CHƯƠNG
Luồng sát ý vô cùng mạnh mẽ!
Hai người bọn họ có thể đi ra từ trong bãi xác chết, thế mà bây giờ lại cảm thấy khiếp sợ như vậy!
Cả hai nghiến răng cản đường Vương Bác Thần một lần nữa.
“Muốn chết à!”
Vương Bác Thần đột ngột ra tay, nhanh như chớp, cả hai người đó chưa kịp nhận thức được chuyện gì đang xảy ra thì đã ngã lăn ra đất.
Kim Nguyên ôm lấy ngực, đôi lông mày khẽ nhíu lại, ngay cả ông ta cũng không nhìn rõ tốc độ ra tay của Vương Bác Thần!
Vương Bác Thần đằng đằng sát khí, lạnh lùng nói: “Quay về nói với Vương Hạo, đừng quấy rầy tôi, nếu không thì tôi sẽ diệt cả nhà họ Vương!”
Ánh mắt Kim Nguyên trở nên u ám, lần thứ ba, đây là lần thứ ba rồi!!
Một đứa con ngoài giá thú, vậy mà năm lần bảy lượt khiến ông ta mất mặt!!
Đường đường là quản gia nhà họ Vương, thân phận cao quý, không ai dám khinh thường ông ta! Ngay cả những người đứng đầu của một số gia tộc lớn cũng phải khép nép hạ mình khi gặp ông ta!!
Vương Bác Thần chỉ là một đứa con ngoài giá thú, vậy mà cứ tưởng mình là con cả danh chính ngôn thuận của nhà họ Vương! Nếu không phải nhờ cậu ta mang trong mình dòng máu của Vương Hạo thì cậu ta cũng chẳng hơn nỗi một con chó của nhà họ Vương!
Thật là lớn gan lớn mật, dám tát vào mặt của tôi! Chỉ là một tên lính đã giải ngũ mà thôi, nếu không phải bởi vì cần máu của cậu cứu mạng cậu chủ thì ngay cả đến cơ hội cậu được đứng trước mặt tôi nói chuyện cũng không có đâu!
Tưởng rằng tôi không dám giết cậu vì sợ thân phận cậu sao?
Sắc mặt Kim Nguyên thay đổi liên tục, ông ta chịu đựng cơn đau dữ dội, nhìn Vương Bác Thần rời đi, sau đó hung hăng đá hai người đang nằm trên mặt đất: “Đồ vô dụng, làm việc gì cũng thất bại nhiều hơn là thành công!”
Kim Nguyên phun ra một ngụm máu, nghiến răng nghiến lợi, cơn đau quặn thắt ở lồng ngực khiến ông ta phải hít sâu một hơi, buộc lòng phải liên hệ với ông chủ. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Xem ra đứa con hoang này không nếm trải qua đau khổ thì không biết xã hội nguy hiểm!
Đợi đến khi cậu cùng đường bí lối, đến khi cậu nhìn thấu được sự nham hiểm của lòng người, tự khắc cậu sẽ quay lại cầu xin tôi đưa cậu về nhà họ Vương thôi!
Để tôi xem cậu có thể cứng đầu được bao lâu!
Kim Nguyên liếc nhìn ngôi mộ cô độc cách đó không xa, hừ lạnh một tiếng, sau đó lên xe rời đi.
Lúc này, tất cả các gia tộc lớn ở Hà Châu đều im bặt như ve sầu mùa đông.
Nhà họ Lý diệt vong rồi!!
Đó là một gia tộc đứng đầu Hà Châu, là bá chủ của Hà Châu, thế mà lại bị xoá sổ rồi!!
Thế lực Hà Châu đã thay đổi hoàn toàn!!
Họ Hồ, họ Ngô và họ Trần, ba gia tộc lớn này, dặn đi dặn lại người nhà của mình rằng kẻ nào khiêu khích Vương Bác Thần sẽ bị chôn sống!!
“Người nhà họ Lý thật đáng đời, dám chọc giận Thần chủ, bọn họ không chết thì ai chết chứ!”
Hồ Kiệt và những người khác đều đang suy nghĩ làm sao nhân cơ hội này đẩy gia tộc mình tiến xa hơn.