Cà phê uống được một nửa, điện thoại của Quý Sâm liền reo lên một tiếng.
Quý Sâm lấy điện thoại ra nhìn, là chị Như gửi tin nhắn đến – Tiểu Sâm, không biết sao tổng giám đốc Du lại biết được tin tức Thịnh Thần có ý định hợp đồng quảng cáo với Trang Duy, bây giờ đang mang theo nữ nghệ nhân mới nổi đến Thịnh Thần muốn giành quyền đại diện phát ngôn. Nếu Trang Duy cũng vừa ý với địa diện phát ngôn đó thì phải tích cực lên một chút, đừng để vuột mất cơ hội.
Xem xong tin nhắn của chị Như, Quý Sâm đưa điện thoại cho Trang Duy. Chị Như gửi tin này cho cậu ta hay khiến Quý Sâm có hơi bất ngờ. Cậu ta không nghĩ ra tại sao chị Như muốn nhắc nhở mình, nhưng vẫn xuất phát từ tấm lòng, nếu không cũng không đúng lúc như thế. Chị Như cũng không biết cậu ta và Trang Duy đã đến trước một bước, cũng đã thảo luận xong rồi.
Sau khi Trang Duy xem xong thì trả điện thoại lại cho Quý Sâm “Gửi tin cám ơn chị Như một chút đi”
“Ừ” Quý Sâm lấy điện thoại gửi tin cảm ơn chị Như, sau đó hỏi “Chuyện này cậu thấy sao?”
“Cậu là nói Du Tung giúp người bên cạnh cướp đại diện phát ngôn lần này hay là chị Như đặc biệt nhắc nhở chúng ta?” Trang Duy hỏi ngược lại.
“Cả hai” Quý Sâm thích tán gẫu với Trang Duy nhất, Trang Duy thông minh, cậu ta nghĩ được, Trang Duy cũng có thể nghĩ được, nhưng cậu ta không nghĩ Trang Duy lại có thể nói ra luôn.
“Du Tung có ý với đại diện phát ngôn này chứng tỏ đây tuyệt đối là có lợi nhuận cực cao, Du Tung lại là thứ cặn bã, tuyệt đối sẽ không làm chuyện lỗ vốn. Thực ra chuyện này không cần ông ta tự mình đến đây, giao cho người đại diện của nữ nghệ nhân kia là được. Hiện tại lại tự mình đến, chắc là chỉ dùng người đại diện không đủ để lung lay quyết định của Thịnh Thần, ông ta chỉ có thể tự mình ra trận, đánh cược Thịnh Thần chắc chắn không thể không nể mặt mình. Mặt khác cũng là tỏ rõ thái độ cá nhân, ông ta muốn chèn ép nhân khí của tôi, không muốn sau khi tôi hết hợp đồng với Thiên Ảnh lại phát triển hơn lúc còn ở Thiên Ảnh làm bẽ mặt của ông ta” Trang Duy cười lạnh “Loại thủ đoạn này chắc Du Tung cũng không phải mới dùng lần đầu, chỉ là chúng ta không biết mà thôi. Tới khi chị Như nhắc nhở… Tôi đoán có một phần là do không đành lòng Lâm Tân. Lâm Tân dù không tốt nhưng cũng là do một tay chị ấy đào tạo, không thể không có chút cảm tình. Mà một nguyên nhân khác lớn hơn chính là có thể chị Như không muốn dây dưa với Thiên Ảnh nữa”
Quý Sâm lộ ra nét mặt tỉnh ngộ “Nghe cậu nói vậy tôi cũng nhớ ra rồi, hợp đồng của chị Như và Lâm Tân năm nay cũng hết hạn, nhưng cụ thể là khi nào thì không rõ lắm”
“Cũng sắp rồi, nếu chị Như đi, Lâm Tân sẽ ở lại sao?” Trang Duy nhíu mày hỏi.
“Với thái độ của Du Tung, chỉ cần Lâm Tân không phải kẻ ngốc chắc chắn sẽ không ở lại” Quý Sâm nở nụ cười.
“Ừ, đợi đến lúc đó xem” Trang Duy đáp.
Danh tiếng của Du Tung vẫn chả ra làm sao, không thèm quan tâm Lâm Tân hoàn toàn là thất sách. Cậu đi rồi, nếu Lâm Tân cũng đi, Thiên Ảnh trong thời gian ngắn muốn đắp vào chỗ trống của hai người là chuyện không nào. Cũng không biết là Du Tung tự tin quá mức hay là bị sắc đẹp mê hoặc, đi một nước cờ như thế, quả thực là ngu ngốc. Nếu không giữ được Lâm Tân, để xem sắc mặt của cấp cao Thiên Ảnh đặc sắc đến mức nào.
“Nói đi nói lại…” Trên mặt Quý Sâm lộ ra chút lo lắng “Cậu nói Du Tung có thể thuyết phục Thịnh Thần thay người được mấy phần khả thi?”
“Không biết” Trong lòng Trang Duy cũng không có đối sách, dù sao Du Tung tự mình đến, cụ thể đàm phán ra sao cũng khó nói. Dù sao cậu và Thịnh Thần vẫn chưa thực sự ký hợp đồng, mọi chuyện vẫn có thể biến đổi.
Chừng nửa tiếng sau, La Tễ quay lại.
“Để hai anh chờ lâu” La Tễ mỉm cười.
“Phó giám đốc La khách sáo” Quý Sâm cười cười.
La Tễ nhìn hai người “Nếu hai anh không có điều kiện gì cần thêm vào hợp đồng, vậy chúng ta cứ quyết định như thế, tất cả giữ nguyên kế hoạch tiến hành”
Lời của La Tễ làm Trang Duy và Quý Sâm yên tâm trở lại, hiển nhiên, Du Tung cũng không thể giành được quyền đại diện phát ngôn lần này, nói cách khác, Thịnh Thần căn bản không nể mặt mũi Du Tung.
“Được, có chuyện gì có thể liên lạc bất cứ lúc nào” Quý Sâm cười nói.
“Được, tôi đưa hai anh ra ngoài” La Tễ chuẩn bị tiễn hai ngưởi.
“Phó giám đốc La, có một chuyện tôi không biết có thể hỏi hay không, nếu như không tiện trả lời cũng không cần trả lời” Trước khi đi, Trang Duy muốn hỏi một câu.
“Trang tiên sinh cứ hỏi” La Tễ hào phóng nói.
Trang Duy cười hỏi “Quý công ty vì sao lại chọn tôi làm đại diện phát ngôn? Dù sao tôi làm đại diện phát ngôn, có thể Thịnh Thần sẽ phải mạo hiểm” Phần mạo hiểm này đa số nằm ở vấn đề có thích hợp với hình tượng hay không. Hơn nữa cậu chưa bao giờ tiếp xúc với lĩnh vực này, có thể chọn cậu từ những ảnh chụp trước đây, cậu luôn cảm thấy rất kỳ lạ.
“Không giấu Trang tiên sinh, là có người đề cử anh với Thịnh Thần, chúng tôi mới đưa ra tư liệu của anh để thảo luận. Lúc đó cũng có một số nghệ nhân khác để suy xét, cuối cùng mọi người nhất trí cho rằng anh thích hợp nhất. Điều này anh không cần lo lắng, Thịnh Thần sẽ không tùy tiện đưa ra quyết định quan trọng như vậy. Nhưng ai là người đề cử anh, tôi cũng không rõ lắm” La Tễ thản nhiên trả lời.
“Tôi biết rồi, cảm ơn” Trang Duy gật đầu, cũng không hỏi thêm nữa.
La Tễ muốn tiễn hai người, Trang Duy và Quý Sâm cũng không để cậu tiễn, cuối cùng là thư ký của La Tễ tiễn hai người ra cửa.
Trở lại nhà Trang Duy, Quý Sâm liền hỏi “Sao lại đột nhiên hỏi tại sao Thịnh Thần lại chọn cậu?” Trước đây Trang Duy đâu có hỏi mấy chuyện này.
Trang Duy rửa tay xong, cầm khăn chậm rãi lau khô “Tò mò thôi, cậu không cảm thấy đại diện phát ngôn này có chút đột ngột hay sao? Nếu là thời trang hay trang sức tôi sẽ không hỏi nhiều”
Quý Sâm gật đầu, thực ra sau khi thảo luận hôm nay, cậu ta đã không còn nghi ngờ gì nữa.
“Cậu có thể đi tìm hiểu xem là ai đề cử tôi không?” Trang Duy cười nói. Thực ra chuyện trong giới cũng không khó hỏi thăm, luôn có người biết chút đỉnh tin tức.
Quý Sâm nghĩ một lát, cảm thấy đây không phải việc khó khăn gì liền gật đầu. Dù sao đối phương đề cử giúp Trang Duy thành công nhận được đại diện phát ngôn lần này, đây cũng là nợ người ta.
Chiều hôm sau, Quý Sâm gửi tin đế, không tìm được ai đề cử Trang Duy nhưng có một tin khiến Trang Duy cảm thấy hết sức ngạc nhiên – Ông chủ của Thịnh Thần là em trai ruột của Cố Diễm, Cố Hủ.
Chuyện này cũng không phải là bí mật trong thương giới, nghe nói trước đây lúc Cố Hủ mở Thịnh Thần, Cố Diễm cũng giúp đỡ một phen. Mà Cố Hủ cũng thường xuyên đến Cố thị giúp Cố Diễm xử lý công việc của công ty, quan hệ anh em rất hòa thuận.
“Chuyện này coi như không biết đi, cũng không tiện hỏi nhiều” Trang Duy nói, cũng không có manh mối trực tiếp chỉ ra Cố Diễm có quan hệ với việc Thịnh Thần tìm cậu làm đại diện phát ngôn, đi hỏi lỡ như không phải còn lúng túng hơn, không bằng cứ như thế.
“Ừ, tôi cũng thấy vậy, trong lòng cậu biết là được” Quý Sâm nói “Cậu đang làm gì vậy?”
“Thu dọn đồ đạc, còn có nhiều vali chưa mở ra lắm” Trang Duy dùng kéo cắt băng keo dán trên thùng. Từ khi cậu chuyển nhà đến đây cứ lai rai dọn dẹp vài ba bận không nhanh lắm, cho nên vẫn còn rất nhiều thứ chưa lấy ra. Nhưng phòng ốc rộng rãi, coi như đẩy ra đâu đó cũng không vướng víu, cậu cũng không gấp dọn dẹp.
“Tôi qua giúp cậu một tay” Quý Sâm cảm thấy nếu để một mình Trang Duy dọn chắc phải mất tới hai ba tháng luôn…
“Không cần đâu, đồ cậu dọn giúp xong để đâu tôi cũng không biết, đến lúc cần tìm cũng mất thời gian lắm” Cho dù tốn bao lâu thời gian, đây là nhà của cậu, lâu cũng không sao.
“Cũng được, vậy tự từ tự xử đi” Quý Sâm rất rõ cảm giác cần mà không thấy bứt rứt như thế nào “Đúng rồi, người giúp việc của nhà họ Cố đến quét dọn sao rồi?” Chuyện này cậu ta quên hỏi, Trang Duy cũng không nhắc tới.
“Rất tốt, rất sạch sẽ” Trang Duy mỉm cười “Đúng lúc ngày mai họ đến đây, hôm nay tôi dọn một ít đồ, ngày mai họ quét dọn xong cũng sạch sẽ” Cho dù chỉ là mở vali thì cũng có bụi rơi ra.
“Cũng được, vậy tôi không cần phải tìm dì giúp việc cho cậu nữa” Quý Sâm cười cười.
“Tạm thời không cần, sau này tính sau đi” Trang Duy vừa nói vừa lôi đồ trong vali ra từng cái, chuẩn bị phân loại.
“Ừ” Quý Sâm cũng không cảm thấy có gì không yên tâm “Được rồi, cậu làm gì thì làm đi, chờ bên Thịnh Thần gửi hợp đồng qua rồi tính”
“Được” Trang Duy nói xong liền cúp điện thoại.
Thực ra chuyện đại diện phát ngôn này cậu càng nghĩ càng thấy hẳn là Cố Diễm đã giúp cậu, nhưng Cố Diễm không nhắc, cậu sẽ không nhiều lời. Nhiều lắm thì chỉ có thể nấu cà phê đãi Cố Diễm thêm vài lần mà thôi.
Hợp đồng bên Thịnh Thần rất nhanh đã được gửi đến. Sau khi phía Trang Duy xác nhận không có vấn đề liền điện thoại xác định thời gian ký hợp đồng, cũng mời Trang Duy sau khi ký hợp đồng ở lại tham quan Thịnh Thần một vòng, tìm hiểu một chút văn hóa công ty, cũng có thể giúp cậu tìm linh cảm chụp ảnh sau này.
Trang Duy vui vẻ đồng ý, cậu cũng có chút hiếu kì với phần chế tác game này.
Trước ngày ký hợp đồng, sau khi được Ứng Tín Viễn giới thiệu, hai người cũng mua xe xong. Trang Duy vẫn chọn dòng SUV mà cậu thích, mà xe của Quý Sâm so với dự tính còn tốt hơn, vốn Quý Sâm chỉ muốn mua một chiếc xe thông thường thôi, kết quả lại nhận được chiết khấu và ưu đãi, thế mà mua được một chiếc xe thương vụ phẩm chất không tầm thường.
Tới ngày ký hợp đồng, Quý Sâm hào hứng dùng xe của mình chở Trang Duy đi.
Bọn họ đến sớm hơn phút, tiếp đón họ vẫn là La Tễ.
“Đến phòng họp trước đi, BOSS sẽ đến ngay” La Tễ cười nói, sau đó nói với hai thư ký bên cạnh “Đi thông báo với Hủ thiếu gia một tiếng”
Thư ký liền đi ra ngoài, La Tễ đưa hai người đến phòng họp. Lúc này nhân viên tham dự buổi ký hợp đồng gần như đã đến đông đủ, thấy Trang Duy đi vào, có mấy cô nhóc không kiềm chế nổi lặng lẽ thảo luận xem có muốn chụp hình chung hay là xon chữ ký hay không, nhưng thấy Trang Duy có chút lãnh đạm làm cho mấy cô nhóc không dám đến gần.
Sau khi La Tễ đưa hai người đến chỗ ngồi, cười cười nói với mấy cô nàng “Chú ý hình tượng công ty, đừng dọa Trang tiên sinh phải bỏ chạy” Giọng nói không hề có lực uy hiếp, giống như đang đùa giỡn với nhau.
Trang Duy từng trải qua rất nhiều nghi thức ký hợp đồng, bầu không khí như thế này là lần đầu tiên khiến cậu cảm thấy thoải mái nhất, ngồi ở đây đều là người trẻ tuổi, không ai câu nệ nhưng vẫn duy trì lễ phép và thái độ.
“Không sao, sau khi ký xong có thể chụp ảnh chung” Trang Duy mỉm cười.
Mấy cô nàng gật đầu lia lịa, đôi mắt lấp lánh, đương nhiên là vô cùng chờ mong.
La Tễ cười nói “Mấy đứa lát nữa phải trình chiếu ảnh chụp tuyên truyền cho công ty đàng hoàng, đừng có háo sắc như thế chứ”
“Phó giám đốc yên tâm, anh phải tin tưởng sức ảnh hưởng của thiết kế đồ họa bọn em!” Một trong số các cô nhóc đó phản pháo lại.
“Đương nhiên!” La Tễ gật đầu, thực ra thiết kế đồ họa cũng là một phần rất quan trọng trong công việc của bọn họ.
Bên này vừa dứt lời, cửa phòng họp đã mở ra. Một thanh niên mặc trang phục hưu nhàn màu vàng nhạt đi vào.
Lần đầu tiên nhìn thấy người này, Trang Duy cảm thấy gần như mình thấy được Cố Diễm. Cậu ta có dáng vẻ giống Cố Diễm đến mấy phần, chỉ là tuổi nhỏ hơn Cố Diễm một chút, gương mặt anh tuấn cũng ít biểu cảm như Cố Diễm. Khí thế không sắc bén như Cố Diễm nhưng vẫn có cảm giác tồn tại rất mạnh khi đứng giữa đám đông. Nếu cậu không đoán nhầm, người này chính là em trai của Cố Diễm, ông chủ của Thịnh Thần – Cố Hủ.