Chương 1087 Mấu chốt nhất chính là, Triệu Thanh Hà còn sợ anh bức bách Trần Yên Nhiên, đón luôn Trần Yên Nhiên qua, điều này làm cho Vương Bác Thần càng là không thể nào xuống tay. Mà nhân vật mấu chốt nhất trong chuyện này, bà Ngô, hiện tại vẫn chưa tra được bất cứ tin tức gì. Vương Bác Thần cũng biết, Triệu Thanh Hà thật sự để ý, là anh đã phát sinh quan hệ với Trần Yên Nhiên , mà không phải cái khác. Nhưng điểm này, Vương Bác Thần cũng không có biện pháp khiến cho Triệu Thanh Hà tha thứ, quan hệ, đích xác là đã xảy ra, chỉ có thể chờ Triệu Thanh Hà tỉnh táo lại trước. “Thần chủ, người bên nhà họ Vương xin muốn gặp anh.” Tư Lam gọi điện thoại xin chỉ thị. Vương Bác Thần lạnh lùng nói: “Bảo bọn họ cút trở về!” Tư Lam do dự một chút nói: “Ông Vương đi tìm chủ mẫu, hơn nữa đưa vị trí gia chủ nhà họ Vương cho chủ mẫu, chủ mẫu vốn không muốn tiếp nhận, nhưng ông Vương quỳ xuống cầu xin, chủ mẫu đành phải tiếp nhận.” Vương Bác Thần trầm mặc. Thật lâu không nói. Nhà họ Vương hiện tại biết sai rồi, bắt đầu thay đổi biện pháp đền bù, sớm đi làm cái gì rồi! Mặc dù chuyện của mẹ năm đó, cũng không liên quan mấy đến nhà họ Vương, nhưng trong lòng Vương Bác Thần, vẫn không cách nào tha thứ cho Nhà họ Vương! Nhất là Vương Hạo! Vương Bác Thần lạnh lùng nói: “Cô đi cảnh cáo Vương Kinh Hồng một chút, ông ta làm cái gì tôi mặc kệ, nếu ông ta dám tới gần con gái của tôi, tôi diệt nhà họ Vương!” “Bên phía Ma Đô rốt cuộc xảy ra chuyện gì, tra rõ chưa?” Nhà họ Cổ là một trong bảy đại thế gia, nhánh bên của nhà họ Cổ vậy mà bị người ta diệt, đây là nỗi nhục to lớn. Đặc biệt là sau cuộc thi đấu y thuật ở điện Huyền Hồ, sau đó ở Ma Đô cũng xảy ra chuyện như này, điều này khiến gia chủ của nhà họ Cổ – Cổ Hách không thể không nghĩ nhiều. Cổ Hách nhíu mày, gương mặt chữ điền khiến ông ta nhìn trông giống như một người lớn trung hậu. Nhưng là gia chủ của nhà họ Cổ – một trong bảy đại thế gia, ông ta sao có thể trông như thành thật trung hậu chứ. “Gia chủ, lão Trương và lão Chu chết rất kỳ quặc, do nhà họ Tống bị diệt, chúng ta đã mất đi tất cả manh mối. Nhưng tôi cảm thấy vấn đề lớn nhất vẫn xuất phát từ trên người Vương Bác Thần, tên đó quá tà môn. Đến tận bây giờ, chúng ta không tra được bất cứ thông tin có giá trị về cậu ta. Nhưng lão nô cảm thấy, thân phận của cậu ta, sẽ không đơn giản.” Quản gia của nhà họ Cổ – Tông Hán cẩn thận nói, trên trán đổ một lớp mồ hôi lạnh li ti. Rõ ràng, bản thân ông ta cũng không hài lòng về kết quả này. Quả nhiên, Cổ Hách trực tiếp đập ly trà vào đầu của Tông Hán, trên trán của Tông Hán lập tức bị đập vỡ, máu chảy ra. “Những điều này còn cần ông nói cho tôi à? Tôi không biết những người đó chết rất kỳ quặc sao? Tôi không biết cậu ta rất tà môn sao? Tôi cần các người làm cái gì chứ, thời gian hai ngày thì tra cho tôi tí thông tin vô dụng này?”