CHƯƠNG 1543 Trên đăng thiên đài dựng thần kiều. Nhưng trong tư liệu, không có ghi chép đối với thần kiều, mà ghi chép 8 huyệt vị phía trên huyệt trung đình trong cơ thể con người. Một huyệt một bậc, là vì thần kiều tám bậc. Đột phá hết 8 huyệt vị thì thành công dựng †hần kiều. “Thân kiều đệ nhất giai, huyệt bụng, đột phá huyệt vị này thì là thân kiều đệ nhất giai. Vương Bác Thần như có suy tư: “8 huyệt vị này, vừa hay nối thành một đường thẳng trên cơ thể của con người, đi lên trên chính là huyệt thần đình. Lẽ nào thiên môn chính là huyệt thần đình này?” “Mà 8 huyệt vị này vừa hay lại là bộ phận nửa trên của nhậm mạch. Vậy nếu đả thông toàn bộ bộ phận bên dưới của nhậm mạch thì sẽ xảy ra cái gì?” “Tương tự, nếu đả thông toàn bộ độc mạch, dung hòa với nhậm mạch, liệu có khi nào xuất hiện cái gì khác thay đổi không?” Vương Bác Thần không ngừng suy đoán về sau, đồng thời giở từng trang phía sau ra đọc. Lại phát hiện suy đoán của anh đã được người đi trước thử rồi, nhưng ghi trong quyển sổ tay là người từng thử đều chết hết. Vương Bác Thần bất lực, quả nhiên điều anh có thể nghĩ ra, người khác cũng có thể nghĩ ra. Người xưa chưa chắc không bằng người hiện tại. Người hiện tại chưa chắc có thể vượt qua người xưa. “Mình không cần vượt qua ai hết, mình chỉ cần không ngừng vượt qua bản thân, chỉ cần vượt qua những tên khốn của Thiên Đình đó là đợc. Còn về cái khác, không liên quan tới mình.” Vương Bác Thần từ bỏ những suy nghĩ linh tỉnh đó. Bây giờ anh chỉ muốn báo thù, cứu mẹ. Nháy mắt đã trôi qua 3 ngày, Vương Bác Thần cảm nhận được sự thay đổi của cơ thể. Mấy ngày nay, ở tim lại ngưng tụ ra một giọt máu màu vàng, long cốt đã lột xác toàn bộ. Số xương cốt còn lại không cần bao lâu nữa cũng có thể thành công. Cùng lúc này, đăng thiên đài và thần hồn trong cơ thể trở nên càng ngưng thực hơn. Thần hồn ngồi khoanh chân ở trên đăng thiên đài, đang tu luyện Bất Tử Truyền Sinh Công. Vương Bác Thần rõ ràng cảm nhận được cảnh giới của mình càng thêm ngưng thực. “Linh Đài Cảnh đại viên mãn!” “Bắt đầu tiến tới huyệt bụng!” Vương Bác Thần nghiến răng, tiếp tục bắt đầu đột phá. Rất nhanh, thời gian 10 ngày đã trôi qua, đợi khi Vương Bác Thần mở mắt ra lần nữa, khí sắc đã khác hoàn toàn so với 10 ngày trước. Trở nên càng thêm nội liễm, trầm ổn. “Huyệt thứ 2, huyệt ngọc đường đột phá thành công, Thần Kiều nhị trọng!” Khóe miệng Vương Bác Thần cong lên, lộ ra hàm răng trắng, tự nói với chính mình: “Lâm Thiên Thành, đồ chó già, tới lượt các người trả giá rồi!”