Thần Ấn Vương Tọa

chương 202: đánh lén bất ngờ [1]

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Vòng cổ Linh Chướng có thể tạo ra một tầng từ trường tinh thần kỳ lạ, vặn vẹo tất cả dò xét tinh thần, có hiệu quả che chắn tinh thần tra xét trong phạm vi.

Nhờ vào vòng cổ Linh Chướng, đám kỵ sĩ có thể trong khả năng lớn nhất che giấu hơi thở, lại thêm bản thân tu vi rất cao, muốn phát hiện họ coi như là cường giả cấp ma thần cũng phải tập trung tinh thần nhìn hướng cố định mới có cơ may tìm ra.

Hà Tuấn vẫy nhẹ tay phải, bốn cái xác Hùng Ma lập tức bị thu vào trong linh khí trữ vật. Nếu có khả năng thì họ sẽ không để cho ma tộc giữ lại thực vật.

Lại lần nữa liếc nhìn sắc trời, tay phải của Hà Tuấn nâng lên không trung, liên tiếp làm động tác tay. Đám kỵ sĩ đi cùng ông lập tức hành động, lặng lẽ tản ra, yên lặng ẩn núp trong bóng tối. Dường như gió rét căm căm không chút ảnh hưởng đến họ.

Đáy mắt Hà Tuấn xẹt qua tia sáng lạnh, lật bàn tay lại, đôi tay có viên cầu sắt màu ám kim to cỡ nắm tay. Nhìn viên cầu sắt này, đáy mắt ông lộ tia cuồng nhiệt, ngoái đầu liếc vị trí trung tâm quân doanh có tám cây Trụ Ma Thần, ông cũng ẩn trong hắc ám.

Trong lều to đại quân ma tộc.

Lúc này Tử Linh Ma Thần Tát Mễ Cơ Nạp chưa nghỉ ngơi, còn triệu tập các ma thần khác.

Tám ma thần đã đến bảy tên, chỉ có Chiến Cuồng Ma Thần A Nan là không có mặt. Kỳ thật từ khi bắt đầu thánh chiến thì A Nan đã mất tích, chỉ đem Trụ Ma Thần của mình để lại đây theo yêu cầu của Ma Thần Hoàng.

Đối với điều này, có địa vị như Tử Linh Ma Thần Tát Mễ Cơ Nạp cũng không có cách nào. Thực lực cá nhân của A Nan đủ đụng độ với ma thần năm hạng đầu, ít nhất không thua gì Tát Mễ Cơ Nạp hay Mã Nhĩ Ba Sĩ Đáo. Nhưng gã lại không có chủng tộc của mình, chỉ đơn thuần đuổi theo lực lượng. Một ma thần độc lập như vậy ai có thể bắt buộc gã đây? Chỉ có Ma Thần Hoàng ra lệnh là gã còn nghe theo, các ma thần ở trong mắt gã tối đa chỉ là đối tượng so tài.

A Nan được xưng là Cuồng Ma Chiến Thần không phải vô nghĩa. Chỉ cần chiến đấu là gã sẽ không quan tâm ngươi là ma tộc hay nhân loại, nhất định sẽ liều chết quyết đấu, không ra thắng bại là sẽ không ngừng tay. Cho nên coi như cùng là ma thần, đám Tát Mễ Cơ Nạp tuyệt đối không muốn so đấu với gã. Đám ma thần đều cảm thấy A Nan là tên điên. Tên điên này không ở trong quân doanh càng tốt, dùng lời của A Nan nói là Ngự Long Quan không có mục tiêu của gã.

Tát Mễ Cơ Nạp ngồi ở ghế chủ, bên dưới là Hùng Ma Thần Hoa Lợi Phất. Thứ hạng năm ma thần khác thấp hơn chúng nhiều, đương nhiên sẽ ngồi ở vị trí càng thấp nữa, nhìn chăm chú Tát Mễ Cơ Nạp.

Cảm xúc của Tử Linh Ma Thần có chút không tốt, khí thể màu xám trên người như ẩn như hiện, hai mắt nheo lại dường như đang suy tư cái gì, nửa ngày không mở miệng.

"Tứ ca, ngày mai chúng ta còn tấn công không? Lần này có nên tăng thêm sức mạnh, nếu không chỉ sợ anh em dưới tay ta gây chuyện. Đã vài ngày chúng không ăn no, cứ tiếp tục như vậy chỉ sợ không ổn."

Lên tiếng là Hoa Lợi Phất. Gã cai quản Hùng Ma tộc, bàn về thực lực thì cũng đáng xếp vào mấy hạng đầu trong ma thần, đương nhiên có thể trao đổi bình đẳng với Tát Mễ Cơ Nạp.

Tát Mễ Cơ Nạp gật đầu, nói.

"Không ngờ hôm nay sẽ xuất hiện ngoài ý muốn. Lúc đó sĩ khí nhân loại tăng tới đỉnh, tiếp tục chiến đấu sẽ rất bất lợi cho chúng ta. Thế nên chỉ có thể rút quân. Đám nhân loại khốn kiếp, còn cướp lấy xác tộc nhân chúng ta. Thánh chiến ngày mai không thể tránh khỏi, là lúc nên cho nhân loại nếm mùi."

Hoa Lợi Phất hừ lạnh một tiếng.

"Thật không hiểu vì sao bệ hạ muốn chúng ta đánh cầm chừng. Để ba quân đoàn Thần Hoàng tiên phong, nói không chừng chúng ta đã sớm phá ải, còn cần giống hiện nay ngay cả cơm cũng không ăn được? Nhân loại nhất định có rất nhiều lương thực dự trữ."

Mắt Tát Mễ Cơ Nạp lộ nghiêm nghị, lạnh lùng liếc Hoa Lợi Phất.

"Có giỏi thì đem lời này nói trước mặt bệ hạ đi."

"A…" Hoa Lợi Phất nghẹn lời, hung tợn nhìn năm tên ma thần bên dưới. "Mới rồi ta có nói cái gì không?"

Năm tên ma thần nào dám nói gì? Lập tức lắc đầu, biểu thị ủng hộ Hoa Lợi Phất.

Tát Mễ Cơ Nạp trầm giọng nói.

"Đủ rồi. Bây giờ chúng ta phải bàn bạc hành động cho ngày mai. Chiến đấu kéo dài, chúng ta hao tổn càng lúc càng lớn. Cứ tiếp diễn như thế, có lẽ một ngày nào đó chúng ta sẽ thành kẻ thua cuộc. Bệ hạ ra mệnh lệnh ý bảo chúng ta kéo dài tiêu hao thực lực nhân loại. Vì chính chúng ta, trận chiến ngày mai phải cho chúng biết tay, cũng là lúc giúp tộc nhân chúng ta cải thiện thức ăn, cứ ăn người của mình không phải là cách. Lần này phải khiến Kỵ Sĩ Thánh Điện không chết cũng lột da."

Hoa Lợi Phất mừng rỡ nói.

"Tứ ca, ngươi muốn điều động quân đoàn Thần Hoàng?"

Tát Mễ Cơ Nạp gật đầu, nói.

"Điều động hai đội quân đoàn Thần Hoàng hỗ trợ chiến đấu, không thể dùng hết. Lần trước quân đoàn Thần Hoàng bỗng dưng bị giảm nhiều quân số, bệ hạ tức giận trừng phạt cả ta. Quân đoàn Thần Hoàng chính là cái gốc của ma tộc chúng ta, nên cố gắng giảm thấp tổn thất."

Hùng Ma Thần Hoa Lợi Phất nói.

"Ngày mai ta cũng đi. Ta phải gặp Long Thiên Ấn, xem coi Trật Tự và Phép Tắc Thần Ấn vương tọa của hắn có thể cùng ta lưỡng bại câu thương hay không. Còn lại một Thần Ấn kỵ sĩ thì giao cho ngươi."

Tát Mễ Cơ Nạp lắc đầu, nói.

"Không, chúng ta không thể ra tay. Một khi chúng ta tham gia vào chiến trường thì nhất định không có đường lui nữa, từ đó biến thành quyết chiến cuối cùng, bệ hạ không cho phép điều này. Hơn nữa ngươi đừng quên nơi này tụ tập gần như toàn bộ chủ lực của hai tộc ta, ngươi chịu được tổn thất đó không?"

Hoa Lợi Phất nhíu mày, nói.

"Nghe ngươi vậy, ngươi nói sao thì làm thế đi."

Tát Mễ Cơ Nạp liếc gã, thầm cười nhạt. Hoa Lợi Phất, ngươi cho rằng ta không biết gì sao? Mặt ngoài làm như lỗ mãng, nhưng trong lòng ngươi còn độc hơn ai hết.

Hùng Ma Thần xếp hạng sáu, không thể đi vào năm trụ cột lớn ma tộc, sao có thể cam lòng được? Gã đâu phải là A Nan chỉ theo đuổi tăng thực lực cá nhân?

Trong năm trụ cột lớn của ma thần, địa vị Ma Thần Hoàng là không thể dao động. Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư thực lực khủng bố cỡ nào thì chúng đều biết rõ. Còn về Tinh Ma Thần thì càng đừng nói. Tiên tri của ma tộc, cánh tay đắc lực của Ma Thần Hoàng. Nếu ai dám tấn công y, nhất định sẽ đối mặt với lửa giận từ Ma Thần Hoàng và Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư. Huống chi bản thân Tinh Ma Thần có sức mạnh cực kỳ đáng sợ. Đại Dự Ngôn Thuật, ai dám nói mình có thể chịu được. Trong ma tộc sớm có tin đồn, nói Tinh Ma Thần là kẻ duy nhất có thể uy hiếp được Ma Thần Hoàng.

Trừ ba vị không thể dao động ra, vậy Hùng Ma Thần Hoa Lợi Phất muốn leo lên cao chỉ có hai mục tiêu, Tử Linh Ma Thần Tát Mễ Cơ Nạp, hoặc là Địa Ngục Ma Thần Mã Nhĩ Ba Sĩ Đáo.

Đừng nhìn bề ngoài Tát Mễ Cơ Nạp nói gì Hoa Lợi Phất nghe nấy. Tát Mễ Cơ Nạp biết rõ tên này tùy thời sẽ đâm mình một nhát sau lưng. Gã không tham gia thống lĩnh đại quân, nhưng nắm chắc thực lực Hùng Ma tộc, hiện nay chỉ chờ đợi Tát Mễ Cơ Nạp xuất hiện sai lầm.

Cho nên Tát Mễ Cơ Nạp rất cảnh giác Hoa Lợi Phất. Thứ hạng bảy mươi hai ma thần không phải không thể thay đổi. Chỉ cần có đủ sức mạnh, ai đều có thể khiêu chiến cấp cao hơn. Đương nhiên loại khiêu chiến này với điều kiện là không dùng Trụ Ma Thần.

Xếp hạng ma thần càng ở phía trước thì địa vị càng ổn định, rất ít gặp khiêu chiến. Ít nhất thì ma thần xếp mười hạng đầu đã mấy trăm năm chưa biến đổi thứ hạng.

Đang lúc Tát Mễ Cơ Nạp nhìn Hoa Lợi Phất, lòng thầm rủa thì đột nhiên bảy ma thần tại đây căng thẳng tinh thần, ánh mắt cùng nhìn về một hướng.

"Kẻ địch đánh lén?" Hoa Lợi Phất mắt lộ chấn kinh. Bởi vì mới nãy trong khoảnh khắc chúng cảm nhận được Quang nguyên tố khổng lồ mạnh mẽ bùng phát ở mé biên đại doanh ma tộc.

Bảy ma thần lao ra lều chính, ánh mắt nhìn hướng xuất hiện Quang nguyên tố. Chỉ thấy phía xa, mười ánh sáng chói mắt phóng lên cao, chiếu sáng bầu trời tối đen. Ngay sau đó, từng quả cầu ánh sáng to lớn rơi xuống đại doanh ma tộc. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Những quả cầu vàng mỗi cái đường kính hơn một mét, hơn nữa cùng rơi một phương hướng. Mấy chục quả cầu bay ra thì khoảng mười bóng vàng lập tức bay lên chạy trở về hướng Ngự Long Quan.

"Không tốt!" Tát Mễ Cơ Nạp hét lớn một tiếng, thân hình như tia chớp phóng ra.

Lấy tu vi cao cường như gã, từ lều chính ở giữa đại doanh chạy tới nơi xảy ra vụ việc chỉ trong khoảnh khắc. Nhưng lúc chúng đi ra thì quả cầu đã giáng xuống. Dù Tát Mễ Cơ Nạp phản ứng mau, nhưng lúc trước phát hiện Quang nguyên tố, ra lều là cả quá trình. Thời gian ngắn ngủi này đủ cho đám kỵ sĩ thành công đánh lén đại doanh ma tộc.

*Oành, oành, oành, oành, oành!!!*

Một chuỗi tiếng nổ khủng bố cùng với ánh sáng vàng chói mắt bốc lên. Bởi vì quả cầu rơi xuống cùng một vị trí, nên phát ra tiếng nổ là cùng lúc.

Ánh sáng vàng khủng bố chớp mắt lật tung mười cái lều xung quanh. Không chỉ thế, có thể thấy rõ từng đoàn ánh sáng vàng nhanh chóng chồng lên nhau. Mỗi lần chồng chất là tiếng nổ khủng bố tăng thêm. Phạm vi ánh vàng không khuếch trương nhưng âm thanh biến lớn, màu vàng cũng bắt đầu biến đổi.

Từ ban đầu vàng chóe dần biến thành bạch kim, sau đó là vàng ròng, cuối cùng biến thành màu ám kim sâu thẳm.

Trong quá trình ánh vàng biến sắc màu, Tát Mễ Cơ Nạp đã tới vị trí trung tâm vụ nổ. Nhưng lúc này gã không thể làm được gì. Hay nói chính xác hơn là không dám làm gì.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio