Vân Hi thấy thế, chạy nhanh đứng ở trước mặt Lăng Đồng Cẩn, cầm lấy khăn giấy trên bàn giúp hắn lau rượu trên mặt,“Anh và Tả tiểu thư làm sao vậy?”
Cô gái kia, lần đầu tiên nhìn thấy, Vân Hi đã không thích, một người phụ nữ mị hoặc như vậy, nàng cho rằng không xứng với Lăng Đồng Cẩn!
“Tiểu Hi, thực xin lỗi, anh làm em sợ rồi? Không có việc gì, đàn bà mà thôi, lão tử không cần!” Lăng Đồng Cẩn giả bộ trấn định, ở trước mặt Mẫn Thiên Hữu trước mặt, khí thế lại yếu đi vài phần, ngay cả khi nói chuyện cũng mang theo lời nói thô tục bình thường chưa từng nói qua.
Nói xong liền đẩy ra Vân Hi, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng nhìn đối diện Mẫn Thiên Hữu, hiện tại hắn rốt cục biết vì cái gì Nhã Nhược thích người đàn ông này, ngay cả Tả Thiến cũng thích hắn, Mẫn Thiên Hữu chỉ là bình tĩnh đứng đó, trên người liền tản ra khí thế bức người, như chim ưng trên cao, càng nguy hiểm càng có lực dụ hoặc.
Lăng Đồng Cẩn càng biểu hiện không cần thì Vân Hi cũng biết, Tả Thiến ở trong lòng hắn đã chiếm vị trí quan trọng mất rồi.
“Mẫn Thiên Hữu, ngươi tránh ra!” Lăng Đồng Cẩn dáng bộ lảo đảo đi đến trước mặt Mẫn Thiên Hữu, lại bị hai tay Mẫn Thiên Hữu hất ra, thân thể cao lớn liền dựa vào quầy bar phía sau nói,“Tỏ ra đàn ông một chút, đừng làm cho tôi khinh thường!”
Tình địch gặp mặt thật là hết sức đỏ mắt, Lăng Đồng Cẩn đối địch ý đối với Mẫn Thiên Hữu rất rõ ràng, nhưng người sau lại đối với hắn khinh thường.
Mẫn Thiên Hữu cũng biết Lăng Đồng Cẩn cùng Tả Thiến có quan hệ, mà loại nữ nhân lẳng lơ đó, hắn căn bản chưa từng nhìn ở trong mắt, cũng chỉ có Lăng Đồng Cẩn mới đem cô ta nâng niu như bảo bối trong lòng bàn tay, hắn có vài phần tiếc thay cho Lăng Đồng Cẩn.
Vân Hi nhìn hai người trong mắt đều ánh đỏ, nghĩ rằng bọn họ sẽ động thủ, nàng cẩn thận đến phía sau Mẫn Thiên Hữu kéo hắn lại.
“Ta sẽ không thua ngươi, sẽ không……” Lăng Đồng Cẩn dùng sức đẩy ra Mẫn Thiên Hữu, nghiêng ngả lảo đảo đi ra ngoài , Vân Hi thấy thế vội vàng đi theo phía sau hắn giúp đỡ hắn, hắn hiện tại cái dạng này, nàng thực lo lắng hắn không rời đi được.
“Làm sao bây giờ? Tôi gọi điện thoại cho Nhã Nhược, bảo cô ấy tới đón anh ấy!” Vân Hi gọi với phía sau Mẫn Thiên Hữu, không xác định nói xong, Lăng gia – nàng là không nghĩ lại đi đến đó, nhưng lại không thể mặc kệ Lăng Đồng Cẩn.
Mẫn Thiên Hữu không trả lời, chỉ là tiến lên đem Lăng Đồng Cẩn để vào trong xe, Vân Hi đã gọi cho Lăng Nhã Nhược, quả nhiên khi nghe được thanh âm của Nhã Nhược, nàng hiển nhiên có chút giật mình, nàng chưa bao giờ chủ động gọi điện cho bất kỳ ai ở Lăng gia.
“Tôi không rảnh, cô tự mình đưa anh ấy trở về đi!” Lăng Nhã Nhược không khách khí cự tuyệt, Lăng Đồng Cẩn thiên vị Vân Hi là việc mà cô không thể chấp nhận được, hiện tại có phiền toái lại tìm đến cô, cô mới mặc kệ hắn đi.
“Chị…” Không nghĩ tới Lăng Nhã Nhược sẽ từ chối, Vân Hi không biết phải làm sao.
“Hai mươi phút, tôi ở club Dạ Ám chờ cô!” Mẫn Thiên Hữu từ phía sau lấy di động trên tay Vân Hi, lạnh giọng đối với Lăng Nhã Nhược sai bảo, mà Lăng Nhã Nhược khi nghe đến thanh âm của Mẫn Thiên Hữu, đã sớm kích động cầm chìa khóa xe vọt ra.
Lăng Nhã Nhược tốc độ so với Mẫn Thiên Hữu đoán còn nhanh hơn rất nhiều, vừa thấy Lăng Đồng Cẩn lôi kéo Vân Hi, tay chân loạng choạng, hắn liền cảm thấy chướng mắt, cho dù biết người đàn ông đó là anh trai của nàng, nhưng trong lòng hắn vẫn không thoải mái, giống như ngày đó, khi nhìn thấy nàng cùng Thượng Trạch Nhất có hành động vô cùng thân thiết, hắn mới có thể mất đi lý trí, đối với nàng làm ra chuyện không kiểm soát được!