Nam đã đến được nơi xảy ra vụ án.Những chiếc xe của cảnh sát được đậu trước cổng cùng với đó là đám người đang nhốn nháo,ồn ào được dẹp loạn bởi mấy viên cảnh sát gác cổng.Cánh phóng viên thì ra sức chụp ảnh và đặt ra những câu hỏi chẳng đâu vào đâu.Nói cách khác nó thật vô vị và tầm thường!Phải mất mười phút để Nam len qua được đám người ồn ào đó để vào hiện trường.Nơi xảy ra vụ án là một căn nhà ba tầng,nguy nga và hấp dẫn.Đường vào nhà được làm bằng đất trông rất đẹp và lạ mắt.Hai bên là nơi tập hợp của cây cảnh.Chỉ nhìn thôi mà thấy sướng mắt làm sao! Do trời vừa mưa xong nên con đường đất nhìn nó hơi nhếch nhác một chút.Nó đảo mắt nhìn xung quanh và chợt phát giác ra dấu vết của bánh xe. Dù rằng nó đã bị phai mờ do mưa nhưng nếu để ý kĩ thì vẫn có thể thấy nó.Ở trước cửa ra vào,bắt gặp được dấu vết di đi,di lại của bánh xe.Tại sao lại thế nhỉ? Nó nhìn một lượt qua tất cả các đôi dép và không thấy đôi nào bị dính đất cả.Ở trong ngôi nhà thì thấy rõ hai trạng thái của một ai đó.Một cái là với thái độ bình tĩnh,cái hai là với thái độ vội vàng,hớt hải.Bước vào nơi xảy ra vụ án,những dấu vết của bánh xe đập ngay vào mắt Nam.Lộ liễu quá! Xác nạn nhân nằm ở giữa nhà,nhát đâm chí mạng ở bụng bởi con dao gọt hoa quả.Máu chảy ra nhiều,tràn ra hết sàn nhà.Nhưng mà có một điều mà nó để ý là con dao này nằm ngược."Ngài thanh tra,cháu thấy con dao này có dấu hiệu khác thường" Nó quay sang phía ngài thanh tra thắc mắc,ánh mắt nó chứa đầy sự suy tư" Phải! Một dấu hiệu thật khác thường" Ngài thanh tra gật đầu,tay vuốt cằm tỏ vẻ đăm chiêu suy nghĩ.Sau khoảng ba mươi giây,ông ấy tiếp tục nói "Con dao đang nằm trên bụng nạn nhân nằm trái hướng.Bình thường thì ngón tay cái của người cầm dao sẽ ở bên phải chuôi dao.Đằng này thì nó lại nằm bên trái""Đúng là không bình thường chút nào" Nam thốt lên rồi lấy tay vỗ nhẹ trán mình.Nó ngẩng mặt lên trần nhà,vẻ trầm ngâm suy nghĩ.Rồi như phát hiện ra điều gì đó,vẻ mặt nó hớn hở,tươi vui như đứa trẻ con mới nhận được quà.Niềm vui của nó lan truyền luôn sang ngài thanh tra.Ngài hỏi luôn"Cháu đã nghĩ ra được điều gì rồi à?"" Chỉ là một chút thôi nhưng nó sẽ được sáng tỏ hơn nếu cháu được biết thêm về thông tin của nạn nhân" Nam nở nụ cười tươi như hoa giữa bầu trời mùa hạ oi bức,nó là xua tan đi cái không khí khó chịu đó.Nụ cười còn làm xoa dịu nhiều người đặc biệt là ngài thanh tra"Được thôi!" Câu trả lời nghe có vẻ điềm tĩnh của ngài thanh tra nhưng làm sao mà ông giấu được niềm vui đang dâng trào trong lòng ông.Ông vui tới nỗi mà ấp úng mãi không nói thành lời.Ngài thanh tra hít một hơi thật sâu,cố trấn tĩnh lại mình "Nạn nhân tên Hoàng Kì Nam,năm nay ba năm tuổi.Đây là cựu cầu thủ của Hà Nội T$T.Anh ta mới giải nghệ khoảng một năm trước và mua căn nhà này sống"Nghe xong câu trả lời từ phía thanh tra,nó vội lấy điện thoại và 'Seach Google'.Chợt nó thấy bài báo "Án xử phạt Trung Đức vì có những lời lẽ xúc phạm đến hai cầu thủ Hoàn Kì Nam và Mai Sơn""Toàn là những tin vớ vẩn" Nam nghỉ thầm khi thấy tin đó.Sau một hồi tìm kiếm cuối cùng nó cũng tìm thấy điều mà nó muốn thấy "Những diễn biến vụ xô sát giữa hai cầu thủ Hoàng Kì Nam và Mai Sơn" Rồi sau đó,nó chợt cười,một nụ cười thật gian xảo"Cháu đã tìm ra ai là thủ phạm rồi à?" Ngài thanh tra hỏi khi nhìn thấy thái độ kì quặc của Nam"Dạ!" Nam đáp gọn lỏn"Vậy thì ta phá án đi thôi!"