Tin tức diễn viên phim Phượng Khuynh là tiểu tam vừa tung ra, ngay trong ngày đã có sự đáp trả.
Một diễn viên khác trong bộ phim đăng tải một đoạn tin nhắn, chỉ ra người sai khiến cô ta vu oán giá họa cho Liễu Nguyệt Đan lấy trộm lắc tay, mưu đồ làm mất uy tín của cô trong đoàn làm phim.
Vì bọn giang hồ không thể trực tiếp công khai danh tính bọn chúng, Liễu Nguyệt Đan tự dùng quan hệ của Tiêu thị, phát tán ghi âm cuộc nói chuyện của Cao Nghệ thuê người hành hung Liễu Nguyệt Đan khiến Minh Quân Đạo bị thương.
Liễu Tường Tín sau khi biết chuyện Liễu Nguyệt Đan bị người khác âm mưu độn lưỡi lam vào trong giày hòng cắt chân cô, vô cùng tức giận. Hắn liên lạc với ban tổ chức và huấn luyện viên, phát tán chuyện này ra.
Tuy không có chứng cứ, nhưng với số lượng thông tin từ hai việc kia, mũi dùi dư luận đều nhắm vào Cao Nghệ.
Minh Quân Đạo cũng đứng ra làm rõ sự tình, hắn căn bản không có tình cảm và cũng chưa hề có bất cứ quan hệ chính thức nào với cô ta. Hắn cũng lên tiếng rằng Liễu Nguyệt Đan là bạn gái hắn, vì không muốn có những hiểu lầm không đáng có, nên mới hủy hôn với Cao gia.
Sau đó, bằng chứng cho thấy Cao Nghệ dùng tiền mua thủy quân cũng được đưa ra ánh sáng.
Mọi người lúc này mới vỡ lẽ, thì ra là ăn không được nên phá cho hôi.
Mẹ Thiên Hạ: "Cao Nghệ này là ai thế, còn có thể mua được thủy quân?"
Mèo Sợ Chuột: "Dùng hết tâm sức muốn dồn hoàng hậu của ta vào đường cùng, ai ngờ bị phản dame, đáng lắm!"
Nữ Nhân Thích Sờ Mông: "Nghe nói là tiểu thư Cao gia, học hành cũng giỏi, nhan sắc không tệ, vậy mà lòng dạ rắn rết."
...
Cổ phiếu Cao gia bị rớt giá, nhiều hợp đồng làm ăn bị hủy giữa chừng, Cao phụ vô cùng tức giận.
Cao Nghệ làm chuyện này, hoàn toàn không bàn bạc trước với ông ta.
"Con xem chuyện hay con làm ra này!"
Cao Nghệ giận tím mặt, tuy nhiên lại không thể phản bác, "Con xin lỗi."
"Xin lỗi? Xin lỗi thì có ích gì? Con khôn hồn thì khoảng thời gian này yên lặng cho ba. Làm ra loại chuyện này, Minh gia càng có cớ hủy hôn với chúng ta."
Cao Nghệ lo sợ, "Vậy giờ phải làm sao hả ba?"
"Còn làm sao nữa, nếu họ muốn thì phải làm theo chứ sao? Ba sẽ tìm một mối khác cho con!"
Cao Nghệ mất bình tĩnh, "Không được, con sẽ chỉ kết hôn với Minh Quân Đạo, không thành hôn với người khác!"
"Con câm miệng!" Cao phụ la lớn, "Chuyện bây giờ còn không phải do con gây ra hay sao? Trước khi hành động cũng không báo cho ba một tiếng, bây giờ còn trách ai?"
Cao phụ bước ra khóa cửa phòng, căn dặn: "Canh chừng tiểu thư, không có lệnh của tôi, không cho phép nó ra ngoài!"
"Ba, ba không thể nhốt con ở đây được!" Cao Nghệ đập cửa van xin nhưng tiếng bước chân của Cao phụ càng ngày càng xa, không ai nghe thấy tiếng cô ta gào thét nữa.
-
Cao gia khốn đốn âu cũng là nhờ công của Minh Quân Đạo và Liễu Tường Minh.
Liễu Nguyệt Đan nhìn mấy tin tức trên mạng, xem ra cô có thể an ổn được một khoảng thời gian.
Còn về cư dân mạng, sự quan tâm của họ cũng không lâu, sớm đã bị những tin tức mới hấp dẫn.
Liễu Nguyệt Đan cảm thấy mình quyết định không đóng phim nữa thật là chí lý. Cô sợ ra đường nhỡ có anti fan chắc sẽ bị ném trứng.
Sau đó nhịn không nổi đánh bọn họ nhập viện, lại tốn một khoảng tiền bồi thường.
Tiền cô dành dụm để mở cửa hàng, không phải để đóng viện phí!
Mùa hè năm nay vừa nóng vừa không yên ổn, có lẽ cô nên đi biển?
-
Nói là làm, Liễu Nguyệt Đan lên lịch rủ mọi người cùng đi.
Hai anh trai, bạn trai nhỏ, đội trang điểm "Hạ Lưu", Tiêu Mai, Mặc Thế Vinh đều đi, Thái Giác Tân không muốn đi.
"Tại sao không đi?"
"Nắng lắm!"
"Nắng thì bôi kem chống nắng, con trai gì kì thế?" Liễu Nguyệt Đan bác bỏ.
Liễu Nguyệt Đan chớp mắt cười nham nhở, "Có gái đẹp!"
Thái Giác Tân hơi do dự, Liễu Nguyệt Đan phán đòn cuối, "Có cả trai đẹp!"
"Trai đẹp thì liên quan gì?" Thái Giác Tân thắc mắc.
"Ai biết cậu có thay đổi khẩu vị không? Tớ có thằng bé đàn em xanh tươi mơn mởn." Vừa nói Liễu Nguyệt Đan vừa liếm mép.
Thái Giác Tân sùng bố, "Dẹp cậu đi!"
Liễu Nguyệt Đan vỗ đầu hắn, "Ở đây chưa tới phiên cậu quyết định, tốt nhất là chuẩn bị cho tốt, ngày mai mà không thấy cậu thì đừng hỏi tại sao nước biển lại mặn bầu trời lại xanh."
Cuối cùng, Thái Giác Tân cũng phải tới. Tổng cộng người, nam , nữ.
Đây có thể gọi là nhóm trai xinh gái đẹp bãi biển, hấp dẫn ánh mắt mọi người.
Mặc Thế Vinh nhỏ nhất đám, tuy nhiên body không có mỡ thừa, nhìn ốm ốm vậy mà cũng ngon phết.
Liễu Tường Tín và Thái Giác Tân thì khỏi nói, dân thể thao mà lị, điển hình đàn ông bề ngoài mạnh mẽ, tâm lý thiếu nữ, tính tình con nít không chịu nổi.
Anh cả thì khỏi nói rồi, tuy không cao bằng anh hai nhưng Liễu Tường Minh phát triển không tệ, phong cách thư sinh lạnh lùng đi tắm biển.
Cuối cùng đương nhiên chính là bạn trai nhỏ, dáng người khỏe khoắn, sáu múi rõ rệt, khuôn mặt đường nét tinh xảo, xương quai hàm sắc lẹm cứa muốn đứt tay, mồ hôi chảy dài trên tấm lưng bóng loáng.
Liễu Nguyệt Đan nhìn đến mê mang.
"Này cậu gì ơi, lụm miếng liêm sỉ lên đi!" Hạ Mẫn vô tình tát thẳng vào mặt Liễu Nguyệt Đan.
Các cô gái mặc đồ bơi hơi thiếu vải một tí, chỗ cần che thì che. Đi biển mà, mọi người tự tưởng tượng nhé!
"Thế cậu chắc còn?"
Hạ Mẫn cười cười, "Thực ra tớ cất liêm sỉ ở nhà!"
Bó tay.
"Mọi người vào ăn thịt nướng đi!" Cả bọn chụm đầu cùng nướng thịt, con trai nướng, con gái ăn.
"Tiểu Vinh, lát nữa anh dẫn cậu đi tắm biển." Liễu Tường Tín vừa nói vừa khoác vai Mặc Thế Vinh.
"Được ạ!" Mặc Thế Vinh cười tít mắt, cậu rất vui vì có nhiều anh chị như vậy.
"Đi tắm còn cần phải dẫn sao, lát nữa tôi chỉ cậu chơi bóng chuyền. Đi biển là phải chơi bóng chuyền!" Thái Giác Tân trở bề miếng thịt.
"Cũng được ạ!"
"Này các người đừng có mà dạy hư đàn em của tôi đấy!" Liễu Nguyệt Đan đang cắt thịt vẫn luôn chú ý động tĩnh bên đó. Cô bây giờ xem như là giám hộ của Mặc Thế Vinh, phải có trách nhiệm.
"Này em gái, có thể cho anh mượn vỉ nướng được không?"
Cạnh lều của đám Liễu Nguyệt Đan có một đám người khác, họ tính nướng nhanh một chút nên hỏi mượn.
"Cũng được, đợi một chút bọn tôi nướng xong sẽ cho anh mượn!" Liễu Nguyệt Đan rất hào phóng.
Anh trai đó cười, "Em gái lát nữa có muốn đi bơi cùng bọn anh không?"
Tiêu Mai ngồi cạnh liếc mắt, Hạ Mẫn Lưu Trân cũng ráng hóng chuyện.
"Không phiền, tôi sẽ tự dẫn bạn gái mình đi bơi!"
Minh Quân Đạo tóc còn ướt, đôi mắt đanh lại thiếu kiên nhẫn, nhìn thế nào cũng soái.
Anh trai kia thấy thế cũng không có ý định mượn vỉ nướng nữa.
Liễu Nguyệt Đan cũng không giữ họ lại, cô không muốn chọc bạn trai nhỏ.
"Sau này đừng có tùy tiện nói chuyện với người lạ!" Minh Quân Đạo ngồi xuống đút một miếng thịt cho Liễu Nguyệt Đan.
"Em biết rồi!" Mồm nhai nhóp nhép.
Ba bạn nữ còn lại trề môi, thôi bọn tôi đi đây.
-
Liễu Nguyệt Đan không ngờ thời gian trôi qua thần tốc như vậy, mới đó mà cô đã lên , chuẩn bị thi đại học rồi.
Ôi mẹ ơi, cô sắp rồi!
Á hihi.
Khối mọi năm đều phải đi học quân sự, Liễu Nguyệt Đan nhìn thấy bộ quân phục được xếp gọn gàng nằm trên giường, cùng với khẩu súng dài bên cạnh, cảm giác lâng lâng khó tả.
Toàn quân, tiến lên cho bổn cung! Hãy cùng nhau thống nhất thiên hạ!