CHƯƠNG
Ánh mắt của Trần Dương và Trần Vũ trốn tránh, không dám nhìn Vương Bác Thần.
Mỗi người đều nhận của Trần Thiên Minh sáu mươi triệu, đặc biệt đến đây để châm ngòi thổi gió, mê hoặc đám người.
Bây giờ, Vương Bác Thần lại đập tiền trước mặt bọn họ, bọn họ đã sợ không biết nói cái gì.
“Hai người bị câm hả, rốt cuộc là có chuyện gì, mau nói với mọi người đi.”
Có người thúc giục, không có ai là kẻ ngu, lúc Vương Bác Thần bỏ tiền ra thì đã mơ hồ hiểu mọi chuyện.
“Có nói không hả? Mọi người đều biết nhà của các người ở đâu, nếu như ngày hôm nay hai cái tên khốn nạn này không cho chúng tôi một lời giải thích, đừng có trách là chúng tôi sẽ đến nhà các người.”
Ra ngoài làm công, không phải cùng một thôn thì là thôn bên cạnh, mọi người đều quen biết nhau.
Trần Dương và Trần Vũ sợ đến mức run chân, sắc mặt trắng bệch.
Nếu như bọn họ thật sự đến nhà mình, vậy thì thanh danh nhà mình sẽ xấu đi.
Nếu như chuyện này bị truyền đi, bọn họ sẽ bị đâm vào cột sống.
Nghĩ lại tư thế mắng người của đám phụ nữ ở trong thôn, Trần Dương và Trần Vũ lập tức quỳ xuống.
“Tha cho chúng tôi đi, cái này đều là do Trần Thiên Minh bảo chúng tôi làm, chúng tôi đồng ý bỏ tiền ra mà.”
Trần Dương và Trần Vũ giống như là ống tre đổ đậu, nói hết tất cả.
Nghe bọn họ nói xong, mọi người tức giận đến xanh mặt.
Nếu không phải Vương Bác Thần đến đây kịp lúc, bọn họ thật sự bị bán đi mà còn giúp người ta đếm tiền.
“Các người, các người thật sự làm mất mặt tổ tiên nhà họ Trần.”
Lão Ngũ tức giận mắng chửi, giơ bàn tay đầy vết chai lên đánh vào miệng bọn họ mỗi người vài cái.
“Phi, hai cái tên khốn nạn các người xúi giục chúng tôi gây chuyện, còn các người thì lấy tiền, tôi giết chết các người.”
“Con chó này, tôi còn nói mấy ngày nay các người hút thuốc xịn, lại uống rượu ngon, hóa ra là bán đứng chúng tôi.”
Quần chúng kích động.
Lá gan của nhóm dân công rất nhỏ.
Nhưng mà đừng quên rằng trình độ văn hóa của bọn họ không cao, một khi ngọn lửa giận ở trong lòng bị nhen nhóm, vậy thì sẽ vô cùng đáng sợ.Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Làm bất động sản, bởi vì khất nợ tiền lương mà bị nông dân công đánh nhiều vô số kể.
Vương Bác Thần đã nắm rõ thế cục trong tay: “Nếu như mọi chuyện đã rõ ràng, mọi người bình tĩnh trước đi, hai người kia cũng là vì bị Trần Thiên Minh lừa gạt mà thôi, mọi người kiên nhẫn chờ đợi ở đây, nguyên vật liệu sẽ được đưa đến nhanh thôi, chẳng mấy chốc là đã có thể khởi công. Còn đối với Trần Thiên Minh, tôi sẽ trút giận giúp mọi người.”
“Con người Trần Thiên Minh rất ác độc, một mình cậu đi không an toàn đâu, nếu không thì chúng tôi đi cùng với cậu đi.”
Lão Ngũ nói.
Ông ta có hơi kính nể người trẻ tuổi này, ông ta đã làm nhà thầu mấy chục năm, đã tiếp xúc không ít những người lợi hại, cũng đã từng ngồi trên Mercedes-Benz và BMW.
Nhưng mà sau này bị Trần Thiên Minh gài bẫy, không còn cái gì cả.
Ông ta cũng đã chứng kiến không ít nông dân công làm loạn ở công trường, có thể giải quyết nhẹ nhàng như là Vương Bác Thần, thật sự chẳng có được mấy người.