Nhưng mà, sau khi gõ chuông vang ba mươi sáu lần, ma kiếm Atula chợt trở về trong đan điền, không hề có động tĩnh gì nữa.
Tức khắc, tiếng chuông ngừng lại, tu vi kiếm đạo của La Hồng cứ như vậy mà đóng băng, mắc kẹt giữa Ngũ phẩm và Tứ phẩm, không cách nào đột phá.
"Không thể đột phá sao? Trần thúc nói rất đúng, thiên phú kiếm đạo của ta...... đúng là rác rưởi."
La Hồng mang vẻ mặt thăng trầm tang thương.
Trải qua bao nhiêu đau đớn và tra tấn như vậy mà tu vi kiếm đạo vẫn nửa vời như cũ.
rác rưởi.
Sau khi ma kiếm Atula tiến vào trong đan điền, La Hồng cảm thấy mi tâm mình nóng lên một trận.
Trong Nê Hoàn Cung, Hư Ảnh Tà Thần toát ra mấy phần hưng phấn, như muốn hành động, để làm cho tên phàm nhân không biết kính sợ này biết thế nào là cường đại!
Khoảnh khắc Hư Ảnh Tà Thần rung chuyển.
Chuông Vạn Phật có phản ứng, trong nháy mắt phật quang tỏa ra vạn trượng!
Chín tầng mây như bị phá vỡ, vô số ánh sáng rực rỡ tuôn ra, làm chiếc chuông cổ màu vàng càng trở nên trang nghiêm.
Như sự hồi sinh thần bí.
Một lực hút cuồn cuộn từ trong thân chuông cổ bùng nổ, hai chân La Hồng như địa long cố thủ mặt đất, lại không ngăn được thân hình bị hút đi.
Hút vào bên trong chuông cổ.
Tình huống này khiến cho rất nhiều tăng nhân trên Diễn Võ Trường ồ lên.
Sao lại thế này?!
La Hồng sao lại bị hút vào trong chuông cổ?
Nếu gõ cho chuông vang, La Hồng còn không phải bị đánh chết sao?
Bị ép thành thịt nát?!
Thần sắc Pháp La đại sư khẽ biến, cảm thấy tình huống không thích hợp, gõ chuông thì cứ gõ đi, ngươi chui vào bên trong chuông cổ làm cái gì?
Lấy thực lực của La Hồng, sóng chuông sẽ đem La Hồng ép thành thịt nát, hẳn là chết không thể nghi ngờ!
Pháp La đại sư cất bước, trên người tràn ngập hơi thở cường đại, phật quang vạn trượng.
Đây là một người còn cường đại hơn Viên Thượng, có thể ngưng tụ ra Bồ Tát Quả, khoảng cách của vị cường giả này so với Chân Phật chỉ kém một đường.
Nhưng, Pháp La đại sư lại nhanh chóng dừng bước.
Mày dài nhảy lên không ngừng, vẻ mặt kinh ngạc.
Thịch thịch thịch!
Chuông Vạn Phật treo trên không, tượng Phật như không ngừng sống lại, tiếng chuông liên miên không dứt, vừa chấn động vừa vang vọng.
Chuông Vạn Phật như tức giận, sóng chuông vô tận, mênh mông cuồn cuộn.
Phụt!
Trên Diễn Võ Trường.
Rất nhiều võ tăng đang ngồi đều không chịu được sóng chuông mà ho ra máu, bị đẩy lui tới rìa Diễn Võ Trường.
Phật tăng có mặt đều kinh hãi vô cùng, nhìn chằm chằm.
Có thể thấy bên ngoài thân chuông cổ, kim quang tỏa ra vạn trượng.
Nhưng bên trong chuông, lại là mây tía cuồn cuộn.
Đã xảy ra chuyện gì?!
Trong chuông Vạn Phật, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Thịch thịch thịch thịch......
Chuông tiếp tục vang lên.
Ba mươi bốn, ba mươi lăm, ba mươi sáu......
Chỉ trong phút chốc liền gõ được chuông vang ba mươi sáu lần.
Vốn dĩ đã gõ được ba mươi sáu lần chuông vang, vậy cộng vào đã được bảy mươi hai lần!
Thiên địa chấn động!
Những đám mây dày đặc trên trời không ngừng hội tụ.
Tiếng chuông trào dâng cuồn cuộn, truyền đi trăm dặm, ngàn dặm, vạn dặm......
Toàn bộ thiên hạ đều nghe được tiếng chuông vang vọng.
Tại một khắc này, Phật vận cùng Võ vận mấy ngàn năm của Vọng Xuyên Tự cuồn cuộn trào dâng như sóng lớn.
Đại Chu, hoàng cung.
Trong một trận bát quái, thân ảnh mặc hoàng bào, ngồi xếp bằng, trước người ông ta là một ngọn lửa bập bùng nhảy múa trong một cái lô đỉnh bát quái đan cao lớn hơn trăm mét.
Tiếng chuông khiến cho bát quái đan lô run lên, làm cho đạo thân ảnh từ từ mở mắt ra.
"Chuông Vạn Phật vang bảy mươi hai lần, còn chín lần nữa, có thể đạt tầm mươi mốt lần chuông vang sao?"
Đại Sở, cung Nữ đế.
Một nữ nhân duyên dáng và sang trọng, kéo một chiếc áo choàng dài vài thước sau lưng, giống như một bông hoa đang nở.
Bước lên đài cao, nhìn Vọng Xuyên Tự phía xa xa.
Nghe tiếng chuông dao động mênh mông cuồn cuộn liên miên không dứt.
"Chuông Phật vang lên tám mươi mốt lần, Địa Tạng luân chuyển, Địa Ngục bất không......"
"Địa Tạng bí cảnh, yên lặng đã mấy trăm năm, muốn mở ra sao?"
"Ai mở ra? La gia...... La Hồng?"
Nữ đế nhìn ra xa, môi đỏ giương lên.
Một ngày này, thiên hạ chấn động.
Bên trong đế đô của vương triều Đại Chu, vương triều Đại Sở, vương triều Đại Hạ, đủ loại xe ngựa bay, bay ngang qua bầu trời, bay nhanh về phía thánh địa Phật tông, Vọng Xuyên Tự.
Kim Trướng Vương Đình cũng có cao thủ đi ra.
Chuông Vạn Phật vang lên bảy mươi hai lần, có thể vang lên tám mươi mốt lần, tin tức như sóng thần, làm người trong thiên hạ hít thở không thông.
Mẹ nó, quái vật nào gõ chuông vang nhiều lần như vậy?
Nghe đồn chuông Phật của Vọng Xuyên Tự khó gõ, cho dù là cao thủ Nhất phẩm, cũng chỉ gõ được chín lần......
Lần này chuông vang bảy mươi hai tiếng, là quái vật gì chứ?!
Nhưng, rất nhiều cao thủ để ý nhất vẫn là, có gõ được tám mươi mốt lần chuông vang hay không?
Nếu có thể, bí cảnh cổ xưa của Vọng Xuyên Tự trong lời đồn kia sẽ thật sự mở ra! Vọng Xuyên Tự là thánh địa trong thiên hạ, bí cảnh của nó, có thể là bí cảnh tầm thường sao?
Các cao thủ trên Thiên Bảng, Địa Bảng, Huyền Bảng của các Đại vương triều đều nghe tin lập tức hành động, bay nhanh lên đường, bay nhanh tới Vọng Xuyên Tự.
Long Hổ Sơn, Côn Luân Cung cũng ngồi không yên, bên trong sơn môn, có đạo nhân bay lên.
Đối với tình huống của thế giới bên ngoài, La Hồng hoàn toàn không biết gì cả.
Giờ phút này, hắn ở bên trong chuông Vạn Phật, mặt ngơ ngác.
Tà sát khí ngập trời, phía trên đỉnh đầu La Hồng, Hư Ảnh Tà Thần hiện lên, phóng thích thần lực tà thần, không ngừng kích động chuông cổ.
Đông đông đông!
Mỗi một lần chuông vang, phản lực kh ủng bố, đều làm cho La Hồng có cảm giác muốn tan xương nát thịt.
Chính là, sức mạnh tà thần lại lần lượt bảo hộ hắn không việc gì.
Thậm chí, còn bởi vậy mà làm cho lực tà sát bên trong thân thể La Hồng không ngừng bị nén lại, hội tụ với sát châu trong đan điền.
Bảy mươi hai viên sát châu, dần dần bắt đầu dung hợp lại......