Trở về khách sạn, trong lòng Lâm Tân rối như tơ vò, từ hành động ban nãy của Tả Uẩn cậu có thể đoán được chút ẩn ý nhưng lại không dám chắc chắn. Với cậu mà nói, Tả Uẩn là ảnh đế, là tiền bối, là một người mà cậu ngưỡng mộ, thế nên khi mối quan hệ giữa hai người đột ngột thay đổi khiến cho Lâm Tân bối rối trong một thời gian ngắn. Nhưng mà cậu cũng thật sự rất biết ơn Tả Uẩn hôm nay đã giải vây giúp cậu, nếu không có thể cậu đã gặp rắc rối rồi.
Trên mặt bàn trong phòng chất đầy thức ăn nhưng Lâm Tân lại không màng đến. Lâm Tân từng nghĩ, sau này khi cậu kiếm đủ tiền rồi thì mở một cửa hàng nhỏ, rời khỏi giới giải trí. Sau đó tìm một người ngoài giới giải trí, bình bình thản thản mà sống qua ngày, như vậy là đủ rồi. Cậu không còn muốn theo đuổi cái gọi là tình yêu nữa, phần tình cảm mà cậu từng cho rằng đó là tình yêu cuối cùng không phải đã tát cho cậu một cái rồi hay sao?
Xuất phát từ tâm lý trốn tránh, Lâm Tân cũng không chờ Tả Uẩn về mà nằm lên giường giả vờ ngủ trước – Có lẽ khi tỉnh dậy thì chuyện này xem như cho qua đi?
Đến lúc Tả Uẩn về thì đã thấy Lâm Tân ngủ trước, vẫn cuộn người thành kén tằm như trước, chỉ là không biết cậu ngủ thật hay là đang giả vờ ngủ.
Tả Uẩn đứng bên cạnh giường nhìn Lâm Tân một lúc, tắt đèn ngủ đầu giường rồi mới cầm quần áo đi tắm.
Lâm Tân nhẹ nhàng thở ra, có cảm giác như tránh được một kiếp. Trong lòng cậu có khúc mắc, cho dù nằm xuống đã lâu nhưng vẫn không ngủ được.
Một lúc sao, Tả Uẩn tắm xong đi ra, Lâm Tân lại nhanh chóng giả vờ ngủ say, thầm nghĩ đợi Tả Uẩn ngủ là được rồi. Thế nhưng giây tiếp theo, cậu phát hiện chăn của mình bị lật ra, Tả Uẩn chui người vào trong chăn…
Lâm Tân cứng người, hiển nhiên Tả Uẩn đã phát hiện cậu không phải ngủ thật, anh khẽ cười, ôm cậu vào lòng, chăn thật là mềm.
“Anh Uẩn…” Lâm Tân muốn tránh ra nhưng Tả Uẩn ôm cứng ngắc, cậu chỉ có thể sượng sùng nằm như vậy.
“Em ghét anh đến vậy sao? Giả vờ ngủ để tránh mặt anh?” Tả Uẩn nhỏ giọng hỏi, giọng nói của Lâm Tân rất tỉnh táo, làm gì có chút buồn ngủ nào.
Lâm Tân mím môi không biết nên nói sao, thật ra cậu cũng không ghét Tả Uẩn, chỉ là… Cậu chưa từng nghĩ đến sẽ có quan hệ khác với Tả Uẩn.
Tả Uẩn thở dài “Em còn nhớ không? Mỗi lần chúng ta gặp mặt đều là ở trong cô nhi viện, lúc đó anh còn chưa biết em, là người đại diện của anh nói cho anh biết. Từ lúc đó, anh mới bắt đầu chú ý đến em, đương nhiên chỉ là âm thầm lặng lẽ thôi, em không biết được đâu”
Lâm Tân vẫn im lặng nhưng cảm xúc trong lòng đã hỗn loạn – Cậu đương nhiên nhớ rõ cảnh tượng lần đầu tiên cậu gặp Tả Uẩn, cậu cũng đoán được lúc đó người đại diện đã nói về cậu như thế nào với Tả Uẩn, nhưng cậu chưa từng nghĩ Tả Uẩn lại chú ý đến cậu.
“Thật ra từ lúc đầu, anh chỉ xem em là một đứa trẻ phù hợp với thẩm mỹ của anh chứ không còn ý nghĩ nào khác. Nhưng đến lúc gặp lại em sau vụ tai nạn giao thông, em đã thay đổi rất nhiều, anh cũng không thể xem em như một đứa trẻ được nữa. Cảm giác hợp tác ghi hình với em rất tốt, khi em ghi hình rất có sức hấp dẫn, thiên phú và cảm giác cũng không tệ, cho nên anh càng thích em của hiện tại” Ngón tay Tả Uẩn nhẹ nhàng miết lên cổ Lâm Tân, khẽ vuốt ve yết hầu của cậu “Vậy nên, anh muốn ở bên cạnh em, để em trở thành người của anh”
Lâm Tân bị chọc ngứa rụt cổ về, đè tay Tả Uẩn lại. Câu nói của Tả Uẩn khiến cậu rất bất ngờ đồng thời cũng có chút cảm động, Tả Uẩn thích cậu, tựa như một cái bánh rơi từ trên trời xuống.
Tả Uẩn hôn lên vành tai cậu “Em im lặng là đồng ý nhé”
Lâm Tân co chân lại “Em có chỗ nào tốt chứ… Không đáng để anh thích vậy đâu”
“Có đáng để anh thích hay không chỉ có anh mới biết, hơn nữa em đáng giá để anh làm như vậy” Tả Uẩn dịu dàng nói.
“Em không có tự tin, cũng không muốn yêu đương không có kết quả” Ở trong giới giải trí này một thời gian lâu như vậy, Lâm Tân cũng hiểu được, có bao nhiêu người thật sự có thể thiên trường địa cửu? Cậu không muốn như vậy, cho dù Tả Uẩn tốt đến mấy, cậu cũng không muốn tình yêu mong manh dễ vỡ như thế. Cậu tình nguyện tìm một người ngoài giới giải trí này, bình bình đạm đạm chung sống một đời.
Tả Uẩn bật ngọn đèn ngủ đầu giường lên, xoay Lâm Tân qua đối mặt với anh.
Đèn sáng đột ngột làm Lâm Tân đã quen với bóng tối nheo nheo mắt, cho dù đèn khá mờ nhưng cũng tương đối chói mắt.
Chờ Lâm Tân thích ứng với anh sáng, mở mắt ra nhìn anh, Tả Uẩn mới lên tiếng “Anh là loại người tùy tiện nói chuyện yêu đương hay sao?”
Lâm Tân không biết nên trả lời như thế nào.
Tả Uẩn thở dài “Từ khi anh gia nhập giới giải trí đến nay chỉ từng yêu một lần, sau đó lại vì bận quá không có thời gian gặp mặt nên đã chia tay trong hòa bình rồi, chuyện này đã lâu lắm rồi”
Lâm Tân nhìn anh đầy bất ngờ, Tả Uẩn gần như không có scandal gì, cậu cũng không biết Tả Uẩn đã từng nói chuyện yêu đương với người trong giới giải trí.
Tả Uẩn bất đắc dĩ nựng mặt Lâm Tân “Công việc của anh bận đến mức cả một hai tháng không nhìn thấy mặt, sau này suy nghĩ kĩ, anh muốn tìm một người có thể chịu chờ đợi anh mới được. Anh đưa ra đề nghị làm quen với em cũng là đã trải qua một thời gian cân nhắc cẩn thận, anh cảm thấy tính cách của chúng ta rất hợp nhau. Cho nên, em có muốn thử làm quen với anh không?”
“Nhận xét trong giới về em không tốt lắm…” Lâm Tân vẫn còn do dự. Trước đây cậu bị chiều đến mức hư hỏng, làm ra không ít chuyện khiến người khác chán ghét. Mà chuyện giữa cậu và Du Tung chắc trong giới không ai không biết, tuy rằng không tính là chuyện đặc biệt gì trong giới nhưng nếu thật sự muốn yêu đương chính thức thì khó tránh khỏi bị nhắc lại chuyện này. Đây cũng là nguyên nhân cậu muốn tìm người yêu ngoài giới giải trí.
“Những gì em làm anh đều biết, bây giờ Trang Duy cũng không tính toán với em, người khác em không cần bận tâm. Còn chuyện em và Du Tung, nói thật, em không phải là người duy nhất vướng vào cái vòng lẩn quẩn này nên cũng không cần giữ trong lòng mãi như thế, đây gần như thành lệ rồi, khó tránh bị tiêm nhiễm. Tự em nghĩ lại xem em biết bao nhiêu người làm chuyện này?” Tả Uẩn cười nói “Lẽ ra em nên nghĩ thế này, nếu không trải qua những chuyện lúc trước, em cũng không trở thành em của hiện tại – Đây mới là cuộc sống”
“Ừm” Lâm Tân khẽ đáp, thật sự thì chuyện bao nuôi này theo như cậu biết được thì đếm cả mười ngón tay cũng chưa đủ. Chẳng qua cậu thật sự đã từng rung động với Du Tung nhưng lại không có kết quả tốt.
“Chuyện quá khứ cứ để cho nó thành quá khứ, hiện tại điều em nên suy nghĩ chính là quan hệ của chúng ta” Tả Uẩn nói “Em muốn cân nhắc lại một chút” Lâm Tân đáp. Nếu Tả Uẩn không để ý, cậu cũng không phải hoàn toàn vô cảm với anh, hơn nữa nghe lời khuyên giải của Tả Uẩn, ít nhiều gì cũng lay động tâm tư của cậu.
“Được” Tả Uẩn cũng không ép Lâm Tân phải trả lời ngay, anh vươn tay tắt đèn “Ngủ đi, sáng sớm mai còn phải quay phim nữa”
“Anh về giường của anh đi” Lâm Tân nói, tuy rằng giường đơn rộng rãi nhưng Lâm Tân không có thói quen ngủ chung với người khác.
“Không về” Tả Uẩn không thèm nhúc nhích, tiếp tục ôm Lâm Tân cứng ngắc.
Lâm Tân bất đắc dĩ đành chiều theo anh, cũng không biết qua bao lâu, cả hai đều chìm vào giấc ngủ.
Ngày hôm sau, Tả Uẩn bắt đầu công khai quan tâm Lâm Tân. Chỉ cần là người trong đoàn phim đều hiểu được quan hệ của hai người không còn giống như trước đây nữa, phó đạo diễn Tào cũng không dám gây sự với Lâm Tân, vừa thấy cậu là vội trốn ngay.
Sau này Lâm Tân được Trang Duy đề cử trở thành người phát ngôn của More, đây không chỉ là chuyện tốt đối với Lâm Tân mà còn là cả đoàn phim, tên tuổi của Lâm Tân được biết đến càng nhiều thì càng có lợi cho tuyên truyền.
Sau khi Lâm Tân ký hợp đồng với YC, sự nghiệp phát triển thuận buồm xuôi gió. Lâm Tân vẫn duy trì vẻ chín chắn chững chạc, không có chút kênh kiệu, đối nhân xử thế cũng luôn giữ lễ phép khiêm nhường.
Tả Uẩn không hỏi lại Lâm Tân có đồng ý làm quen với anh không, bởi vì tình trạng hiện giờ của hai người cũng không khác gì, căn bản không cần phải hỏi nhiều như vậy.
Movie công chiếu chiếm được thành tích không tầm thường, Lâm Tân gần như ôm trọn tất cả giải thưởng trong nước cho vai nam phụ xuất sắc nhất, thậm chí còn nhận được một giải thưởng quốc tế cho vai nam phụ xuất sắc nhất. Hơn nữa cộng với độ nổi tiếng của More, sự nghiệp của Lâm Tân có thể nói là đỏ đến phát tím.
Thiên Ảnh bởi vì scandal tai tiếng đã không chống đỡ nổi nữa, Du Tung đã từng phong quang vô hạn giờ đây lại sa sút đến tột cùng. Lâm Tân và Du Tung chưa từng gặp lại, rất nhiều chuyện đều là nghe người khác nói.
Lâm Tân nhận được giải nam phụ xuất sắc nhất ở nước ngoài, mà Tả Uẩn cũng chiếm được giải nam chính xuất sắc nhất. Tham gia lễ trao giải xong, Tả Uẩn và Lâm Tân ở lại châu Âu nghỉ ngơi, không vội về nước. Ba ngày sau, ba mẹ của Tả Uẩn đến, Tả Uẩn đã nói trước với ba mẹ chuyện của Lâm Tân, bọn họ bận trăm công nghìn việc nhưng vẫn bớt thời gian đến đây chính là để gặp mặt Lâm Tân. Mà Lâm Tân cũng hết sức bất ngờ khi nghe tin, cậu vẫn còn chưa chuẩn bị tâm lý gì hết.
Chỉ là ba mẹ của Tả Uẩn đều đến đây, cậu cũng đâu thể tránh mặt không gặp, vì thế liền đi theo Tả Uẩn cùng ăn một bữa cơm với ba mẹ anh.
Ba mẹ của Tả Uẩn rất vừa ý Lâm Tân cũng như tin tưởng mắt nhìn người của Tả Uẩn. Trước đây khi nghe nói Lâm Tân là cô nhi, bọn họ cũng đau lòng thay cho cậu. Mà Lâm Tân lại nhiệt tình với hoạt động công ích cũng làm cho ba mẹ Tả Uẩn càng thêm có cảm tình với cậu. Một bữa cơm này ăn rất ngon miệng, khi ba mẹ Tả Uẩn rời đi, mẹ Tả đưa vòng tay gia truyền lại cho Lâm Tân.
Lâm Tân vô cùng ngại ngùng nhưng vẫn nhận lấy, cũng đổi luôn cách xưng hô, chuyện của cậu và Tả Uẩn xem như đã quyết định xong.
Trở lại khách sạn, Lâm Tân nói “Trong tết năm nay chúng ta đừng nhận công việc nữa, đi qua đón năm mới với ba mẹ đi?”
“Được, ba mẹ mà biết nhất định sẽ rất vui” Tả Uẩn cười nói “Đáng lẽ anh nên nói với ba mẹ sớm hơn một chút”
Lâm Tân khẽ gật đầu, cẩn thận cầm chiếc vòng tay. Cậu cũng có người nhà, có thể cùng người nhà đón mừng năm mới là nguyện vọng từ thuở bé của Lâm Tân.
“Bây giờ em đã yên tâm chưa?” Tả Uẩn ôm cậu hỏi.
Lâm Tân khẽ cười “Ừ” Tả Uẩn dùng đủ mọi cách để làm cậu tin tưởng vào phần tình cảm này, lúc này cậu thật sự không còn bất an nữa.
“Vậy thì tốt rồi” Tả Uẩn hôn nhẹ lên môi cậu “Chờ lần này về anh với em đến cô nhi viện, viện trưởng nuôi em từ bé đến lớn, chuyện của chúng ta cũng nên nói với bà ấy một tiếng”
“Được” Lâm Tân cũng không phản đối, lúc này cậu rất hạnh phúc, tất nhiên là muốn nói cho tất cả những người quan trọng của cậu biết.
“Có muốn comeout với anh không?” Tả Uẩn hỏi, anh đã từng lo lắng đến vấn đề này.
Lâm Tân sửng sốt, sau đó mỉm cười “Cho dù công khai comeout thì cũng phải suy xét kĩ càng. Nếu bị phát hiện thì cứ thừa nhận là được rồi, nếu không thì cũng không cần phải nhiều lời. Làm không tốt sẽ bị người ta nói là chiêu trò”
“Được” Tả Uẩn trả lời xong, ôm Lâm Tân lên giường lớn, cười nói “Ngày nghỉ còn dài, phải tận hứng mới được”
Lâm Tân đỏ mặt nhéo tai Tả Uẩn, sau đó tùy ý Tả Uẩn muốn làm gì thì làm.
———– Con đường tương lai của bọn họ còn rất dài, nhưng chỉ cần giúp đỡ lẫn nhau, nắm tay sánh bước nhất định có thể vẻ vang rực rỡ, tương lai xán lạn.