Thần Cấp Tiên Giới Hệ Thống

chương 57: dự tiệc ở phủ thành chủ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Viêm Nhi, ngươi đã trở lại, trên đường không có gặp nguy hiểm gì chứ?" Vừa tiến vào phòng luyện công của Phương Chấn, Phương Chấn đã hướng về phía Phương Viêm vẻ mặt quan tâm hỏi.

"Phụ thân, hài nhi không có gặp nguy hiểm gì, người xem con bây giờ không phải rất tốt sao!" Phương Viêm biết rõ phụ thân lo lắng cái gì, làm ra vẻ mặt thong dong cười nói. "Phụ thân, ta không ở nhà mấy ngày này, trong nhà không có phát sinh đại sự gì chứ."

"Không có, ngươi không ở nhà mấy ngày nay, trong nhà hết thảy đều bình thường." Phương Chấn nghe vậy liền cười nói. "Đúng rồi, Viêm Nhi, lần này ngươi tiến vào Hoành Nhạc Sơn Mạch có thu hoạch gì không."

"Phụ thân, người xem, cái này là cái gì?" Phương Viêm nghe vậy, lấy ra một hộp ngọc trắng noãn đưa cho Phương Chấn nói.

"Cánh hoa?" Phương Chấn mở ra hộp ngọc, trong phòng lập tức tràn ngập một mùi thuốc nồng đậm, làm cho người ta vui vẻ thoải mái, liền có chút kỳ quái nói.

"Phụ thân, đây chính là Bạch Ngọc Thủy Liên là linh dược có thể khôi phục máu thịt từ xương trắng a." Phương Viêm nghe vậy nói.

"Bạch Ngọc Thủy Liên, không ngờ là linh dược cứu mạng cấp bảy Bạch Ngọc Thủy Liên a." Phương Chấn nghe vậy cả kinh, con mắt như hạt châu muốn rớt ra ngoài vậy, không nghĩ tới hắn vậy mà có thể thấy được linh dược trong truyền thuyết này.

"Thiên địa linh vật như vậy nhất định có yêu thú thủ hộ, ngươi làm như thế nào lấy được, nhanh cho ta xem xem, có bị thương gì không."

Phương Viêm cảm nhận được sự quan tâm nồng đậm của Phương Chấn, đem sự tình như thế nào đạt được linh dược Bạch Ngọc Thủy Liên đơn giản nói một lần.

"Phụ thân, ở đây có sáu phiến cánh sen, người cầm hai cánh đi, thứ này có thể ở lúc mấu chốt cứu mạng." Phương Viêm lấy ra hai mảnh cánh hoa dùng hộp ngọc đã chuẩn bị từ trước đưa tới nói.

"Thần vật như thế, ngươi nên lưu lại phòng thân a, hai nhà Cao Vương chắc chắn sẽ không bỏ qua cho ngươi, một khi có cơ hội bọn họ sẽ âm thầm mưu hại ngươi, vi phụ cũng không thể lúc nào cũng thủ hộ bên cạnh ngươi được, có linh dược này, ngươi coi như có nhiều hơn sáu cái mạng." Phương Chấn nghe vậy liền lắc đầu nói.

"Phụ thân, hai mảnh cánh sen này, người có nói gì cũng phải nhận lấy, có phụ thân ở đây, hai nhà Cao Vương căn bản không thể làm gì con, còn nữa, qua một thời gian ngắn, con nếu có thể thông qua khảo hạch của Ngạo Hàn Tông, như vậy, nhân mã hai nhà Cao Vương càng không dám đụng đến con. Chờ chúng ta đi rồi, con cũng không còn lo lắng hai nhà Cao Vương gây bất lợi cho người nữa, cho nên linh dược này phụ thân nhất định phải giữ lại, bằng không lòng ta khó có thể bình an a!" Phương Viêm kiên trì. Hắn có Tiên Giới hệ thống, chỉ cần không phải làvvết thương trí mạng, Tiên Giới chữa trị hệ thống đều có thể chữa trị, linh dược Bạch Ngọc Thủy Liên này tuy trân quý, nhưng đối với hắn lại không có nhiều lắm tác dụng lắm.

Con trai của ta đây là hiếu kính lão tử đó, Phương Chấn chỉ là nhìn lược qua muốn từ chối Bạch Ngọc Thủy Liên nhưng dưới sự kiên trì của Phương Viêm ông đành thu lại.

"Viêm Nhi, ngươi cũng đã có một ngày mệt nhọc, ngày mai sẽ phải đến phủ thành chủ dự tiệc, đến lúc đó sứ giả của Ngạo Hàn Tông sẽ ở phủ thành chủ chiêu đãi chúng ta, ngươi nên hảo hảo chuẩn bị một phen." Phương Chấn cùng Phương Viêm hàn huyên một ít chuyển qua những chủ đề khác, tiếp theo liền đi ra ngoài.

"Phụ thân, vậy hài nhi xin cáo lui, người cũng nên nghỉ ngơi một chút a" Phương Viêm nghe vậy nói.

Phương Viêm trở lại chỗ ở, hắn cũng không có nhàn rỗi, cẩn thận hồi tưởng lại một ít kinh nghiệm giết chết yêu thú ở Hoành Nhạc Sơn Mạch, nhất là chiến đấu với Thủy Mãng trong hồ sâu, từng cái phân tích, suy tính, tự hỏi.

"Đinh! Chúc mừng kí chủ độ thành thạo của Địa cấp kiếm kỹ Huyễn Ảnh Kiếm +1000."

Đem trận đại chiến cùng Thủy Mãng ở hồ sâu dưới Ưng Chủy Giản giống như điện ảnh hồi tưởng lại một lần, đột nhiên, thanh âm hệ thống thông báo vang lên trong đầu của hắn.

"Nguyên lai hồi tưởng lại trận chiến và hiểu được cũng là một loại tu luyện a, lúc này đây hiểu được, vậy mà độ thành thạo lại gia tăng một ngàn điểm a." Tinh quang trong mắt Phương Viêm hiện lên, trên mặt hiện lên một vẻ đã hiểu rõ.

Ngày thứ hai, Duyệt Châu thành các đại tiểu gia tộc đều nhận được thiệp mời của phủ thành chủ Mạc Thi An, mang theo các hậu bối trẻ tuổi của gia tộc đến phủ thành chủ dự tiệc.

Lần yến hội này, trên danh nghĩa là mở tiệc chiêu đãi các gia tộc lớn nhỏ của Duyệt Châu thành, kì thực là cho sứ giả của Ngạo Hàn Tông đón gió tẩy trần. Trong yến hội có rất nhiều người, Duyệt Châu thành phần đông thanh niên tài tuấn đều tụ tập lại, những thanh niên tài tuấn này tu vi tỷ thí nhất định sẽ có.

Trên thực tế, cả tu chân đại thế giới, dùng thực lực vi tôn, bất kể là gia tộc, hay là quan phủ, hoặc là tông môn, các loại tụ hội đều không thể thiếu tỷ thí luận bàn. Thậm chí tại lễ mừng năm mới cũng đụng chạm, cuộc tụ hội của bọn hắn đều để đánh giá võ công tu vi, tiểu hài tử nhà ai có võ công mạnh nhất, gia trưởng bọn hắn đều nhận được vinh quang thật lớn.

Bởi vì tu vi Phương Viêm tại phần đông đệ tử gia tộc đều là tồn tại kế cuối, vì cố kỵ cảm nhận của Phương Viêm, mỗi lần đại gia tộc tụ hội luận võ luận bàn, Phương Chấn cũng không cho Phương Viêm tham gia.

Mà lần này, Thành chủ Mạc Thi An tổ chức yến hội, cũng có thể nói là Phương Viêm tại phần đông thanh niên lớn nhỏ trong gia tộc lần đầu tiên là nhân vật nổi bật như vậy.

Lần tụ hội này, Phương Viêm cùng Phó Khinh Huyên là chủ lực của Phương gia. Thời điểm Phương Viêm đến Hoành Nhạc Sơn Mạch lịch lãm, Phó Khinh Huyên đã đột phá đến Bạo Khí Cảnh, bởi vì một mực củng cố cảnh giới, thẳng cho tới hôm nay hai người mới gặp lại.

Buổi sáng sớm, Phương Viêm ngồi ngay ngắn trên giường tu luyện một đêm trong lúc đó mở hai mắt ra, rửa mặt xong, thay bộ quần áo mới, cùng Phó Khinh Huyên, Phương Chấn phụ tử ba người cầm lấy thiệp mời, thẳng đến dinh thự phủ thành chủ.

Duyệt Châu trong thành to như vậy, hôm nay là ngày trọng đại, rất nhiều hào môn thế gia thanh niên tài tuấn đều đi ra ngoài, mang theo nô bộc, đại kiệu hoa lệ, đều hướng tới phủ thành chủ.

Phủ thành chủ có đại khí cực kỳ xa hoa, chiếm diện tích mấy ngàn mét vuông, quả thực là một tòa thành trong thành, bên ngoài là một nhánh sông dẫn tới nước sông mênh mông, Sóng xanh nhộn nhạo, nước sông thanh tịnh thấy cả đáy sông loáng thoáng có thể chứng kiến cơ hội quan.

Trừ cái đó ra, tường thành cũng cao tới hơn mười trượng, nguy nga hùng tráng, nguyên một đám uy vũ hùng tráng, tướng sĩ tu vi thâm hậu trấn thủ trên toà nhà hình tháp, cúi đầu nhìn mặt đất và ngẩng đầu nhìn bầu trời, thậm chí có phi điểu vượt qua, đều muốn tinh tế quan sát một phen.

Tại trên tường thành có một bàn đài phong quân dụng cơ nỗ phá giáp, làm cho mọi người nhìn mà kinh hãi. Đây là xe cơ nỗ phá giáp làm cho người nghe tin đã sợ mất mật, mũi tên rất lớn được lắp trên nỏ dùng hỏa dược để thúc dục, có hơn mười đài cơ nỗ phá giáp cùng một chỗ liên xạ, cao thủ Tiên Thiên cảnh đều phải nuốt hận tại chỗ.

Còn vị thành chủ trong phủ đệ, có thể nói là tàng long ngọa hổ, thường nhân căn bản không cách nào xông vào, không hổ là cửu phẩm thế lực duy nhất trong Duyệt Châu thành.

Tại thời điểm xe ngựa của Phương gia đến cửa ra vào phủ, rất nhiều đệ tử hào môn thế gia cũng đã đến nơi này, các loại kiệu dừng lại, tuấn mã tê minh, nô bộc thét to, tiếng binh khí khải giáp của hộ vệ hội tụ thành một luồng nước lũ đánh thẳng không trung, bốn phía giống như là chợ bán thức ăn đang tranh cãi lẫn nhau vây.

Phương Chấn, Phó Khinh Huyên, Phương Viêm ba người vừa xuống xe ngựa, trong nháy mắt, Phương Viêm cũng cảm giác được hơn mười đạo ánh mắt đều nhìn về mình. Có vài người chỉ trỏ, phần lớn đều đàm luận về chủ đề thiên chi kiều nữ Phó Khinh Huyên bên cạnh hắn, có ghen ghét có hâm mộ, có hận.

"Các ngươi xem? Đây có phải là Phương Viêm của Phương gia không, không ngờ lần này lại dám đến phủ thành chủ dự tiệc? Chẳng lẽ hắn sẽ không sợ thiên tài của Cao gia Cao Tiến khiêu chiến hắn sao?"

"Nghe nói lần này Cao Tiến chính là vì hắn mà đến, nếu nhìn thấy Phương Viêm hắn nhất định sẽ khiêu chiến Phương Viêm."

"Gần đây đều có tin tức lan truyền Phương Viêm là đệ nhất thiên tài của Duyệt Châu thành, điều này có phải thật vậy hay không a! Còn có tin hắn đánh bại Bạo Khí Cảnh Cao Bằng có phải thật hay không. Lần này ta muốn nhìn phế vật Phương gia làm thế nào ứng đối."

"Mau nhìn, mỹ nhân bên cạnh Phương Viêm chính là một trong song kiêu của Duyệt Châu thành, giờ phút này lại bị Phương Viêm chiếm, thật là cải trắng non cũng bị heo ăn mất rồi."

"Cái gì thiên tài, còn không phải một cái phế vật sao, lần này dự tiệc, sứ giả Ngạo Hàn Tông chọn lựa nhân tài, hai nhà Cao Vương sao có thể để cho hắn như ý, Phương Viêm vừa chết, chúng ta không phải sẽ có cơ hội có được mỹ nhân Phó Khinh Huyên sao?"..

Đối với nghị luận của mọi người, Phương Viêm trực tiếp lựa chọn không đếm xỉa đến họ, những người này muốn nhai bên tai vậy cứ để cho bọn hắn nhai, hắn cũng không quan tâm người khác nghĩ thế nào về hắn.

"Ôi? Đây không phải Phương Viêm của Phương gia sao? Nghe nói ngươi gần đây sợ hãi Cao Tiến đường đệ tìm ngươi làm phiền nên ngươi cố ý núp đi, như thế nào hôm nay lại dám hiện thân, còn tự cho là thần công mình tiến nhanh, không lo cho bản thân muốn đi ra biểu hiện một phen." Một cẩm y thanh niên, tay cầm quạt xếp, vẻ mặt khiêu khích hướng về phía Phương Viêm lớn tiếng nói.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio