Khải đưa tô cháo cho Lâm, Lâm bê lên phòng may mà cửa cô không khóa thấy cô ngủ Lâm lay tay cô gọi:" Hân ơi dậy ăn tí cháo đi". Cô ngồi dậy Lâm hỏi:-Em ốm rồi đó ăn cháo xong nhớ uống thuốc nha- Lâm
-vâng- cô
-Chị hỏi em một điều em trả lời thật nhé- Lâm
-Vâng- cô
-Em thấy vui hay thấy buồng- Lâm
-Ý chị là sao- Cô nhăn mặt hỏi
-Vui vì là ngày sinh nhật em, buồn vì là ngày giỗ của Hoàng Minh
-Cô cúi gằm mặt xuống nói:'' Em cũng ko biết"
Không khí thật im lặng, Lâm nói:
-Thôi em ăn nhanh rồi xuống nhà nha- Nói rồi chuồn luôn
Xuống dưới nhà không khí cũng chả khá hơn chỉ thấy TF BOYS cứ nhìn vào hai người kia, còn người kia cứ nhìn vào cái laptop để tránh nạn, Lân lên tiếng:
-Mọi người sao vậy- Lâm
-Cậu xuống rồi à ngồi xuống đây bọn tớ có chuyện muốn hỏi- Thiên
-Ngồi thì ngồi có chuyện gì nói nhanh đi- Lâm ngồi xuống
-Hai em bỏ laptop ra - Khải
-Vâng- ĐT
-Có chuyện gì mà tự nhiên lạnh vậy- Lâm
-Thật ra các cậu là ai- Thiên
-Bọn mình là bọn mình có mỗi chuyện đấy thôi hả- Lâm
-Không chúng tớ muốn biết thân phận của các cậu- Nguyên nói giọng cực kỳ nghiêm túc
-Thân phận gì- Linh Chi
-Chị Lâm có phải bọn họ đã biết- Kỳ
-Các cậu muốn biết chuyện gì- Lâm
-Mình đang thắc mắc hôm qua các cậu lấy ô tô ở đâu để đi ăn chắc chắn không phải ở công ty, đọc bao nhiêu thông tin bọn mình cũng không giải đáp được- Thiên
-Thật ra Hân cậu ấy là con gái của tập đoàn H&N, chuyện này thì các anh biết vì trên mạng có nhưng em thì khác em là con gái của PST,vì làm trong nghành giải trí nên em không muốn tiết lộ, ba mẹ em thường thuê vệ sĩ và lái xe riêng của em đến đây, còn Lâm thì được công ty coi là người đặc biệt với cả chị ấy là cháu của chủ tich nên chị ấy hôm qua gọi để lấy chiếc ô tô đi chơi- Kỳ
-Bà điên à sao nói- Linh chi
-Dù gì cũng biết hết mong các cậu giữ mọi chuyên, còn chuyện gì nữa các cậu hỏi đi-Lâm
-Tại sao hôm nọ tớ nhắc đến chuyện nghỉ mà các cậu lạnh vậy- Nguyên
-Đó là một khóa khứ đau buồn - Linh Chi
-Khóa khứ gì mà..- Thiên
-Xin lỗi nhưng tụi em không thể nói được- Kỳ
-Tại sao- Khải
-Có lý do- Linh Chi
-Bao giờ thì các em có thể nói chuyện này- Khải
-Bao giờ tụi em cần- Kỳ
-Ừ- Khải
Bây giờ trạng thái mọi người thật im lặng chả ai nói gì như chơi trò chơi nín thở vậy. Cô xuống, Lâm thấy vậy liền nói
-Hân à em khỏe hơn chưa vậy sao không nằm thên tý nữa- Lâm
-Em đỡ rồi- cô
-Bà có làm sao không vậy- Linh Chi
-Không- cô
-Píng poong píng poong- chuông nhà
Nghe thấy chị Lâm nhanh chóng ra mở cửa: " chú tìm ai ạ"
-Xin hỏi đây có phải nhà cô Linda Hari không ạ-
- Đúng vậy, có chuyện gì không chú- Lâm
-Cô có bưu phẩm từ Hàn Quốc mong cô nhận cho- chú đưa một hộp hình vuông cạnh phải hơn gang tay
-Vâng, Cảm ơn- Lâm
-Cô có thể ký vào đây-
-Vâng- Lâm ký thay cô luôn( nè, chị Lâm ơi người ta giử cho Hân)
-Cảm ơn, tôi về
-Không biếi ai giử cho Hân vậy- Lâm vừa bê vào vừa hỏi
-Chịu- linh chi
-Mở ra nha Hân- Kỳ
-Tùy- cô
Mọi người mở ra và trong đó có một con mèo màu trắng nâu trông cực đẹp, lá thư trang trí ngoài khá đẹp mắt không ghi tên người giử và một quả cầu thủy tinh, Linh chi và Lâm thi nhau ôm mèo nhìn hai cô ôm dễ thương dã man còn Kỳ thì chắc là sợ không dám động đến, nhìn thấy quả cầu Kỳ hỏi cô
-Hân ơi quả cầu nhìn quen quen- Kỳ
-Cô nghe nói thế đi ra chỗ quả cầu cầm lên và nhận ra đó là kỷ vật của cô là Hoàng Minh.Cô cầm lá thư và quả cầu chạy vụt lên phòng đóng chặt cửa. Kỳ hỏi
-em nhìn quả cầu đó quen quen- Kỳ
-Ờ chị cũng thấy quen quen- Lâm
-Mọi người sao vậy- Nguyên
-Chả sao cả- Linh Chi
-Mà không biết quà ở đâu ra nhỉ- Khải
-Anh ngốc thế vừa bảo Ở hàn mà- Nguyên
-Thế à- Khải ngơ ngác
-Không thế thì như nào- nguyên
Trên phòng cô mở bức thư ra đọc và cực kỳ ngạc nhiên vì bức thư và quả cầu thủy tinh