Thần Ấn Vương Tọa

chương 208: đánh lén! thải nhi gặp nguy hiểm

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nghe thấy ông nội nhắc nhở, cảm xúc của Long Hạo Thần bỗng chốc lại dao động kịch liệt. Hắn không che giấu tình cảm, mạnh gật đầu.

Long Thiên Ấn khẽ thở dài.

"Khổ cho đám thanh niên các người. Nếu không phải có ma tộc, ông nội đã có thể làm chủ hôn cho hai đứa. Phải đối xử tốt với người ta, lão già Thánh Nguyệt tính tình không dễ chọc."

Bàn về bối phận thì Thánh Nguyệt kỳ thực còn cao hơn Long Thiên Ấn một bậc, nhưng tu vi thì Long Thiên Ấn có Thần Ấn vương tọa mạnh hơn chút.

Long Hạo Thần liên tục gật đầu, nói.

"Ông nội, con có thể đi ngay được không?"

Long Thiên Ấn bực mình nói.

"Không được, nhớ vợ rồi không muốn ở bên ông nội lâu chút sao? Từ giờ trở đi con phải theo sát bên ông cho đến lúc ngày mai rời đi."

Nghe ông nội nói thế, Long Hạo Thần ổn định lại cảm xúc kích động.

"Ông nội, con…"

Long Thiên Ấn khoát tay.

"Ông hiểu. Lúc ông bằng tuổi con chẳng biết phản nghịch hơn gấp mấy lần, con đã làm tốt lắm. Nhưng con phải nhớ kỹ, ông nội ủng hộ con dựng lại Săn Ma Đoàn không có nghĩa là yên tâm an toàn của con. Con là cháu trai duy nhất của ông. Con không chỉ phải giữ mình an toàn vì Liên Minh, mà còn vì ông nội. Liên Minh mất đi con là mất đi một cánh tay đắc lực. Ông nội mất con là mất đi người thân. Con hiểu chưa?"

Long Hạo Thần im lặng, chậm rãi tiến lên một bước, ôm chặt Long Thiên Ấn.

Long Thiên Ấn bật cười. Bao năm nay đây là lần đầu tiên ông phát ra nụ cười vui vẻ nhất. Ông biết bắt đầu từ bây giờ, mình thật sự có cháu nội.

Chính như Long Thiên Ấn phán đoán, sau khi trời sáng, ma tộc không phát động công kích. Nhưng đại doanh ma tộc nhanh chóng điều động. Quân đoàn Thần Hoàng bị trọng thương rõ ràng lui vào trong, chăm sóc thương binh.

Đương nhiên ba cấm chú đối với đại quân ma tộc không phải không có chỗ tốt. Ít nhất thì những thi thể không hóa thành tro bụi có thể làm thực vật. Cả đại quân ma tộc dùng bữa ăn cao cấp nhất, lấy binh sĩ quân đoàn Thần Hoàng làm nguyên liệu.

Bởi vì Tát Mễ Cơ Nạp bị trọng thương nên dung nhập vào Trụ Ma Thần, bế quan tu luyện. Quyền chỉ huy đại doanh ma tộc rốt cuộc rơi vào tay Hùng Ma Thần Hoa Lợi Phất.

Nhưng lúc này Hoa Lợi Phất ngược lại không dám chèn ép thực lực Ác ma tộc, cho nên không lập tức phát động chiến tranh. Một là bởi vì mới có thực vật bổ sung, quan trọng hơn là hiện giờ Ác ma tộc đang suy yếu.

Tát Mễ Cơ Nạp điều động lực lượng căn nguyên của toàn tộc phát ra một kích khủng khiếp, khiến tộc nhân Ác Ma tộc đều bị suy yếu rất nhiều. Không quân của ma tộc gần như đều do Ác Ma tộc tổ thành. Dưới tình huống này thì sao có thể chiến đấu với Ngự Long Quan được?

Đánh một trận với Long Thiên Ấn, Long Hạo Thần khiến Hoa Lợi Phất nhận ra sự cường đại và căn cơ của nhân loại, dĩ nhiên gã sẽ không làm liều. Ít ra phải nghỉ ngơi hồi phục một đoạn thời gian mới bắt đầu phát động chiến tranh.

Ngày hôm sau, khi màn đêm lần nữa giáng xuống, hai bóng người lặng lẽ rời khỏi Ngự Long Quan, nhắm một phương hướng, giữa đêm gió tuyết thẳng đến phương nam.

Dù là Tử Linh Ma Thần Tát Mễ Cơ Nạp hoặc Hùng Ma Thần Hoa Lợi Phất đều không biết, Thánh kỵ sĩ trưởng Kỵ Sĩ Thánh Điện đem đến "kinh hỉ" cho chúng đã rời đi. Bây giờ Ngự Long Quan chỉ có một vị Thần Ấn kỵ sĩ Long Thiên Ấn trấn giữ.

Đương nhiên lá bài chân chính của Kỵ Sĩ Thánh Điện không phải là Long Hạo Thần! Long Thiên Ấn có gan dùng trận thế như vậy đối đầu với đại quân ma tộc đương nhiên là có chỗ dựa.

Rời khỏi Kỵ Sĩ Thánh Điện, Long Hạo Thần và Hàn Vũ có loại cảm giác chim cất cánh tự do trên trời cao, rốt cuộc có thể dựng lại đội. Long Hạo Thần hiểu rõ, tuy mặt ngoài ông nội nói là cho mình làm nhiệm vụ, kỳ thực Long Thiên Ấn không kiểm tra trị số công huân hiện tại của hắn. Chính là nói, hắn ở mỗi tòa hùng quan có lấy lấy được một trăm vạn công huân hay không cũng sẽ chẳng có người kiểm tra.

Thế nên sau khi rời đi Ngự Long Quan họ tương đương với hoàn thành nhiệm vụ hội hợp đồng bạn!

Mọi người tách ra đã hơn một năm rưỡi, nhớ nhau hơn bất cứ thứ gì. Huống chi quan ải thứ nhất họ đến chính là Khu Ma quan có Thích Khách Thánh Điện, Thải Nhi đang ở đó!

Long Hạo Thần rõ ràng cảm giác được tim mình không thể bình tĩnh. Cảm giác mãnh liệt hưng phấn thậm chí thúc đẩy linh lực trong người hắn xuất hiện dao động bất quy tắc, có chút ảnh hưởng hiệu suất hấp thu Quang nguyên tố bên ngoài.

Nhưng hắn thật khó khống chế cảm xúc của mình.

Thải Nhi, cô có khỏe không? Một năm rưỡi rồi, cô có nhớ lại gì không? Cô có nhớ tôi không? Vừa nghĩ tới những điều này là Long Hạo Thần chỉ hận mình không mọc thêm nhiều cánh, nhanh chóng bay tới bên cạnh Thải Nhi.

Họ rời khỏi Ngự Long Quan, tuy rằng đi phía nam hướng Khu Ma quan nhưng trước tiên đi về tây nam, do đó vào trong nội bộ Liên Minh Thánh Điện. Dù sao đại quân ma tộc bên ngoài như hổ rình mồi, họ không muốn gặp rắc rối. Sau khi tiến vào nội bộ Liên Minh Thánh Điện, có Ngự Ma sơn mạch địa thế hiểm trở, họ có thể tập trung hết sức chạy đi, dùng tốc độ nhanh nhất hướng tới Khu Ma quan.

Sức Tinh Vương chở hai người không thành vấn đề, huống chi bản thân Hàn Vũ cũng là thể chất quang minh, nội linh lực bẩm sinh cao tới tám mươi. Thế nên Tinh Vương thân thiện với y chỉ thua Long Hạo Thần. Trong tình trạng Long Hạo Thần bổ sung linh lực cho nó, Tinh Vương dùng tốc độ nhanh nhất bay hướng Khu Ma quan.

Khu Ma quan.

Thánh chiến đã tiến hành một năm rưỡi, chiến đấu ngày càng thảm khốc. Trong Lục Đại Thánh Điện, chống đỡ thế công của ma tộc gian khổ nhất là bên Trấn Nam quan, thứ hai là Khu Ma quan.

Mỗi một cửa ải của nhân loại đều là một tòa thánh điện trấn giữ. Thích Khách Thánh Điện và Kỵ Sĩ Thánh Điện so sánh với nhau thì thực lực tổng thể tuy cách biệt chút, nhưng chênh lệch không lớn lắm. Thế nên Khu Ma quan chống cự khó khăn là bởi vì chức nghiệp.

Tuy lúc kỵ sĩ thủ thành không thể dùng tọa kỵ, nhưng dù sao họ là chiến sĩ trọng giáp, xuống chiến mã cũng là trọng bộ binh, thủ ở đầu tường tựa như vách tường bằng đồng.

Thích khách lại không được. Bàn về lực công kích, thích khách vượt xa kỵ sĩ, nhưng bàn về phòng ngự thì họ thua xa kỵ sĩ rất nhiều. Thích khách am hiểu ẩn nấp, ám sát, lẻn vào kẻ địch hàng vạn chỉ cắt đầu thượng tướng. Tấn công và phòng ngự là điểm yếu của họ, đặc biệt là loại thủ thành chiến.

Thế nên trong trận chiến tranh này, Thích Khách Thánh Điện có thể nói là tổn thất thảm trọng. Nếu không phải có Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn ở trong Khu Ma quan, chỉ sợ Khu Ma quan đã sớm bị công phá vài lần. Kỵ Sĩ Thánh Điện giúp đỡ rất lớn cho Thích Khách Thánh Điện. Nhưng thánh chiến dù sao là cùng phát động ở sáu quan ải, mỗi một thánh điện phải trước hoàn thành nhiệm vụ phòng ngự của mình mới có sức đi giúp thánh điện khác.

Trong bảy mươi hai Trụ Ma Thần của ma tộc, ma thần và chủng tộc xếp ba hạng đầu đều không xuất hiện trong thánh chiến. Mà xếp hạng bốn Tử Linh Ma Thần Tát Mễ Cơ Nạp, xếp hạng sáu Hùng Ma Thần Hoa Lợi Phất đều ở bên Ngự Long Quan. Kỵ Sĩ Thánh Điện gánh vác áp lực lớn như vậy, muốn giúp Thích Khách Thánh Điện thì là có lòng mà không đủ sức!

Một năm rưỡi này, chỉ riêng lãnh đạo Thích Khách Thánh Điện đã có một phần ba chết trận sa trường. Thuộc hạ của Thánh Nguyệt hầu như ai cũng bị thương. Một số tiền bối cường giả của Thích Khách Thánh Điện cùng nhau tham gia chiến trường, liều mạng với kẻ địch. Gần như mỗi lần đánh đuổi thế công của ma tộc là Thích Khách Thánh Điện sẽ trả cái giá cực đắt.

Lúc này điện chủ Thích Khách Thánh Điện Thánh Nguyệt đứng trên đầu tường Khu Ma quan. Khu Ma quan cũng là nơi hiểm yếu, so sánh với Ngự Long Quan thì ưu thế ở chỗ không lo mặt sau. Có Ngự Ma sơn mạch tồn tại, không sợ bị ma tộc bao vây, chỉ cần chặn thế công một hướng của đại quân ma tộc là đủ rồi. Nhưng so với Ngự Long Quan thì chỗ hiểm yếu thua chút, bên ngoài không có thời tiết khắc nghiệt ảnh hưởng ma tộc. Cùng lúc đó, Khu Ma quan không có tường thành cao tới hai trăm mét.

Đầu tường Khu Ma quan, đã không thấy tất cả lỗ châu mai, chiến tranh không ngừng hủy đi chúng. Ma pháp sư có thể ở trên thành phóng ra ma pháp đã không tới năm mươi người, đây là lực lượng ma pháp cuối cùng của Khu Ma quan. Gần như tất cả cường giả Thích Khách Thánh Điện đều ở trên đầu tường Khu Ma quan chống địch. Bọn họ không biết mình có thể kháng cự được bao lâu, may mắn Khu Ma quan bị thương nghiêm trọng nhưng ma tộc tấn công họ cũng không tránh thoát. Nửa năm nay tần suất tấn công không nhiều như trước.

Lúc này Thải Nhi đứng ở đầu tường Khu Ma quan, mặc đồ đen, không mang giáp, hai mắt lạnh lùng không gợn sóng, một năm rưỡi đã qua, giờ cô là cô gái trưởng thành. Dáng người càng thêm thon thả cân xứng, tất cả ưu điểm có trên người con gái thì cô đều có.

So với lúc ban đầu chia tay với đám Long Hạo Thần, bây giờ Thải Nhi thêm vài phần lạnh lùng. Tuy không còn thua xa lúc mất trí nhớ, nhưng ít ra trên chiến trường chém giết không khiến cô thấy sợ hãi.

Thánh Linh Tâm đứng bên cạnh Thánh Nguyệt, sắc mặt trắng bệch, cánh tay phải bao lớp vải dày cộm. Tại Khu Ma quan thậm chí không có một vị mục sư, chỉ có thể nhờ vào các thầy thuốc trị thương, có thể tưởng tượng trình độ nghiêm trọng.

"Ông cố, để con đi đi?" Thải Nhi đột nhiên nói với Thánh Nguyệt đứng bên cạnh.

Ma tộc đã tấn công lên đầu tường, hai bên đang tiến vào trận đấu tay đôi thảm khốc nhất. Do đó có thể thấy, bây giờ lực phòng ngự của Khu Ma quan thật sự là thấp đến cực điểm. Nếu không dựa vào nơi hiểm yếu, sao có thể bị kẻ địch leo lên đầu tường?

Ma tộc công kích Khu Ma quan chủ lực là Cuồng Ma, Song Đầu Ma Thứu, Hỏa Diễm Ma Khôi, Lang Ma, biển Song Đao Ma và Ma Nhãn Thuật Sĩ tổ thành.

Trong tổ hợp này tuy cường giả không nhiều bằng bên Ngự Long Quan nhưng chiếm ưu thế ở chỗ số lượng khổng lồ. Cũng bởi vì quá nhiều nên có đủ thi thể làm thức ăn.

Trong số đó, Cuồng Ma và Song Đầu Ma Thứu hợp thành không quân, Lang Ma dẫn theo Song Đao Ma xông lên trước. Hỏa Diễm Ma Khôi thì cùng với Ma Nhãn Thuật Sĩ công kích ở hậu phương.

Trái lại bên Thích Khách Thánh Điện là thích khách, chiến sĩ, kỵ sĩ pha trộn lại. Kỵ sĩ và chiến sĩ ở đằng trước, thích khách dốc sức tàn sát.

Nhưng thời gian dài thánh chiến, rất nhiều ma pháp sư và mục sư bị kẻ địch ưu tiên giết chết, khiến các tướng sĩ Khu Ma quan ngăn chặn thế công của ma tộc cực kỳ khó khăn. Đặc biệt là công kích của Ma Nhãn Thuật Sĩ và Hỏa Diễm Ma Khôi, đem đến tổn thương cực lớn cho chiến sĩ cấp bậc thấp. Vì thế mà Thích Khách Thánh Điện không biết bao nhiêu lần tổ chức đội cảm tử, chuyên môn tìm giết chúng. Nhưng ma thần phụ trách chỉ huy chiến trường bên này không dễ đối phó, sớm chuẩn bị tốt kế hoạch, chuyên môn tổ chức một đội do cường giả các tộc hợp thành giải quyết đội cảm tử.

Giống như Ngự Long Quan, cường giả cấp chín hai bên đều không dễ dàng tham gia chiến đấu, khắc chế uy hiếp lẫn nhau. Nhưng trận thánh chiến khốc liệt này khiến Khu Ma quan như muối bỏ biển, đang đến hồi tan vỡ.

Ma Thần Hoàng ra lệnh đại quân ma tộc đánh lâu dài, không ngừng tiêu hao lực lượng nhân loại tích lũy, không được dễ dàng xâm nhập lãnh địa Liên Minh Thánh Điện. Là bởi vì y không muốn thế giới nhân loại bị phá hủy hoàn toàn. Nhưng cái này không ảnh hưởng ma tộc hủy đi quan ải, sát thương quân đội nhân loại. So với đem tộc nhân của mình làm thực vật, hiển nhiên ma tộc càng thích ăn nhân loại hơn.

Thánh Nguyệt gật đầu với Thải Nhi.

"Chú ý an toàn."

"Dạ." Thải Nhi ừ một tiếng, thân hình chợt lóe, từ tầng hai Khu Ma quan rơi hướng chiến trường.

Trải qua thời gian dài như vậy, cô sớm thích ứng mọi thứ nơi đây, cũng quen rất nhiều chuyện sau khi mất trí nhớ.

Ánh sáng đen rạch chân trời, khí thế lạnh lẽo khiến nhiệt độ chớp mắt giảm vài bậc.

Thải Nhi toàn thân đồ đen, tóc tím tung bay, Lưỡi Hái Tử Thần lặng lẽ xuất hiện trong bàn tay nàng. Ánh sáng đen âm u phát ra từ Lưỡi Hái Tử Thần. Nàng vừa rơi xuống, một lưỡi dao đen to lớn chém ra ngoài.

Song Đao Ma đang điên cuồng leo lên Khu Ma quan bỗng chốc như lúa bị cắt ngã rạp một đống. Chúng nó chạm vào lưỡi dao đen thì thân thể liền chia lìa, sát khí đậm đặc bỗng lan tràn. Lưỡi Hái Tử Thần tới đâu là ma tộc cấp thấp biến thành tro bụi.

Thải Nhi thức tỉnh thể chất Thần Quyến Giả khác với Long Hạo Thần rất nhiều. Long Hạo Thần là Thần Quyến Giả con trai quang minh, hắn thức tỉnh được lợi chủ yếu là tăng lên mọi mặt, bao gồm được Quang Minh Nữ Thần ban phước lành, lực thân thiết với Quang nguyên tố, tố chất bản thân thăng hoa, vân và vân vân. Mà Thải Nhi thì không giống nhau. Sau khi Thải Nhi thức tỉnh thể chất Thần Quyến Giả, lợi ích lớn nhất là Luân Hồi kiếm biến thành Lưỡi Hái Tử Thần.

Thuở nhỏ nàng đã dung hợp với Luân Hồi kiếm, trải qua không biết bao nhiêu thống khổ, tôi luyện mới dần dung hợp với thần khí này. Có thể nói là cả quá trình tu luyện của Thải Nhi. Cho nên độ phù hợp của nàng và Luân Hồi vượt xa Long Hạo Thần với mấy thần khí của hắn rất nhiều.

Bản thân tăng phúc thì Thải Nhi thức tỉnh không bằng Long Hạo Thần. Nhưng về thần khí thì Long Hạo Thần thua xa nàng.

Nhẹ nhàng đáp xuống đầu tường bị máu tươi nhuộm thành đỏ sẫm, mái tóc tím của Thải Nhi không gió tự bay. Sau khi mất trí nhớ, nàng bớt đi khí thế lạnh lẽo khiến người sợ hãi. Nhưng mỗi khi nàng chân chính triệu hoán ra Lưỡi Hái Tử Thần của mình, khí chất này sẽ tùy theo trở lại.

Sát khí như thực chất bộc phát từ người Thải Nhi. Dù là ma tộc hay cường giả bên ta, cảm nhận được khí lạnh này đều bất giác lùi lại. Lấy Thải Nhi làm trung tâm liền xuất hiện đất trống đường kính vài chục mét.

Khuôn mặt tuyệt trần không có biểu tình, đôi mắt long lanh tràn ngập sát ý vô tận.

Đoạn thời gian mới trở lại Khu Ma quan, Thải Nhi khá là bài xích chém giết. Dù sao thì sau khi mất trí nhớ, tâm tính của nàng chỉ là một thiếu nữ, đâu dễ chấp nhận giết chóc? Dù bị Lưỡi Hái Tử Thần ảnh hưởng, nhưng sâu trong thâm tâm nàng vẫn cực kỳ kháng cự.

Vì vậy mà Thánh Nguyệt cố ý để nàng ở lại thương binh doanh trong Khu Ma quan một đoạn thời gian. Mỗi ngày sau khi tu luyện xong, ông sẽ để nàng giúp đỡ một ít công tác đơn giản trong thương binh doanh.

Ở đó, Thải Nhi nhìn đến rất nhiều địa ngục trần gian. Nàng vĩnh viễn không quên lần đầu vào thương binh doanh, trông thấy một binh sĩ mất hai chân và một tay dùng cánh tay còn lại cầm dao găm đâm vào ngực mình. Gã có một lá thư di chúc, Thải Nhi tự tay đưa thư cho Thánh Nguyệt.

Di chúc viết:

Nữu Nữu, Đậu Đậu, cha yêu các con, nhưng cha không thể cùng các con nữa. Ma tộc đáng chết, định chiếm đoạt quê hương chúng ta, cha và các bạn dùng sinh mạng của mình bảo vệ Liên Minh chúng ta. Liên Minh là nhà của mọi người, cha chết cũng có ý nghĩa. Nhưng cha thật không nỡ xa các con, cha rất muốn lần nữa nhìn các con và mẹ! Thật muốn giống như trước đây, để các con ngồi trên đùi cha, ôm các con, hôn khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại của các con. Nhìn các con cười xấu xa chùi nước mũi vào mặt cha. Cha thật nhớ các con, nhưng cha thật sự không thể chống đỡ được nữa. Hãy nghe lời mẹ, tiền trợ cấp của cha chắc cũng đủ nuôi các con khôn lớn. Các con phải nhớ, cha chết là vì chiến đấu cho Liên Minh, chiến đấu vì nhân loại chúng ta. Cha hy vọng có thể trở thành niềm kiêu hãnh của các con. Nếu có một ngày Liên Minh cần các con, vậy cha hy vọng các con cũng sẽ cầm lấy vũ khí, dũng cảm đứng trên đầu tường Khu Ma quan cùng nhau chống giặc ngoại xâm.

__Vĩnh viễn yêu các con, cha.

Khi xem xong di chúc, Thải Nhi ngây như phỗng lâu tới cả tiếng đồng hồ. Từ đó về sau, nỗi sợ trong mắt và đáy lòng nàng biến mất. Trong thương binh doanh, nàng không sợ dơ bẩn, không sợ mệt, dốc hết sức chăm sóc thương binh, mãi đến tròn ba tháng thời gian.

Ba tháng sau, Thánh Nguyệt gặp Thải Nhi, trong tay ông cầm lá di chúc kia. Ông nói cho Thải Nhi biết đã phát tiền trợ cấp, di chúc cũng còn nguyên trả lại.

Giây phút đó, Thải Nhi nhào vào ngực ông cố, khóc không thành tiếng.

Thánh Nguyệt chỉ bình tĩnh nói cho nàng, một binh sĩ bình thường đều biết dùng máu và sinh mệnh của mình bảo vệ lãnh thổ nhân loại, vì bảo vệ nhà mình mà trả giá sinh mệnh quý báu, vì không liên lụy Liên Minh mà chọn tự sát. Làm Luân Hồi Thánh Nữ, nàng có thiên phú như vậy sẽ chỉ đứng trong thương binh doanh thôi sao?

Giết chết một kẻ địch ý nghĩa giảm bớt một lần tấn công, nghĩa là giảm đi tử vong và tổn thương. Nàng nên đem sức mạnh của mình vào chiến trường. Ma tộc không rút lui thì bi kịch sẽ không kết thúc.

Khi Thải Nhi lần nữa đứng trên đầu tường Khu Ma quan, nỗi sợ trong lòng nàng đã hoàn toàn biến thành hận thù ma tộc. Lưỡi Hái Tử Thần sát khí cuối cùng lần nữa giáng thế.

Bóng dáng tựa như tia chớp đen gạt ngang ra, tới đâu là rất nhiều binh chủng ma tộc cấp thấp sẽ tan nát.

Thải Nhi tựa như hồn ma hắc ám, chỗ nào nhiều kẻ địch, tình trạng nguy ngập nhất thì nàng sẽ xuất hiện tại đó. Lưỡi Hái Tử Thần đánh đâu thắng đó, không biết có bao nhiêu cường giả ma tộc chết dưới thần khí của nàng.

*Keng!*

Lưỡi Hái Tử Thần quét ngang, đánh bật ra một tia chớp sắc ám kim. Rốt cuộc Thải Nhi tạm dừng lại, trông thấy là một Cuồng Ma cường đại toàn thân tỏa ánh sáng ám kim.

Cuồng Ma này tu vi ít nhất là cấp bảy, trường mâu tia chớp chĩa hướng Thải Nhi, quanh thân lượn lờ tia điện, đôi cánh sau lưng vỗ đập bay bềnh bồng trên không trung cách đầu tường Khu Ma quan không xa.

Đáy mắt Thải Nhi xẹt qua tia sáng lạnh, ngay sau đó nàng bỗng dưng biến mất. Nguồn truyện: Truyện FULL

Sát khí khủng bố khiến ánh sáng xung quanh rõ ràng tối xuống. Cuồng Ma màu ám kim cường đại phản xạ trước tiên dùng trường mâu đâm sau lưng.

*Đinh!*

*Keng chát!*

Trường mâu ám kim uy lực gần với vũ khí cấp truyền kỳ của nhân loại. Nhưng dưới lưỡi đao hắc ám thì nó bị cắt ngọt như đậu hủ. Lưỡi hái u ám to lớn cắt từ đầu vai chém thân thể thành hai nửa. Cho đến giây phút này, cơ thể Thải Nhi mới hiện ra trên không trung.

Cùng là cấp bảy, trước mặt nàng, Cuồng Ma cấp bảy không tạo thành chút xíu uy hiếp nào. Lực công kích của nàng mạnh mẽ, coi như là lúc Long Hạo Thần cấp bảy cũng không thể sánh bằng, huống chi là đám ma tộc.

Ngay lúc nàng giết Cuồng Ma thì đột nhiên linh cảm có nguy hiểm tính mạng, xoay nửa người lại nhìn hướng đại quân ma tộc.

Có ít nhất trăm ánh sáng chớp mắt ngưng tụ bắn hướng Thải Nhi. Ánh sáng bao trùm phạm vi rất lớn, tốc độ như Thải Nhi muốn tránh cũng không kịp.

Không chỉ thế, trừ ánh sáng đó ra còn có vô số hỏa cầu to lớn tựa như mưa sao băng bay hướng nàng.

Rất rõ ràng, Cuồng Ma trước đó có tác dụng như quân hy sinh, hấp dẫn nàng lao ra đầu tường Khu Ma quan. Phát động đánh bất ngờ chẳng phải chính là Ma Nhãn Thuật Sĩ và Hỏa Diễm Ma Khôi ư? Chúng có ít nhất hai trăm tên, sau khi Thải Nhi xuất hiện thì lập tức phát động công kích.

Thải Nhi xuất hiện ở đầu tường Khu Ma quan đã không phải ngày đầu tiên. Mỗi lần nàng xuất hiện đều khiến ma tộc tổn thất lớn. Chỉ riêng cường giả ma tộc trên cấp sáu đã chết gần trăm tên dưới tay Thải Nhi, trong đó còn có ba tên cấp tám. Tổn thất như thế khiến ma tộc sớm chú ý đến nàng, đồng thời tạo nên uy danh Luân Hồi Thánh Nữ của Thải Nhi tại Khu Ma quan.

Đối diện chùm ma pháp tràn ngập hơi thở hắc ám, Thải Nhi chẳng hề hoảng loạn, hơi cuộn người lại, ngay sau đó, quanh người nàng xuất hiện một tầng khí đen mông lung.

Giơ cao Lưỡi Hái Tử Thần qua khỏi đầu, làm động tác từ trên chém xuống dưới.

Không sai, Thải Nhi không né tránh mà chỉ làm động tác đơn giản như thế. Có thể thấy rõ, khi Lưỡi Hái Tử Thần từ không trung chém xuống, thân thể Thải Nhi bỗng dưng biến mất, Lưỡi Hái Tử Thần cũng biến mất, còn lại chỉ có đao phong to lớn.

Không khí xung quanh chớp mắt vặn vẹo, ánh sáng ma pháp khổng lồ bị gấp khúc chiết xạ bay tứ tán. Cùng lúc đó, đao phong to lớn đã phóng ra chém vào chùm ma pháp tạo thành một con đường.

Đây chính là sự cường đại của Lưỡi Hái Tử Thần, dù hiện giờ Thải Nhi chỉ mới có tu vi cấp bảy nhưng nhờ vào Lưỡi Hái Tử Thần, nàng có thể ở trong phạm vi nhỏ sinh ra uy lực giống như lĩnh vực. Đem tất cả công kích của kẻ đích áp súc, tập trung, sau đó một chiêu phá vỡ.

Lưỡi Hái Tử Thần có rất nhiều đặc tính, trong đó hai loại mạnh nhất chính là chém sắc như chém bùn và thanh tẩy.

Chém sắt như chém bùn không phải chỉ là nói thôi, hơi thở tử thần sắc bén cứng rắn chém rách tất cả ma pháp. Những ma pháp đối diện Lưỡi Hái Tử Thần không thể phát huy hiệu quả chồng chất nên có.

Thân thể Thải Nhi lại hiện ra, đôi cánh sau lưng rõ ràng lớn hơn rất nhiều đang vỗ đập mang theo thân thể nàng bay trở lại đầu tường. Dù nàng rất muốn xông vào đại quân ma tộc bên dưới chém giết đám ma tộc thi triển ma pháp, nhưng lý trí nói cho nàng biết không nên làm vậy.

Khi Thải Nhi sắp quay về đầu tường Khu Ma quan thì đột nhiên nàng chợt khựng lại. Ngay sau đó, nàng có cảm giác rơi vào chất lỏng dính đặc. Loại cảm giác này cực kỳ khó chịu, thân thể nàng thoáng chốc chậm chạp, ngay cả linh lực bản thân cũng bị trình độ cực lớn nghiền áp.

Đây là sao? Thải Nhi thầm kinh ngạc, bản năng rót linh lực vào Lưỡi Hái Tử Thần. Cùng lúc đó, luồng sáng đen thê lương rít gió lao tới, mục tiêu chính là giữa trán nàng.

Luồng sáng đen này đến cực nhanh, nhanh đến mức khiến người không kịp thấy rõ. Huống chi bây giờ cơ thể Thải Nhi đang bị kiềm chế, nàng muốn ngăn cản cũng không làm được.

Bị kẻ địch tập kích. Đây là suy nghĩ thứ nhất trong đầu Thải Nhi. Khiến nàng thầm chấn kinh là, lấy cảm ứng sát khí của Lưỡi Hái Tử Thần và linh cảm của nàng thế mà không phát hiện kẻ địch này tồn tại.

Suy nghĩ đó chỉ xẹt qua đầu nàng trong phút chốc. Nàng có thể làm chính là mau lẹ giơ ngang Lưỡi Hái Tử Thần chặn trước mặt.

*Đinh!!!*

Trong tiếng nổ chói tai, Thải Nhi chỉ thấy mình như bị cây chùy đập trúng. Nàng rên ra tiếng, miệng mũi trào máu.

Nàng nhờ vào uy lực của Lưỡi Hái Tử Thần, tuy có thể dùng lưỡi liềm chắn công kích từ kẻ địch, còn triệt tiêu hết thuộc tính xâm nhập trong đòn tấn công của đối phương. Nhưng dù là vậy, không thể hóa giải hết lực chấn đến từ linh lực cường đại như thực chất của đối thủ. Thải Nhi cảm giác nội tạng đảo lộn, đôi tay nắm lấy Lưỡi Hái Tử Thần bỗng chốc mất cảm giác. Đáng sợ nhất là, bị lực chấn mạnh vậy nhưng nàng không bay ngược ra sau, vẫn bị cảm giác dính đặc giam giữ. Công kích đợt hai của kẻ địch lại đến rồi.

Có thể nói Thải Nhi đã tới lúc chỉ mành treo chuông. Thông qua đợt công kích đầu tiên nàng liền phán đoán ra, kẻ địch đánh lén chính mình là cường giả cấp chín. Cũng chỉ có cường giả cấp chín dựa vào linh lực cường đại mới không bị nàng phát hiện, hơn nữa sinh ra lực công kích mạnh mẽ như thế. Cảm giác dính đặc chắc là lĩnh vực của đối phương.

Trên Khu Ma quan, Thánh Nguyệt luôn quan sát hành động của Thải Nhi. Đột nhiên trông thấy Thải Nhi tạm ngừng giữa không trung, ngay sau đó xuất hiện luồng sáng đen, Thánh Nguyệt liền biết có chuyện xấu.

Nhưng tất cả xảy ra thật quá nhanh, cho dù tu vi như ông muốn cứu Thải Nhi cũng không kịp.

Tiếng xé gió chói tai khiến chiến sĩ hai bên tạm dừng động tác. Tất cả giật mình trông hướng đầu tường Khu Ma quan, bầu trời tách ra một lỗ hổng lớn, lỗ hổng này còn liên tục lan tràn thẳng đến chỗ Thải Nhi.

Tấn công kẻ địch để nó lùi lại phòng ngự, đầu óc Thánh Nguyệt rất tỉnh táo phân tích ra. Đợt công kích thứ hai chắc chắn là Thải Nhi không thể ngăn cản, tốc độ của ông nhanh đến mấy cũng không thể ngăn chặn chiêu đó. Cho nên ông chỉ có thể tập trung mục tiêu vào người kẻ địch. Nếu chiêu kia giết chết Thải Nhi, vậy ông dốc sức ra một đòn đủ trọng thương kẻ địch.

Cùng lúc đó, không ai nghĩ tới là Thải Nhi không khoanh tay chịu chết. Đôi tay nàng đã tê rần, cơ thể bị lĩnh vực hạn chế, nhưng nàng vẫn làm ra hành động tự cứu.

Đáy mắt Thải Nhi xẹt qua tầng màu đen sâu thẳm, cơ thể nàng bỗng chốc biến mất.

Lưỡi Hái Tử Thần thoáng chốc phát ra sát khí âm trầm vô cùng khủng bố, khiến lĩnh vực dính đặc vô hình vô sắc bỗng nhiên bị chém ra một khe hở, Lưỡi Hái Tử Thần nhờ vào khe hở này chui ra ngoài.

Ra ngoài Thánh Nguyệt dự đoán là kẻ địch đánh lén Thải Nhi không thèm để ý đòn đánh của ông, lưỡi đao đen đợt tấn công thứ hai không thu lại mà rơi trên Lưỡi Hái Tử Thần.

Tiếng ma sát chói tai và tiếng va đập, Lưỡi Hái Tử Thần kịch liệt chấn động sinh ra tiếng ù ù điếc tai. Ngay lúc nó mới thoát khỏi lĩnh vực dính đặc, Thải Nhi đã bị chấn ra khỏi Lưỡi Hái Tử Thần.

Không sai, giây phút kia nàng dung nhập vào Lưỡi Hái Tử Thần, dung hợp thành một. Đây chính là một trong các năng lực cường đại của Lưỡi Hái Tử Thần. Trong thần khí có một không gian không lớn lắm, lúc nguy hiểm thì Thải Nhi có thể ẩn nấp trong đó để tránh né công kích cường đại của kẻ địch, nhờ vào độ cứng của Lưỡi Hái Tử Thần bảo vệ bản thân. Chính bởi vì có năng lực này nên Thánh Nguyệt mới yên tâm để Thải Nhi ra chiến trường xung phong liều mạng.

Nhưng mới rồi kẻ địch ra một chiêu kia quá mạnh, trực tiếp chấn Thải Nhi văng ra khỏi Lưỡi Hái Tử Thần.

Sắc mặt Thải Nhi vốn tái nhợt nay biến trắng bệch, bị kịch liệt chấn động thì không thể nào không bị thương. Nhưng đôi tay tê liệt đã hồi phục như thường, sát khí lạnh lẽo tựa như núi lửa phun trào bùng phát khỏi người nàng. Bầu trời xung quanh bỗng chốc biến tối đen, một bóng đen tràn ngập uy nghiêm chợt lóe sau lưng nàng. Ngay sau đó, một luồng sáng đen thê lương xẹt qua không trung.

Tử Thần Thất Tuyệt, Tuyệt thứ nhất, Tử Chi Thương.

Đối với một chiêu này thì Thải Nhi đã sớm nắm giữ hoàn mỹ. Khihơi thở tử thần khủng bố bùng phát ra, không gian xung quanh bỗng sụp đổ, kẻ địch đánh lén nàng rốt cuộc hiện ra từ trong không khí. Rõ ràng là một kẻ dáng người nhỏ gầy thoạt nhìn không khác gì nhân loại.

Toàn thân gã có chút hư ảo, nhưng khi gã xuất hiện thì cả người tràn ngập loại cảm giác quái dị.

Công kích của Thánh Nguyệt ở giữa không trung bị ngăn chặn, tiếng nổ ngập trời, một bóng dáng cao to xuất hiện tại đó. Thánh Nguyệt rất quen thuộc kẻ địch này, chính là trong bảy mươi hai Trụ Ma Thần xếp thứ năm mươi hai, Hỏa Diễm Sư Ma An Lạc Tiên, Hỏa Diễm Ma Khôi là tộc nhân của gã.

Cứng rắn chống lại Thánh Nguyệt hiển nhiên An Lạc Tiên chịu thiệt, chỗ ngực hiện vết thương sâu bốn tấc, nhưng rốt cuộc gã vẫn là ngăn được một kích dốc toàn bộ sức mạnh của Thánh Nguyệt.

Chỉ là An Lạc Tiên không ngờ rằng đồng bạn của gã không thành công đánh chết Thải Nhi, ngược lại còn bị phản công.

*Keng!*

Một tiếng vang thật lớn, ma tộc đen nhỏ gầy run bần bật, vũ khí trong tay trái biến thành mảnh vụn, nhưng vào giây phút quan trọng thì cơ thể bỗng từ một biến thành hai, trong đó một cái bị Tử Chi Thương nghiền thành phấn, cái khác thì nhanh chóng lùi ra sau năm mươi mét.

Đây là một kỹ năng giống với ve sầu thoát xác, dùng để hóa giải Tử Chi Thương. Hiển nhiên gã không muốn chống lại Lưỡi Hái Tử Thần của Thải Nhi. Cũng không phải lực công kích của Thải Nhi uy hiếp được gã, mà là không muốn bị lực lượng thanh tẩy cường đại ở bề mặt Lưỡi Hái Tử Thần xâm nhập.

"Đi!!!" Ma tộc màu đen khẽ quát một tiếng, bước ra một bước ẩn trong không khí.

Hỏa Diễm Sư Ma An Lạc Tiên cũng không chậm trễ, thân thể tựa như sao băng quay trở về bản doanh ma tộc.

Thánh Nguyệt không đuổi theo mà là nhanh chóng chạy tới bên cạnh Thải Nhi, bảo vệ sau lưng chắt gái, ánh mắt cảnh giác dò xét xung quanh.

Không cần nghi ngờ, mới rồi đánh lén Thải Nhi là hai ma thần. Vì giải quyết Thải Nhi, không ngờ ma tộc đột nhiên cho hai ma thần ra tay, hơn nữa chúng thiếu chút nữa là thành công!

Thải Nhi thở hồng hộc. Ngăn cản kẻ địch tập kích, lại thi triển Tử Thần Thất Tuyệt, sinh ra tác dụng phụ cực lớn, nàng đã bị thương.

Ngay lúc Thánh Nguyệt chuẩn bị kiểm tra vết thương của Thải Nhi thì ánh mắt lộ ra giật mình.

Bởi vì một luồng sáng xanh từ phía xa lấy tốc độ kinh người bay hướng bên này, mục tiêu không phải đầu tường Khu Ma quan mà là con đường Hỏa Diễm Sư Ma An Lạc Tiên định quay về bên ma tộc.

Đoàn sáng vàng này thật sự quá nhanh, quang thuộc tính đậm đặc tựa như mặt trời rơi xuống. Quang nguyên tố đậm đến cực điểm khiến bầu trời đều sáng ngời. Ma tộc bên dưới và nhân loại trên đầu tường Khu Ma quan đều nhịn không được nhìn hướng ánh vàng đột ngột xuất hiện.

Ánh sáng vàng từ chấm nhỏ biến thành bóng người chỉ mất nửa giây. Khi hắn cách An Lạc Tiên chưa tới trăm mét thì ánh sáng da cam tựa như suối phun bắn ra. Có thể trông thấy rõ một tấm thuẫn màu da cam đụng mạnh vào An Lạc Tiên.

Mắt Thánh Nguyệt bỗng nhiên sáng ngời, khoảnh khắc đã biến mất trong không khí. Trước khi biến mất, ông làm động tác ý bảo Thải Nhi lùi ra sau.

An Lạc Tiên chưa từng buồn bực như thế này. Mới rồi Thánh Nguyệt vì cứu chắt gái mà dốc hết sức ra một đòn không phải dễ ngăn cản. Tuy gã cũng là ma thần cấp chín nhưng xếp hạng năm mươi hai, có thể thấy tu vi trong đám ma thần khá là yếu, nội linh lực tương đương với nhân loại hơn mười vạn, không bằng Thánh Nguyệt nữa là, về mặt vũ khí thì càng thua xa.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio