CHƯƠNG
Nghe nói như vậy, Tiểu Lan tức sắp khóc đến nơi, chỉ vào mặt Lão Ngũ rồi mắng: “Lão Ngũ, ông, ông đúng là một cái tên tàn nhẫn, đồ ác độc, cái tên vong ân bội nghĩa, nếu như không phải Triệu tổng thì ông có thể có công trình được à? Ông quên lúc trước ai ép ông vào con đường cùng, như thế mà ông lại cấu kết với Trần Thiên Minh làm chuyện xấu, lúc trước Triệu tổng không nên cứu ông, đáng đời ông bị Trần Thiên Minh bẫy chết!”
Triệu Thanh Hà nhắm mắt lại, cố gắng kìm nén không cho nước mắt chảy ra.
Cô không thể để nhân viên nhìn thấy sự mềm yếu của mình.
Cô không ngờ là Lão Ngũ sẽ phản bội mình.
Đây chính là cấp dưới trước kia của ba mình, một năm trước bị Trần Thiên Minh gài bẫy đến tán gia bại sản.
Vì cô suy nghĩ cho tình cảm của ba mình, với lại con người Lão Ngũ đúng là có kiến thức về phương diện này, cho nên để ông ta làm công trình này.
Thật sự không nghĩ đến lại là một tên vô ơn.
“Ông đi đi.”
Mở mắt ra một lần nữa, trong mắt Triệu Thanh Hà đã xuất hiện một tia kiên cường.
Lão Ngũ khúm núm nói: “Triệu, Triệu tổng, vậy tiền công trình…”,
Tiểu Lan tức hổn hển mắng ông ta: “Đều đã đến nước này rồi mà ông còn có mặt mũi nhắc tới tiền công trình nữa hả? Lão Ngũ, ông sờ vào lương tâm của mình thử xem, thật sự là do công nhân gây chuyện à? Đây là có chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ chính ông còn không biết?”
Lão Ngũ như người đã chết, nhưng mà công nhân của ông ta đều đã bị Trần Thiên Minh mua chuộc hết rồi, nếu như không có được tiền công trình thì bọn họ thật sự sẽ đánh chết mình.
Vương Bác Thần đã đoán được có chuyện gì xảy ra, âm mưu ấy trước mặt anh chẳng là cái gì hết.
Thản nhiên nói: “Tiền công trình sẽ trả lại cho ông, nhưng mà trước đó ông phải dẫn tôi đi gặp Trần Thiên Minh.”
“Hả?”
Lão Ngũ giật mình, bây giờ ông ta chỉ muốn có được tiền công trình mà thôi.
Trước đó Trần Thiên Minh đã nói với ông ta đây là do nhà họ Lý ra tay, ai ra mặt cũng vô dụng thôi.
Cho dù Vương Bác Thần có đủ hung ác, cho dù biết đánh đi nữa, nhưng mà khi đối diện với một con quái vật khổng lồ như nhà họ Lý thì có tác dụng không?
Đừng nói là nhà họ Lý, cho dù là Trần Thiên Minh thì cũng không phải là người mà công ty Hoa Nguyên có thể dây vào.
Trần Thiên Minh là chủ thầu lớn nhất ở thành phố Hà Châu, dưới tay có hơn một trăm người.
Đi tìm ông ta hả?
Đó là muốn chết.
“Bác Thần, anh đừng có đi, em không muốn xây dựng công trình này nữa, em lại đi tìm dự án khác, anh đừng đi tìm Trần Thiên Minh, em không muốn anh xảy ra chuyện.”
Triệu Thanh Hà vội vàng nói.
Trước khi tìm Lão Ngũ thì cô đã đi tìm Trần Thiên Minh trước rồi.
Nhưng mà Trần Thiên Minh lại chơi chiêu sư tử ngoạm, Triệu Thanh Hà từ chối, kết quả không ngờ tới Trần Thiên Minh lại nói rằng ai dám nhận công trình của công ty Hoa Nguyên thì không xong với Trần Thiên Minh đâu.