Tô Chi cầm điện thoại xem chương trình ẩm thực này một cách nghiêm túc, khách mời thường trú có bốn người, khá nổi tiếng trong giới giải trí.
Thỉnh thoảng vẫn có thể nhìn thấy bóng dáng của bọn họ trên bảng hot search, nhưng Tô Chi không hiểu rõ những người này, bởi vì bọn họ không có uy hiếp gì đối với anh hai.
Nhưng nhóm khách mời khác là ai?
“Ngoại trừ mời anh, nhóm khách mời khác là ai?”
Xem thử bọn họ có uy hiếp đối với anh hai không, cô sẽ suy nghĩ có đi hay không.
“Cái này thì tổ chương trình không nói, ài, anh cũng không biết.” Tô Quân Bạch nói với cô: "Bởi vì có một số chương trình không đáng tin, thông báo trước khách mời mới sẽ đến, nhưng mà không nói rõ là ai, để bọn họ tự đoán.”
Chương trình giải trí Cực Hạn chính là như vậy, ban đầu không giới thiệu danh tính người thân, bị cư dân mạng oán giận gần chết.
Hai chương trình lại có mối quan hệ hợp tác, gần mực thì đen.
Tô Chi: "… Được thôi.”
Không biết là ai thì khó rồi, gần đây cô không nằm mơ thấy cốt truyện mới, trong cốt truyện gốc, anh hai không tham gia chương trình ẩm thực, vào thời điểm này, vết thương mà anh xảy ra tai nạn xe vẫn chưa lành, nằm trên giường bệnh, đang được nữ chính chăm sóc cẩn thận.
Bởi vì sự xuất hiện của cô đã thay đổi diễn biến của cốt truyện gốc, cho nên nữ chính bây giờ không đạt được độ nổi tiếng bùng nổ, không nổi tiếng giống như cốt truyện gốc vậy, được rất nhiều doanh nghiệp tìm đến cửa.
Nhưng cốt truyện hiện giờ vẫn đang phát triển, cô cũng không biết cốt truyện mới tiếp theo sẽ như thế nào? Lỡ như lại gặp phải nữ chính thì không còn lời nào để nói.
Anh hai không dễ gì mới bình thường một chút, ngộ nhỡ gặp phải nữ chính bệnh cũ tái phát nữa, lại phải đánh một trận rất khó khăn.
“Đi thôi.”
Dù sao cũng là thứ bảy, cô dành thời gian học hành chăm chỉ vào chủ nhật là được rồi.
Tô Quân Bạch vui mừng sắp nhảy dựng lên: "Chi Chi, em yên tâm đi, kỹ năng nấu nướng của anh nhất định sẽ không làm em thất vọng.”
Tô Chi: "…”
Em cũng hy vọng như vậy đấy.
Trước khi buổi ghi hình bắt đầu, trang web chính thức của nhà hàng ẩm thực đã đăng một Weibo.
“Buổi ghi hình phát sóng trực tiếp tập mùa đầu tiên sẽ bắt đầu vào giờ sáng thứ bảy, hai nhóm khách mời mới được mời lần này sẽ gặp mặt cùng mọi người, hãy đón xem phát sóng trực tiếp ẩm thực vào thứ bảy nhé.”
Phía sau đã @ bốn vị khách mời thường trú, bọn họ đều chia sẻ qua lại, tạo mức độ nổi tiếng.
Fan hâm mộ của trang web chính thức vội vã vào ủng hộ ngay lập tức.
“Ha ha ha, đến rồi, phát sóng trực tiếp ẩm thực mỗi tuần một lần, tất nhiên tôi sẽ không bỏ lỡ.”
“Lần này lại mời hai nhóm khách mời, là ai nhỉ? Có thể tiết lộ trước không, nếu tôi không thích ngôi sao nào, tôi không xem nổi phát sóng trực tiếp sớm.”
“Tổ chương trình sẽ không nói đâu, dù sao cũng tự mình xem đi chứ, không thích thì ngủ tiếp thôi, nằm trên giường lại không làm lỡ việc gì của bạn.”
“Lần này lại có thực đơn mới gì vậy, tôi đã chuẩn bị xong cuốn vở để học rồi.”
“Ha ha ha, thực ra tôi thích xem ngôi sao nấu ăn bị lật xe hơn, xem món ăn bóng đêm mà mình làm ra còn phải ăn nó, không biết có ám ảnh không?”
“Ha ha ha, lầu trên thật xấu xa, nhưng mà tôi cũng thích.”
“Háo hức, mau mau bắt đầu đi.”
…
Thứ bảy này là ngày ghi hình chương trình ẩm thực, giờ Liên Phương đã đến trước cửa nhà để đón bọn họ.
Tô Chi đã chuẩn bị xong từ sớm, có thể rời đi bất cứ lúc nào.
Tối qua Tô Quân Bạch luyện tập kỹ thuật nấu nướng đến giờ, làm cho nhà bếp lộn xộn, bản thân anh cũng không tốt hơn là bao.
Ngủ quá muộn, buổi sáng cũng không dậy sớm nổi, vội vội vàng vàng ăn xong bữa sáng đã theo Tô Chi lên xe.
Liên Phương hơi cạn lời với anh: "Hôm qua không phải bảo cậu ngủ sớm chút sao?”
Còn gánh một quầng thâm mắt siêu lớn xuất hiện, cho dù sở hữu vẻ đẹp thịnh thế cũng không thể bị cậu làm như vậy.
“Không phải do tôi muốn thể hiện kỹ năng của mình trên chương trình sao?”
Tô Quân Bạch không muốn bẽ mặt, còn ở trước mặt em gái, lỡ như lật xe thì hình tượng của anh lại sẽ xấu đi.
“… Được thôi, cậu cố gắng làm đồ ăn ngon chút.” Liên Phương tiếp tục nói: "Nếu không thì Chi Chi sẽ phải ăn món ăn bóng đêm cùng với cậu.”
Tiểu Bạch quá thích em gái, chỉ có chuyện của Tô Chi mới có thể kích động anh, vậy nên đem Chi Chi ra mặt đảm bảo khả thi.
Quả nhiên Tiểu Bạch lên tinh thần: "Sao tôi có thể để Chi Chi ăn món ăn bóng đêm, dù gì tôi đã học được mấy tháng rồi, tôi chắc chắn có thể.”
“Chi Chi, em tin anh chứ?”
Tô Chi: "…”
Cô tin anh hai có thể làm những món đơn giản, nhưng mà kiểu món chính phức tạp giống vậy thì vẫn là thôi đi.
Cũng không biết món ăn chủ đề tập này của chương trình là gì, hi vọng đừng quá khó đi, để anh hai thể hiện kỹ năng nấu nướng của mình một tí.
Cô có thể không làm thì không làm, chờ ăn là được rồi.
Đến địa điểm ghi hình mới giờ phút, ba người theo nhân viên công tác vào thang máy đến phòng nghỉ.
Tô Quân Bạch chỉnh lại ngoại hình của mình, xuất hiện với một hình ảnh đẹp.
Hôm nay anh mặc trang phục màu trắng tinh tế, vừa tao nhã, lạc quan lại vừa đẹp trai.
Trên đường đi qua đây thu hút rất nhiều ánh mắt của người khác, tất cả ánh mắt lấp lánh nhìn vào anh.
Tô Quân Bạch rất dè dặt trước mặt người ngoài, nhưng sau khi đóng cửa, rất giống tên quỷ ấu trĩ.
“Chi Chi, anh của em có mức độ nổi tiếng cao chứ, cho dù đeo khẩu trang, cũng có thể thu hút nhiều ánh mắt như vậy.”
Tô Chi: "…”
Nên nói gì đây? Anh tuyệt vời.
Hôm nay cô cũng mặc một bộ quần áo thoải mái màu nâu nhạt, giày thể thao màu trắng, thân hình cô cao ráo, đôi chân thon dài lại thẳng tắp, cho dù mặc kiểu quần áo không tôn dáng, cũng có thể làm cho vóc dáng cô trông rất đẹp.
Khoảng thời gian trước cô đã cắt tóc, lại khôi phục thành tóc ngắn ngang tai, tóc có lẽ dài hơn so với lúc vừa về nhà.
Lúc đầu anh hai nhìn thấy tóc của cô, xém tí nữa đã khóc rồi.
Có thể là trong lòng vẫn đang nghĩ em gái rất dễ thương, tiếc là cô đã định trước không phải kiểu đó.
Cô đang xem chương trình ẩm thực bổ túc, đại khái quá trình của mỗi tập đều tương tự nhau, khách mời mới vào sân khấu giới thiệu, người dẫn chương trình giới thiệu luật chơi, chơi trò chơi chọn ra món ăn cần phải làm, thỉnh thoảng sẽ chọc phá khách mời, đưa ra những câu hỏi về món ăn rất khó.
Nguyên liệu của món ăn cũng phải chơi trò chơi mới có thể nhận được, sau khi làm thức ăn, mọi người nói chuyện cùng nhau, sẽ được người dẫn chương trình đặt câu hỏi.
Đa dạng hóa chủ đề từ cuộc sống đến đời người, có đủ loại, thỉnh thoảng sẽ hỏi cho khách mời về hoài nghi đời người.
“Cộc cộc…”
Bên ngoài có người gõ cửa, sau đó nghe người kia nói: "Thầy Tô, có khách mời mới đến rồi, có tiện mở cửa không?”
Động tác xem chương trình của Tô Chi bèn dừng lại, cô cầu nguyện đừng là nữ chính.
Liên Phương đi qua mở cửa, nhân viên công tác dẫn theo hai khách mời mới bước vào.
Tô Chi nhìn rõ người ta thì yên tâm, không phải là nữ chính.
“Xin chào, tôi là Triệu Thập Vụ, vị này là cộng sự của tôi, Nghiêm Hoan.”
Triệu Thập Vụ mặc một bộ đồ thời trang màu đen cực ngầu, giới thiệu bản thân và cộng sự.
Triệu Thập Vụ, hình như Tô Chi từng nghe qua cái tên này, ở trên mạng được cư dân mạng gọi là Lão Tam Vạn Năm, bởi vì anh ta cũng ra mắt trong số những người ưu tú nhất, sở trường là hát và nhảy, ra mắt nhiều năm nhưng vẫn luôn bị Tô Quân Bạch và Lục Úc đè ở dưới bảng xếp hạng, không thể xông lên, đã làm Lão Tam Vạn Năm rất nhiều năm rồi.
Mối quan hệ giữa anh ta và anh hai có vẻ cũng chẳng có gì đặc sắc, chỉ là gặp nhau thì gật đầu mà thôi.
Người này xuất hiện ở cuối cốt truyện, sau khi Tô Quân Bạch sụp đổ, trở thành người đứng đầu bảng xếp hạng, ngôi sao đang rất hot có mức độ nổi tiếng cao nhất.
Lúc ghi hình tuyển chọn tài năng nào đó, anh ta là người hướng dẫn, sau khi nữ chính nổi tiếng, cũng được mời làm người hướng dẫn, hai người quen biết ở trên tuyển chọn tài năng, ở chung rất hợp nhau thế là làm bạn.
Cũng chỉ là công cụ hình người trên đường tình cảm của nam nữ chính, khiến cho nam chính nảy sinh sự tức giận và ghen tuông.
Nghiêm Hoan là nữ diễn viên tuyến đầu, danh tiếng cao, diễn xuất tốt, từng nhận được rất nhiều giải thưởng, chỉ là tính tình kỳ lạ, trông không dễ hoà hợp.
“Xin chào.” Tô Quân Bạch gật đầu: "Hai người chính là nhóm khách mời khác.”
Triệu Thập Vụ tìm một chỗ ngồi xuống: "Đúng, làm sao vậy?”
“Không sao.” Tô Quân Bạch nhìn về phía Tô Chi: "Chi Chi, bọn họ là khách mời.”
Tô Chi: "Em biết rồi.”
Chỉ cần không phải nữ chính là được.
Tô Quân Bạch thấy em gái phớt lờ ngay tức khắc vui vẻ lại, em gái thực sự quan tâm anh nhất.
Bởi vì không quen biết, hai bên cũng không có chủ đề gì để tán gẫu, mỗi người làm việc của mình.
Bây giờ đã giờ, ghi hình phát sóng trực tiếp trước đã bắt đầu rồi.
Nhân viên công tác đi qua gọi bọn họ đến hậu trường chuẩn bị, khi người dẫn chương trình nói rằng chào mừng các khách mời mới vào sân khấu, Triệu Thập vụ và Nghiêm Hoan đi ra trước.
Tô Chi và Tô Quân Bạch vẫn đang đợi ở hậu trường: "Chi Chi, lát nữa chơi trò chơi chúng ta phối hợp ăn ý chút, lấy thêm đồ ăn.”
Tô Chi: "…”
Cái thứ như ăn ý này không phải nói có thì có.
Lúc sắp lên sân khấu, Tô Chi dặn dò anh: "Anh, lát nữa biểu hiện thật tốt, ít nói chuyện.”
“Yên tâm đi em gái, anh chỉ muốn thể hiện kỹ năng nấu ăn của anh.” Tô Quân Bạch đã sẵn sàng chuẩn bị nấu cơm rồi, anh nhất định làm ra một bữa cao lương mỹ vị.
Lúc người dẫn chương trình mời nhóm khách mời thứ hai lên sân khấu, hai người nhìn nhau một cái, cùng bước lên sân khấu.
Chờ lúc bóng dáng của hai người xuất hiện trên sân khấu, cho dù là khán giả trường quay, hay là cư dân mạng đang xem phát sóng trực tiếp đều bùng nổ.
“A a a a a! Là ông xã hoa trắng nhỏ của tôi đấy! Là em gái Chi Chi siêu ngầu của tôi đấy!”
“Thế mà là Tô Quân Bạch và Tô Chi! Nhan sắc của hai người này cũng quá cao rồi! Lúc đi qua cùng nhau, trái tim của tôi sắp vỡ tung rồi!”
“Trời ơi, đẹp quá đi, sự kết hợp giữa anh trai và em gái quá đẹp.”
“A a a! Hôm nay lại là một ngày liếm màn hình nữa, món ăn tinh thần của tôi đã quay lại rồi!”
“Chết tiệt! Lại là hai người này, may mà tôi đã đặt báo thức đúng giờ để xem, nếu không đã bỏ lỡ sự tấn công của nhan sắc.”
“Hu hu hu, ông xã của tôi mặc bộ này cũng đẹp trai quá đi, tôi sắp thở không được nữa rồi.”
“Chi Chi mặc bộ này mà cũng vô cùng đẹp trai, tôi rất thích Chi Chi.”
“Tôi cũng thích, tôi cảm thấy tôi sắp bị bẻ cong rồi.”
“Không sao, chị em ạ, hiện giờ thế đạo này không phân biệt nam nữ, thích cứ xông lên!”
…
Sự xuất hiện của hai người lập tức khiến cho trường quay sục sôi, khán giả la hét tên của hai người.
Người dẫn chương trình đợi âm thanh lắng xuống, mới cười nói: "Cảm ơn các bạn khiến tôi hôm nay nhận được đãi ngộ của đỉnh lưu, nhưng tôi lớn tuổi rồi, nghe thấy tiếng gào thét của các bạn có chút chịu không nổi, vẫn là tuổi trẻ tốt hơn.”
Người dẫn chương trình rất biết cách nói chuyện, điều hoà bầu không khí ở trường quay cực kỳ tốt.
“Hai vị này tin rằng mọi người đã rất quen thuộc, nhưng tôi vẫn phải lải nhải để giới thiệu lại một lần nữa.”
“Người đứng bên cạnh tôi đây chính là ca sĩ Tô Quân Bạch, còn người ở bên cạnh cậu ấy là em gái Tô Chi, hoan nghênh sự xuất hiện của các bạn.”
Ông ấy giới thiệu xong, Tô Quân Bạch cầm lấy micro chào hỏi đơn giản với mọi người: "Xin chào mọi người, tôi là Tô Quân Bạch.”
Lời chào của anh đã nhận được phản hồi nhiệt liệt: "A a a! Tô Quân Bạch! Em thích anh!”
Tô Quân Bạch nở một nụ cười, nhan sắc tuyệt đẹp hạ gục trái tim của mọi người, không dễ gì âm thanh mới lắng xuống lại lần nữa cuồn cuộn mà lên, trường quay đang la hét như điên.
Tô Chi: "…”
Lần nữa cảm nhận được sự nổi tiếng của anh hai, hoá ra có một khuôn mặt ưa nhìn cũng rất quan trọng.
Anh hai chào hỏi xong thì đến lượt cô: "Chào mọi người, tôi là Tô Chi.”
Phản hồi của khán giả dành cho cô cũng không thua gì Tô Quân Bạch, tất cả đều hét lên Tô Chi, Tô Chi!
Trường quay lại quay cuồng lần.
Người dẫn chương trình nói đùa: "Nếu các bạn hô lên hai lần nữa, đoán chừng trường quay sắp bị cuốn trôi mất.”
Khán giả ở trường quay đáp lại: "Xin đấy!”
Sau khi giới thiệu khách mời xong, Tô Chi và Tô Quân Bạch ngồi vào chỗ đã chuẩn bị cho khách mời.
Bốn vị khách mời thường trú cũng ở đây, thêm Triệu Thập Vụ và Nghiêm Hoan, tổng cộng có tám người.
Sau khi chào hỏi với nhau, người dẫn chương trình bắt đầu giới thiệu quy tắc ghi hình.
“Quy tắc ghi hình kỳ này chính là mọi người chơi trò chơi và chọn ra những món ăn cần làm, rồi chơi trò chơi để thu được nguyên liệu, dùng nguyên liệu thu được làm ra món ăn đã chọn.”
“Trường quay sẽ mời ba vị khán giả lên sân khấu nếm thử rồi chấm điểm, điểm tối đa là điểm, nhóm khách mời có số điểm thấp nhất sẽ phải chịu phạt.”
“Mọi người đã hiểu chưa?”
“Hiểu.”
Quy tắc này rất dễ hiểu, mọi người đều có thể hiểu được, khó khăn ở việc làm nhiệm vụ thu được nguyên liệu.
Người dẫn chương trình tuyên bố: "Ghi hình chính thức bắt đầu.”
Đầu tiên là chơi trò chơi chọn đồ ăn, trò chơi thú vị bạn diễn tôi đoán, nhóm đạt điểm cao nhất sẽ giành được cơ hội chọn nguyên liệu trước.
Nhóm bắt đầu trước là khách mời thường trú, bốn vị khách mời chia thành hai nhóm để làm nhiệm vụ.
Bọn họ dựa vào bức tranh mà tổ chương trình đưa ra, một người ra hiệu và một người đoán.
Những khách mời rảnh rỗi như nhóm Tô Chi nếu có thể nhìn ra đối phương ra hiệu là gì thì cũng có thể đoán được, đoán trúng sẽ thành ra chặn đường, bọn họ không có điểm.
Tô Quân Bạch lại gần nói với em gái: "Chi Chi, lát nữa để anh ra hiệu, em đến đoán.”
Dẫu sao anh từng học biểu diễn, có khả năng bắt chước chính xác, em gái thông minh như thế, nhất định có thể đoán trúng những thứ mà anh ra hiệu là gì.
“Được nhé.” Tô Chi gật đầu: "Cố gắng hết sức ra hiệu giống một chút, em hoàn toàn không thể nhìn ra những thứ mà nhóm bọn họ ra hiệu.”
Tha lỗi cho trí tưởng tượng tồi của cô, quả thực không thể nhìn ra đối phương ra hiệu cái gì.
Tô Quân Bạch bật cười lớn: "Được, anh tin sự ăn ý giữa chúng ta, chắc chắn có thể vượt qua bọn họ.”
Cư dân mạng đang xem phát sóng trực tiếp thấy bọn họ lại sáp đến gần nhau, một lần nữa bị nhan sắc tấn công.
“Tôi đã nói chán rồi, nhan sắc của anh trai và em gái giết tôi đi, tôi rất thích!”
“Bây giờ hoa trắng nhỏ đừng nói dứt khoát như vậy, em sợ anh bị vả mặt đấy.”
“Tôi đã chơi trò chơi Bạn diễn tôi đoán này với bạn bè nhưng chưa bao giờ đoán trúng, cũng rất cạn lời.”
“Mong chờ anh trai và em gái hợp lại đạt được điểm cao.”
…
Nhóm khách mời đầu tiên đoán trúng câu hỏi trong phút, bị nhóm khách mời khác chặn đứng câu hỏi nên không được tính điểm.
Người dẫn chương trình tuyên bố: "Nhóm khách mời đầu tiên giành được điểm, tiếp theo xin mời nhóm khách mời thứ hai lên sân khấu.”
Nhóm khách mời thứ hai là Triệu Thập Vụ và Nghiêm Hoan, Triệu Thập Vụ ra hiệu, Nghiêm Hoan đoán.
Hai người bọn họ không hề ăn ý, phút chỉ đoán trúng câu hỏi.
Bị khách mời khác chặn đứng câu.
Người dẫn chương trình tuyên bố: "Nhóm khách mời thứ hai giành được điểm, tạm thời rớt lại phía sau, tiếp theo xin mời nhóm khách mời thứ ba lên sân khấu.”
Nhóm khách mời thứ ba là hai vị khách mời thường trú, bọn họ là người chơi cũ của tổ chương trình, còn giỏi hơn nhóm đầu tiên, trong phút đã đoán được câu hỏi.
Bị khách mời khác chặn câu.
Thành tích này thật đáng gờm.
Người dẫn chương trình tuyên bố: "Nhóm khách mời thứ ba giành được điểm, wow, hai vị không hổ là đối tác cũ, biết cách chơi. Tiếp theo xin mời nhóm khách mời cuối cùng lên sân khấu.”
Tô Chi và Tô Quân Bạch đã thương lượng xong trước đó, Tô Quân Bạch ra hiệu, Tô Chi đoán câu hỏi.
Khi người dẫn chương trình hô bắt đầu tính giờ, một con chó xuất hiện trên màn hình.
Tô Quân Bạch nhìn thấy cái này thì vẻ mặt hơi sốc, bỏ đi, để có thể nhận được nguyên liệu tốt, anh nhất định phải thắng.
Ngay sau đó mọi người nhìn thấy thần tượng nổi tiếng hình như đưa tay lên cào thứ gì đó, làm ra một động tác cắn người.
Cư dân mạng nhìn thấy sắp bị anh làm cười chết.
“Tiểu Bạch, cử chỉ này là cái gì vậy?”
“Có phải đang đánh nhau với con gái không, con gái đánh nhau đều thích cắn người.”
“Đánh nhau cái gì chứ? Tiểu Bạch còn cắn người thế? Nhìn giống con chó.”
…
Tô Chi nhìn thấy anh liền nghĩ đến một con vật: "Con chó.”
“Chính xác, câu tiếp theo.”
Trên màn hình lại xuất hiện một đồ vật, đồng hồ.
Vẻ mặt của Tô Quân Bạch lại sốc, đây là cái quái gì vậy?
Từ nhỏ anh đã tập nhảy, độ dẻo dai của cơ thể rất tốt, lập tức thể hiện tài năng trên sân khấu, anh đưa chân lên chầm chậm xoay một vòng tròn, cuối cùng trở về lại vị trí ban đầu.
Cư dân mạng nhìn thấy động tác của anh, đôi mắt trợn thành hình tròn, thật sự đỉnh quá.
“Phải nói rằng, kỹ năng này Tiểu Bạch rất cừ, cơ thể cũng quá mềm đi.”
“Nam thần đỉnh vãi, một đứa con gái như tôi ngay cả gập người cũng không làm được, chân của Tiểu Bạch còn có thể xoay tròn.”
“Thật lợi hại, một vòng tròn này chắc là đồng hồ nhỉ?”
“Chậc chậc, Tô Quân Bạch thật sự thích thể hiện, chơi trò chơi nhỏ cũng có thể khoe khoang tài nghệ.”
“Tôi muốn hỏi thể hiện là ai, hoa trắng nhỏ nhà tôi yêu fan nhất, bạn đừng nói linh tinh.”
…
Câu hỏi này Tô Chi cũng đoán đúng rồi: "Đồng hồ.”
“Chính xác, câu tiếp.”
Hình ảnh của câu tiếp theo là con chuột, Tô Quân Bạch không nói nên lời, đây là câu hỏi mà ai đưa ra thế.
Anh xua tay: "Bỏ qua.”
Câu hỏi tiếp theo không phải là con vật, mà là thành ngữ “Ếch ngồi đáy giếng”.
Câu hỏi này có thể dùng tay gợi ý, nhưng không thể nói.
Tô Quân Bạch đưa bốn ngón tay với Tô Chi trước, biểu thị chữ đầu tiên, ngồi.
Anh ngồi trên đất.
Tiếp đó lại diễn cái giếng nước, nghĩa là cảm giác giống như đang bơi.
Sau đó là nhìn, anh nhảy lên và nhìn về nơi xa.
Sau đó là ngày, anh ngẩng đầu nhìn lên trần nhà.
Sau khi diễn xong từ đơn, anh liền làm mẫu một lần nữa, đặc biệt nhìn về phía Tô Chi một cách tha thiết.
“Ha ha ha, hoa trắng nhỏ có một loại tư thế không đếm xỉa đến.”
“Đây là vì chiến thắng ngay cả gánh nặng thần tượng cũng vứt đi rồi.”
“Tôi có chút không hiểu, không biết Tô Chi có thể đoán được không?”
“Hẳn là có thể, hai bọn họ rất có sự ăn ý.”
“Đầu tiên là ngồi xuống, sau đó lại diễn ba động tác, có thể là một thành ngữ bắt đầu bằng chữ ngồi không?”
…
Tô Chi: "Ếch ngồi đáy giếng.”
“Chính xác, câu tiếp theo.”
Tô Quân Bạch rất vui vẻ, em gái thật sự thông minh quá, anh ra hiệu một cái đã có thể đoán trúng rồi.
Sau khi liên tục đoán trúng câu hỏi, màn hình lại thay đổi.
Bởi vì Tô Quân Bạch ra hiệu rất giống, những câu hỏi đằng sau bị khách mời khác chặn đứng, không tính điểm, hai người tổng cộng đoán trúng câu hỏi.
Người dẫn chương trình tuyên bố: "Nhóm khách mời thứ tư giành được điểm, bằng điểm với nhóm khách mời đầu tiên, như vậy tiếp theo hai đội sẽ cử ra một người chơi oẳn tù tì, ai thắng thì người đó chọn danh sách ẩm thực trước.
Tô Quân Bạch sẽ làm loại việc mất công này, nhưng anh chơi thua rồi, vẻ mặt khổ sở.
“Chi Chi, anh thua rồi.”
Tô Chi an ủi: "Không sao, chỉ cần không xếp hạng đếm ngược là được.”
Tô Quân Bạch được em gái an ủi, lập tức lại tràn đầy ý chí chiến đấu: "Anh nhất định phải để em ăn được món ăn ngon nhất.”
Tô Chi: "… Hy vọng thế.”
Không mong chờ thì không có đau thương.
Tổ chương trình bên đó cho biết bốn nhóm tên món ăn, mỗi nhóm có bốn món ăn phải làm, bọn họ cần chọn nhóm.
Khách mời thường trú chọn hai món đơn giản.
Tiếp theo còn có hai nhóm.
Kiểu ẩm thực cung đình,cơm gà, đầu cá hấp ớt, tôm càng cay.
Nem cuốn, thịt heo xắt nhỏ, vịt quay, lươn um.
Tô Quân Bạch suy nghĩ rất lâu, đưa ra quyết định: "Chi Chi, chúng ta chọn nhóm thứ hai đi, trông khá đơn giản.”
Anh chưa từng học nhóm thức ăn phía trước, thức ăn nhóm sau có thể tùy tiện chút.