CHƯƠNG 1540 Sao có thể không kinh ngạc. Nếu là người khác, chỉ riêng chống đỡ cũng chống đỡ tới chết rồi. Còn tu luyện cái khi. Vương Bác Thần mất kiên nhẫn xua tay nói: ‘Không có gì thì ông đi làm đi, đừng làm phiền tôi tu luyện.” Trong lòng lão Phùng tức tới mức muốn giậm chân, tên mặt chó Vương Bác Thần này, nói thay đổi mặt thì thay đổi mặt. Trước đó khi cảnh giới thấp hơn ông ta thì cung kính, còn kêu ông Phùng ơi ông Phùng à. Bây giờ đột phá đến Linh Đài Cảnh Dung Hồn kỳ viên mãn rồi thì bắt đầu không kiên nhãn rồi ư? Hống hách cái shit! Chỉ là một con lợn gia chủ nuôi mà thôi, sớm muộn gì cũng làm giá y cho gia chủ. Xem cậu hống hách tới lúc nào. Sau khi lão Phùng đi, Vương Bác Thần cười đầy khinh thường. Đóng cửa lại, bắt đầu tu luyện. Vương Bác Thần đã lừa Lâm Thiên Thành, cảnh giới thật sự của anh thật ra lúc này đã tới Linh Đài Cảnh Dung Hồn kỳ. Hơn nữa đã hoàn thành tư linh dung hợp. Chỉ cần tiếp theo ngũ linh dung hợp thành công, chuyển hóa thành thần hồn, vậy chính là Dung Hồn kỳ đại viên mấn. Linh Đài Cảnh đỉnh phong thật sự. “Nếu không phải vì tài nguyên trong tay các người, tôi sẽ xã giao có lệ với các người lâu như vậy ư? “Tài nguyên của nhà họ Lâm cũng bị tôi dùng gần hết rồi, đợi tôi đột phá Thần Kiều Cảnh, chính là lúc nhà họ Lâm các người hết của!” Vương Bác Thần đè sự kích động trong lòng xuống, Lâm Thiên Thành vì có được vật chất thần tính, tài nguyên cho anh khiến bản thân anh cũng không dám tin. Tên chó già này sợ là vì để có được vật chất thần tính, đã điên rồi. “Mẹ, con rất nhanh có thể thay mẹ báo một ít thù rồi. Mẹ kiên trì, con rất nhanh sẽ cứu mẹ ra, trả thù cho ba conl” Vương Bác Thần nghiến răng, lại bắt đầu †u luyện. Anh không dám dừng lại, sợ mẹ không chịu nổi sự hành hạ của Thiên Đình. “Ngũ linh, dung hợp cho tôi!” Vương Bác Thần khống chế Hỏa linh cuối cùng, bắt đầu dung hợp với tứ linh khác. Ngũ linh va chạm vào nhau, tuy đã có kinh nghiệm, nhưng lần này dung hợp Hỏa linh, vô cùng khó khăn. Thời gian tu luyện 1 tháng vần quá ngăn, không thể chìm đắm, đã xuất hiện một chút sơ hở. Nhưng Vương Bác Thần không quan tâm những cái này. Đối với anh mà nói, chỉ cần hại không lớn hơn lợi thì đủ rồi! Âm! Trong cơ thể, dường như truyền ra tiếng nổ, thất khiếu của Vương Bác Thần chảy máu, cơ thể run rẩy không ngừng. “Dung hợp cho ông đây!”