Đạo diễn Vương chọn rạp chiếu phim lớn nhất ở trung tâm thành phố làm lễ công chiếu bộ phim “Trở về con đường đã hẹn”.
Khi Lục Úc và Tô Chi đến nơi, những diễn viên khác đã đến rồi, hiện trường rất náo nhiệt.
“Tiểu Úc, Chi Chi đến rồi, chỉ đợi các người.”
Đạo diễn Vương nhìn thấy hai người mỉm cười đi qua, tính ra bọn họ đã lâu không gặp nhau rồi, chỉ có liên hệ cũng là ở trong nhóm.
“Chào đạo diễn Vương.”
“Chào đạo diễn Vương.”
Tô Chi và Lục Úc cũng chào hỏi với ông ấy, đi theo ông ấy tới trước mặt.
Phóng viên phương tiện truyền thông nhìn thấy hai người đi tới, chuyển hướng máy chụp ảnh về hai người, cái tên Lục Úc này chính là một điểm bùng nổ lớn, cộng thêm Tô Chi, anh trai cô và Lục Úc là kẻ thù không đội trời chung, mà Tô Chi lại hợp tác với Lục Úc quay cùng một bộ phim, điểm bùng nổ này là đủ, không biết chừng còn có thể đào được tin tức có ích khác.
Một số diễn viên chính đều đến đủ cả rồi, trước khi bộ phim công chiếu đã tổ chức buổi lễ ra mắt.
Nam nữ chính đứng cùng nhau, Lục Úc với tư cách là nam chính trong phim, đứng ở vị trí trung tâm và Tô Chi đứng ở bên cạnh anh, diễn viên khác đứng theo thứ tự.
Nhan sắc diễn viên chính của bộ phim này đều cao, đặc biệt là nam nữ chính, cả hai đứng cùng nhau vô đẹp mắt, người trần tục thích khuôn mặt xinh đẹp đều có lý do, bởi vì sẽ làm cho người ta sướng.
Sau khi sắp xếp chỗ đứng xong, một số diễn viên chính phối hợp với đội ngũ nhân viên phương tiện truyền thông chụp ảnh, sau khi kết thúc, các phóng viên cũng bắt đầu đặt câu hỏi.
Người đầu tiên được hỏi tất nhiên là Lục Úc, đầu tiên các phóng viên hỏi anh có ấn tượng sâu sắc gì với nhân vật trong phim, lý do lúc đầu nhận bộ phim này .
Sau đó chính là hỏi một số vấn đề cá nhân của Lục Úc, cuối cùng vẫn hỏi về anh và Tô Chi.
Phóng viên, “Anh và Tô Chi hợp tác quay phim, cảnh nào trong phim để lại cho anh ấn tượng sâu sắc?”
Trước đây Lục Úc không cảm thấy, bây giờ nghĩ lại, rất nhiều hồi ức để lại ấn tượng sâu sắc.
Điều sâu sắc nhất đương nhiên là cảnh dồn đối phương vào chân tường mà anh quay với Tô Chi, bây giờ anh vẫn còn nhớ biểu cảm lúc đó của Tô Chi như thế nào.
Lục Úc trả lời, “Có rất nhiều, đều rất sâu sắc.”
Lời anh nói đều là thật, nhưng phóng viên không hài lòng.
Phóng viên, “Vậy anh cảm thấy Tô Chi là một người như thế nào?”
Tất nhiên là người tốt nhất, Lục Úc cũng thực sự khen ngợi như thế, “Tô Chi là một cô gái rất xuất sắc, cho dù là cư xử trong phim hay trong cuộc sống, cô ấy đều rất nghiêm túc.”
Phóng viên, “Anh và Tô Chi hợp tác suôn sẻ chứ? Có gặp phải sự cản trở từ bên ngoài hay gì không?”
Thực ra câu hỏi này của anh ta rất thẳng thắn, mọi người đều biết Tô Quân Bạch không hợp với Lục Úc, mà Lục Úc lại hợp tác với em gái Tô Chi của anh, mối quan hệ giữa ba người này đúng là khiến cho người ta tò mò.
Lục Úc, “Rất suôn sẻ, toàn bộ đều thuận lợi, các bạn có thể chờ đợi biểu hiện của chúng tôi, còn có câu gì muốn hỏi không?”
Phóng viên, “…”
Anh ta có rất nhiều câu hỏi nhưng câu trả lời của anh một chút chả có gì hay.
Bên kia Tô Chi cũng đang tiếp nhận phóng viên phỏng vấn, câu hỏi cũng tương tự như của Lục Úc, đầu tiên hỏi bộ phim như thế nào, rồi hỏi cô tại sao nhận bộ phim này, còn hỏi cô ấn tượng đối với Lục Úc như thế nào.
Vậy tất nhiên là khen ngợi, Tô Chi, “Lục Úc là một diễn viên rất tốt, diễn xuất tốt, dễ tính, làm việc nghiêm túc và có trách nhiên, đóng phim cùng với anh ấy rất vui.”
Phóng viên, “…”
Hai người này bàn bạc xong rồi chứ? Trả lời câu hỏi đều chính thức và phóng đại như thế.
Sau khi phỏng vấn kết thúc, mọi người ngồi vào chỗ, Tô Chi hoàn toàn không nhớ lời dặn dò của anh hai, chỗ của cô và Lục Úc ngồi cùng nhau, hàng thứ ba chính giữa vị trí đặc biệt tốt.
Còn có vài phút nữa là đến giờ, sau khi vào chỗ ngồi, Lục Úc hỏi cô, “Muốn ăn gì chứ?”
Tô Chi gật đầu, “Cũng được.”
Xem phim không ăn gì có chút nhạt nhẽo.
Trong rạp chiếu phim, đạo diễn sắp xếp rất nhiều đồ ăn vặt, thức ăn và đồ uống đều có, Lục Úc đi lấy bỏng ngô, bánh ngọt và sữa.
Chăm sóc Tô Chi đầy đủ như khi còn nhỏ, còn chuẩn bị xong hết thảy cho cô.
Tô Chi cảm thấy gần đây Lục Úc càng ngày càng săn sóc cho cô, thiện cảm đối với anh lại tăng lên một bậc.
giờ, bộ phim chính thức công chiếu, kỹ thuật quay phim và chuyển động ống kính của đạo diễn Vương khá truyền thống, cảnh trông có cảm giác niên đại, nhưng chất lượng hình ảnh rất tốt.
Bộ phim vừa bắt đầu chính là cảnh tượng nam nữ chính công thành danh toại, hồi ức về một người đứng ở bên cửa sổ nhà cao tầng, từ bóng dàng thấy có một loại cảm giác hiu quạnh.
Trước nhớ lại thời thơ ấu, sau đó là tiểu học, trung học, cấp ba, đại học rồi đi làm, tất cả câu chuyện đều bày ra sau đó, cuối cùng thì mọi người cũng hiểu cảnh mà bộ phim vừa bắt đầu là hàm ý gì.
Chẳng trách nhân vật chính có vẻ hiu quạnh thế kia, là bởi vì anh đã bỏ lỡ một người thật lòng yêu anh, khi anh muốn trân trọng thì người kia đã không còn nữa.
Bộ phim sau cùng có một câu nói đã thu hút rất nhiều người đồng cảm, “Trân trọng người trước mắt, đừng đến lúc mất đi mới hiểu ý nghĩa của câu nói này.”
Trong phim có hài hước, có nước mắt, còn có rất nhiều điểm giáo dục người khác, có rất nhiều cư dân mạng sau khi xem xong, lặng lẽ rơi nước mắt, vì tình cảm của nam nữ chính cũng vì tình cảm mà bản thân đánh mất.
“Sau khi xem xong cảm thấy rất đáng tiếc, nam nữ chính không ở bên nhau, nữ chính cũng qua đời, nội dung bộ phim này quá máu chó rồi.”
“Từ lâu phải nghĩ đến tác phẩm của đạo diễn Vương đều là tác phẩm đẫm nước mắt, nam nữ chính của mỗi bộ phim đều không ở bên nhau, đều có tiếc nuối.”
“Diễn xuất của nam thần của tôi cũng tốt quá, tôi sắp khóc đến chết rồi, thật sự, giờ trong lòng vẫn còn rất buồn. Điều khiến tôi bất ngờ là diễn xuất của Tô Chi cũng rất tốt, đoạn cô ấy qua đời tôi thật sự đã khóc, cô ấy và nam thần hợp tác đúng là quá tuyệt vời.”
“Tô Chi thực sự khiến cho người ta kinh ngạc, thật không ngờ diễn xuất của cô ấy tốt như vậy, cho dù là sự hoạt bát và ngang ngược của nữ chính, còn có sự ngại ngần của cô gái nhỏ, đều thể hiện rất xuất sắc.”
“Tôi phải đẩy thuyền cặp nhan sắc của Lục Úc và Tô Chi, hai bọn họ ở trong phim cũng hợp quá đi!”
“Chị em lầu trên, còn có tôi, tôi cũng thích cặp đôi hai bọn họ.”
…
Ngày đầu tiên công chiếu, doanh thu phòng vé của bộ phim “Trở về con đường đã hẹn” đã trực tiếp phá tỷ, hơn nữa tốc độ tăng lên rất nhanh, đại bạo không có vấn đề gì.
Có rất nhiều đánh giá khen ngợi trên mạng, có khen ngợi diễn xuất của nhân vật chính, có tiếc cho nam nữ chính không ở bên nhau, còn có đẩy thuyền cặp đôi Tô Chi và Lục Úc.
Lúc đầu đại quân cặp đôi này không nhiều lắm, kèm theo rất nhiều cư dân mạng xem xong bộ phim này đều không hài lòng với kết quả cuối cùng của hai người trong phim, cũng chạy tới hiện thực tìm cảm giác tồn tại.
Còn đặc biệt lấy một tên cặp đôi “Lại đến mức thế này” cho hai người, bắt đầu từ bạn, kết thúc bởi bạn, lãng mạn đến cực điểm.
“Hai người trong phim không thể ở bên nhau, thực tế tôi còn không thể đẩy thuyền sao? Càng đẩy càng dễ đẩy.”
“Tìm người cùng chí hướng, đại quân cặp đôi cần các bạn.”
“Tôi cũng đẩy thuyền nhan sắc của hai bọn họ, cảm thấy đứng cùng nhau rất xứng đôi.”
…
Thế là đại quân cặp đôi “Lại đến mức thế này” cũng càng ngày càng lớn mạnh, thậm chí còn gây ra độ chủ đề không nhỏ ở trên mạng.
Sau khi Chu Huy nhìn thấy, ngay lập tức liên lạc với Lục Úc, “Cậu nói bọn họ đẩy thuyền không tốt cái gì? Nhất quyết đẩy thuyền cặp đôi cậu và Tô Chi, cậu và Tô Chi là mối quan hệ gì, vậy có thể thành không?”
“Tại sao không thể?”
Lục Úc cũng nhìn thấy đại quân cặp đôi trên mạng, trước đây anh ghét người khác đẩy thuyền cặp đôi, nhưng bây giờ đẩy thuyền anh và Tô Chi, anh không có ý kiến gì.
“Hả? Cái gì?” Sau khi Chu Huy hiểu câu hỏi lại của anh, “Cậu nói sao? Cậu và Tô Quân Bạch không hợp nhau thế kia, cùng với em gái cậu ấy có thể sao?”
Sau khi Chu Huy theo câu trả lời của anh xong, cảm thấy không thích hợp, “Không phải, giờ không phải thảo luận vấn đề của các cậu có thể thành hay không, bây giờ nên nghĩ làm thế nào để đè đề tài này xuống.”
Lục Úc lật lại chủ đề, nhìn thấy lời đẩy thuyền cặp đôi của cư dân mạng, một câu trong đó, nhan sắc thần tiên của Lục Úc và Tô Chi, xứng đôi lắm, đã like.
“Tiểu Úc, cậu có nghe tôi nói hay không? Cậu đang làm gì thế?”
Lục Úc mãi mới trả lời, “Làm theo ý anh.”
“Vậy được thôi, trước cậu đừng đọc những bình luận trên mạng, đỡ phải trong lòng khó chịu.” Chu Huy dặn dò, “Gần đây không có chuyện gì thì đọc thêm kịch bản, bộ phim mà cậu và Tô Quân Bạch phải hợp tác sắp quay rồi.”
Lục Úc, “Tôi biết.”
Bộ phim của đạo diễn Lâm Gia Hữu quay vào tháng , đã sắp đến rồi.
Đại quân cặp đôi trên mạng, Tô Chi cũng nhìn thấy rồi, cô vẫn chưa cảm thấy gì thì Tô Quân Bạch đã nóng nảy trước rồi.
“Sao những cư dân mạng này rảnh rỗi như thế? Đồ vỏ cứng như vậy cũng có thể tùy tiện đẩy thuyền? Em sao có thể ship cặp với Lục Úc chứ?”
“Lục Úc cũng không xứng với em gái anh nhé, ngoại trừ khuôn mặt kia, cơ thể không có một chút ưu điểm, cô gái nào sẽ thích cậu ta.”
“Không được, nhìn thấy Weibo này, trong lòng anh đã làm ầm ĩ, nhanh chóng gỡ nó xuống, phiền chết đi được.”
Tô Quân Bạch lập tức liên lạc với Liên Phương, “Anh Phương, anh mau đè cái hot search của đại quân đẩy thuyền cặp đôi trên mạng xuống, tôi thật sự không muốn nhìn thấy tên của em gái và Lục Úc bó lại một chỗ, đau mắt lắm.”
Tô Chi, “…”
Cô ở bên cạnh nghe thấy sự gào thét cáu gắt của anh hai, sau khi thấy anh gọi điện thoại xong, nói với anh, “Anh thật sự không thể thay đổi bộ mặt với Lục Úc một chút sao?”
Lục Úc cũng không tệ như anh nói, ngược lại có lúc còn đáng tin hơn anh hai.
“Tuyệt đối không thể nào.” Tô Quân Bạch nói lầm bầm, “Người đáng ghét nhất không có gì có thể so cùng, anh thay đổi cách nhìn khác với cậu ta làm gì, anh thay đổi cách nhìn khác với cậu ta thì là chó.”
Tô Chi, “…”
Tuyệt vời, cũng vậy.
Tô Quân Bạch không tiếp tục vấn đề này nữa, ánh mắt oán hận nhìn cô, “Em gái à, em quay phim với Lục Úc cũng không quay với anh, xem phim với Lục Úc cũng không xem với anh, về quê cũng không đưa anh đi theo chơi, video gần đây cũng không trò chuyện với anh. Có phải em không thương anh nữa rồi?”
Tô Chi gật đầu, “Anh nói gì cũng đúng.”
Tô Quân Bạch, “…”
Cảm thấy được sự lấy lệ từ em gái, “Em gái, khi phim mới của anh công chiếu, em cũng phải đi xem với anh, nếu không anh không hàn lòng.”
“Biết rồi.” Tô Chi sai bảo anh, “Giúp em rửa ít nho, cảm ơn.”
Tô Quân Bạch thấy em gái đồng ý, rất vui vẻ đáp lại, “Được rồi, đến ngay.”
Sau khi anh hai rời đi, Tô Chi tiếp tục nói chuyện với Lục Úc, chủ đề trò chuyện là đại quân cặp đôi mới nổi trên mạng, Lục Úc bảo cô không cần lo lắng, Chu Hồi đã giải quyết rồi.
Tô Chi trả lời anh, “Không có lo lắng, cũng không phải chuyện lớn gì.”
Lục Úc, “…”
Xem ra chỉ có một mình anh nghĩ nhiều.
Phải làm sao để Tô Chi nhận ra sự tồn tại của anh, không coi sự tồn tại của anh như bạn bè.
“Chi Chi, nho đến rồi đây, em nói chuyện với anh thế?” Tô Quân Bạch bưng nho đi ra, thấy em gái đang nói chuyện, trên mặt mang theo nụ cười, sau khi nhìn thấy anh liền tắt máy.
Tô Chi không nói nhiều, cô đã thăm dò ý tứ của anh hai mấy lần, cảm thấy mức độ không thích với Lục Úc càng ngày càng nặng, nếu nói thẳng chuyện này với anh hai, anh hai sợ là phải nổi cáu.
“Anh hai, quả nho lớn này cho anh, vất vả rồi.”
Tô Quân Bạch được em gái đút cho, quả nhiên đã quên chủ đề vừa rồi, “Em gái, năm nay sinh nhật em muốn quà gì?”
“Còn hơn một tháng nhỉ?” Sinh nhật của Tô Cho là ngày tháng , đây là ngày sinh nhật chính xác của cô.
“Nói trước đi mà? Anh chuẩn bị trước.” Tô Quân Bạch cảm thấy mỗi lần tặng quà cho em gái, cô đều không thích lắm.
Tô Chi cũng không muốn thứ gì, “Sách, cây xanh, đồ ăn, đều được.”
Cô không kén chọn.
Cái này cũng quá đơn giải rồi, Tô Quân Bạch gật đầu, “Không vấn đề gì.”
Mới đây bố mẹ ra nước ngoài công tác, lúc này chỉ hai bọn họ ở nhà, Tô Cảnh Chu vẫn đang đi làm chưa về, ngày mai hai người họ không có việc gì làm, chỉ ngồi ở phòng khách xem phim chờ anh quay về.
Tô Quân Bạch tò mò, “Sao hôm nay Đại Chu vẫn chưa về? Cho dù là xã giao, cũng sẽ nhanh chóng quay về.”
“Gần đây Đại Chu rất bận rộn, mỗi lần trở về đều muộn.” Tô Chi ở nhà, biết thời gian anh cả về, muộn hơn qua từng lần.
“Đại Chu thật đáng thương, cứ chờ anh ấy đi.”
Lúc nhỏ Tô Quân Bạch thật sự rất ngưỡng mộ trí thông minh của Đại Chu, mỗi lần thi đều hạng nhất lớp, bố mẹ khen, thầy cô khen, bạn học cũng khen, nếu không phải tính cách của Đại Chu không thích để ý đến người khác, anh tuyệt đối là vạn người mê trong trường học.
Sau khi trưởng thành, Tô Quân Bạch không ghen tị với Đại Chu lắm, bởi vì anh biết, một người quá xuất sắc, sẽ phải chịu đựng càng nhiều áp lực.
Mà anh từ nhỏ đã không chịu sự kỳ vọng của bố mẹ, chỉ mong anh lớn lên bình an là được, có thể làm việc anh thích làm, sống cũng rất đơn giản và tuỳ ý.
Ngoài cửa truyền đến âm thanh, thân hình của Tô Cảnh Chu loạng choạng bước vào, trông mệt mỏi đầy mặt.
“Đại Chu, cuối cùng anh về, anh say rồi?”
Tô Quân Bạch đi qua liền ngửi thấy mùi rượu, bình thường xã giao Đại Chu cũng không uống nhiều rượu như vậy, hơn nữa trạng thái của anh hôm nay trông cũng không thích hợp lắm.
Tô Chi cũng đi qua, đỡ lấy anh, “Đại Chu, anh không sao chứ? Em đi nấu chút canh dã rượu cho anh.”
“Không sao, đừng phiền phức.” Tô Cảnh Chu xua tay, “Sao các em vẫn chưa nghỉ ngơi? Muộn lắm rồi, đi nghỉ đi.”
Anh thế này, Tô Chi và Tô Quân Bạch không yên tâm lắm, hình như uống rất nhiều rượu, bước đi có chút lảo đảo, có vẻ hoàn toàn không giống ngày thường.
“Anh như thế làm sao bọn em yên tâm được, anh xã giao cũng không thể liều như này, cơ thể suy nhược thì làm sao?” Tô Quân Bạch càm ràm, thật không dễ mới bắt được cơ hội một lần, anh nhất định phải dạy dỗ Đại Chu cẩn thận.
Tô Chi cùng anh đỡ anh cả, đưa anh về phòng, “Trước anh đừng nói nữa, lấy ít nước cho anh cả rửa sạch một chút.”
“Oh.”
Sau một phen lăn qua lăn lại, cuối cùng cũng bỏ Tô Cảnh Chu lên giường, khi Tô Quân Bạch cởi áo khoác cho anh thì phát hiện trong túi áo của anh rơi ra một sợi dây chun màu hồng nhạt.
“Chi Chi, em xem, dây chun trong túi áo của Đại Chu, cây vạn tuế vạn năm ra hoa rồi!”
Tô Quân Bạch nhìn thấy cái này dứt khoát đừng ngạc nhiên lắm, Đại Chu chưa bao giờ có một bạn gái, trên người lại có một sợi dây chun mà con gái dùng.
Tô Chi, “…”
Tô Chi, “Anh nhỏ tiếng chút, đừng đánh thức anh cả.”
Mặc dù cô cũng rất tò mò sợi dây chun trên người anh cả từ đâu mà đến, nhưng nếu anh cả không nói, bọn họ cũng không thể cưỡng ép tra hỏi được.
Sau khi anh cả yên ổn xong, Tô Chi và Tô Quân Bạch mới về phòng ngủ.
Tô Chi lại mơ một giấc mơ, về chuyện của anh cả.
Anh cả giữa kỳ cấp ba là người làm mưa làm gió trong trường học, trông đẹp trai, học hành cũng giỏi, liên tiếp nhảy lớp, rất nhiều cô gái thích anh nhưng không ai dám tỏ tình.
Bởi vì anh cả luôn lạnh lùng và im lìm, không thường xuyên nói chuyện với người khác, siêu cấp học bá có thời gian sẽ ôm lấy một quyển sách đọc.
Nhưng cuối năm tới một học sinh chuyển trường, nhìn thấy anh cả ngay từ cái nhìn đầu tiên đã nhất kiến chung tình với anh, bắt đầu bày ra nhiệt huyết theo đuổi anh.
Đương nhiên tính cách này của anh cả sẽ không để ý đến cô ta, nhưng cô ta cũng rất kiên trì, vừa rảnh liền đến gần trước mặt anh cả, nào là tặng quà, nào là tỏ tình, nào là lạt mềm buộc chặt, tất cả đều được sử dụng nhưng vẫn không có hiệu quả.
Cho đến một lần, cô gái đỡ nhát dao thay anh cả rồi nhập viện, anh cả mới để ý tới cô ta hơn.
Sự chú ý này cũng không giảm bớt mà càng ngày càng nhiều, kiểu người như anh cả rất khó động lòng với một người, nhưng sau khi động lòng sẽ rơi vào bể tình, cả đời chỉ yêu một người.
Trong cốt truyện gốc, anh cả đã động lòng với cô gái, nhưng tiếp sau bị cô gái lừa rất thảm, không chỉ lừa tiền, lừa tình còn lừa mở công ty mới.
Bởi vì cô gái là con gái công ty kẻ thù của Tô gia, đây là một trong những kế hoạch bọn họ làm ra để huỷ hoại Tô gia mà thôi.
Sau khi anh cả tốt nghiệp đại học, bất ngờ biết được chuyện này, sự rung động của anh về sự tan biến đột nhiên của cô gái từ từ tiêu tan.
Nhưng sau đó cô gái lại quay về, giải thích với anh cả rằng cô ấy bị ép, bất đắc dĩ mới làm ra loại chuyện này, cô ta thật sự thích anh cả.
Lúc đầu anh cả không thèm để ý đến cô ta, cô ta lại dùng thủ đoạn tương tự, đỡ nhát dao cho anh cả, điệu bộ như thể phải đánh đổi tất cả.
Hiếm thấy anh cả động lòng với một người, sau này bị cô gái níu kéo, nối lại tình cũ với cô ta.
Chỉ là lần này cô gái sẽ lừa anh càng thảm hơn, không chỉ công ty mới của anh, còn có gia đình cũng bị họ tính kế, tất cả công ty họ Tô đều bị bọn họ chiếm hữu, tình tiết cuối cùng, nhà giàu nhất họ Tô sẽ đổi thành họ Nghiêm.