Thâm Uyên Nữ Thần (Vực Sâu Nữ Thần)

chương 82: âm thầm

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chúc Uyển âm thầm nhìn màn hình của Dụ Sân một cái, phút chốc ngây ngẩn.Truyện được chuyển ngữ và đăng tải từ chương trở đi duy nhất tại minngoc.wordpress.com. Nếu bạn đọc được ở trang khác chứng tỏ đó là bản coppy, bản coppy sẽ không đầy đủ. Mong bạn đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất và ủng hộ nhóm dịch.

Trên màn hình, số người theo dõi đạt tới , đây mới là ngày phát sóng trực tiếp đầu tiên! Chúc Uyển nhớ ngày đầu tiên mình phát sóng số người theo dõi chỉ có tám trăm. Không biết số liệu là thật hay giả, nhưng số liệu hiện giờ của Dụ Sân rất dọa người là đúng rồi.

Đạn mạc bay đầy màn hình: “Oa eo nhỏ quá.”Truyện được chuyển ngữ và đăng tải từ chương trở đi duy nhất tại minngoc.wordpress.com. Nếu bạn đọc được ở trang khác chứng tỏ đó là bản coppy, bản coppy sẽ không đầy đủ. Mong bạn đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất và ủng hộ nhóm dịch.

“Quá xinh rồi, Hương Hương thịnh thế mỹ nhan.”

“Tiểu tiên nữ của tôi nghiêm túc làm việc trông thật xinh.”

“Hương Hương nhìn anh, nhìn thấy anh quét nhẫn tặng em.”

…….

Dụ Sân quay đầu, không những lời trên đạn mạc, ngược lại nhìn Chúc Uyển, cô biết đang phát sóng trực tiếp thì phải gọi tên streammer của Chúc Uyển: “Vãn Vãn?”

Chúc Uyển cứ cảm giác không đúng lắm, nhưng nhất thời không nghĩ ra, cô nàng lại nhìn nhìn, bỗng nhiên tỉnh ngộ: “Cậu không mở chức năng làm đẹp?”

“Tớ không biết, muốn nhờ cậu dạy tớ, nhưng cậu đang làm việc tớ không tiện làm phiền.”Truyện được chuyển ngữ và đăng tải từ chương trở đi duy nhất tại minngoc.wordpress.com. Nếu bạn đọc được ở trang khác chứng tỏ đó là bản coppy, bản coppy sẽ không đầy đủ. Mong bạn đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất và ủng hộ nhóm dịch.

Trong lòng Chúc Uyển òa khóc một tiếng, người so với người tức chết người.

Cô nàng còn phát sóng cái gì mà giá trị nhan sắc tinh tú, còn không bằng phát sóng trực tiếp chơi game. Dụ Sân đây mới là steammer nhan sắc chân chính!

Đạn mạc đã nổ tung rồi.

“Lần đầu tiên gặp được streammer không biết mở chức năng làm đẹp.”

“Cô ấy đang nói chuyện với bạn! Tôi biết bạn cô ấy tên là Tình Thiên Vãn Vãn.”

“Giọng nói dễ nghe quá, không õng ẹo chính là ngọt, làm fan rồi. Muốn cưới.”

……

Cũng có một bộ phận anti nói toàn là sao tác, nhưng rất nhanh bị những đạn mạc khác lấp mất.

Chúc Uyển ngồi xổm, giúp Dụ Sân mở chức năng làm đẹp.

“Cảm ơn.”Truyện được chuyển ngữ và đăng tải từ chương trở đi duy nhất tại minngoc.wordpress.com. Nếu bạn đọc được ở trang khác chứng tỏ đó là bản coppy, bản coppy sẽ không đầy đủ. Mong bạn đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất và ủng hộ nhóm dịch.

Chúc Uyển giờ này mới thò đầu ra, nhìn tên phòng phát sóng trực tiếp của DụSân. Mới nhìn một cái suýt chút nữa phun ra, Dụ Sân lại có thể đặt là “Điều hương”, trách không được khán giả đều gọi là Hương Hương.

còn đỡ hơn là Dụ Sân chưa dứt khoát đặt là “giáo trình điều hương.”

“Hương Hương là ngày đầu tiên phát sóng trực tiếp, cô ấy hơi nhút nhát xấu hổ, mong mọi người ủng hộ cô ấy nhiều hơn nha.”

Đạn mạc lại tới một vòng.

“Hương Hương đừng mở chức năng làm đẹp, em không cần mở.”

“Mở rồi cũng rất xinh, hôm nay tôi không đi.”Truyện được chuyển ngữ và đăng tải từ chương trở đi duy nhất tại minngoc.wordpress.com. Nếu bạn đọc được ở trang khác chứng tỏ đó là bản coppy, bản coppy sẽ không đầy đủ. Mong bạn đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất và ủng hộ nhóm dịch.

“Ủng hộ, yên tâm đi Vãn Vãn, chúng tôi nhất định ủng hộ cô ấy.”đây là khán giả nhận ra “Tình Thiên Vãn Vãn” sớm nhất.

Cuối cùng Chúc Uyển cũng có thể yên tâm, nhân khí này của Dụ Sân, vốn không cần cô nàng lo lắng.

Aiz, trời sinh dễ thương còn mang theo thuộc tính hút fan, còn đáng yêu hơn tất cả những người giả vờ õng ẹo kia.

Chúc Uyển ôm tâm tình u uất trở về phòng phát sóng của mình.

“Tôi có nên chuyền nghề sang chơi game không nhỉ?” Cô nàng chơi game khá giỏi đó.

Đạn mạc một trận cười ầm lên.

“Vãn Vãn em đi làm streammer gây cười cũng được.”

Dụ Sân phát sóng trực tiếp một ngày, hiệu quả rất tốt. Nhưng vì cô chẳng nói chuyện mấy, bị thoát mất một bộ phận fan.

Buổi tối cô cùng Chúc Uyển cùng nhau tổng kết.Truyện được chuyển ngữ và đăng tải từ chương trở đi duy nhất tại minngoc.wordpress.com. Nếu bạn đọc được ở trang khác chứng tỏ đó là bản coppy, bản coppy sẽ không đầy đủ. Mong bạn đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất và ủng hộ nhóm dịch.

Chúc Uyển nói: “Sân Sân phần ứng của cậu không còn gì để nói, còn về phần trò chuyện, cậu thích nói thì nói, không thích cũng không sao. Tớ tiếp xúc với mạng xã hội lâu như vậy, hiểu ra một đạo lý, người thật tâm thích cậu, cậu có mắng người thì người ta cũng cảm thấy cậu đáng yêu, người không thích cậu, cậu có nói hay thế nào người ta cũng cho rằng giả vờ thôi.”

Dụ Sân gật đầu: “Ngày mai tớ sẽ nói đến lưu trình.”

Ngày đầu tiên khá khẩn trương, cô ngay cả lưu trình điều hương cũng chưa nói.

“Ồ còn nữa, cậu nhớ cảm ơn những người tặng thưởng đó, đúng rồi, cậu nhận hết qua tặng chưa?”

“Ừ, ngày mai tớ sẽ xem đạn mạc.” Dụ Sân khựng lại, “Những lời không hay tớ sẽ coi nhưng không nhìn thấy.”

Chúc Uyển cười hì hì nói: “A cậu đúng là giỏi quá nha Sân Sân, cậu mà nổi tiếng nhất định phải dẫn theo tớ đấy.” Cô nàng dường như nhìn thấy tương lai một mảnh sáng lấp lánh.

Chỉ có một chút tiếc nuối, đại lão tiêu hơn ba vạn chỉ để nhìn bạn cùng phòng của cô nàng một cái vẫn chưa xuất hiện.

Bách Chính nới lỏng cà vạt, ngồi trên sô pha.Truyện được chuyển ngữ và đăng tải từ chương trở đi duy nhất tại minngoc.wordpress.com. Nếu bạn đọc được ở trang khác chứng tỏ đó là bản coppy, bản coppy sẽ không đầy đủ. Mong bạn đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất và ủng hộ nhóm dịch.

“Bách thiếu vất vả rồi, hợp tác với “Quyền An” tuần này có thể đàm phán xong.”

“Đừng có dùng ánh mắt buồn nôn đó nhìn tôi.”

Từ Học Dân cười cười, thu vui vẻ trên mặt về. Ông thực sự rất cảm ơn Bách Thiên Khấu, có thể nhìn ra, lão Bách tổng tấm lòng rộng lớn, quả thực giáo dục Bách Chính rất tốt.

Việc Bách Chính tiếp xúc với thương trường, còn thuận lợi hơn so với Từ Học Dân tưởng tượng hơn nhiều.

Bách Chính cong môi, nhưng lời nói ra rất bén nhọn: “Kiếm nhiều tiền hơn nữa thì có tác dụng gì, dù sao ông cũng hiểu, đến đời của tôi, dòng máu bẩn thỉu này cũng kết thúc rồi.”

Hắn không thể nào có con được.

Từ Học Dân nói: “Nếu cậu bằng lòng, cậu vẫn có thể….”

“Câm miệng.” Khóe miệng Bách Chính hạ xuống, “Nhìn Bách Thanh Hòa đi, tôi không muốn tạo ra thêm một đứa ngốc nữa.”

Hơn nữa, hắn cũng không thể ở bên cạnh ai được.Truyện được chuyển ngữ và đăng tải từ chương trở đi duy nhất tại minngoc.wordpress.com. Nếu bạn đọc được ở trang khác chứng tỏ đó là bản coppy, bản coppy sẽ không đầy đủ. Mong bạn đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất và ủng hộ nhóm dịch.

Từ Học Dân chỉ có thể không nói chuyện nữa.

Ngài là chủ nhân, ngài vui vẻ thì nói cái gì cũng được. Chẳng qua nói ra những lời này, trong lòng sẽ không vui là đúng rồi.

Nghĩ tới văn kiện hôm nay nhìn thấy, Từ Học Dân nói: “Trước kia không phải cậu rất hứng thú với một nền tảng phát sóng trực tiếp dưới cờ chúng ta tên là “Miêu Vĩ”sao? Hôm nay có thời gian, có muốn xem chút không?”

Miêu Vĩ= Đuôi mèo ~~~

“Ồn ào.”

“Mấy ngày trước có ký với một streammer mới, sau khi cô ấy phát sóng, nhân khí cũng không tệ.”

Bách Chính không hứng thú, hắn cởi áo sơ mi ra, muốn đi tắm, trên người toàn mùi rượu. Đối với hắn mà nói, những streammer này chỉ là công cụ kiếm tiền của công ty mà thôi.

“Là Dụ Sân.”Truyện được chuyển ngữ và đăng tải từ chương trở đi duy nhất tại minngoc.wordpress.com. Nếu bạn đọc được ở trang khác chứng tỏ đó là bản coppy, bản coppy sẽ không đầy đủ. Mong bạn đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất và ủng hộ nhóm dịch.

Động tác của người đàn ông khựng lại.

Từ Học Dân đi ra, bình tĩnh nói: “Tôi giúp cậu đóng cửa, cậu tắm đi.”

Bách Chính cởi quần áo cởi được một nửa, vội quay lại sô pha.

Hắn tải lại ứng dụng bị xóa đi không lâu trước đó, lại kích vào nền tảng tinh tú, tìm từng cái một.

Như thế này có chút mỏi mắt, nhưng hắn không muốn hỏi Từ Học Dân.

Đã nói không nhìn nữa, nhưng ngón tay lại không nghe lời, cố chấp tìm cô.

Sau khi Dụ Sân có vô số kinh nghiệm, phát sóng trực tiếp lần nữa thì khá thuận buồm xuôi gió.Truyện được chuyển ngữ và đăng tải từ chương trở đi duy nhất tại minngoc.wordpress.com. Nếu bạn đọc được ở trang khác chứng tỏ đó là bản coppy, bản coppy sẽ không đầy đủ. Mong bạn đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất và ủng hộ nhóm dịch.

“Mọi người đều biết, nước hoa có hương đầu hương giữa và hương cuối, đây đều do các loại tinh dầu khác nhau và tốc độ bay hơi không đồng nhất tạo nên, tốc độ bay hơi nhanh nhất đó được gọi là hương đầu của nước hoa.”

“Mà nước hoa cổ và nước hoa hiện đại không giống nhau, cổ đại nhiều hương thắp, mà chúng ta thường gọi là “đốt”, ý chính là đốt cháy lên, bốc cháy.”

Cô gái cúi đầu, hàng mi rũ xuống, mở mấy chai trong tay ra, “Hôm nay chúng ta không làm nước hoa, mà làm hương cống cổ đại. Cổ hương cần thời gian rất dài, có thể vài ngày sau mọi người mới nhìn thấy thành quả.”

Âm sắc của cô giòn tan yêu kiều.Truyện được chuyển ngữ và đăng tải từ chương trở đi duy nhất tại minngoc.wordpress.com. Nếu bạn đọc được ở trang khác chứng tỏ đó là bản coppy, bản coppy sẽ không đầy đủ. Mong bạn đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất và ủng hộ nhóm dịch.

Trong phòng phát sóng trực tiếp đa số là đàn ông, vì nguyên nhân dạy điều hương nên phụ nữ cũng không ít.

Có ngươi nói: “Hôm qua tôi học làm nước hoa của Hương Hương, kết quả suýt chút nữa làm phòng bếp nổ tung.”

“Tôi thì lợi hại hơn chút, tôi dựa theo giáo trình. Nếu có thể đăng ảnh, tôi cũng muốn cho mọi người nhìn một chút, điều chế ra nước hoa thực sự rất dễ ngửi.”

Dụ Sân cười cười: “Lấy ba lạng trầm hương, kim ngạch hương hoặc đàn hương mỗi loại một lạng, xạ hương một tiền. Có nhiều người không biết một tiền là nặng bao nhiêu, giống như thế này.”

Min: một lạng=.g, một tiền=.g nhé mọi người.

Bàn tay cô gái thon nhỏ trong màn hình khiến động tác điều hương vô cùng đẹp mắt.

Phòng phát sóng có một người dùng cấp bá tước tên là “my only” tiến vào.

Cấp bá tước bước vào sẽ có hiệu ứng đặc biệt hiện trên màn hình, là một con chim chín đầu kéo chiếc xe chạy ngang qua màn hình.

“Oa ồ, đại lão đến rồi.”Truyện được chuyển ngữ và đăng tải từ chương trở đi duy nhất tại minngoc.wordpress.com. Nếu bạn đọc được ở trang khác chứng tỏ đó là bản coppy, bản coppy sẽ không đầy đủ. Mong bạn đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất và ủng hộ nhóm dịch.

Cô gái không ngẩng đầu lên, cô đang đơn độc nghiền xạ hương.

Màn hình nổ tung, Dụ Sân nhìn thấy hệ thống nhắc nhở.

“my only thưởng cho bạn một chiếc máy bay.”

Dụ Sân ngẩn người, một chiếc máy bay một vạn hai, cô biết đó.

“Cảm ơn máy bay của my only.”

Phòng phát sóng phủ đầy những đám mây, sau đó bụi mây tản đi, đây là hiệu ứng đặc biệt của máy bay.

Đạn mạc điên cuồng nhảy lên “”. thiếu niên sau màn hình khóe môi đị dàng nâng lên, gõ chữ bình luận: “Chúc em phát sóng điều hương thuận lợi.”

Dụ Sân: “Cảm ơn anh.”Truyện được chuyển ngữ và đăng tải từ chương trở đi duy nhất tại minngoc.wordpress.com. Nếu bạn đọc được ở trang khác chứng tỏ đó là bản coppy, bản coppy sẽ không đầy đủ. Mong bạn đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất và ủng hộ nhóm dịch.

Đúng lúc này, một tài khoản có cấp bậc đế vương nhảy vào.

Ở nền tảng Miêu Vĩ, tài khoản cấp bậc đế vương là một tồn tại đốt tiền, muốn mở cấp bậc đế vương, một tháng phải nạp phí VIP hai mươi vạn.

Một con rồng màu vang kim bay lượn trên màn hình.

“Lại tới một đại lão nữa.”Truyện được chuyển ngữ và đăng tải từ chương trở đi duy nhất tại minngoc.wordpress.com. Nếu bạn đọc được ở trang khác chứng tỏ đó là bản coppy, bản coppy sẽ không đầy đủ. Mong bạn đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất và ủng hộ nhóm dịch.

Dụ Sân bỏ hương liệu được nghiền vào một chiếc đĩa.

“ thưởng cho bạn một chiếc máy bay.”

Dụ Sân ngây người, cô nhìn tên của đại lão mới vào: “Cảm ơn….phần thưởng của vị tiên sinh không tên này.”

Phòng phát sóng nổ tung: “Oa, Hương Hương thật lợi hại, đây là cái máy bay thứ hai của hôm nay rồi đó.”

“Đại lão cấp bậc đế vương tại sao không đặt tên nhỉ?”

“Có cá tính, không đặt tên có nghĩa là không cần cảm ơn sao?”

Bụi mây tản đi.

“Thưởng cho bạn một chiếc máy bay.”

“Thưởng cho bạn một chiếc máy bay.”

“Thưởng cho bạn một chiếc máy bay.”

…….

Khán giả đều nhìn đến phát ngốc.Truyện được chuyển ngữ và đăng tải từ chương trở đi duy nhất tại minngoc.wordpress.com. Nếu bạn đọc được ở trang khác chứng tỏ đó là bản coppy, bản coppy sẽ không đầy đủ. Mong bạn đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất và ủng hộ nhóm dịch.

“Bị, bị bug?”

“Nền tảng xảy ra sự cố rồi sao?”

Dụ Sân ngốc ra, cô nhìn hệ thống điên cuồng kêu tít tít, cảm thấy đau cả răng. Khoản tiền cực lớn này xem ra vô cùng không chân thực, cô nghi ngờ phòng phát sóng xảy ra sự cố.

Dụ Sân: “Cảm ơn, tiên sinh không tên tặng chiếc máy bay.”

chiếc máy bay, vạn tệ.

Nhất thời phòng phát sóng toàn là hiệu ứng đặc biệt, tặng máy bay khiến cho phòng phát sóng của những streammer khác cũng bị ảnh hưởng, bình thường không phải chưa từng nhìn thấy tặng thưởng máy bay, nhưng mà ra tay hào phóng như thế này, dường như là lần đầu gặp, nổ tung đến mức khán giả của những phòng phát sóng trực tiếp khác đều chạy tới phòng của Dụ Sân để xem.

“Mẹ kiếp !”Truyện được chuyển ngữ và đăng tải từ chương trở đi duy nhất tại minngoc.wordpress.com. Nếu bạn đọc được ở trang khác chứng tỏ đó là bản coppy, bản coppy sẽ không đầy đủ. Mong bạn đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất và ủng hộ nhóm dịch.

“”

“!!!”

Dụ Sân nhìn số người tăng vụt lên, còn âm thanh tặng thưởng không ngừng vang lên. Cô nhịn không được nói: “Tiên sinh, anh đừng tặng thưởng nữa.”

Âm thanh tít tít điên cuồng kia bỗng chốc ngừng lại.

Không khí trong phòng phát sóng trực tiếp bỗng chốc trở nên quỷ dị.

“Tôi, tôi lần đầu tiên gặp được đại lão kiểu này.”

“Tôi lần đầu nhìn thấy nữ streammer bị tặng thưởng dọa sợ.”

“+, lần đầu tiên thấy nữ streammer không cho tặng thưởng.”

“Đại lão còn rất nghe lời.”

“Tôi đang nằm mơ.”Truyện được chuyển ngữ và đăng tải từ chương trở đi duy nhất tại minngoc.wordpress.com. Nếu bạn đọc được ở trang khác chứng tỏ đó là bản coppy, bản coppy sẽ không đầy đủ. Mong bạn đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất và ủng hộ nhóm dịch.

Chúc Uyển ở cách vách vốn đang chơi game, ngây ngốc nhìn màn hình, game cũng không chơi nữa, xông tới phòng phát sóng của Dụ Sân ở cách vách, cô nàng cảm giác như miệng mình đang run rẩy: “Sân, Hương, Hương Hương, phòng phát sóng của cậu xảy ra vấn đề à?”

Dụ Sân: “Tớ không biết.” Cô sợ, không muốn phát sóng trực tiếp nữa.

Chúc Uyển gian nan nuốt ngụm nước miếng: “Người đó là đại lão không có tên?”

Dụ Sân gật đầu.

Cố biết phát sóng trực tiếp có thứ gọi là “liên kích” (kích vào liên tục ý ạ.). chỉ cần ấn giữ sẽ tặng thưởng liên tục. Chúc Uyển đứng ở cửa điên cuồng xua tay với cô, Dụ Sân vẫn mở miệng nói: “Nếu ngài ấn nhầm, chút nữa tôi sẽ làm đơn xin chuyển trả lại số tiền tặng thưởng cho ngài.”

Chúc Uyển: …..Mẹ nó!

Người kia từ đầu đến cuối không nói lời nào.Truyện được chuyển ngữ và đăng tải từ chương trở đi duy nhất tại minngoc.wordpress.com. Nếu bạn đọc được ở trang khác chứng tỏ đó là bản coppy, bản coppy sẽ không đầy đủ. Mong bạn đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất và ủng hộ nhóm dịch.

Dụ Sân hít sâu một hơi, cô chưa từng rút tiền từ nền tảng ra, cho nên những số tiền ảo này không hề biến thành cảm giác chấn kinh ở hiện thực, chỉ khiến con người ta cảm thấy không chân thực.

Dụ Sân nói: “Tôi tiếp tục điều hương cho mọi người, hôm nay vẫn chưa thể hoàn thành chế tác viên hương được….”

Min: viên thơm chính là loại được vê thành viên có thể dùng để đốt, hoặc cho vào túi để đeo bên người. Tiểu nữ chưa tìm được ảnh nên mọi người tưởng tượng tạm đã nha.

Tài khoàn đế vương im lặng kia, hồi lâu mới đánh ra hai chữ.

[Không cần]

Hắn muốn nói, không cần trả lại cho hắn, cũng không phải ấn nhầm.

Dụ Sân rút ra thời gian rảnh nhìn màn hình một cái, hiểu được ý của hắn. Cô được tặng thưởng dọa rồi, lần đầu tiên hối hận phát sóng trực tiếp điều hương. Cô nhớ kỹ giáo dục của Dụ Trung Nham, không có chuyện tốt như trên trời rơi xuống một chiếc bánh.

Một đầu khác, vô cùng ngạc nhiên còn có Mục Nguyên.

Mục Nguyên biết Dụ Sân đang phát sóng trực tiếp điều hương, Dụ Sân không hề giấu hắn ta. Hôm nay Mục Nguyên đăng ký một tài khoản, không nói cho Dụ Sân biết, hắn vốn chỉ ôm ý tứ chúc phúc mà đến.

Mà không ngờ vừa tặng thưởng xong máy bay, thì gặp được một kẻ điên.Truyện được chuyển ngữ và đăng tải từ chương trở đi duy nhất tại minngoc.wordpress.com. Nếu bạn đọc được ở trang khác chứng tỏ đó là bản coppy, bản coppy sẽ không đầy đủ. Mong bạn đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất và ủng hộ nhóm dịch.

Loại tặng thưởng một trước một sau này, có thể kích thích đến tranh đấu liều mạng vì mặt mũi giữa đàn ông với nhau nhất.

Mục Nguyên bình tĩnh một chút, một trăm vạn không phải hắn không thể gánh vác. Cảm giác phẫn nộ dồn lên não này, đã rất lâu chưa có người chọc tới.

nhất là trận bóng chuyền năm đó, thiếu niên với nụ cười giễu cợt làm động tác bắn súng kia.

Mục Nguyên day day mi tâm, trong màn hình Dụ Sân kết thúc điều hương của hôm nay, Mục Nguyên cũng bình tĩnh một chút rồi thoát ra.

Buổi tối Từ Học Dân và Bách Chính còn một bữa tiệc rượu.

Giám đốc của Miêu Vĩ mới bọn họ ăn cơm, nên tảng này đã phát triển được vài năm, trước kia đều là Từ Học Dân xử lý, nền tảng cũng kiếm được không ít tiền, nhưng so với sản nghiệp đời đời truyền lại của nhà họ Từ, chỉ có thể coi như một sơi lông trâu mà thôi.

Giám đốc một bên sợ hãi kính rượu cho Bách Chính, một bên bận rộn báo cáo tình hình nghiệp vụ.Truyện được chuyển ngữ và đăng tải từ chương trở đi duy nhất tại minngoc.wordpress.com. Nếu bạn đọc được ở trang khác chứng tỏ đó là bản coppy, bản coppy sẽ không đầy đủ. Mong bạn đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất và ủng hộ nhóm dịch.

“Hai năm nay Miêu Vĩ có xu hướng phát triển rất nhanh, tin tưởng không lâu nữa, chúng tôi dưới sự dẫn dắt của ngài càng tiến lên một tầm cao mới.”

Bách Chính thờ ơ lạnh nhạt.

Giám đốc hi vọng có thể thu hút sự chú ý của ông chủ lớn tiếp tục nói: “Giống như hôm nay, có một tài khoản tặng thưởng cho một streammer nhỏ tới gần một trăm vạn, loại tài khoản kẻ ngốc lắm tiền này, có thể chứng minh mức độ tiêu phí của các tài khoản, ha ha ha…..”

Cười một lát, giám đốc phát hiện chỉ có một mình đang cười gượng.

Bách Chính lạnh lùng nhin giám đốc một cái.Truyện được chuyển ngữ và đăng tải từ chương trở đi duy nhất tại minngoc.wordpress.com. Nếu bạn đọc được ở trang khác chứng tỏ đó là bản coppy, bản coppy sẽ không đầy đủ. Mong bạn đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất và ủng hộ nhóm dịch.

Từ Học Dân đoán được là ai, khóe miệng hơi giựt giựt, ông nhịn không được nhìn Bách Chính: “….”

Bách Chính đứng dậy: “Nếu không có việc gì nữa, đi đây.”

※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※

Giám đốc Miêu Vĩ: ha ha ha ha nền tảng của chúng ta chính là thích những kẻ ngốc vì sắc đẹp mà mê muội này.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio