Tu Ngôn Lâu tọa lạc giữa phố Trường An trong Quỷ Vương thành, được xây dựng theo hình bát giác, mỗi góc đều đều có một viên dạ minh châu lớn, lưu ly làm ngói. Nói thật, Tu Ngôn Lâu này so với Chung Linh Cung càng lộng lẫy xa hoa.
Ba người nhìn thật bắt mắt, vừa đi vào Tu Ngôn Lâu, đã có tiểu nhị trong lâu ra chào đón họ.
"Yo, ba vị quý khách quý, mời vào mời vào, nhìn ba vị bộ dáng phong trần mệt mỏi, chắc hẳn là lần đầu tới Quỷ giới."
Có Bích Tỉ Thượng quân canh giữ bên ngoài, cái này mấy ngàn năm tiên yêu xuất nhập Quỷ giới có thể đếm được trên đầu ngón tay, ba người vào Tu Ngôn Lâu, nhóm quỷ quân trong lâu chờ mua lệnh bài liền cùng nhau nhìn bọn họ.
Cổ Tấn xưa nay ở trước mặt người ngoài không thích nhiều lời, loại này náo nhiệt tự nhiên hợp với A Cửu, hắn ngoắc ngón tay với tiểu nhị, ra dáng công tử giàu có: "Tiểu quỷ quân, Tu Ngôn Lâu các ngươi lệnh bài bán như nào? Nói giá tiền, ta muốn nhìn thấy Quỷ vương càng sớm càng tốt."
Ngay khi A Cửu nói ra những lời này, nhóm quỷ quân lúc đầu đối bọn hắn chỉ có ý tò mò lập tức chuyển sang ánh mắt khinh thường.
Tiểu nhị kia cũng sững sờ, lập tức cười nói: "Mấy vị lần đầu tới Quỷ giới, sợ là không biết phép tắc của Tu Ngôn Lâu chúng ta. Tiểu nhân nói một chút cho mấy vị Thượng quân biết, lệnh bài yết kiến Quỷ Vương trong lâu chúng ta phân ra ba hạng, tam đẳng lệnh bài sau tám ngày chờ Quỷ Vương triệu kiến, nhị đẳng lệnh bài năm ngày, nhất đẳng lệnh bài chờ ba ngày. Về phần giá vị..." Nhỏ hầu giơ tay điệu bộ một cái ba chữ, chỉ vào tường và nói, "Chỗ này đều công khai ghi giá, ngài cứ trả giá, sau đó lấy lệnh bài giao đến Chung Linh Cung, chờ Quỷ Vương truyền lệnh triệu kiến là được."
Ba người hướng mặt tường sau lưng nhìn, trên tường ghi mấy hàng chữ lớn rồng bay phượng múa.
Nhất đẳng lệnh bài, một ngàn kim hoặc linh vật ngàn năm.
Nhị đẳng lệnh bài, năm trăm kim hoặc linh vật năm trăm năm.
Tam đẳng lệnh bài, ba trăm kim hoặc linh vật ba trăm năm.
Tường trắng chữ đen, rõ rõ ràng ràng, còn có tám chữ rõ to "Hàng thật giá thật, già trẻ không gạt".
Ba người mặt tối sầm, cuối cùng hiểu ra sự xa hoa của Tu Ngôn Lâu từ đâu mà có, xem như Đại Trạch Sơn tu tiên môn phái có cội nguồn sâu xa, toàn bộ sơn môn có thể góp đủ năm vạn kim cũng không phải không thể được. Bên trong sơn môn linh vật ngàn năm dù không hiếm thấy, nhưng cũng không phải củ cải trắng tùy tiện lấy ra trao đổi. Nhưng ở Tu Ngôn Lâu này, chẳng qua có một cơ hội gặp sớm được Quỷ Vương, liền tùy tiện ra giá linh vật ngàn năm, quả thực là mài dao xoèn xoẹt đợi làm thịt dê.
Thật trùng hợp, ba người hiện tại cảm thấy chính mình là con dê chuẩn bị bị làm thịt.
Trên người bọn họ chỉ có một ít vàng lá Yến Sảng tặng, một trăm kim đều không đáng, chớ nói chi là ngàn kim.
Hiển nhiên là nhìn thấy sắc mặt ba người Cổ Tấn không tốt lắm, tiểu nhị lại thêm một câu: "Mấy vị Thượng quân, ngài nếu không mang vàng cũng không sao,có linh vật cũng được, lâu chủ chúng ta, càng thích linh vật hơn."
Linh vật ngàn năm, ba người hai mặt nhìn nhau, thật là có, A Cửu là Cửu Vĩ Hồ cùng Thủy Ngưng thú A Âm hàng thật giá thật, thực sự là linh vật, hiếm hơn bất kì thứ gì.
A Cửu trừng bắt nhìn Cổ Tấn, cảnh cáo hắn đừng có ý đồ với mình. Ngược lại là A Âm đảo mắt về phía tiểu nhị, giả bộ tức giận nói: "Này, tiểu Quỷ quân, ngươi đừng lừa gạt chúng ta, lâu các ngươi cũng chỉ có tam đẳng lệnh bài có thể mua? Ta vừa rồi nghe Chung Linh Cung Quỷ Tướng nói, nếu là chúng ta có thể xuất ra giá tốt, hai ngày này liền có thể gặp được Quỷ Vương?"
Tiểu nhị sững sờ, hơi có chút chần chờ nói: "Tiểu nữ quân, ngài nói không sai, lâu chúng ta bên trong còn có một loại lệnh bài đặc biệt, chỉ cần cầm lệnh bài kia, lập tức có thể vào Chung Linh Cung yết kiến Quỷ Vương, thế nhưng..."
"Nhưng mà cái gì?" A Âm nghe có hi vọng, ánh mắt sáng lên.
"Lệnh bài đặc biệt này trong tay lâu chủ chúng ta, về phần giá cả, từ trước tới giờ cũng chỉ có lâu chủ tự mình ra giá, tiểu nhân không dám tùy ý làm chủ."
"Lâu chủ? Lâu chủ các ngươi là ai?" A Âm khẽ giật mình, mở miệng hỏi.
Tiểu nhị cười nói: "Tiểu nữ quân, chúng ta là Tu Ngôn Lâu, tất nhiên lâu chủ chính là Tu Ngôn Quỷ quân. Người tuyệt đối đừng mở miệng lung tung, ba ngàn năm nay Tu Ngôn Lâu chúng ta chỉ xuất ra hai khối lệnh bài đặc biệt, một khối là dùng nội đan vạn năm của Cửu Đầu Xà đổi, một khối là dùng một gốc cây ngô đồng vạn năm đổi. Cái này đều là đồ tốt ngàn năm khó tìm."
Cây ngô đồng vạn năm? Cổ Tấn cùng A Âm sững sờ, nhớ tới Đông Hoa trước khi phi thăng có dặn dò, càng khẳng định bên trong Chung Linh Cung quả nhiên có giấu cây ngô đồng.
"Chẳng qua là gặp Quỷ Vương sớm mấy ngày, cần dùng đồ hiếm có như thế để đổi?" A Âm buồn bực, "Vậy ta còn không bằng chờ thêm mười ngày nửa tháng, cái gì cũng không cần tiêu, cho đỡ tốn kém?"
Tiểu nhị mỉm cười đầy ẩn ý, vô cùng kiên nhẫn nói với ba người: "Ba vị đường xa tới gặp Quỷ Vương bệ hạ, là chuyện muốn nhờ. Ba vị đã có chuyện muốn nhờ, đương nhiên cũng có người khác gặp bệ hạ cũng vậy, lệnh bài Tu Ngôn Lâu chúng ta cũng không phải là quý ở thời gian, mà là ngài bỏ ra giá hợp lý, thì nguyện vọng gặp được Quỷ vương có thể thực hiện được." Tiểu nhị trầm ngâm nhìn ba người môt chút, "Cho nên bên trong Tu Ngôn Lâu chúng ta còn có phép tắc, phàm là sau khi yết kiến bệ hạ việc cần chưa thể toại nguyện, lệnh bài Tu Ngôn Lâu bán ra sẽ được thu hồi, quyết không để nhân khách bị mất tiền oan."
Quả nhiên là cướp cũng có nguyên tắc, khó trách Tu Ngôn Lâu làm ăn có thể sừng sững đứng tại Quỷ giới.
"Không hổ danh Tu Ngôn Lâu chủ." Cổ Tấn, người chưa nói tiếng nào từ khi bước vào, đột nhiên hướng khoảng không trên lầu hai nhìn, "Tiểu Quỷ quân, nếu theo ngươi thuyết pháp như vậy, lâu chủ các ngươi có thể là Quỷ Vương chưa được phong của Quỷ giới."
Cổ Tấn ăn nói mạnh mẽ, bên trong Tu Ngôn Lâu huyên náo đột nhiên trở nên yên tĩnh.
Tiểu nhị đang tủm tỉm cười ôn hòa trên mặt lộ ra một chút cứng nhắc, xấu hổ đang muốn mở miệng, một tiếng cười nhẹ vang lên ở cửa sổ trên lầu hai.
"Không hổ là Đông Hoa đồ đệ, lời này thật kiên cường. Ngươi đến cùng là đến cầu người, hay là đến đập phá quán? Nơi này không phải Tiên giới các ngươi, mà là Quỷ giới, Quỷ giới có Quỷ giới phép tắc. Ngay cả sư phụ ngươi năm đó muốn gặp Quỷ Vương cũng phải đưa ta một gốc cây ngô đồng, huống chi là ngươi?"
Trên lầu hai, Phượng Lai Các ở gần cửa sổ, một quỷ quân mặc bạch y đang ngồi sát bên cửa sổ, hắn quay đầu lại, mặt mày xa xa, đầu đội mão gấm, tuy là quỷ, nhưng nhìn còn cao quý hơn Tiên quân trên chín tầng mây.
Vốn tưởng rằng Tu Ngôn Lâu chủ là một thương nhân gian xảo, nào biết lại thanh quý vô song như thế, chỉ là sắc mặt kia trắng bệch khiến người nhìn kinh sợ, cảm giác như sắp rời khỏi thế gian.
Vẻ đẹp trưởng thành của Tu Ngôn khác hẳn với với A Cửu non xanh dịu dàng, A Âm bỗng chốc bị mỹ nhân ốm yếu bên cửa sổ thu hút, nhón chân lên nhìn về hướng Phượng Lai Các.
Cổ Tấn nhướng mày, tiến lên một bước, vừa vặn ngăn ánh mắt A Âm, hướng quỷ quân áo trắng chắp tay làm lễ: "Cổ Tấn tiếp kiến qua Tu Ngôn Lâu chủ."
Đã cùng sư tôn hắn có giao tình, vậy Tu Ngôn Lâu chủ này hiển nhiên không đơn giản. Hắn có thể công khai buôn bán Chung Linh Cung lệnh bài, chỉ sợ là cùng Quỷ Vương Ngao Ca có quan hệ.
"Ta và sư tôn ngươi có giao tình, thi lễ này cũng nhận được." Khi lời đầu tiên của câu này vang lên, Tu Ngôn Quỷ quân còn ở lầu hai, khi chữ cuối cùng kết thúc, hắn cũng đã đến gần đến trước mắt.
Hắn trực tiếp vượt qua Cổ Tấn, đột nhiên xuất hiện tại trước mặt A Âm, cách nàng không quá nửa thước, cười tủm tỉm nói: "Tiểu cô nương, ngươi nhìn ta làm cái gì?"
Tu Ngôn vừa mới động Cổ Tấn liền phát giác, nhưng mặc cho hắn dùng tiên lực chống đỡ, Tu Ngôn vẫn không có chút trở ngại nào xuyên qua linh lực của hắn. Cổ Tấn trong lòng thất kinh, Tu Ngôn Lâu chủ này đến cùng có lai lịch gì, sợ là quỷ lực đã siêu việt Bán Thần, nhân vật bậc này, vì sao chưa hề dương danh trong Tam giới?
A Âm nhìn quỷ quân anh tuấn đột nhiên tiến tới trước mặt, nửa điểm ngượng ngùng đều không có, cười ha hả nói: "Bởi vì ngươi đẹp trai! Ta lớn như vậy rồi, còn chưa nhìn thấy người nào đẹp như ngươi."
Tu Ngôn thích thú trước vẻ đáng yêu của A Âm, cười ha ha: "Tiểu cô nương, ta không phải người, là quỷ nha."
"Cũng là quỷ đẹp trai." A Âm khoát khoát tay, bộ dáng không hề lay động.
A Cửu bên cạnh mấp máy môi, hừ hừ, dáng vẻ rất bất mãn. Cổ Tấn so với hắn bình thản hơn, chỉ là ánh mắt có chút nheo lại.
Tu Ngôn giống như là không để ý hai người lạnh băng đang đứng bên cạnh, càng xích lại gần A Âm mấy phần, chớp chớp mắt, ẩn ý nói: "Tiểu cô nương, ngươi hợp khẩu vị của ta, ta rất thích ngươi, không bằng ngươi lưu lại Quỷ giới đi, ta đảm bảo ngươi có thể sống hơn ngàn tuổi vạn tuế, hưởng phúc cả một đời."
Cổ Tấn nghe thấy lời này, cũng lười muốn biết Tu Ngôn Lâu chủ đến cùng là thần thánh phương nào, định tiến tới kéo Thủy Ngưng thú ngốc nhà mình về, lại không ngờ đột nhiên A Âm giữ chặt tay Tu Ngôn.
Tu Ngôn quỷ quân sống vài vạn năm, còn chưa bao giờ bị người khác đùa giỡn qua, nhất thời sửng sốt, nhất thời quên rút tay khỏi A Âm.
A Âm với động tác này, toàn bộ Tu Ngôn Lâu đều lâm vào im lặng quỷ dị. Nhóm quỷ quân một bên đang xem náo nhiệt trợn mắt hốc mồm, nghĩ Tiên giới nữ quân bây giờ lại táo bạo như thế, mới nói mấy câu đã nắm tay nhau rồi.
A Cửu trừng mắt lông dựng lên định bước tới, lại bị Cổ Tấn giữ chặt. Hắn nhìn A Âm cùng Tu Ngôn, dù mặt không hài lòng nhưng nén giận.
"Đừng làm loạn, nhìn cho rõ."
A Cửu lần theo ánh mắt Cổ Tấn, bàn tay A Âm nắm cổ tay Tu Ngôn, một sợi linh lực màu xanh lá cây nhàn nhạt nhưng thuần khiết từ trong đầu ngón tay của nàng chậm rãi tiến vào trong tay Tu Ngôn.
A Âm chuyển linh lực cho Tu Ngôn? A Cửu tại bên trong Cửu U Luyện Ngục chính là được A Âm cứu như vậy, đối với việc này không xa lạ gì. Nhưng Tu Ngôn đã có thể không cần tốn nhiều sức vượt qua tiên chướng của Cổ Tấn, hắn quỷ lực cao thâm như vậy, chẳng lẽ còn cần linh lực của một con Thủy Ngưng cấp thấp sao?
Cổ Tấn cùng A Cửu đáy lòng cùng nghi hoặc.
"Được rồi, tiểu cô nương." Giọng nói Tu Ngôn đột nhiên vang lên, hắn gỡ tay A Âm khỏi cổ tay mình, nhìn vẻ mặt A Âm hơi tái nhợt với vẻ mặt nghiêm túc, "Đủ rồi."
A Âm gật gật đầu, thấy Tu Ngôn sắc mặt hồng háo, đáy mắt sáng lên nhẹ nhõm vui sướng.
Tu Ngôn đáy lòng khẽ động, tránh ánh mắt A Âm.
Cổ Tấn trầm mặt đi lên trước, sờ trán A Âm, thở phào nhẹ nhõm khi thấy nàng kiệt sức chỉ vì tiêu hao linh lực.
Tu Ngôn lười nhác đối mặt với khuôn mặt xám xịt của Cổ Tấn, ngáp một cái, quay người đi lên lầu. Một tấm lệnh bài từ trong tay hắn ném ra, trực tiếp rơi vào trong tay A Âm.
A Âm cúi đầu nhìn, lệnh bài màu vàng óng bên trên có chữ rồng bay phượng múa "Đặc biệt" y hệt như mực trên tường, chắc hẳn đây chính là lệnh bài trân bảo hạng đặc biệt của Tu Ngôn Lâu.
"Tiểu cô nương, lễ vật của ngươi Bản quân rất thích." Giọng nói lười biếng từ trên lầu truyền đến, "Cầm khối này lệnh bài đi Chung Linh Cung, tự nhiên có thể gặp được Quỷ Vương. Chúng ta... hữu duyên gặp lại."
Câu nói sau cùng phá lệ nhẹ nhàng, cũng phá lệ ý tứ sâu xa, trừ A Âm cùng Cổ Tấn, không có người ngoài nghe thấy.
Đợi đám người nhìn lên lần nữa, Tu Ngôn Lâu chủ xuất quỷ nhập thần đã không có tung tích.
A Âm cầm lệnh bài màu vàng óng lật qua lật lại nhìn nhiều lần, vui tươi hớn hở đưa cho Cổ Tấn: "A Tấn, Tu Ngôn Quỷ quân này thật là một người tốt, ta chẳng qua nhìn hắn sắc mặt không tốt, cho hắn chút linh lực, hắn liền đem lệnh bài quý giá đưa cho chúng ta. Đi, đi Chung Linh Cung gặp Quỷ vương bệ hạ."
Nàng nói xong, lôi kéo Cổ Tấn cùng A Cửu vội vàng ra khỏi lâu.
A Cửu mặc dù đầu óc đơn giản, lúc này ngược lại là đoán được trọng điểm, lặng lẽ kéo A Âm đ ến một bên, tận tình dạy bảo nàng như thế nào là "Nam nữ bảy tuổi không chung chiếu", như thế nào là "Nam nữ thụ thụ bất thân" vân vân vân vân, có thể nói lo lắng, mười phần giống bộ dáng vú em lo lắng.
Cổ Tấn chắp tay đi sau hai người, lệnh bài trong tay trĩu nặng. Tiếng A Cửu cùng A Âm đùa giỡn, cười nói vang xa một chút dưới Chung Linh Cung cao ngất, chẳng biết tại sao đáy lòng hắn đột nhiên xuất hiện một cảm giác bất an.
Đến cùng điều gì đang đợi bọn họ ở Chung Linh Cung của Quỷ Vương Ngao Ca?