CHƯƠNG
Triệu Long hài lòng vỗ vai Jonh, cười nói: “Con rể ngoan, con đúng là con rể tốt của ta, con với Hồng lấy giấy đăng ký kết hôn trước đi. Con đừng lo lắng, việc của gia tộc con nhất định sẽ không bị chậm trễ. Chỉ cần nuốt chửng công ty Hoa Nguyện, toàn bộ dự án Tân Thành sẽ rơi vào tay ta, đến lúc đó, chúng ta hợp tác nhất định sẽ giành được sự ưu ái của Thần Chủ.”
Jonh gật đầu, lần này anh ta đến đây chính là để đầu tư xây dựng Tân Thành lấy lòng Thần Chủ.
Tất nhiên nếu trong quá trình này, có thể hợp tác cùng một vài gia tộc địa phương thì đó cũng là chuyện tốt.
Dù sao nếu gia tộc của anh ta muốn phát triển ở đây thì phải mượn lực lượng của những người này.
Thần Chủ không có ấn tượng tốt với các tài phiệt nước ngoài, nếu không thì cũng không cần phải đi vòng vòng như vậy.
“Con đã liên hệ với các quan chức cấp cao của Giang Nam, bọn họ sẽ ra mặt.”
Bà cụ Triệu vui vẻ nói: “Cháu rể tốt, cháu thật đúng là phúc tinh của nhà họ Triệu chúng ta. Nghe nói giới võ lâm Giang Nam cùng với Thương hội Giang Nam sẽ cùng tổ chức Liên nghị Võ thương, tất cả các nhân vật lớn đều sẽ đến, mục đích chính là nhằm vào công ty Hoa Nguyện. Một công ty Hoa Nguyện nho nhỏ lại được nhiều ông trùm coi trọng, cũng coi như là toả sáng trong chốc lát.”
“Một tên ở rể như Vương Bác Thần lại có thể khuấy động cơn bão lớn như vậy cũng coi như là một nhân vật có tầm cỡ. Ta thấy ta cần phải đi qua đó một chuyến, nếu như Triệu Thanh Hà bằng lòng để công ty Hoa Nguyện sáp nhập vào tập đoàn Triệu Thị thì chúng ta có thể cứu mẹ con bọn họ một mạng. Nếu như vịt sắp chết mỏ vẫn cứng, vậy thì đừng trách chúng ta trở mặt vô tình.”
“Điều tra cho tôi, một đứa con rể nhỏ nhoi mà lại gây ra phản ứng lớn như vậy. Nhất định phải ổn định giới võ đạo, đưa ra lời giải thích cho giới võ đạo và Chính Khí Môn.”
Tất cả các bên Giang Nam lên tiếng, khiến cho lãnh đạo tỉnh Lâm An rất coi trọng.
Nhất định phải ổn định!
Bây giờ Thần Chủ đang ở Hà Châu, cai quản năm tỉnh Giang Nam, nhất định không thể xảy ra chuyện.
Thư kí thứ nhất của tỉnh Lâm An nhẹ giọng nói: “Bên giới võ đạo Giang Nam muốn tên ở rể đó đền mạng cho đại tông sư Viên, bên thương hội Giang Nam nói công ty Hoa Nguyện có vấn đề rất lớn, nhất định phải quản.”
“Ha ha, lần này cả rùa, cá nhỏ và cá lớn đều ra mặt, mặc kệ bọn họ, Giang Nam không thể loạn. Hơn nữa, gọi điện thoại cho Jonh, nói rằng tối nay tôi sẽ đến Hà Châu. Đối với bên Tam đại tông sư tôi sẽ tự mình liên hệ, bên thương hội thì con đi một chuyến, công ty Hoa Nguyện có thể xử lý, nhưng không thể xảy ra chuyện. Còn về Vương Bác Thần, chỉ là một tên ở rể, giao cho bọn họ thì có sao?”
Lãnh đạo tỉnh Lâm An-tri phủ Tiêu Chiến cười ha hả, không để ý.
Thần Chủ trấn thủ ở Hà Châu, còn có thể lật đổ sao?
Nếu họ muốn làm loạn thì cứ để họ làm loạn, mình sẽ tự nhân cơ hội này chỉnh đốn tỉnh Lâm An một phen.
Có nhiều gia tộc giàu có hơn, có một số chính lệnh sẽ rất khó thực hiện.
Trên có chính sách, dưới có đối sách. Nếu không phá vỡ những gia tộc giàu có này thì làm sao có thể chỉnh đốn được?
Mặc dù Thần chủ đang trấn giữ ở Hà Châu, nhưng Thần chủ không hề quản chuyện, chỉ là treo một cái danh. Nếu muốn lập công thì còn phải dựa vào chính mình.
Quan trường muốn leo lên cao, ngoài quan hệ phong phú thì còn phải có chính tích do tự tay mình làm ra.