Chương
Vì vậy Ngọc Nghiên cũng rất vui, huống chi khóa trường thọ này còn làm từ bạc nguyên chất, những loại khóa bình thường không thể sánh được.
Tiệc chính vào buổi tối cho nên buổi trưa cũng không có quá nhiều người chú ý, ai cũng chỉ tùy tiện ăn một chút cho đỡ đói.
Tới buổi chiều đã lục tục có khách đến cửa, bắt đầu càng lúc càng tấp nập.
Trong hoa viên đã có một gánh hát được mời tới, chỉ chờ sau khi món ăn được dọn lên thì sẽ bắt đầu hát hí khúc. Ở tiền viện không ngừng có lễ vật được đưa vào báo với quản gia phòng thu chi sắp xếp danh sách.
Thẩm Nguyệt không cần đi ra ngoài mời chào khách, đợi đúng thời gian ra ngoài chào hỏi là được.
Hôm nay trong phủ tướng quân, bầu không khí vô cùng náo nhiệt.
Chuyện này không khỏi khiến cho Thẩm Nguyệt nhớ đến lần gần nhất mà phủ tướng quân này náo nhiệt như thế.
Đúng rồi, đó là khi Tần Như Lương và Liễu Mi Vũ thành hôn.
Hôm nay sẽ lại là một ngày chuyện tốt thành đôi, đúng là song hỷ lâm môn.
Sau đó đã có người đến Trì Xuân Uyển để mời Thẩm Nguyệt ra tiền viện, nghe nói rằng khách đã đến gần hết, nàng và Bắp Chân là nhân vật chính của ngày hôm nay cho nên cũng đã đến lúc phải xuất hiện.
Thẩm Nguyệt đưa Thôi thị và Ngọc Nghiên cùng nhau rời đi, trước khi đi còn khóa cửa viện.
Cho dù kẻ nào muốn lén lút tiến vào thì cũng phải tốn thêm một chút công phu.
Thôi thị giải thích với Thẩm Nguyệt rằng khi đến tiền viện nàng không được giấu Bắp Chân đi, phải để cho Bắp Chân tiếp xúc nhiều với hơi người thì nó mới có thể lớn lên một cách bình an khỏe mạnh.
Mặc dù Thẩm Nguyệt không chấp nhất những phong tục cổ xưa này nhưng kiếp trước nàng cũng đã từng chứng kiến nhà người khác tổ chức tiệc thôi nôi, tiệc trăm ngày,… lúc đó người thân và bạn bè đều vây quanh ôm ấp đứa trẻ.
Bây giờ có lẽ các phu nhân sẽ không dám chủ động ôm Bắp Chân nhưng Thẩm Nguyệt cũng phải bế nó đi vòng quanh bọn họ một chút.
Mọi việc ở tiền viện đều đã được sắp xếp xong xuôi.
Các phu nhân nhìn thấy Thẩm Nguyệt đều gật đầu chào trước.
Thẩm Nguyệt liền tập hợp các phu nhân lại ngồi trong hoa viên uống trà trò chuyện.
Nàng nói chuyện hào phóng, xử sự chu đáo, rất có phong thái của bậc đương gia chủ mẫu.
Trong khi đó, Liễu Mi Vũ bị bỏ qua ở một bên trong vô cùng lặng lẽ.
Không phải Liễu Mi Vũ không muốn kết giao với mấy vị phu nhân này, chỉ có điều trước đó trong ngày thành hôn của nàng ta cùng Tần Như Lương đã náo động ra nhiều tin đồn không hay, sau này ở trong cung lại bị xấu mặt trước tất cả mọi người, những người quyền quý trong kinh khi nhắc lại chuyện này vẫn còn cảm thấy mới mẻ.
Hơn nữa, Liễu Mi Vũ chỉ là thiếp, mấy vị phu nhân chính thất kia sao có thể để mắt đến nàng ta được?
Từng có tin đồn rằng Thẩm Nguyệt là một vị công chúa không được sủng ái, nhưng bây giờ đã khác.
Nàng đã hạ sinh một tiểu công tử, không chỉ được hoàng thượng coi trọng mà địa vị của nàng ở phủ tướng quân cũng càng được củng cố thêm.
Chuyện mấu chốt là lúc trước Tĩnh Nguyệt công chúa bị hủy dung, nhưng hiện tại dung mạo lại hoàn mỹ như cũ, còn toát ra khí chất thong dong cao quý động lòng người.
Mấy vị phu nhân thấy chuyện này vô cùng thần kỳ, sau lại nghe Thẩm Nguyệt nói bởi vì được hoàng thượng ban cho thuốc bôi cho nên vết thương trên khuôn mặt nàng mới có thể hồi phục.