Lương Sảng không giải thích thêm gì nữa, chỉ nói tên bệnh viện cho Trang Duy, bảo cậu nhanh nhanh chạy qua. Trang Duy nghe Lương Sảng khóc rấm rứt, trực giác có điều gì đó không ổn. Gửi nhanh cho Cố Diễm một tin nhắn xong, Trang Duy ngay cả quần áo cũng không kịp thay liền cầm chìa khóa xe chạy ra cửa.
Vừa tới phòng cấp cứu của bệnh viện, Trang Duy đã thấy Lương Sảng ngồi trên dãy ghế ngoài hành lang lau nước mắt, Trang Dụ lặng lẽ đứng một bên, thư kí của công ty đang nói chuyện với bác sĩ, những người thân quen với ba cậu cũng đứng đó không nói một lời.
Trang Duy bước qua, Trang Dụ thấy cậu đến, trầm giọng “Anh, anh vào trong đi”
Không khí áp lực như thế làm Trang Duy có linh cảm chẳng lành.
Đi vào phòng bệnh, Trang Duy nhìn thấy người nằm trên giường đã bị đắp kín bằng vải trắng, lòng cậu trĩu nặng, gần như chết lặng bước qua đó, vươn tay chậm rãi kéo tấm vải trắng xuống – Bên dưới lớp vải trắng là đôi mắt nhắm chặt của ba cậu, trên đầu ông ta có một vết thương vô cùng đáng sợ, xây xát khắp người, không còn hơi thở.
Trang Duy lập tức quay đầu nhìn ra cửa, lạnh lùng hỏi ” Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”
Ba cậu đột ngột qua đời là một đả kích rất lớn đối với Trang Duy, cậu không ngờ rằng khi gặp lại ba thì đã âm dương cách biệt. Mặc dù cậu không có nhiều cảm tình với ông ta nhưng người cứ như thế mà không còn nữa, ít nhiều vẫn làm cậu không thể chấp nhận được.
“Là tai nạn giao thông” Lương Sảng lau nước mắt đi vào.
Trang Duy cau mày “Đang êm đẹp sao lại xảy ra tai nạn?”
Lương Sảng khàn khàn trả lời “Hôm nay tới ngày ba con đi kiểm tra sức khỏe, dì đi với ông ấy đến bệnh viện. Trời mưa to quá, đường sá trơn trượt, ai ngờ lái xe bất cẩn, đụng vào xe tải chạy ngược chiều. Ba con ông ấy… không thể qua khỏi. Chờ khi xe cứu thương đến thì ba con đã sắp tắt thở rồi…” Nói xong, Lương Sảng lại khóc lóc thảm thiết.
Sắc mặt Trang Dụ cũng rất xấu nhưng vẫn gắng gượng an ủi Lương Sảng.
Trang Duy phát hiện tay và mặt của Lương Sảng cũng có vết trầy xước, cái trán cũng bị bầm đen, nhưng so với ba cậu thì có tính là gì.
“Kết quả điều tra sự cố thế nào?” Trang Duy hỏi.
“Nói là tài xế nhà chúng ta và tài xế xe tải đều lái xe quá nhanh, hơn nữa đường trơn, phanh xe không được cho nên mới gây nên thảm kịch” Trang Dụ giải thích thay Lương Sảng.
Nếu đã xác định là sự cố ngoài ý muốn, Trang Duy cũng không thể nói thêm gì nữa. Hít một hơi thật sâu, cậu nói “Vậy chuyện sau này cứ xử lý theo quy trình đi”
Đối với Trang Duy, cái chết của ba cậu quá mức bất ngờ, cho dù không còn tình cảm nhưng cậu không thể xem như không biết. Mà thủ tục tang lễ thế nào thì cậu cũng không rành, trước đây khi mẹ cậu mất thì cậu vẫn còn nhỏ, ba cậu không cho cậu tham dự cho nên quá trình lúc đó diễn ra như thế nào, Trang Duy không chút ấn tượng, chỉ nhớ được hình ảnh mẹ cậu nằm im lìm ở đó.
Tiếng giày da bước trên sàn gạch vang lên gây sự chú ý cho những người có mặt ngoài hành lang, mà sau khi thấy được người đến là ai, bạn bè của Trang Dịch Sơn đang ngồi trên ghế đều đứng dậy hết, sắc mặt vô cùng kinh ngạc.
Lúc này, Cố Diễm cùng vài người nữa đi đến, sau khi nhìn thấy Trang Duy thì trực tiếp đi tới trước mặt cậu.
Trang Duy gặp Cố Diễm, mấp máy môi “Ba em…”
“Anh biết rồi” Cố Diễm gật đầu. Sau khi anh nhận được tin nhắn của Trang Duy thì phát hiện ra có quen biết với bác sĩ trong bệnh viện này, anh nhờ thư kí liên lạc hỏi thăm tình hình một chút, trong lòng cũng âm thầm phỏng đoán, chỉ là anh không ngờ tin tức mà thư kí trả lời lại là tin tử vong của ba Trang Duy. Trang Dịch Sơn dù không tốt nhưng trên pháp luật thì vẫn là ba của Trang Duy, bây giờ người không còn nữa, Trang Duy là con trai lớn nên chuyện cần lo liệu cũng không ít. Cố Diễm cũng không để mất thời gian, đi tìm người chuyên phụ trách lễ tang nhanh chóng cùng đến bệnh viện.
“Đây là ông Hám, ông ấy sẽ giúp em xử lí toàn bộ việc tang lễ, em không cần phải bận tâm” Cố Diễm giới thiệu người đàn ông mặc tây trang màu đen đi cùng cho Trang Duy.
“Xin chào ông Hám, chuyện của ba tôi đành làm phiền ông” Trang Duy nói.
“Cậu đừng nên khách sáo, tôi sẽ giúp cậu trong suốt quá trình tang lễ, xin cậu hãy nén đau thương. Nếu trong nhà có yêu cầu gì thì cũng có thể nói ra” Ông Hám nói.
Trang Duy nhìn Lương Sảng và Trang Dụ, lúc này ánh mắt hai người này đều dán chặt vào Cố Diễm, Trang Duy cũng không còn lòng dạ nào để ý tới bọn họ “Trong nhà không có yêu cầu gì, cứ theo thủ tục bình thường là được”
“Được” Sau khi ông Hám đáp lại thì liền đi ra ngoài gọi điện thoại.
Theo tập tục, Trang Duy phải quay về nhà túc trực bên linh cữu. Cố Diễm có chút lo lắng nhưng lại không tiện đi cùng, chỉ đành sắp xếp vệ sĩ đi theo Trang Duy, vừa bảo vệ an toàn cho cậu để đề phòng Lương Sảng, vừa nhắc nhở Trang Duy chú ý sức khỏe, nghỉ ngơi hợp lý.
Hai ngày sau, Trang Duy đều ở lại nhà chính. Người đến chia buồn đông nườm nượp, lời nói đều chẳng khác nhau mấy. Trang Duy không có lòng dạ nào đối đáp, giao hết việc tiếp đãi cho Lương Sảng và Trang Dụ.
Cố Diễm cũng tranh thủ thời gian đến đây một lúc, lần này đến đây hoàn toàn là vì Trang Duy. Sau khi thắp nhang, Cố Diễm kéo Trang Duy đến một góc phòng, nói ba mẹ anh đã hay tin ba cậu mất nhưng không tiện đến phúng điếu cho nên để anh đến thay. Uông Nguyệt Hoa còn dặn anh gặp riêng Trang Duy, nhắc cậu giữ gìn sức khỏe, đừng quá đau buồn.
Trang Duy gật đầu, cũng nhờ Cố Diễm chuyển lời, cậu vẫn ổn cho nên bọn họ đừng lo lắng quá.
“Chuyện em bị bắt cóc ở New York, ba mẹ biết rồi” Cố Diễm nói.
Trang Duy đầy bất ngờ “Sao lại vậy?”
Lúc đó cậu đã nói với Cố Diễm, chuyện này đừng nói với ba mẹ anh để tránh cho bọn họ phải lo lắng. Dù sao cậu cũng không sao, không cần để ba mẹ sợ hãi.
“Lúc Cố Ngạo gọi điện cho mẹ không cẩn thận lộ ra” Cố Diễm cũng rất bất đắc dĩ “Mẹ rất giận, suýt chút nữa là đòi đi tìm ông ngoại em tính sổ rồi. Cũng may ba cản mẹ lại, nói lúc này mẹ đừng gây áp lực thêm cho em, chờ khi nào chuyện của ba em giải quyết xong thì tính tiếp”
Trang Duy nhẹ nhàng thở phào “Sau khi xử lý chuyện của ba em xong, em sẽ về nói chuyện với mẹ”
“Ừ” Cố Diễm gật đầu, chuyện này cứ để Trang Duy nói với mẹ đi, kể cho mẹ nghe ý tưởng và kế hoạch tương lai cũng có thể giúp mẹ bớt giận phần nào.
Lương Sảng và Trang Dụ ngồi gần đó rất nóng lòng muốn đến trò chuyện với Cố Diễm nhưng khí thế khó gần của anh làm bọn họ trước sau vẫn không tìm được cơ hội, cho tới lúc Cố Diễm đi về thì cũng không làm được gì.
Người nhà họ Văn đến chạng vạng mới tới, nhưng Trang Duy có thể cảm nhận được rõ ràng hai nhà đã không còn thân thiết như quá khứ nữa. Hiện nay Văn thị vẫn đang cố gắng chèo chống, tin hot đã là quá khứ, trong ấn tượng của người tiêu dùng, phá sản chỉ còn là vấn đề thời gian.
Ngày thứ ba, thi thể của Trang Dịch Sơn được hỏa táng tại nghĩa trang.
Trang Duy không để ba và mẹ cậu hợp táng, với Trang Duy, trong lòng ba cậu sớm đã không có mẹ, hợp táng chỉ được cái danh, ngược lại càng quấy rầy sự bình yên của mẹ.
Sau khi giải quyết mọi chuyện, Trang Duy lúc này mới về nhà được. Mệt nhọc suốt mấy ngày trời, tuy rằng cậu ăn ngủ nghỉ điều độ nhưng vẫn cảm thấy vô cùng mỏi mệt.
Tắm rửa xong Trang Duy liền nằm phịch lên giường, cuộn tròn trong chăn, Trang Duy nhẹ nhõm thở dài – Vẫn là giường nhà mình thoải mái nhất.
Trang Duy đánh một giấc thật say cho tới khi Cố Diễm tan tầm về nhà.
Cố Diễm đi vào phòng ngủ, thấy Trang Duy mơ mơ màng màng mở mắt, mỉm cười “Em còn buồn ngủ sao? Tối hẵng ngủ tiếp, đi ăn cơm trước đi”
Từ khi nhà họ Cố thuê đầu bếp đến đây, chất lượng bữa ăn của hai người cũng được cải thiện đáng kể. Bữa ăn thường ngày muối dầu gì đó đều vừa phải, chay mặn đều có đủ, hương vị lại rất ngon miệng.
“Cũng được” Trang Duy ngồi dậy, lâu rồi cậu không ăn cơm nhà, ghi hình quảng cáo xong thì đến bệnh viện ngay, sau đó lại về nhà chính hai ngày, cậu vô cùng nhớ nhung hương vị cơm nhà.
Cố Diễm đi hâm thức ăn trước, chờ Trang Duy rửa mặt xong là có thể trực tiếp xuống lầu ăn cơm ngay.
Ăn được nửa bữa, Trang Duy nhận được điện thoại từ luật sư của ba cậu, mời cậu h sáng mai đến Tư Duyệt một chuyến, theo như ý của Trang Dịch Sơn lúc còn sống, ông ấy là người được chọn để tuyên bố di chúc.
Trang Duy đồng ý, cũng không nói nhiều, rốt cuộc trong di chúc viết gì, Trang Duy không muốn đoán mò, dù sao thì ngày mai cũng sẽ biết thôi.
Nghe Trang Duy nói ngày mai sẽ đến công ty nghe di chúc, Cố Diễm hỏi “Kế hoạch của em tiến hành thế nào rồi?”
“Vẫn ổn, nghe xong di chúc ngày mai rồi tính” Trang Duy đáp.
“Ngày mai anh bảo luật sư đi với em” Cố Diễm lo lắng Trang Duy chỉ có một mình, dù cho kết quả ra sao, nhắc đến phương diện pháp luật thì vẫn nên đi cùng với người chuyên nghiệp sẽ tốt hơn.
“Cũng được” Trang Duy không từ chối, nếu có tình huống đột xuất, có luật sư ở đó cũng tiện hơn.
Sáng hôm sau, Trang Duy chọn một bộ tây trang màu xám, sau khi ăn mặc chỉnh tề thì cùng với luật sư của Cố Diễm đi đến Tư Duyệt.
Cố Diễm vốn định để Hạ Ngự Trạch đi với Trang Duy nhưng hôm qua Hạ Ngự Trạch lại bận đi công tác đến cuối tuần mới về được, cho nên anh đành phải chọn một người khác đi cùng Trang Duy.
Lúc Trang Duy đến thì phòng họp ở Tư Duyệt đã kín chỗ, Lương Sảng và Trang Dụ đã tới trước, nhóm cổ đông nhỏ cũng không sót một ai, luật sư đứng trước mặt mọi người, sẵn sàng tuyên bố di chúc bất cứ lúc nào.
Sau khi Trang Duy đi vào, nhìn một lượt những người ngồi đây, cũng không nói nhiều, cùng với luật sư ngồi vào chỗ trống đã chuẩn bị sẵn.
Phong cách thời trang của Lương Sảng ngày hôm nay rất nổi bật, dáng vẻ căn bản không giống như trong nhà mới có tang, thậm chí còn có phong thái đắc thắng. Sắc mặt của Trang Dụ cũng rất thoải mái, nhìn qua giống như đã biết trước kết quả.
Trang Duy lại không có biểu cảm gì, sau khi cậu ngồi xuống, thư kí bưng hai ly cà phê vào, sau đó cậu yên lặng ngồi chờ kết quả.
Tuy Trang Duy không lên tiếng nhưng không ai xem nhẹ cậu, trong lòng thầm so sánh giữa Trang Duy và Trang Dụ. Bỏ qua chuyện Trang Dụ đang làm việc tại Tư Duyệt, chỉ nhìn khí chất và ấn tượng của hai người trước mặt mọi người, rõ ràng Trang Duy tạo cảm giác chững chạc hơn, đáng tin cậy hơn. Thật ra hình tượng của người cầm quyền trong công ty rất quan trọng, điều này sẽ làm người đầu tư cân nhắc xem có nên tiếp tục đầu tư hay không, có thể tin tưởng người cầm quyền có đủ năng lực dẫn dắt công ty hay không.
h, toàn bộ mọi người đã đến đông đủ, luật sư bắt đầu lấy di chúc ra đọc.
Trên di chúc của Trang Dịch Sơn ghi rõ, % cổ phần công ty trong tay ông ta chia đều cho Trang Duy và Trang Dụ, mỗi người thừa kế %. Trong phần tài sản ông ta đứng tên, biệt thự ở ngoại ô cho Lương Sảng, nhà chính đang ở để lại cho Trang Duy, còn lại phần chia cho Trang Duy và Trang Dụ mỗi người bốn phần. Một ít dự án đầu tư trong tay sau khi đổi ra tiền mặt giao cho Lương Sảng, xe cộ thì để lại cho Trang Duy.
“Không thể như vậy được!” Nghe xong di chúc, Lương Sảng đập bàn đứng lên.
Luật sư liếc nhìn bà ta “Di chúc này theo trình tự chính quy, bên trên có chữ kí của ông Trang Dịch Sơn”
“Dịch Sơn từng nói sẽ đem toàn bộ cổ phần để lại hết cho Trang Dụ, sao cuối cùng lại chia đều? Ông nói đi! Không phải là ông lấy tiền của Trang Duy mà làm giả di chúc đấy chứ?!” Lương Sảng hoàn toàn không thể chấp nhận được chuyện này.
Thấy thái độ gần như nổi điên của Lương Sảng, nhóm cổ đông đang ngồi đó đều mang vẻ mặt khinh thường.
“Bà Lương, nếu bà cảm thấy di chúc có vấn đề, có thể xin giám định. Với đạo đức nghề nghiệp của tôi, tôi không chấp nhận nghi ngờ của bà” Luật sư bình tĩnh nói “Lúc ông Trang còn sống đúng là từng đến tìm tôi hai lần, ông ấy có ý định sửa di chúc nhưng cuối cùng đều không thực hiện. Một tuần trước, ông Trang gọi điện cho tôi, nói di chúc vẫn giữ nguyên bản gốc, ông ấy sẽ không thay đổi”
Lương Sảng ngơ ngác đứng chết trân “Ông ấy… Ông ấy không sửa di chúc sao?”
Trang Dụ thấy bộ dạng mất hồn của mẹ mình quá mất mặt, vội kéo bà ta ngồi xuống rồi mới lên tiếng “Nếu di chúc của ba tôi đã nói rõ ràng, vậy thì cứ theo như di chúc mà làm. Tôi và Trang Duy mỗi người kế thừa %, trong tay Trang Duy còn % cổ phần công ty từ bà Trang trước đây, tổng cộng là %. Như vậy Tư Duyệt hẳn là do Trang Duy làm chủ, nhưng mà trong tay tôi có % cổ phần do tôi mua được, cho nên cổ phần của tôi là %, tính ra Tư Duyệt vẫn thuộc về tôi”
Nói xong, Trang Dụ liền đưa ra giấy tờ chứng minh cổ phần của mình.
Di chúc của ba không nằm ngoài dự tính của Trang Duy. Từ ngày cậu gọi điện cho ông ấy, cậu đã đánh cược xem ba cậu rốt cuộc có dám đem toàn bộ cổ phần giao hết cho Trang Dụ hay không. Mà cậu đã cược thắng, ba cậu đã thất vọng với Lương Sảng và Trang Dụ rồi, mà cũng không thích cậu, cho nên cũng không thể đem hết cổ phần giao cho cậu. Như vậy mỗi người một nửa là tốt nhất, còn hai anh em họ đấu đá thế nào, ba cậu cũng chẳng thèm quan tâm.
Khẽ nhếch môi, Trang Duy cũng lấy một xấp giấy tờ từ trong túi tài liệu ra, mỉm cười nói “Thật trùng hợp, tôi cũng mua được % cổ phần công ty, cho nên tôi chiếm %, quyền phát ngôn ở Tư Duyệt vẫn nằm trong tay tôi”
“Cái gì?!” Lương Sảng trố mắt nhìn Trang Duy, tâm tình vốn đã bình tĩnh nhờ lời nói của Trang Dụ lúc này lại bộc phát lần nữa.
Sắc mặt Trang Dụ cũng biến đổi “Không thể nào, anh làm sao mua được cổ phần?”
“Cậu có thể thì tôi cũng có thể” Trang Duy cười đáp “Chuyện Tư Duyệt vì cậu mà bị lỗ triệu mặc dù không hoàn toàn phơi bày nhưng cũng không ít người biết, lỗ hổng này không dễ bù vào, tôi đưa miếng mồi này ra, bọn họ còn ước gì đem bán hết cổ phần để tránh ngày càng lỗ nặng”
“ triệu?” Một cổ đông đang ngồi kêu lên “Cậu Cả, triệu này là sao?”
Hiển nhiên không chỉ một mình cổ đông này bất ngờ đến vậy.
Trang Duy từ tốn trả lời “Cụ thể thì phải hỏi Trang Dụ, hoặc là để tổng giám đốc tài vụ đến nói. Chuyện này lát nữa nói cũng được, không cần vội” Nói xong, Trang Duy lại lấy ra vài xấp tài liệu nữa, để cho thư kí phân phát ra xong mới lên tiếng “Nếu hiện nay tôi là cổ đông lớn nhất ở Tư Duyệt, tôi cũng không vòng vo nữa. Các vị đang xem chính là báo cáo đánh giá tài sản và hao hụt của Tư Duyệt. Số tiền triệu này cá nhân tôi không thể bù hết, hiện tại Tư Duyệt cũng không đủ năng lực gánh vác, tài chính gần như cạn kiệt. Cho nên tôi quyết định để Tư Duyệt thông báo phá sản, xem bản báo cáo này, tất cả tài sản của Tư Duyệt đổi thành tiền mặt, thanh toán xong là có thể trả được triệu này, mà các vị cổ đông cũng sẽ không bị lỗ vốn. Đây là phương án tôi cho rằng có lợi cho cả đôi bên nhất, nếu các vị không có ý kiến thì cứ thế mà làm”
Đối với nhóm cổ đông, không bị lỗ chính là điều tốt nhất rồi, còn về Tư Duyệt có thể kinh doanh nữa hay không thì đó là chuyện của nhà họ Trang, bọn họ không cần quan tâm làm gì.
“Tôi không đồng ý” Lương Sảng gào lên.
Trang Duy ngước nhìn bà ta “Bà không có quyền lên tiếng”
“Tôi cũng không đồng ý” Trang Dụ đứng lên cạnh Lương Sảng.
Trang Duy nở nụ cười “Cậu không đồng ý thì tìm cách bù triệu này đi. Tôi không có cách nào đâu”
“Sao anh không có cách? Anh có thể đi tìm tổng giám đốc Cố mà!” Trang Dụ nói.
“Đừng có mơ, có triệu, tổng giám đốc Cố đã có thể tự mở một công ty điện tử riêng, cần gì phải đầu tư vào Tư Duyệt đang rối rắm thế này?” Trang Duy khinh thường đáp trả.
Trang Dụ bị nghẹn họng không nói ra lời.
Lúc này, cửa phòng họp bị mở ra, sau lưng thư kí vừa mở cửa là vài cảnh sát đang đi vào.
Trang Duy hỏi “Các anh cảnh sát có chuyện gì sao?”
“Xin hỏi ai là Lương Sảng?” Cảnh sát dẫn đầu hỏi.
Ánh mắt mọi người đổ dồn về phía Lương Sảng, sắc mặt bà ta đột nhiên trắng bệch.
Cảnh sát bước về phía bà ta “Lương Sảng, chúng tôi có chứng cứ nghi ngờ tai nạn của ông Trang có liên quan đến bà, mời bà theo chúng tôi đến cục cảnh sát hỗ trợ điều tra”
“Cái gì?!” Trang Dụ kinh ngạc.
Trang Duy cũng sửng sốt một chút, cậu không ngờ chuyện này lại chuyển hướng như vậy.
Phòng họp im lặng trong chốc lát rồi lại ồ lên.
“Điều này không thể nào” Trang Dụ bước lên ngăn cản.
“Xin anh đừng cản trở quá trình điều tra. Trong tài khoản của tài xế lái xe tải có một khoản tiền không rõ nguồn gốc, chúng tôi điều tra thì phát hiện xuất phát từ tay Lương Sảng. Nếu Lương Sảng vô tội, chúng tôi sẽ trả lại sự trong sạch cho bà ấy, nếu không, chúng tôi không thể để bà ta nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật” Cảnh sát nói.
Cả người Lương Sảng run lẩy bẩy, Trang Dụ thấy bà ta như vậy, trong lòng cũng có linh cảm chẳng lành.
Cuối cùng, Lương Sảng vẫn bị đưa đi, Trang Dụ lo lắng cũng đi theo về cục cảnh sát.
Trang Duy đứng lên, nhìn những người đang ngồi “Nếu không có ý kiến gì, quá trình Tư Duyệt phá sản hiện tại bắt đầu, toàn bộ sẽ giao cho luật sư và đoàn đội của tôi giải quyết. Cám ơn các vị đã ủng hộ Tư Duyệt nhiều năm qua, có cơ hội chúng ta lại hợp tác. Tan họp”
Nói xong, Trang Duy liền đứng dậy tiêu sái bước ra ngoài. Chuyện Tư Duyệt đã giải quyết xong, Trang Duy cũng thoải mái hơn nhiều, những chuyện còn lại không cần cậu quan tâm. Đợi cậu nghỉ ngơi khỏe rồi thì sẽ tính đến chuyện tự mở một công ty cho riêng mình, nếu nhân viên cũ của Tư Duyệt có năng lực vẫn tình nguyện đi theo cậu, cậu cũng hoan nghênh, như vậy cũng có thể giúp cậu giảm bớt không ít việc.