CHƯƠNG
Vương Bác Thần ném điện thoại ở trước mặt anh ta, hờ hững nói: “Tiếp tục gọi người đi, tôi xem thử, nhà họ Hồ có thể một tay che trời không.”
Hồ Lãm biết hôm nay đụng phải tấm sắt rồi.
Đây là một con rồng qua sông!
Hai tay anh ta run rẩy, gọi điện cho ba – gia chủ Hồ Kiệt của nhà họ Hồ: “Ba, ba mau tới tầng câu lạc bộ Hồng Trần, con và em trai bị người ta đánh rồi, ba mau tới, nếu không chúng con sắp bị đánh chết rồi!”
Trong điện thoại truyền tới một giọng nói giận dữ: “Cái gì? Ai dám đánh hai đứa? Ăn gan hùm mật gấu rồi sao? Không muốn sống nữa sao? Lẽ nào kẻ đó không biết hai đứa? Không biết hai đứa là con trai của Hồ Kiệt ba!!”
“Ba, người này có hơi không dễ đối phó, người biết đánh dẫn hết tới.”
Hồ Lãm cúp máy, sắc mặt tái nhợt nhìn sang Vương Bác Thần, vì để giảm bớt đau đớn, anh ta châm điếu thuốc.
Vừa châm lửa thì bị Vương Bác Thần tát một cái vào mặt: “Sặc vợ tôi!”
“Quỳ!”
Hồ Lãm bị dọa giật mình, vì để ổn định hung đồ này, Hồ Lãm quỳ trên đất, hai chân bị máu tươi nhuộm đỏ, anh ta không dám phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Anh ta cuối cùng cũng hiểu, em trai Hồ Hách tại sao bị đánh!
Triệu Thanh Hà là vợ của tên điên này!
Chẳng trách, chẳng trách!!
Nhưng mặc kệ như thế nào, người này đều buộc phải chết!
Nhà họ Hồ có thể có lỗi, nhưng nhà họ Hồ không thể chịu nhục!
Hồ Lãm không hổ là người thừa kế của nhà họ Hồ, đối mặt với loại tình huống này, vẫn có thể duy trì sự chấn định.
So với Hồ Hách, cao thấp rõ ràng.
“Ai đánh con trai của tôi?”
Vào lúc này, một giọng nói giận dữ vang lên.
Mấy chục vệ sĩ mặc đồ đen xuất hiện, tách ra hai bên, một người đàn ông trung niên xuất hiện.
Gia chủ Hồ Kiệt của nhà họ Hồ.
Khí thế bừng bừng.
Vừa bước vào thì đã khống chế hiện trường.
“Hách, Lãm.”
Nhìn thấy đứa con Hồ Hách nằm trong vũng máu và con trai trưởng bị đánh gãy chân còn quỳ trên đất, lửa giận của Hồ Kiệt lập tức bị đốt lên!
Bạo nộ như sấm sét, nhìn sang Vương Bác Thần: “Mày dám đánh con trai của tao?!”
“Tôi còn muốn giết gã ta.”
Vương Bác Thần nói rất nhẹ, sau đó đi tới, một chân giẫm vào lồng ngực của Hồ Hách!
Bụp!
Lồng ngực của Hồ Hách vậy mà bị một cước này của Vương Bác Thần giẫm nát!
Đợi ông tới chính là để giết con trai ông ở trước mặt ông!
Ông không biết cách dạy con trai của ông, tôi dạy!