Lớp trở lên hỗn loạn, Mọi người trong lúc đang lo cuống hết cả lên thì Vy bỗng dưng lại biến mất giữa chừng. Thật bực mình con bé này!!!!
Hoàng Thái Trân, Tổ trưởng Tổ Văn Nghệ lên tiếng:
- Bây giờ ko còn thời gian để bàn tán những chuyện đó đâu, chúng ta phải mau tìm ra người có thể thay thế Vy mới được_ Quả là tác phong của kẻ chỉ huy, cô bé mau chóng ổn định được các phần tử trong lớp, rồi quay sang nhìn Khánh Du- Hải Đăng, cậu có ý định sẽ chọn ai làm Công chúa ko hay để cả lớp bỏ phiếu chọn???
- Tôi muốn.... Hoàng Chau Giang diễn vai này_Khánh Du lạnh lùng trỏ cô gái đang ngồi ở góc khuất, đôi mắt mơ màng suy nghĩ.
- HOÀNG CHAU GIANG???_ Thái Trân bất ngờ- Hải Đăng, tôi ko muốn xen vào việc chọn Công chúa của cậu nhiều cho lắm nhưng .... đây ko là việc của cá nhân mà nó ảnh hưởng đến công sức của mọi người trong thời gian qua. Châu Giang dù ko có tội tình gì nhưng, tôi nghĩ cô ấy ko đủ tự tin đứng trước đám đông.
- Ko, đừng vội đánh giá cô ấy đơn giản vậy. Cô ấy ko hề như mọi người nghĩ đâu. Hãy chờ xem, tôi nói ko có sai đâu_ Khánh Du bỏ tay vào túi quần nhẹ nhàng mỉm cười. Lớp E ko hẳn là chứa toàn phần tử mê trai nhưng nụ cười của Du khiến cho họ say nắng. Trong phút chốc, họ đồng ý với ý kiến của Du một cách vô điều kiện. Đôi mắt họ hướng về Giang đang ngồi thẫn thờ, tay mân mê chiếc vương miện mà Vy vừa đưa cho. Thái Trân bước tới chỗ Giang:
- Châu Giang, mọi người đang có ý định muốn cậu thế chỗ Vy làm Công Chúa. Cậu đồng ý chứ??
- Ơ.... Mình........ Các bạn đùa à...... Mình ....Mình làm sao có thể chứ..Mình ko đủ khả năng đâu..... Mấy bạn...
- Không_ Khánh Du cắt ngang lời của Giang, cậu lấy chiếc vương miện từ tay cô rồi đặt lên mái tóc đen tuyền. Chiếc vương miện sáng lấp lánh và trở nên đẹp diệu kì- Cậu hoàn toàn có đủ khả năng. Tin tôi đi_ Rồi cậu quay người lại, cười với mọi người- Mọi người giúp đỡ bạn ấy nhé, mình đi chuẩn bị trước.
Lời nói của Du như một ma thuật thôi miên mọi người, ai nấy đều xúm lại giúp Giang chuẩn bị lời thoại, trang phục.... Khuôn mặt Châu Giang bỗng ửng lên như trái bồ quân. Chưa bao giờ, từ ngày cô bước vào đây, cô được quan tâm nhiều đến vậy.
..........................................................................
- Wow!! Đẹp thật đấy.
- Ko ngờ rằng bạn ấy đẹp đến vậy
- Thật ko thể tin nổi!!!
...................
Mọi người ngạc nhiên ngắm nhìn Công chúa Châu Giang. Bộ váy công chúa may vừa vặn với cơ thể, mái tóc đen óng búi gọn, chiếc vương miện lấp lánh.
- Nhưng... Giang ko tự tin lắm, Giang sợ sẽ diễn hỏng vở kịch, mất công mọi người.....
- Ko, hãy tự tin rằng Giang sẽ làm được_ Thái Trân đặt tay lên vai cô bé, nở nụ cười thân thiện.
- Đúng thế.... Tự tin lên. Cậu sẽ làm được mà_ Mọi người cũng hưởng ứng theo
- Ừ, cảm ơn mọi người_ Giang nở một nụ cười nhẹ nhàng, may vở kịch là câu chuyện cổ tích quen thuộc nên học thuộc là một vấn đề ko quá khó khăn, chứ ko......
- Sau đây là tiết mục của tập thể E
- Hả tới rồi sao??? Làm sao đây???_ Giang luống cuống
- Ko sao đâu mà, tự tin lên nào_ Mọi người đặt tay lên vai Giang, chưa bao giờ cô bé cảm thấy vui và tự tin như vậy
............
- Ngày xửa, ngày xưa......_ Tiếng của người dẫn truyện vang lên, là giọng của Thái Trân. Lòng Giang bồn chồn- Có một vị vua và hoàng hậu, họ sinh được một cô công chúa. Họ rất vui mừng với nên mời tất cả mọi người trong vương quốc đến dự tiệc mừng công chúa..........._ Giọng nói trầm bổng diễn cảm của Thái Trân cùng với sự nhập tâm vào vai diễn của các thành viên lôi cuốn mọi người vào trong câu chuyện, dù đó chỉ là một vở kịch con nít-Ngày qua ngày, Công chúa đã lớn, và rất xinh đẹp.
Đến phiên cô ra diễn, Giang bước ra và....... Vì ko quen đi giày cao gót nên cô bé........
Uỳnh,...........
Một âm thanh giáng trời vang lên, mọi người đứng sau cánh gà lo lắng. Đã có sự hối hận nhẹ khi cho cô gái ko tự tin lên sân khấu. Phải làm sao đây???? Chết rồi, vở kịch tâm huyết của lớp.........
Giang đau ê ẩm, nhưng điều duy nhất cô bận tâm lúc này là phải làm sao để cứu vãn vở kịch mà mọi người dành hết tâm sức và nhiệt huyết vào. cô bé đứng lên, mỉm cười:
- Đúng, tuy là Công chúa rất xinh đẹp nhưng lại vô cùng hậu đậu
Mọi người dưới khán đài mỉm cười, những thành viên E thở phào nhẹ nhõm.
- Đúng vào hôm sinh nhật tuổi của nàng, công chúa đi trong lâu đài, và tình cờ nàng lên đến một căn phòng khóa kín cửa ở trên tòa tháp cao nhất. Nàng tò mò mở cửa ra và thấy một bà già đang quay sợi. Công chúa ngạc nhiên vì chưa thấy đồ vật này bao giờ nên nàng xin bà cho quay thử, và ngay khi nàng chạm vào cái kim, công chúa ngã ra đất và chìm trong giấc ngủ. Giang nằm xuống, đôi mắt mơ màng, cô có cảm giác như giờ cô đã là một nàng Công chúa thực thụ đang say nồng trong giấc ngủ. Cô đang nhập tâm vào câu chuyện.
- năm sau, có một chàng hoàng tử đẹp trai cưỡi ngựa qua vương quốc_ Du bước lên sân khấu, vai diễn của cậu xuất hiện rất ngắn- Chàng phát hiện ra vương quốc kỳ lạ và bắt đầu khám phá nó. Chàng bước vào lâu đài, thấy một công chúa xinh đẹp đang say ngủ và ngay lập tức yêu nàng.
- Ôi!!!!!!! Quả là một nàng công chúa xinh đẹp tuyệt trần, ta đã yêu nàng rồi.Ta sẽ cưới nàng làm vợ, và nụ hôn của ta sẽ làm bằng chứng cho tình yêu của ta dành cho nàng_ Du cúi xuống, khoảng cách của họ rất gần.... Giang đỏ mặt nhìn Du đang khép hờ đôi mắt. Cô giật mình bật dậy và....................môi chạm môi
Dưới khán đài, mọi người vỗ tay nồng nhiệt cho sự diễn xuất của bạn trẻ. Trên khán đài, bạn trẻ đỏ mặt nhìn nhau, ko nói lên lời. Sau cánh gà, mọi người dụi mắt liên tục và hỏi nhau xem mình có nhìn nhầm ko.....
Buổi lễ kết thúc vào buổi chiều, lớp E giải Nhì. Họ mỉm cười ngắm nhìn thành quả của mình.