Chương
Tất nhiên nàng ta biết tại sao Thẩm Nguyệt lại đến đây. Bởi vì Hương Phiến đang ở trong Minh Nguyệt Lâu này.
Nhưng dù sao thì nơi này cũng là nơi trụy lạc của đám đàn ông.
Lúc này Thẩm Nguyệt đã bảo hai cô nương ở cửa kéo Ngọc Nghiên vào trong với mình.
Vì vậy, hai cô nương một trái một phải đã kéo Ngọc Nghiên đi vào Minh Nguyệt Lâu, vừa đi vừa trêu chọc: “Tiểu đệ đệ lần đầu tiên đến đây sao, tiểu đệ đệ yên tâm, bên trong chơi vui lắm…”
Ngọc Nghiên rú lên một tiếng như heo bị chọc tiết.
Mọi người xung quanh nhìn Ngọc Nghiên với ánh mắt khó hiểu, nói với vẻ khuyên nhủ: “Thanh niên phải trải qua chuyện này mới có thể trở thành đàn ông thật thụ, ngươi không cần sợ hãi, sẽ rất sung sướng đó”.
Thẩm Nguyệt ở bên cạnh nở một nụ cười hài lòng, sau đó mới bảo hai cô nương buông Ngọc Nghiên ra, Ngọc Nghiên sợ hãi thút thít đi sát bên cạnh Thẩm Nguyệt.
Đứng ở sảnh, Thẩm Nguyệt nhìn thấy khung cảnh vô cùng náo nhiệt, những thanh âm tươi mát thoát tục cũng không ngừng vang lên.
Ngọc Nghiên nhìn đám người đang ôm ấp tán tỉnh nhau loạn lên hết cả thì không khỏi mắng chửi: “Không biết xấu hổ! Đồi phong bại tục! Mất hết mặt mũi!”
Thẩm Nguyệt nghe thấy những lời nói chính trực cùng bộ dáng đầy phòng bị của Ngọc Nghiên thì giật giật khóe miệng, không nhịn được cười mà nói: “Mắng, tiếp tục mắng, ta cũng muốn nghe một chút, ngươi rốt cuộc có thể nói ra bao nhiêu châm ngôn bốn chữ”.
Ngọc Nghiên nghẹn họng mất một lúc cũng không nói ra thêm được nữa, liền nói: “Nô tỳ tài sơ học thiển cho nên không biết thêm nữa”.
Thẩm Nguyệt chậm rãi cười nói: “Nếu như đã đến đây rồi thì cũng phải biết cách thích ứng. Nếu như ngươi không thích mấy cô nương ở đây thì lần sau chúng ta sẽ đi nơi khác, nơi mà có nhiều tiểu ca ca đẹp trai đó”.
Ngọc Nghiên nghe vậy thì suýt chút nữa đã khuỵu xuống, nàng ta nói: “Không được, ta thích, rất thích ở đây”.
Nếu như nàng ta dám cùng với công chúa đi tới nơi có nhiều tiểu ca ca thì chắc chắn sẽ bị Tô đại nhân và Tần tướng quân lột da.
Ở trong kinh thành cũng không thiếu những nơi như vậy.
Suy cho cùng những kẻ có tiền đều có khẩu vị rất quái đản, có không ít quan lớn thích nam sủng, bình thường nam nữ gì cũng có thể ăn được.
Lúc này quản sự mới tiến lên hỏi: “Nhị vị công tử mới tới Minh Nguyệt Lâu lần đầu sao, có muốn chỉ đích danh cô nương nào không? Nếu như không thì nhị vị công tử muốn loại cô nương như thế nào? Tiểu nhân có thể gọi các cô nương lại đây cho nhị vị công tử lựa chọn”.
Thẩm Nguyệt thong thả nói: “Ta thích những cô nương mới mẻ. Ở đây có cô nương nào mới tới không bao lâu hay không?”
Quản sự trả lời: “Tất nhiên là có”.
“Vậy thì gọi ra một lượt để ta chọn”.
Nhìn thấy thái độ thành thạo của Thẩm Nguyệt, Ngọc Nghiên vô cùng sửng sốt. Rõ ràng đây là lần đầu tiên nàng đến đây nhưng trông nàng lại y hệt như một tay chơi sành sỏi.
Sau một lúc, một số cô gái đã được dẫn ra phía trước.
Thẩm Nguyệt liếc nhìn thấy Hương Phiến đang đứng ở phía sau thì liền chỉ vào nàng ta nói: “Chọn nàng ta đi”.
Quản sự lạnh lùng liếc mắt nhìn về phía Hương Phiến nói: “Phiến nhi, có công tử nhìn trúng ngươi, ngươi mau hầu hạ đi”.