Thần Chủ Ở Rể

chương 1103

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương 1103 “Tôi là Cổ Linh Linh, chẳng lẽ hai người là khách của nhà họ Cổ, đến tham gia hôn lễ của tôi?” Lúc nhắc đến hôn lễ, trong giọng nói Cổ Linh Linh mang đầy oán khí, rõ ràng cô ta vô cùng kháng cự hôn lễ của mình. “Là anh cái tên lừa đảo kia?” Đúng vào lúc này, Bao Chức lấy đi băng dính trên tay, mặt mũi bầm dập từ trên thùng xe nhảy xuống, lúc nhìn thấy Vương Bác Thần, lập tức oa oa kêu lớn. “Được lắm, không ngờ lại đụng phải anh ở đây, tôi đang muốn tìm anh đây, thế mà anh lại tự dâng đến cửa. Nơi này chính là địa bàn của ông đây, tên lừa đảo, lần này xem anh chạy đi đâu.” Bao Chức khẽ nói: “Linh Linh, đây chính là tên lừa đảo tôi nói với cô đấy, nhanh bắt anh ta lại.” “Anh câm miệng.” Cổ Linh Linh tức giận đạp Bao Chức một cước, thực lực hai người này mạnh mẽ, ngay cả cô ta cũng không dám trêu vào, tên tra nam này thế mà giật dây mình ra mặt, yên tâm cái gì! “Tra nam, thì ra là anh trêu chọc hai vị đại hiệp này, nhanh chóng xin lỗi người ta.” “Cái gì? Linh Linh cô có bệnh sao? Hai ta là một phe đấy, cô chính là cứu binh tôi gọi đến, cô thế mà về phe bọn họ không về phe tôi?” Bao Chức cả giận nói: “Cổ Linh Linh, nếu cô không giúp tôi, đừng trách thiếu gia tôi không giúp cô đào hôn.” Cổ Linh Linh đầu chảy vạch đen, vội vàng dùng băng dính đóng lại miệng của Bao Chức, lúng túng nói: “Hai người đừng quan tâm đến tên tra nam này, não anh ta có bệnh. Hai vị nếu như đến tham gia hôn lễ, xin hỏi xưng hô thế nào?” Vương Bác Thần không để ý đến Bao Chức, nói: “Tôi họ Vương.” Cổ Linh Linh hơi giật mình, cẩn thận đánh giá Vương Bác Thần một lúc, chỉ vào Vương Bác Thần thét lớn: “Anh, anh chính là Vương Bác Thần diệt nhà họ Tống? Anh đối đầu với nhà họ Cổ chúng tôi? Tôi nói sao tôi không đón được hai người, thì ra hai người lén lút đến đây. Không đúng, hai người lén lút đến nơi này, không phải là đến đào mộ phần tổ tiên nhà tôi chứ?” Vương Bác Thần bình tĩnh nói: “Cô nói cũng không sai, mộ phần tổ tiên nhà cô quả thật nên đào lên rồi.” “Anh, anh thật sự muốn đào mổ phần tổ tiên nhà tôi?” Sắc mặt Cổ Linh Linh trắng bệch, nếu như đối phương bây giờ muốn đào mộ phần tổ tiên, cô ta căn bản không ngăn được. Nên làm cái gì bây giờ? Xem ra chỉ có thể dùng chiêu kia thôi! Cổ Linh Linh cắn rắng đột nhiên bước lên ôm lấy đùi Vương Bác Thần, khóc chít chít nói: “Đại ca, cho lão tổ tông nhà chúng tôi một cơ hội đi, đừng đào mộ có được không?” Ninh Danh có chút há hốc mồm. Đây là Cổ Linh Linh từ nhỏ múa kiếm mà lớn lên tự xưng là đàn ông trong giới nữ sao? Đây là giả rồi? Thế mà còn biết nũng nịu, nhõng nhẽo? Ông ta nhìn Cổ Linh Linh lớn lên, cho đến đến bây giờ cũng chưa từng thấy dáng vẻ này của Cổ Linh Linh đó. Chẳng lẽ đây giống như lời những người trẻ tuổi nói, tự mang thuộc tính ngốc nghếch?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio