CHƯƠNG 1204 Vương Bác Thần cuối cùng đã hiểu, chẳng trách trước kia khi anh còn chưa quật khởi ở trên chiến trường, mỗi lần đối mặt với tình cảnh chết chắc lại sống sót được. Anh luôn tò mò vận may của anh sao lại tốt như vậy, bây giờ mọi chuyện đều rõ rồi, nhất định là Cổ tộc ẩn thế ở đằng sau thao túng! Xem tới cuối tư liệu, Dạ Anh Thư nói, mẹ của Vương Bác Thần – Lý Kì còn sống, nhưng nơi nhốt cô ta cũng không biết, rất có khả năng là Thiên Đình – nơi ở của những nhân vật lớn kia Đồng thời Dạ Anh Thư cũng cảnh cáo Vương Bác Thần ở trong tư liệu, muốn cứu mẹ anh, với thực lực hiện nay của Vương Bác Thần căn bản không đủ, đi cũng chỉ là đi chết. Ngoài điều này ra, Dạ Anh Thư còn nói, Cổ tộc ẩn thế cực kỳ thần bí, trừ các gia tộc ngoài mặt hoặc gia tộc có quan hệ tốt biết sự tồn tại của đối phương ra, một số tồn tại của Cổ tộc ẩn thế, dù là cô ta cũng không biết. Trong tư liệu, Dạ Anh Thư đã nói ra mấy Cổ tộc ẩn thế mà cô ta biết, lần lượt là nhà họ Dạ, nhà họ Phong, nhà họ Tôn, nhà họ Mặc, nhà họ Châu, Thác Bạt Thị, Thần tộc duy nhất cô ta biết là tộc Hiên Viên. Mà mọi người lại là những cường giả siêu mạnh, bọn họ không thường xuyên xuất hiện, dù là người của Cổ tộc ẩn thế, người từng gặp bọn họ cũng rất ít ỏi. Tổ chức của những cường giả siêu mạnh đó tên là Thiên Đình. “Thiên Đình? Ý nghĩa là ngự trị chúng sinh sao? Chẳng trách ba người Tôn Trinh tự xưng là thần. Hừ, các người cũng xứng ư?” Vương Bác Thần cười lạnh không thôi. Một lũ điên lại vọng tưởng trường sinh, thật sự là người si nói mộng! Nếu thật sự có thể trường sinh, Cổ tộc ẩn thế bọn họ còn có tư cách tồn tại ư? Một đám tiểu nhân lòng dạ xấu xa ích kỷ tư lợi, cũng dám tự xưng Thiên Đình, ngự trị chúng sinh. Tự cho rằng là thần linh, thật ra cứt chó cũng không phải! “Đợi đấy, tôi sớm muộn gì cũng sẽ diệt hết các người!” Vương Bác Thần thầm nghiến răng, trước kia anh không biết những điều này, không cảm thấy có gì cả. Bây giờ cái biết được nhiều hơn, anh hận tới ê răng. Mẹ rất có thể bị nhốt ở Thiên Đình, anh không dám tưởng tượng mẹ đã chịu bao nhiêu tội! Ở cuối tư liệu, Dạ Anh Thư thêm vào một câu, nói nhà họ Dạ và tộc Hiên Viên từng có lời thề hôn ước. Trong thế hệ này, người thực hiện hôn ước là cô ta và Vương Bác Thần. Đọc tới đây, Vương Bác Thần đương nhiên không tin, đây nhất định lại là quỷ kế của Dạ Anh Thư. Rất nhanh thì máy bay đã tới Phật Quốc. Nhạc Ẩn Long đã đang đợi, mấy ngày không gặp, cánh tay của anh ta đã đứt một cái, vẻ mặt nhìn trông cũng không có thần thái rạng ngời của trước kia. “Anh Thần.” Nhạc Ẩn Long vẫn cười tà mị như cũ. Vương Bác Thần nhíu mày: “Chuyện gì xảy ra?”