Hai người hướng Hoàng Hậu liều trại đến, sáng sớm không khí trong lành tươi mát, tâm trạng của nàng vì thế mà thoải mái thanh tân hơn rất nhiều, hôm nay cùng đám hài tử đi dạo một vòng bắt vài con cá nướng đi, khó có dịp bọn nhỏ cùng nhà mẹ đẻ tụ hợp như vậy.
Bước vào trong liều trước tiên là một trận hành lễ, kế tiếp Tỉnh Đế tượng trưng hỏi thăm vài câu, sau đó bắt đầu cầm đũa ăn sáng, Đại công chúa trước nay ỷ mình là Trưởng nữ, tính tình cao ngạo, thường xuyên lấy đi thứ tốt của Hoàng Tử, Công chúa khác.
Ân Niệm Yên nhíu mày hỏi "Đại Công Chúa muốn ăn thêm cứ cùng cung nhân nói là được, Tứ Công Chúa tuổi còn nhỏ, nên ăn thêm chén tổ yến hạt sen bồi bổ sức khỏe".
"Hoàng Quý Phi mắt sáng chút đi, là Tứ muội không thích ăn, nhường lại cho bổn Công Chúa, có phải không Tứ muội?" Đại Công Chúa cảnh cáo nhìn chầm chầm vào Tứ Công Chúa, Hoàng Tiệp Dư vội chạy đến ôm nữ nhi vào lòng, nhẹ giọng an ủi.
"Hổn xược.... Đây là thái độ của ngươi đối với Hoàng Quý Mẫu Phi của mình? Trẫm nghe nói ngươi rất ít đi thỉnh an Hoàng hậu, một tháng hai ngày, các Hoàng Tử Công chúa đều đến, ngươi rất nhiều lần lấy cớ không khỏe, trẫm không truy cứu, hôm nay trước mặt trẫm ngươi còn láo xược như vậy, có thể thấy ngày thường có bao nhiêu vô lễ".
Tỉnh Đế lạnh mặt mắng Đại Công Chúa, kế tiếp là Tần Tiệp Dư "Ngươi nếu dạy không được nữ nhi của mình, vậy đi Thanh Vân Am ở đi, nơi đó thanh tịnh, không có gì phiền não".
"Tần thiếp có tội, cầu xin Hoàng Thượng tha thứ Hạ Nhi lần này, Tần thiếp nhất định dạy dỗ lại nàng" Tần Tiệp Dư trước nay chưa từng dạy dỗ nữ nhi, Đại Công Chúa hiện tại đã mười tuổi, tính tình đã hình thành, muốn dạy lại quả thật khó khăn.
"Chuyện lần này liền thôi, còn dạy dỗ Công Chúa, ngươi không cần nhúng tay, trở về đưa Đại Công Chúa đi Công chúa sở ở lại, cho nghiêm khắc ma ma ngày đêm dạy dỗ quy cũ, không có lệnh của Trẫm, không được ra khỏi công chúa sở một bước, Hoàng Hậu nhìn xem mà làm".
"Thần thiếp tuân chỉ, nhất định lựa chọn tốt nhất ma ma cho Đại Công chúa" Hoàng hậu trăm ngày như một, đoan trang hành lễ, kính cẩn nghe theo Tỉnh Đế.
"Phụ Hoàng... nữ nhi là ngài Trưởng nữ a..." Đại Công chúa Khúc Tử Hạ không cam tâm hét lên.
"Bởi vì ngươi là trẫm Đại công chúa, nên cần học giỏi cung quy, làm giương cho mấy cái muội muội của mình" Tỉnh Đế ánh mắt sắc bén nhìn nàng ta, tuổi còn nhỏ đã như vậy, trưởng thành liền không từ thủ đoạn đi.
Ân Niệm Yên mặc kệ Tỉnh Đế cha con như thế nào giằng co, nàng cùng hai cái nhi tử của mình ăn sáng, thời gian của bọn họ quý báo đâu, hôm sau trở lại cung sợ là tiếp tục thủ cung quy, vội chuyện cung đình, không có nhiều thời gian thả lỏng như vậy.
Lúc Ân Niệm Yên ngẩn đầu liếc qua đám người đang giằng co kia, nàng phát hiện tên thái giám phía sau Tần Tiệp Dư nắm tay thật chặt, như kiềm chế tức giận của mình, nàng nhìn Khánh Quý Phi ra hiệu, Khánh Quý Phi giật mình sau đó nhẹ lắc đầu, chuyện này sợ là cung đình bí sự đi, người biết càng nhiều thì chết càng mau.
"Con trẻ lỡ lời, Hoàng Thượng dạy dỗ là phải, nhưng đừng tức giận hỏng rồi long thể, mau ăn sáng đi, bọn nhỏ đang lo lắng cho Phụ Hoàng đâu" Ân Niệm Yên nhẹ nhàng khuyên can, Tỉnh Đế gật đầu bảo tiếp tục.
Hoàng Hậu cảm thấy có gì đó không đúng, nhìn Ân Niệm Yên lại Nhìn Khánh Quý Phi, nhưng không có câu trả lời, nàng đành chờ người tan đi mới hỏi lại.
"Tiểu Ngũ ăn no sao?" Ân Niệm Yên dịu dàng hỏi Tiểu Nhi Tử.
"Ăn no, muốn Đại ca ôm đi tìm hai vị biểu ca, muốn bắt cá.... Có được không Mẫu Phi?" một tuổi rưỡi Ngũ Hoàng Tử được Đại hoàng tử dạy nói chuyện, còn thông minh hơn đứa nhỏ cùng tuổi, nói chuyện rành mạch lưu loát, mang theo chút làm nủng, làm người yêu mến không thôi.
"Được a... Mẫu Phi đi cùng Khang Nhi, Tiểu Ngũ được không a...?"
"Được a..."
Hoàng Hậu cùng Khánh Quý Phi sủng nịnh cười, Hoàng Hậu được Tiểu Ngũ thân cận hiếu thảo, thẩm chí còn đòi cùng nàng ngủ chung, tình cảm càng thêm tăng dần "hắn a... cái miệng ngọt đâu, ngay cả bổn cung cũng không chịu đựng được mà đồng ý, nói chi đến Khang nhi cùng Nhan nhi? Cả ngày Đại ca, Nhị Tỷ nếu không gập hai người thì đến Ngũ Tỷ, có khi còn muốn chạy đến tìm Tứ Hoàng Nhi, quá dã a..."
"Như vậy mới tốt sao, chứng tỏ đứa nhỏ khỏe mạnh, nếu như hắn không học theo thần thiếp cắt cây cảnh, cầm kiếm gỗ chém vào bụi hoa thì tốt rồi" Khánh Quý Phi cười nói thêm vào.
"Ha ha ha... mấy bụi hoa không có gì đáng nói, nam hài tử dã mới tốt, Tiểu Ngũ lớn thêm chút nữa, Phụ Hoàng đưa ngươi đi săn thú, bảo đảm vui hơn nhiều" Tỉnh Đế rất thích tiểu nhi tử, không chỉ có tám phần giống hắn, còn thông minh hơn người, hiếu thảo trưởng bối, cùng ca ca, tỷ tỷ hòa thuận ở chung, Niệm Nhi rất biết cánh dạy dỗ hài tử.
"Được rồi, còn khen hắn nữa sau này hắn leo lên nóc nhà lật ngói đi" Ân Niệm Yên lời nói trách cứ nhưng ánh mắt chứa đầy yêu thương cùng sủng nịnh.
Nhìn một màng này, Nhị Hoàng Tử, Tam Hoàng Tử, Đại Công Chúa, Tam Công Chúa hận cực đám người Hoàng Quý Phi, là mẫu tử bọn họ chiếm hết ân sủng, trong lòng hận càng thêm cao, có thể nói không đội trời chung.
Buổi sáng cứ như vậy qua đi, Tỉnh đế đi cùng thần tử nhóm tiếp tục săn thú, nàng cùng Khánh Quý Phi đám người đi dạo bên con suối gần đó "Muội cảm thấy hậu cung sợ là khó an bình rồi, mấy ngày nay Cẩm Họa báo lại, Tân tấn phi tần cùng người nhà bắt đầu liên hệ chặt chẽ lên, Sương Tần cùng Từ Bảo Lâm cấu kết với nhau, còn có Tần Tiệp Dư bên cạnh Thái Giám không phải là kẻ bình thường, sợ là thời gian qua an phận là giả, âm thầm kế hoạch, một lần làm lớn đi, nhưng mục tiêu là ai thì muội không rõ ràng lắm".
"Ai... hôm nay ta mới phát hiện, Tần Tiệp Dư lúc trước tự cho mình cao nhân nhất đẳng, hiện tại rơi vào hoàn cảnh này, sao không hận đâu? Chúng ta chỉ nghi ngờ không có chứng cứ, trước cứ âm thầm cảnh giác trước đã".
Khánh Quý Phi thở dài nói, người đáng thương tức có chổ đáng trách, hậu cung là nơi vinh hoa phú quá, cũng là nơi chôn vùi tuổi xuân cùng tính mạng của biết bao nhiêu người.
"Phía trước có chuyện gì?" hai người đưa mấy đứa nhỏ đi dạo, đợi cung nhân bắt cá lên nương ăn trưa, nhưng có một đứa nhỏ chạy nhanh đến, nữa đương té ngã lăng vài vòng, làm hai người giật mình, còn tưởng rằng vị Hoàng tử nào.
"Hồi hai vị nương nương, là Thường tiểu công tử, hắn chạy nhanh như vậy là muốn tìm Thái Y cứu Thường nhị phu nhân, nghe nói tối hôm trước bị Thường lão phu nhân phạt quỳ cả đêm, bị hàn khí nhập thể, hơi thở thoi thóp" Thái giám bên cạnh Đại Hoàng tử chạy đến đáp lời.
"Còn không mời Thái Y đến khám mạch? Chúng ta nên đi xem thế nào, sợ là hôm trước có người không thích Thường thái thái cùng muội nói chuyện, nên mới như vậy đi, Hinh Tiệp Dư cùng Hoàng Tiệp Dư giúp bổn cung nhìn bọn nhỏ, đừng để bọn chúng đến gần suối nước, tăng thêm thị vệ canh gác nơi này".
"Dạ".
Hai Người hướng Thường gia liều trại đi, Khánh Quý Phi chủ yếu là đi xem kịch vui, một đám ngu xuẩn không đáng nói tới, còn trước mặt Hoàng gia người dĩu võ vương vai, thật không biết sống chết.
"Tham kiến Hoàng Quý Phi, Khánh Quý Phi" bên trong lẫn bên ngoài đều có người đứng chờ, Thường gia nam nhân cũng bị gọi trở về, Ân gia nữ quyến đều tại đây, Sở thị thở dài không nói, thấy nữ nhi đến chỉ gật đầu ý bảo không cần lo lắng cho bọn họ.
"Thường nhị thái thái làm sao vậy?" Ân Niệm Yên nhìn Thường đại thái thái hỏi, ý định rất rõ ràng, chỉ có Thường đại thái thái mới có tư cách lên tiếng.
"Hồi Hoàng Quý Phi, hôm qua trong lúc ăn cơm, cả ngày không thấy Nhị đệ muội đến hầu hạ bà bà dùng cơm, tối muộn còn chưa đến thỉnh an, nên bà bà dùng gia quy phạt Nhị đệ muội, không nghỉ tới Nhị đệ muội có chút yếu ớt, bị hàn khí nhập thể, Thái Y đang khám mạch" Thường Đại thái thái tránh nặng tìm nhẹ, đổi lỗi cho Nhị thái thái bất kính bà bà mới ra như vậy.
Phu nhân nhóm nghe xong không giấu được khinh thường, Kinh thành phu nhân trong vòng ai không biết Thường Lão phu nhân tính tình, chuyện hôm trước sợ là giận cá chém thớt đi.
"Nếu là như vậy, bổn cung nên cùng Thường nhị thái thái quỳ xuống nhận tội trước Thường lão phu nhân rồi, bổn cung không nên giữ Nhị thái thái lại ăn chưa, càng không nên mời Nhị thái thái ngồi cùng dùng bữa tối, đều là bổn cung sai, làm Nhị thái thái mang danh bất kính bà bà".
Từng lời của Ân Niệm yên dịu dàng tựa như tiếng chim hót nơi núi rừng, nhưng rơi vào tay của một số người không khác gì hầm băng, ngay cả Dương các lão phu nhân cũng giật mình nhìn nàng, vị này Hoàng Quý Phi tính tình khó đoán, nhưng người ngồi vào vị trí cao, không ai là hiền lành cả.
"Thần phụ không dám, thần phụ không có ý này, Hoàng Quý Phi nương nương bớt giận" Thường gia nữ quyến đều quỳ xuống thỉnh tội, riêng Thường lão phu nhân không biết như thế nào làm, nàng không buông xuống mặt già, trong lòng sợ hãi lại không biết làm sao.
Lúc này Thái Y bước ra hành lễ nói "Hồi hai vị Nương Nương, Thường nhị thái thái quỳ một đêm, hàn khí nhập thể, may mắn kịp thời cứu chữa, bất quá nên dưỡng một thời gian dài mới bình phục như xưa, tốt nhất không nên làm người bệnh lo lắng sợ hãi, áp lục quá lớn, sợ là tuổi thọ giảm dần".
Nơi này đều là người thông minh, tuổi thọ giảm hay không là do Thường gia người như thế nào làm, Ân Niệm Yên không nói gì đến Thường gia nữ nhân, cùng Thái Y phân phó "làm phiền Lâm Thái Y khai phương thuốc tốt cho Nhị thái thái, còn như thế nào chăm sóc người bệnh là do phu quân, nhi tử chăm sóc, bổn cung không xen vào, đợi Hoàng Thượng trở về, bổn cung tự mình đến thỉnh tội, bất kính trưởng bối tội này không phải nhỏ, không nên để lâu, làm người khác học theo".
Mặc kệ người khác như thế nào tưởng, nàng phân phó xong liền rời đi, Thường gia nhân nên biết mình phải làm gì, làm không tốt muốn hổn ở Kinh Thành sợ là khó khăn đi.