Thần Ấn Vương Tọa

chương 135: thể chất thần quyến

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Vì an nguy của Long Hạo Thần, Thải Nhi chỉ có thể nhỏ giọng giải thích.

Dạ Tiểu Lệ không đồng ý nói.

"Ta chỉ nhìn đến sự thật. Thật chán ghét, vậy là không thể rời khỏi đây."

Nghe lời cô bé, Thải Nhi có chút khó hiểu, nhưng vẫn là hỏi.

"Hạo Thần thế nào rồi?"

Dạ Tiểu Lệ nói.

"Hắn không có chuyện gì, chỉ là sử dụng năng lực vượt quá sức mình. Nhưng hiện tại hắn ở loại trạng thái này các ngươi nên hâm mộ mới đúng. Đây là tầng lĩnh ngộ sâu, không liên quan thuộc tính của hắn. Tuy thân thể có nguy cơ tan vỡ, nhưng có sinh mệnh lực của ta rót vào thì không sao hết. Cứ để hắn như vậy đi. Nếu ta không đoán sai, có lẽ hắn sắp thức tỉnh rồi."

"Thức tỉnh?" Thải Nhi giật mình nhìn Dạ Tiểu Lệ. "Cái gì là thức tỉnh?"

Dạ Tiểu Lệ cười hì hì.

"Muốn ta nói cũng được, cởi khăn che cho ta xem đi, so bì xem chúng ta ai đẹp hơn."

Thải Nhi ngẩn ra, có chút dở khóc dở cười. Nàng nghe ra từ lời Dạ Tiểu Lệ thì Long Hạo Thần giữ trạng thái như vậy là chuyện tốt. Nhưng nàng vẫn là kéo xuống khăn che. Nàng hoàn toàn không hiểu về thức tỉnh, tin tức này hiển nhiên rất quan trọng đối với Long Hạo Thần.

Nhìn khuôn mặt đẹp tuyệt mỹ của Thải Nhi, Dạ Tiểu Lệ thoáng ngây ngẩn, có chút buồn rầu nói.

"Thật đáng ghét, ta lớn không nổi, nếu không sẽ không thua ngươi." Đây rõ ràng là cô bé tự nhận mình không bằng Thải Nhi.

Thải Nhi nhìn cô bé nhỏ xinh đáng yêu, nhịn không được nhẹ sờ đầu cô bé.

"Vậy vì sao cô không lớn được?"

Dạ Tiểu Lệ biến sắc mặt.

"Không nói cho ngươi. Nhưng ta nói thì giữ lời. Ngay cả thức tỉnh các ngươi đều không biết, có được thiên phú tốt vậy thật lãng phí. Ngươi và hắn, không phải đều là có thể chất thần quyến giả sao? Không thức tỉnh sao phát huy được năng lực thể chất thần quyền giả giao cho các ngươi?"

Thể chất thần quyến giả? Đây thật là một danh từ mới. Nếu hiện tại Long Hạo Thần có thể nghe thấy, nhất định sẽ nhớ đến mình ở trong tháp Vĩnh Hằng từng nghe Y Lai Khắc Tư lời nhắn có hai chữ thần quyến.

"Cô đang nói là nội linh lực trên chín mươi, chính là thể chất thần quyến?" Thải Nhi tò mò hỏi. Việc này không chỉ quan hệ đến Long Hạo Thần, cũng liên quan chính nàng.

Dạ Tiểu Lệ có chút mờ mịt nói.

"Cái gì là nội linh lực bẩm sinh, ta không biết. Ta có thể cảm thụ được, ngươi và hắn đúng là có thể chất thần quyến giả. Có lẽ là cách nói khác biệt đi. Thể chất thần quyến giả tên như ý nghĩa, chính là được thần chiếu cố, nhân loại các ngươi có thể đạt được thiên phú tốt nhất. Nhưng thể chất thần quyến giả nhất định phải thức tỉnh rồi mới phát huy được toàn bộ năng lực. Ví dụ như hắn, nếu hắn sớm quyết định thiên phú bản thân, vậy cái tên lúc trước dù một đối một chưa chắc là đối thủ của hắn. Nhưng mà cái sinh vật hắc ám dở bẩn đó buồn nôn thật, còn có tên kia có thể tạm thời xé rách không gian nơi này."

Nhắc tới Ma Thần Hoàng, đáy mắt cô bé kiềm không được xẹt qua một tia kinh sợ.

Thải Nhi nói.

"Đó là Ma Thần Hoàng của ma tộc. Nếu tôi và Long Hạo Thần thức tỉnh thể chất rồi, vậy sẽ có điểm tốt gì?"

Dạ Tiểu Lệ nói.

"Được lợi rất nhiều. Sau khi thức tỉnh thể chất thần quyến giả, nghĩa là các ngươi có thể mượn lực lượng vị thần chiếu cố các ngươi. Đương nhiên căn cứ thực lực bản thân mạnh yếu mà trình độ mượn khác biệt. Ai dà, các ngươi thật kém hiểu biết, ta lại nói tỉ mỉ chút. Lai lịch thể chất thần quyến giả nghe nói là người thừa kế bị thần tuyển chọn. Nếu tu luyện đến mức tận cùng, các ngươi sẽ trở thành giống như thần."

"Thần? Thật sự có thần sao?" Thải Nhi lẩm bẩm.

Dạ Tiểu Lệ thè lưỡi, nói.

"Đương nhiên là có. Chẳng qua thành thần không có gì tốt. Thần phải cùng tồn tại với trời đất, hoàn toàn dung hợp với thuộc tính ngươi cai quản. Còn không bằng làm người. Thần xem ra có thể cai quản tất cả, chúa tể mọi thứ, nhưng chẳng phải là không thể phá hư quy tắc sao? Nếu không thì thần cách sẽ tán loạn. Đâu có tự do như nhân loại các ngươi, muôn màu muôn vẻ. Cho nên nói, thần xem như tồn tại, cũng có thể coi như không tồn tại. Đương nhiên cũng có một số tên bởi vì trốn tránh, không để mình triệt để trở thành thần, chỉ giữ trạng thái bán thần, ở trên thế gian tự do sinh hoạt. Chỉ là loại bán thần này sẽ bị thần đè ép, sớm muộn gì phải trở thành thần."

"Ai dà, ta nói xong còn thấy loạn nữa là. Dù sao ta cho ngươi biết, trở thành thần không phải việc tốt. Làm thần quyến giả, các ngươi không nên quá lợi hại, nếu không một khi thần cách giáng xuống, còn lại chính là vô tận cô độc và tịch mịch, còn bị cường đại quy tắc hạn chế. Nói đơn giản là, bên cạnh ngươi mỗi một loại nguyên tố kỳ thật đều là một bộ phận của thần. Thế giới chúng ta chính là do các loại thần dung hợp một chỗ xây dựng mà thành. Thực sự trở thành thần, thậm chí có lẽ mất đi ký ức nguyên bản nữa."

Thải Nhi nói.

"Mới rồi Ma Thần Hoàng xé rách không gian cứu đi đám ma tộc có nhắc tới thần cách, cô cũng nói tới thần cách. Dường như hắn rất muốn được đến thần cách. Vì sao cô lại nói thành thần không tốt?"

Dạ Tiểu Lệ trong mắt lộ vài phần sợ hãi.

"Tên đó không giống. Hơi thở của hắn rõ ràng không thuộc về thế giới chúng ta, cũng không bị quy tắc thế giới này hạn chế. Nhưng hắn cũng sẽ không có được thần cách hàng lâm của thế giới chúng ta. Nếu thật để hắn được đến một thần cách dung hợp bản thân, khiến thực lực đột phá nữa, có lẽ thật sự trở thành chúa tể thế giới này vĩnh viễn, không ai có thể đánh bại hắn."

Nói đến đây, ánh mắt Dạ Tiểu Lệ đột nhiên biến sâu thẳm, nhìn nhìn Thải Nhi, lại nhìn bên cạnh Long Hạo Thần, mày nhíu chặt, dường như đang suy nghĩ cái gì.

Thải Nhi nhìn ra được, cô bé này hình như còn có chuyện rất quan trọng không nói ra. Nhưng đối với nàng, thần cũng được, thần cách cũng thế, đều là rất xa xôi.

"Thần cách không phải chỉ thuộc về thần sao? Vì cái gì thần cách có thể bị hắn tước đoạt?" Thải Nhi nghi ngờ hỏi.

Dạ Tiểu Lệ đột nhiên biến nóng nảy.

"Cũng có một số tình huống đặc thù. Được rồi, đừng hỏi nữa, việc nên nói thì ta đã cho ngươi biết rồi. Dù sao sau này các ngươi tốt nhất không cần trở thành thần. Còn về tên kia, hắn chỉ mơ tưởng mà thôi. Muốn đoạt được thần cách đâu có dễ vậy, nếu không ta…" Nói đến đây, cô bé đột nhiên ngừng lời, cảnh giác liếc Thải Nhi, không nói nữa.

Thải Nhi không chịu bỏ qua, tiếp tục truy hỏi.

"Vậy giới hạn để thành thần là cái gì?"

Dạ Tiểu Lệ liếc cô, lần này không đáp lại.

Thải Nhi đột nhiên mỉm cười.

"Kỳ thật tôi đã biết."

Dạ Tiểu Lệ khinh thường hừ một tiếng.

"Dựa vào thực lực hiện tại của các ngươi, làm sao biết được."

"Trăm vạn linh lực, có đúng không?" Thải Nhi mỉm cười hỏi.

"A…" Dạ Tiểu Lệ giật mình nhìn cô, biểu tình đã nói hết suy nghĩ trong lòng.

Ngược lại Thải Nhi không hỏi thêm, đi đến bên cạnh Long Hạo Thần, khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt tu luyện. Nếu Long Hạo Thần không có việc gì, vậy cô cũng yên tâm.

Mấy người khác luôn lắng nghe Thải Nhi và Dạ Tiểu Lệ trò chuyện, sắc mặt liên tục biến đổi. Nhưng loại trạng thái này chỉ trong thời gian ngắn ngủi. Dù sao, thần linh cách họ quá xa xôi.

Thời gian trong Mộng Huyễn Thiên Đường dần trôi qua. Dạ Tiểu Lệ dường như có chút chán ngồi một bên, tổng cộng tám cái linh lô quay quanh người cô bé, như nghe theo lệnh cô bé.

Cô bé tuyệt không có biểu hiện ra sẽ cho các thành viên Săn Ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu hấp thu đám linh lô này, cũng không thu hồi linh lô. Ai cũng không biết trong lòng cô bé đang nghĩ cái gì. Chỉ là từ ánh mắt cô bé thỉnh thoảng liếc Long Hạo Thần có thể thấy, suy nghĩ của cô bé nhất định có liên quan tới Long Hạo Thần.

Thời gian một ngày cứ như vậy trôi qua. Rốt cuộc khi ánh bình minh ngày thứ ba xuất hiện ở chân trời, trên thân Long Hạo Thần xảy ra biến hóa.

Ánh bình minh, tràn ngập sự sống. Khi ánh sáng nhu hòa dần xuất hiện, thì thân thể Long Hạo Thần cũng sáng lên, dường như hắn chính là một mặt trời khác dâng lên. Đôi linh cánh lóe sáng ngời mở rộng sau lưng hắn.

Đôi cánh tỏa ánh sáng nhu hòa hơi kéo dài, dường như lớn hơn lúc đầu một chút. Mà ánh bình minh như bị kiềm chế, chỉ rơi trên người hắn. Mặc kệ là Mộng Huyễn Thiên Đường hay người khác, đều cảm giác nguyên bản chân trời sáng lên đột nhiên tối sầm, chỉ có một tia sáng vàng liên tiếp Long Hạo Thần và ánh mặt trời đang dâng lên.

Dạ Tiểu Lệ tựa như không có trọng lượng ngồi trên một cành cây. Hai mắt cô bé bởi vì biến hóa trên người Long Hạo Thần là tỏa sáng.

"Không sai, hắn đúng thật thức tỉnh rồi."

Tẩm trong ánh sáng vàng, Long Hạo Thần dần thu hồi động tác chém, đứng thẳng người, hai tay mở ra hai bên thân thể. Tẩm mình trong ánh nắng vàng ngày càng rực rỡ, cả người hắn cũng bị nhiễm thành màu vàng.

Ánh sáng vàng mông lung từ người hắn khuếch tán, dần hình thành từng vòng kim sắc lan ra ngoài.

Tư Mã Tiên và Hàn Vũ thực tự nhiên ngồi xếp bằng cách Long Hạo Thần mười mét. Trên trán họ cùng lóe một văn lộ vàng, hiển nhiên là bị khế ước phụ trợ ảnh hưởng, hơn nữa tuyệt đối là chuyện tốt.

Linh cánh sau lưng hai người rất nhanh giãn ra, tẩm trong vầng sáng vàng nhạt Long Hạo Thần tản ra, mau chóng tiến vào trạng thái nhập định.

Thân thể Trương Phóng Phóng trên cơ bản đã hồi phục, chỉ là còn hơi suy yếu. Có Vương Nguyên Nguyên dìu, y hâm mộ nhìn ba người, cũng chậm rãi nhắm mắt lại, cảm thụ biến hóa của quang nguyên tố trong không khí.

Giờ khắc này, y chỉ cảm thấy thân thể mình dường như ngâm trong biển quang, xung quanh có vô cùng vô tận quang nguyên tố nhu hòa vuốt ve thân thể y. Cảm giác tuyệt vời đó y chưa từng cảm nhận qua. Một tia lĩnh ngộ cũng từ từ dâng lên trong lòng. Ánh sáng vàng trong suốt dần phát ra từ người y. Y vội vàng khoanh chân ngồi trên mặt đất. Đôi linh cánh lớn hơn Tư Mã Tiên và Hàn Vũ giang rộng sau lưng.

Trên người Long Hạo Thần tràn dần hiện ra chín đạo văn lộ, đầu tiên là màu tím, nhưng rất nhanh biến thành vàng. Trên da hắn cũng tựa như tô một tầng vàng kim, thậm chí diện mạo đều không xem rõ được.

Ánh nắng ngày càng sáng ngời, hào quang vàng trên người Long Hạo Thần cũng biến càng đậm. Dưới chân hắn, dần thành hình quang hoàn vàng.

Quang hoàn này rất đặc biệt. Trong ánh sáng vàng hoa mỹ, văn lộ mé biên tựa như tỏa ánh sáng, hoa văn huyền ảo màu vàng đậm, vị trí giữa chân Long Hạo Thần thì ánh sáng rực rỡ.

Một luồng sáng vàng hư ảo dần hiện ra trên đỉnh đầu hắn. Bóng dáng kia hơi giống Quang nguyên tố tinh linh Nhã Đình, nhưng rất hư ảo, thấy không rõ. Cao cỡ ba mét, thân thể tản ra vầng sáng vàng nhu hòa chậm rãi giáng xuống, cùng Long Hạo Thần dung hợp làm một.

Một tiếng ngâm khẽ phát ra từ miệng Nhã Đình. Từ khi Long Hạo Thần tiến nhập trạng thái thức tỉnh, nó luôn bay trên không trung. Mới rồi Long Hạo Thần chính thức mở ra nghi thức thức tỉnh, trên mặt nó tràn đầy sợ hãi lẫn vui mừng.

Mắt thấy ánh sáng vàng dung nhập vào thân thể Long Hạo Thần, trên người Nhã Đình cũng bắt đầu xuất hiện biến hóa. Một giọt chất lỏng vàng tách ra khỏi người Long Hạo Thần, dung nhập vào trong Nhã Đình. Cả người nó dường như bị cải tạo lại. Kích thước không thay đổi, nhưng mất đi cảm giác hư ảo. không chỉ vậy, trong tay phải Nhã Đình có thêm một pháp trượng vàng nhỏ xíu. Hình dạng pháp trượng rất đơn giản, cao xấp xỉ Nhã Đình, trên đỉnh có một khối bảo thạch vàng hình thoi tỏa sáng.

Trừ này ra, giữa trán Nhã Đình cũng thêm một khối bảo thạch vàng. Dưới chân cũng có một quang hoàn nhỏ xíu, hình dạng giống hệt quang hoàn vàng dưới chân Long Hạo Thần. Nhưng đó không phải là biến hóa lớn nhất, trên người nó, thay đổi lớn chính là hơi thở. Nguyên bản nó chỉ có hơi thở nguyên tố, nhưng bây giờ lại tản mát ra nồng đậm hơi thở sinh mệnh. Nó không còn là một Quang nguyên tố tinh linh có trí tuệ, mà là một tinh linh chân chính, Quang Tinh Linh.

Từ đây bắt đầu, nó không còn là một linh lô hỗ trợ Long Hạo Thần, mà có thể trực tiếp công kích kẻ địch, tăng phúc cho đồng bạn, hơn nữa có được sinh mệnh thuộc về mình, tinh linh.

Đương nhiên nó vẫn là khế ước linh lô của Long Hạo Thần. Điểm này sẽ không thay đổi. Rời khỏi Long Hạo Thần, mất đi đánh giá con trai quang minh thần quyến, chỉ sợ nó sẽ biến trở về hình dáng trước đây.

Một tiếng ngâm nga bỗng vang từ miệng Long Hạo Thần. Nhã Đình cũng ngẩng đầu lên, trong miệng phát ra tiếng kêu gần như nỉ non. Ngay sau đó, một hình ảnh quái dị xuất hiện. Đầu tiên là ở trên người Nhã Đình.

Nguyên bản hai đôi cánh của nó nhưng lại thêm một đôi cánh nữa. Đôi cánh mềm mại mới sinh dần giãn ra, mà hơi thở của nó cũng biến đổi hoàn toàn khác biệt. Dáng người lần nữa cao mấy phần, đã gần một mét. Trên trán bảo thạch nhiều mấy góc cạnh, pháp trượng trong tay cũng bắt đầu xuất hiện hoa văn hoa mỹ.

Đúng vậy, có Long Hạo Thần thức tỉnh trợ giúp, Nhã Đình lần nữa tiến hóa. Đây đã là lần thứ ba nó tiến hóa từ khi đi theo Long Hạo Thần.

Biến hóa không chỉ xuất hiện trên người nó, càng thêm quái dị là sau lưng Long Hạo Thần, nguyên bản đôi cánh lớn chậm rãi nâng lên, lại một đôi cánh thò ra ở bên dưới đôi cánh cũ, cùng loại giống Nhã Đình, cũng là giương ra. Hai đôi linh cánh lông vàng biến càng rậm rạp nhẹ vỗ đập, mơ hồ có hoa văn màu vàng mỹ lệ phát tán.

Linh cánh của cường giả nhân loại không ngờ có thể biến thành hai đôi?

Cũng trong lúc này, cột sáng vàng ở sau lưng Long Hạo Thần không xa đột nhiên phóng lên cao.

Là Trương Phóng Phóng. Cột sáng vàng đậm bao phủ thân thể y từ từ bay cách mặt đất. Linh cánh vàng sau lưng bỗng biến lớn vài phần. Cả thân thể bỗng chốc biến trong suốt, sau đó chậm rãi hồi phục bình thường. Cánh tay phải của y như cũ duy trì trạng thái trong suốt, tựa như một khối thủy tinh vàng khắc thành.

Thể Quang Diệu! Đúng vậy, bị thể chất thần quyến giả thức tỉnh của Long Hạo Thần ảnh hưởng, lại thêm chính y tích góp nội lực và bị trận đại chiến kích động, Trương Phóng Phóng rốt cuộc đột phá hạn chế cấp bảy đã lâu, thành công đột phá trở thành Kỵ Sĩ Thánh Điện cấp bảy. Đây có thể nói là vui mừng ngoài ý muốn.

Cùng là quang hệ, tuy Hàn Vũ và Tư Mã Tiên không đột phá cao như vậy, nhưng hơi thở quang nguyên tố xung quanh họ cũng rõ ràng biến ngưng tụ nhiều.

Cột sáng vàng thẳng tắp dần biến mất, ánh nắng lại chiếu xuống mặt đất, đem đến quang minh cho Mộng Huyễn Thiên Đường.

Long Hạo Thần cũng chậm rãi mở hai mắt ra.

Khoảnh khắc hắn mở mắt, không trung như có hai tia chớp vàng xẹt qua, nhưng rất nhanh hồi phục bình thường. Quay đầu nhìn Thải Nhi đứng bên cạnh vẻ mặt quan tâm, Long Hạo Thần áy náy nói.

"Khiến cô lo lắng."

Thải Nhi không nói cái gì, chỉ là tĩnh lặng tựa vào vai hắn, nắm chặt tay hắn.

Biến hóa khiến người vui mừng này trước kia Long Hạo Thần chưa từng nghĩ đến. Mắt thấy A Bảo cố chấp tấn công đỉnh núi, cảm thụ sức sống nồng đậm trong không khí, còn có Nhã Đình hấp dẫn lại đây sương mù quang nguyên tố, khi đó hắn chỉ cảm thấy kinh hoảng.

Khi hắn thấy A Bảo biến hóa thành Nghịch Thiên Ma Long thì trong lòng đã muốn rút lui. Hắn phải phụ trách đồng bạn của mình, cho nên đã chuẩn bị đề nghị phát động Giai Điệu Vĩnh Hằng, mang theo đồng bạn và Dạ Tiểu Lệ truyền tống tới tháp Vĩnh Hằng.

Nhưng mà lúc hắn tiến vào trạng thái kỳ diệu, thì đột nhiên cảm giác nếu chính mình cứ rút lui, nhất định sẽ mất đi thứ quan trọng nào đó. Dưới sự hướng dẫn của phần lĩnh ngộ kỳ dị này, hắn không lùi bước, mà mang theo đồng bạn nghênh đón khó khăn, bắt đầu phát động kỹ năng Súc Thế. Một khắc kia chém ra, hoàn toàn là dưới trạng thái cảm giác quái dị. Chớp mắt đó, hắn chỉ cảm thấy tinh thần hoàn toàn dung thành một thể, tinh thần lực khác với người thường, cùng với linh lực bản thân và nhờ vào quang nguyên tố bên ngoài, triệt để dung vào một kiếm đó. Khi hắn chém ra một kiếm ẩn chứa thiên địa, Long Hạo Thần thậm chí cảm thụ đến cùng thiên địa hợp nhất, nắm lấy ánh mặt trời.

Chính một kiếm mượn uy thế thiên địa này, khiến hắn triệt để rơi vào lĩnh ngộ kỳ quái kia, cũng bắt đầu quá trình thức tỉnh con trai quang minh. Vô số hình ảnh kỳ quái không ngừng xuất hiện trong đầu hắn. Từng đạo lĩnh ngộ bồi hồi trong lòng hắn.

Khi hắn lần nữa tỉnh lại, lực lượng con trai quang minh tựa như vốn thuộc về hắn, khắc sâu trong óc.

Con trai quang minh chính là người Quang Minh Nữ Thần chiếu cố, là người truyền lời của thái dương. Tất cả những nơi ánh mặt trời chiếu đến, hắn có thể tạm mượn lực thái dương và lực lượng Quang Minh Nữ Thần bù đắp bản thân thiếu thốn. Đây mới là truyền kỳ chân chính của con trai quang minh. Nếu không, chỉ tu luyện mau hơn người thường một chút, cảm giác đối với quang nguyên tố mạnh chút, vậy thể chất con trai quang minh cũng quá yếu ớt.

Khi hắn chân chính thức tỉnh trở thành con trai quang minh, nội linh lực bẩm sinh cũng tùy theo tăng lên tới đỉnh. Chân chính một trăm. Chân chính hoàn mỹ.

Long Hạo Thần rốt cuộc hiểu ra vì sao lúc đó con trai Luân Hồi có thể dựa vào tu vi linh lực không bằng Ma Thần Hoàng một phần ba, tổn thương thậm chí dẫn đến Ma Thần Hoàng tử vong. Bởi vì lúc đó con trai Luân Hồi đã thức tỉnh. Nếu nói Long Hạo Thần nhờ vào quang lực lượng, vậy con trai Luân Hồi là nhờ vào lực lượng sát phạt. Y chính là thần quyến chiến thần!

Long Hạo Thần thức tỉnh ở nơi tràn ngập quang nguyên tố và hơi thở thân thiện thiên nhiên của Mộng Huyễn Thiên Đường. Mà nếu Thải Nhi làm Luân Hồi Thánh Nữ muốn thức tỉnh, như vậy, nhất định phải ở trên chiến trường tràn ngập giết chóc và máu me. Chỉ có không ngừng chiến đấu, nàng mới chân chính lĩnh ngộ lực lượng Luân Hồi Thánh Nữ.

Ánh sáng vàng rốt cuộc hoàn toàn thu lại, hai đôi linh cánh sau lưng Long Hạo Thần cũng hơi mở ra, thân hình hắn theo đó bay cách mặt đất nửa mét mới lại rơi xuống, dường như còn chưa thích ứng mình có bốn cánh.

Quang nguyên tố nồng đậm ở trong không khí lưu chuyển. Khí chất của Long Hạo Thần dường như càng biến trầm ổn, trưởng thành, hình như hắn cao thêm một chút. Nếu chỉ nhìn bề ngoài, ai cũng không nhận ra hắn chỉ mới mười lăm tuổi. Thoạt nhìn càng giống thanh niên hơn hai mươi tuổi.

Con trai quang minh sau khi thức tỉnh, không chỉ là tuấn mỹ kinh người, càng nhiều phần hấp dẫn kỳ dị. Dù ai nhìn thấy hắn, đều không tự giác bị lực thân cận từ người hắn hấp dẫn.

"Ê, chúng ta nói chuyện chút." Dạ Tiểu Lệ thanh âm vang lên.

Long Hạo Thần xoay người, thu bốn cánh vào người. Quang nguyên tố tinh linh Nhã Đình thốt một tiếng rên yêu kiều tràn ngập hưng phấn nhào vào vòng tay Long Hạo Thần, trực tiếp biến mất trong ngực hắn. Long Hạo Thần sau khi thức tỉnh đối với nó tựa như Quang Minh mẫu đã dựng dục ra nó vậy.

Nhìn bên cạnh Dạ Tiểu Lệ tám linh lô, Long Hạo Thần gật đầu.

"Ngươi đi với ta." Dạ Tiểu Lệ hướng hắn vẫy tay, đi xuống sườn núi.

Long Hạo Thần làm động tác tay ý bảo đồng bạn chờ, lập tức theo sau.

Dạ Tiểu Lệ đi không quá xa, xem bộ dáng thì dường như cô có tâm sự nặng nề. Biểu tình này xuất hiện trên người cô bé chừng sáu, bảy tuổi thì có chút kỳ quái.

Dừng bước ở sườn núi, Dạ Tiểu Lệ quay người lại. Một tầng sáng xanh tràn ngập hơi thở sinh mệnh bao phủ cả cô bé và Long Hạo Thần.

"Tiểu muội muội, em muốn nói với tôi điều gì?" Long Hạo Thần mỉm cười hỏi.

Dù cho Dạ Tiểu Lệ lúc này bộ dáng chỉ là cô bé sáu, bảy tuổi, nhìn nụ cười tràn ngập ánh mặt trời của hắn đều kiềm không được ngơ ngác, bật thốt nói.

"Ngươi thật đẹp, coi như là Tinh Linh tộc đều không xinh đẹp bằng ngươi."

Long Hạo Thần khóe mắt giật giật.

"Xin dùng từ đẹp trai hình dung tôi, xinh đẹp là dành cho con gái."

Dạ Tiểu Lệ thè lưỡi, nói.

"Thì có sao đâu? Chẳng phải ngươi cũng kêu ta là tiểu muội muội sao? Nếu theo cách nhân loại các ngươi tính tuổi thì ta ít nhất hơn vạn tuổi, ngươi ở trước mặt ta mới là thằng nhóc."

"…." Long Hạo Thần vẻ mặt không nói nên lời nhìn cô bé.

Hắn tin tưởng cô bé này nói thật. Nhưng khiến hắn đem cô bé trở thành tiền bối viễn cổ vạn tuổi thì rõ ràng không hiện thực rồi. Bởi vì cô bé này biểu hiện không khác gì bé gái.

Nhìn hắn dáng vẻ kinh ngạc, Dạ Tiểu Lệ dường như rất hài lòng, ngay cả âm u giữa hai đầu chân mày đều tiêu tan. Nhưng rất nhanh lại nổi giận, tức mình nói.

"Ngươi thật đáng ghét!"

Long Hạo Thần cười khổ nói.

"Nếu tôi nhớ không lầm, dường như chúng tôi mới giúp cô, sao lại đáng ghét."

Dạ Tiểu Lệ đương nhiên nói.

"Dĩ nhiên là đáng ghét. Ngươi là con trai quang minh, lại nhiễm hơi thở Tử Linh pháp sư, hơn nữa còn là loại Tử Linh khá mạnh. Ngươi điên sao? Không sợ Quang Minh Tâm bị bài trừ?"

Long Hạo Thần chăm chú nhìn cô bé, nói.

"Nếu cô thật có cách giúp tôi giải trừ quan hệ với ông ta, tôi sẽ vô cùng cảm tạ."

Dạ Tiểu Lệ ngẩn ra.

"Hãy nói quá trình giữa ngươi và Tử Linh pháp sư trao đổi cho ta nghe xem."

Sau đó Long Hạo Thần kể lại tỉ mỉ lần hắn tiến vào Sợ Hãi Bi Khiếu Động và sau đó ở trong tháp Vĩnh Hằng phát sinh sự việc.

Nghe lời hắn nói xong, Dạ Tiểu Lệ ngơ ngẩn nhìn hắn, thật lâu nói không nên lời.

"Này, điều này sao có thể. Tử Linh pháp sư thuộc tính quang minh. Trời ạ! Chẳng lẽ, chẳng lẽ tên đó cũng giống ngươi, cùng là thần quyến giả của Quang Minh Nữ Thần? Này quá khó tin. Thần quyến giả của Quang Minh Nữ Thần lại tuyển chọn làm Tử Linh pháp sư, trên người hắn nhất định đã phát sinh chuyện gì đó."

Long Hạo Thần giật mình nói.

"Chỉ có ma pháp sư quang hệ, có thể chất con trai quang minh, mới tu luyện thành Tử Linh pháp sư quang hệ?"

Dạ Tiểu Lệ nghiêm túc gật đầu.

"Đúng vậy, Tử Linh pháp sư là chức nghiệp âm u, phải cùng thi thể và tử vong giao tiếp. Đối với quang minh là sự khinh nhờn cực lớn. Chỉ có thể chất con trai quang minh thuần chính đạo nhất mới có thể không bị phần âm u đó lây nhiễm, giữ vững nội tâm tinh thuần, do đó tu luyện thành Tử Linh pháp sư hệ quang minh. Khó khăn này so với ngươi kế thừa Quang Minh Nữ Thần càng lớn. Tên đó thật là thiên tài nhất trong nhân loại các ngươi."

Thần quyến giả là cái gì, chính Long Hạo Thần tự mình biết, không cần cô bé giải thích nữa. Chỉ là hắn như cũ giật mình. Chẳng lẽ Tử Linh Thánh pháp sư, Trường Miên Thiên Tai Y Lai Khắc Tư cũng là một thần quyến giả? Thần quyến giả vạn năm trước…

Long Hạo Thần và Dạ Tiểu Lệ đều ngơ ngác nhìn nhau, trong lòng tràn ngập rung động. Hai người có chung nghi ngờ, rốt cuộc là cái gì khiến Trường Miên Thiên Tai cũng có được thể chất con trai quang minh lại tuyển chọn trở thành Tử Linh pháp sư?

"Ta không giúp được ngươi." Dạ Tiểu Lệ có chút lắp bắp mở miệng. "Trường Miên Thiên Tai Y Lai Khắc Tư này quá mạnh, hắn có thể để lại một tòa tháp pháp sư xé rách không gian, nghĩa là hắn đã đạt tới cấp bán thần, không phải ta có khả năng đối kháng. Cho dù tỷ tỷ ta còn ở đây, cũng không thể giải trừ quan hệ giữa ngươi và hắn. Muốn biết rốt cuộc hắn phát sinh chuyện gì, vậy ngươi chỉ còn cách leo lên đỉnh tháp tiếp nhận hắn chân chính truyền thừa, chắc sẽ có được một ít ký ức của hắn."

Nói đến đây, cô bé khẽ thở dài.

"Dù cho hắn là Tử Linh pháp sư quang hệ, rốt cuộc vẫn là Tử Linh pháp sư! Tử vong đối lập sinh mệnh, ta làm thuộc tính sinh mệnh, không thể cùng ngươi rời khỏi đây. Thật đáng tiếc, nhiều năm chờ đợi như vậy, không dễ dàng gặp phải một thần quyến giả giống ngươi, rồi lại không thể rời đi, ngươi nói có chán ghét hay không? Ta đã đợi hơn vạn năm nha!"

Long Hạo Thần nói không nên lời, cũng không biết trả lời cô bé ra sao, chỉ có thể bất đắc dĩ nhìn cô bé.

Dạ Tiểu Lệ bĩu môi bất mãn nhìn hắn nửa ngày, mới nói.

"Được rồi, ta cùng ngươi làm giao dịch đi, thế nào hả?"

"Giao dịch cái gì?" Long Hạo Thần có chút đề phòng nhìn cô bé.

Đừng nhìn cô bé này bộ dáng chỉ có sáu, bảy tuổi, chỉ sợ cô bé chính là người thủ hộ Mộng Huyễn Thiên Đường này.

Dạ Tiểu Lệ cáu kỉnh nói.

"Có cần khẩn trương như vậy không? Ngươi không chút thiệt thòi, chỉ có chỗ tốt nha. Nhìn thấy không?" Cô bé chỉ tám tòa linh lô bên cạnh.

Long Hạo Thần nghiêm túc gật đầu.

Dạ Tiểu Lệ nói.

"Mấy linh lô này cho các ngươi, hơn nữa ta còn có thể trừ đi một vòng khảo nghiệm khi các ngươi rời khỏi Thiên Đường, chỉ trực tiếp nhận khảo nghiệm cuối cùng. Như vậy chỉ cần các ngươi không quá tham lam, đạt được linh lô quá nhiều, thì không có vấn đề gì cả. Chỗ tốt rất lớn nha."

Nhìn cô bé biểu tình có chút khoa trương, hai tay làm hình dáng một vòng lớn, Long Hạo Thần không bị đánh động, trận trọng hỏi.

"Vậy tôi cần phải làm cái gì?"

"Ê, ngươi được không vậy? Một điểm nhiệt huyết nam nhi đều không có. Trực tiếp đồng ý ta thì chết à?" Dạ Tiểu Lệ rất bất mãn nói.

Long Hạo Thần nhún vai.

"Tôi không chỉ phụ trách chính mình, càng phải chịu trách nhiệm với đồng bạn."

Dạ Tiểu Lệ nói.

"Mới không quan hệ đến bọn họ. Chỉ một mình ngươi mà thôi, ta muốn ngươi cùng ta giữ liên hệ tinh thần, khi ta cần ngươi hỗ trợ thì không được từ chối."

"Ví dụ?" Long Hạo Thần tuyệt không thả lỏng, hỏi tiếp.

Dạ Tiểu Lệ trợn tròn mắt.

"Cái gì ví dụ?"

Long Hạo Thần nói.

"Tôi hy vọng biết sẽ phát sinh kết quả tệ nhất."

Dạ Tiểu Lệ đột nhiên vẻ mặt phẫn nộ nói.

"Nếu thật sự phát sinh kết quả tệ nhất, vậy chỉ có thể để ngươi được lợi rồi, ngươi sẽ không có tổn thất cái gì hết. Khó trách ngươi lớn lên giống nữ, tính cách y hệt đàn bà, nhăn nhăn nhó nhó. Không đồng ý giao dịch thì thôi."

"Ồ." Long Hạo Thần lại không giận, xoay người đi hướng đỉnh núi.

"Ngươi…!" Dạ Tiểu Lệ thật là bị hắn chọc giận. Giẫm chân, cuối cùng vẫn là chạy theo sau. "Nếu thật sự xảy ra tình hình tệ nhất, ngươi không giúp ta, nhân loại các ngươi sẽ tiêu đời."

Long Hạo Thần xoay người lại, vẻ mặt tươi cười nhìn cô bé, làm động tác nguyện nghe câu chuyện dài.

Khoảng một tiếng đồng hồ sau, khi Long Hạo Thần và Dạ Tiểu Lệ quay lại đỉnh núi, sắc mặt hai người khá là bình tĩnh.

Tựa như chưa từng xảy ra chuyện gì.

Long Hạo Thần mỉm cười nhìn đồng bạn, bao gồm cả Trương Phóng Phóng đang tu luyện.

"Mọi người, chia linh lô."

Nguyên bản tám linh lô bên cạnh Dạ Tiểu Lệ lúc này lại xoay quanh trên đỉnh đầu Long Hạo Thần.

Các thành viên Săn Ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu nhìn nhau, cuối cùng hoan hô một tiếng xông lên.

Long Hạo Thần quay đầu nhìn Dạ Tiểu Lệ.

"Làm phiền cô rồi."

Dạ Tiểu Lệ cáu kỉnh hừ một tiếng.

"Biết rồi."

Nói xong tay cô bé liên tục gõ, từng luồng sáng xanh chia ra rơi trên mình mọi người. Tất cả chỉ cảm thấy thân thể dường như rơi vào chất lỏng dính đặc, bỗng chốc không thể hành động. Ngay sau đó, bọn họ nhìn từng cái linh lô bay hướng mình.

Cũng không phải mỗi người đều được linh lô. Long Hạo Thần không có. Thải Nhi được một cái. Trong mọi người thì Vương Nguyên Nguyên không được linh lô nữa. Ngược lúc trước Hàn Vũ từng có linh lô lại được tới hai cái. Còn có hai cái dừng bên Trương Phóng Phóng.

Dạ Tiểu Lệ phẩy tay nói. Nguồn truyện: Truyện FULL

"Ta dựa theo thuộc tính của các ngươi tiến hành phân phối thích hợp, các ngươi tự hấp thu đi, sau đó có thể rời khỏi đây."

Thải Nhi ném cho Long Hạo Thần ánh mắt nghi hoặc, dường như đang dò hỏi cái gì. Vì sao hắn không đạt được một linh lô nào.

Long Hạo Thần mỉm cười lắc đầu với nàng, nói.

"Lần này tôi có được đã đủ nhiều."

Dạ Tiểu Lệ hừ một tiếng, nói.

"Không có thích hợp hắn mà thôi. Các người mau nắm chặt thời gian."

Mấy người khác đã bắt đầu mau chóng hấp thu linh lô thuộc về mình. Vương Nguyên Nguyên rảnh rỗi bản năng nhìn hướng phương xa Trương Phóng Phóng đang tu luyện.

Đúng lúc này, Trương Phóng Phóng chậm rãi mở mắt ra, trong đôi mắt tản ra ánh sáng vàng nhạt, vừa lúc chạm mắt cô. Vương Nguyên Nguyên vẻ mặt cứng đờ, sua đó mới gật đầu với y.

Long Hạo Thần nói.

"Trương huynh, mau hấp thu đi. Hai linh lô này là thuộc về anh."

Trong đám linh lô, đương nhiên không phải không có linh lô thích hợp Long Hạo Thần hấp thu. linh lô quang hệ có năm cái. Tư Mã Tiên một cái, Hàn Vũ hai cái, Trương Phóng Phóng hai cái, mấy cái này Long Hạo Thần đều có thể hấp thu sử dụng. Nhưng dựa theo lời Dạ Tiểu Lệ nói, hấp thu nhiều linh lô cấp trung đẳng này, sẽ hạn chế tương lai hắn phát triển. Hơn nữa cùng với thức tỉnh thể chất thần quyến giả con trai quang minh, Long Hạo Thần bắt đầu cảm giác đến chênh lệch giữa mình và đồng bạn. Hắn cũng muốn trợ giúp đồng bạn mau chóng lớn lên. Mọi người là một đội, nếu chênh lệch quá lớn thì sẽ bất lợi cho phát triển tương lai. Bởi vậy trước khi trở về, hắn đã biểu thị với Dạ Tiểu Lệ mình từ bỏ, hơn nữa nhờ miệng cô bé nói không có linh lô thích hợp hắn.

Bởi vì chỉ là hấp thu ban đầu, nên quá trình rất đơn giản và nhanh chóng. Mỗi người đều vẻ mặt vui mừng hoàn thành dung hợp ban đầu với linh lô.

Khi một người cuối cùng hoàn thành dung hợp linh lô mở mắt ra, Dạ Tiểu Lệ nói.

"Tốt rồi, các ngươi có thể trở về thần điện. Tuy rằng ta có thể tiêu trừ khảo nghiệm các ngươi phải trải qua, khiến các ngươi tự tiến hành dung hợp cuối cùng với linh lô. Nhưng khảo nghiệm cuối của Mộng Huyễn Thiên Đường tuyệt không thể thiếu. Đó chính là linh lô hợp thành. Ai có được trên hai linh lô, các ngươi nhất định phải dùng nghị lực cực lớn hoàn thành. Một khi thất bại, kết quả tốt nhất là cùng linh lô tách ra, thậm chí có khả năng uy hiếp sinh mệnh các ngươi."

Đúng vậy, đây cũng là bí ẩn lớn nhất của Mộng Huyễn Thiên Đường. Mặc kệ ngươi ở chỗ này được đến nhiều ít linh lô, cuối cùng chỉ có thể hợp thành một. Đó là nguy cơ nhưng cũng là kỳ ngộ. Hợp thành linh lô rồi uy lực có thể tăng cao mảng lớn, nhưng một khi thất bại, phải trả cái giá cực đắt.

Đám ma tộc bị Ma Thần Hoàng mang đi có lẽ có thể dựa vào vài cách đặc biệt dung hợp linh lô trong người, nhưng cũng mất đi cơ hội hợp thành. Bí mật này cũng là ưu thế lớn nhất của Mục Sư Thánh Điện.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio