo cảu chúng ta trôn có vẻ rất căng thẳng, nào là xem xét, tính toán, ghi chép rồi thảo luận bàn bạc.
Ba mươi phút sau, các TTS được thông báo quay trở lại phòng khảo sát, ngồi ngay ngắn lại, tất cả hồi hộp trông chờ kết quả, đứa nào tim cũng đập thình thịch, chăm chú nhìn cái tờ mà Giám đốc đang cầm. Ông rời khỏi bàn giám khảo và bước lên phía trước, cất giọng ồm ồm:
-Các TTS, chắc các cháu cũng biết trên tay tôi là cái gì đúng không, đây chính là danh sách TTS trúng tuyển trong cuộc khải sát hôm nay. Tôi và bốn vị giám khảo khác đã quan sát rất kỹ quá trình khảo sát của các cháu, tôi rất mừng cho các TTS đã qua được tất cả các vòng khảo sát và đang ngồi tại đây. Thôi, tôi không để các cháu phải hồi hộp nữa, bây giờ tôi xin công bố kết quả. Ai nghe tên thì bước lên đây nhé!
~~~~~~~~~~~ giây căng thẳng ~~~~~~~~~
-Đứng đầu bảng xếp hạng là TTS đạt được điểm, các phần thi cháu đã hoàn thành rất tốt với số điểm tối đa, ngoài ra trong các buổi thực tập, cháu rất nghiêm túc và không để mắc phải một lỗi nào. Đó chính là...
-Trương Phạm Hoài Linh, số !
Tiếng vỗ tay vang lên để chúc mừng cho cô bé. Hoài Linh đứng dậy, thân hình nhỏ nhắn, mái tóc màu hạt dẻ, nước da trắng hồng, đôi mắt to và sáng đang ngân ngấn nước vì quá xúc động. Cô bé bước đến bên ông Giám đốc, ông vỗ vai cô rồi trao cho cô một tờ phong bì, cô cảm ơn và nhận lấy.
-Tiếp theo, đứng nhì bảng là TTS đạt điểm, các phần đều làm tốt tuy nhiên do trong phần trình bày đoạn nhạc có sai sót nhỏ nên không được điểm tối đa. Đó là...
-Nguyễn Quốc Duy, số !
Tiếng vỗ tay lại vang dội, Quốc Duy mỉm cười bước lên và cũng nhận được phong bì y như Hoài Linh. Cứ thế, Giám đốc lần lượt công bố kết quả, và kết thúc như sau:
_Hạng là Đỗ Anh Thiên, - Đỗ Anh Kì, đồng đạt điểm.
_Hạng là Lâm Khả Như, đạt điểm.
_Hạng là Nguyễn Thị Mỹ Liên, - Võ Văn Hải, đồng đạt điểm.
_Hạng là Tạ Thị Điểm, - Nguyễn Thị Ngọc Nữ, đồng đạt điểm
_Hạng là Bùi Ny, đạt điểm.
Các TTS sau khi nghe xong kết quả tuyệt vời của mình thì nhảy cẫng lên vui sướng, trừ Ngọc Nữ. Cô ta lặng lẽ rời khỏi nơi ồn ào đó, về phòng của mình, thả người xuống chiếc giường rồi thở dài, cứ đăm chiêu suy nghĩ gì đó mà chính cô ta cũng không rõ. Có lẽ do mệt mỏi quá chăng?
------------------- Tại phòng số ------------------------------------
Cả năm người đều có mặt tại đây, phòng của Duy và Thiên cùng với một cậu bạn nữa tên là Trần Cận Minh, nhưng cậu ta đã bị loại nên sắp xếp đồ đạc về nước rồi. Anh Kì nằm lăn trên giường của anh hai mình, xé tờ phong bì một cách thô bạo và reo lên:
-Ô! tệ này!
-Anh cũng vậy. -Anh Thiên nói.
-Mình tệ. -Mỹ Liên vừa săm soi tờ tiền rồi đáp.
- tệ nhé! -Khả Như cười.
-Thế còn Quốc Duy??? -Cả đám nhìn cậu
-Ồ há há há, tệ cơ đấy. - Quốc Duy mừng húm.
Bốn con mắt nhìn cậu chằm chằm, thì thào gì đó với nhau, rồi cười, sau đó quay sang cậu và hét:
-Nguyễn Quốc Duy, bao tử của tụi này sẽ trông cậy hết vào bạn trong ngày mai đấy nhé!!!
Nói xong, cả đám đi ra ngoài bỏ cậu ngơ ngác một mình. Phải mất một lúc sau, Quốc Duy mới ngộ ra được ý nghĩa trong câu nói của lũ bạn.
♡♡