CHƯƠNG
Nhưng mà, anh không muốn quản, nếu như bọn họ cứ muốn nhảy lên nhảy xuống, trực tiếp cho bọn họ một cái tát đánh đến về nguyên hình là được.
Đến được công ty Hoa Nguyện, đội viên đặc chiến Tiểu Trình giả trang thành bảo vệ lập tức cúi chào, mặt lộ rõ vẻ hưng phấn.
Vương Bác Thần gật đầu, nhanh chóng tiến tới văn phòng.
“Anh rể, anh cuối cùng cũng đến rồi, chị Hà trong văn phòng, công trường của chúng ta tất cả đều ngừng rồi, đám công nhân bọn họ tất cả đều muốn về nhà.”
Lan Tầm nhanh chóng giới thiệu một chút tình huống trước mắt.
Vương Bác Thần hỏi một vài vấn đề đơn giản, trong lòng đã hiểu rõ.
Triệu Thanh Hà đang gọi từng người một, đã gọi điện thoại hết mấy tiếng đồng hồ rồi, nhưng là càng ngày càng uể oải, càng ngày càng tuyệt vọng.
Sự chán nản cùng bất lực trên mặt, khiến cho Vương Bác Thần đau lòng.
Anh đi qua nhẹ nhàng ôm lấy Triệu Thanh Hà, nhẹ nhàng nói: “Thanh Hà, em đừng quản nữa, để đó cho anh đi.”
Triệu Thanh Hà đã ủy khuất mà rơi nước mắt, lại lắc đầu kiên định:” Không, em có thể, đừng lo lắng, nếu như cái rào cản này cũng không bước qua được thì em không xứng kế thừa công ty của ba để lại.”
Nhìn cô kiên định như vậy, Vương Bác Thần cũng không đành lòng khuyên nữa.
“Bây giờ công ty Hoa Nguyện đối mặt với tình thế nguy hiểm mà trước kia chưa từng có, tất cả công nhân toàn bộ đều không dám làm nữa, em đã hỏi Lão Ngũ, có người uy hiếp người nhà của những công nhân kia, người nhà của một số công nhân đã bị đánh rồi, không dám tiếp tục làm nữa. Còn có nhà họ Triệu bên kia không hợp tác với chúng ta nữa, đem Lão Ngũ bọn họ tất cả đều đuổi ra ngoài, để cho đội công trình của tỉnh ngoài tiếp nhận.”
Triệu Thanh Hà cắn răng, đem chân tướng sự việc nói ra.
Vương Bác Thần nheo mắt lại, sát ý lưu chuyển.
“Đội công trình của nhà họ Hồ bên kia cũng không thể dùng nữa đúng không?”
Triệu Thanh Hà kinh ngạc nhìn về phía Vương Bác Thần: “Làm sao anh biết được? Tình huống của nhà họ Hồ bên kia giống với chúng ta, công nhân cũng không dám làm nữa, người nhà bị người khác uy hiếp. Hiện tại trên công trường nhà họ Triệu là đội công trình của tỉnh ngoài.”
“Công kích mà nhà họ Hồ bên kia nhận được là nghiêm trọng nhất, tất cả việc làm ăn đều bị nhắm vào rồi, còn khó vượt qua hơn so với chúng ta bên này, tổn thất cực kỳ nghiêm trọng. Khoản tiền hạng mục lúc trước đều không thể thu lại được, việc đầu tư gần đây lại bị mắc kẹt, bên ngân hàng cũng đang thúc giục trả tiền, bên phía nhà họ Hồ rất khó chịu.”
Triệu Thanh Hà suy nghĩ rồi lại nói tiếp:” Em vừa từ tập đoàn Lý thị bên kia chuyển cho nhà họ Hồ tỷ để ứng phó nhu cầu bức thiết, nhưng tài chính bên phía nhà họ Hồ đứt gãy rất nghiêm trọng, muốn đắp lỗ hổng cần tỷ. Nếu không phải là ngân hàng thúc giục trả nợ, cũng sẽ không nghiêm trọng như vậy.”
Vương Bác Thần thản nhiên nói: “Đây là muốn nhắm vào anh.”
Triệu Thanh Hà cau mày nói: “Tính nhắm vào của đối phương rất rõ ràng, chính là bao vây chặn đánh đối với công ty Hoa Nguyện. Với lại kẻ ra tay là một công ty mới đăng ký tên là Athena.”
Vương Bác Thần bình tĩnh nói: ” Triệu Hồng quay lại rồi.”
“Cái gì?”
Triệu Thanh Hà sững sờ.
Vương Bác Thần cười nhạt một tiếng, trêu đùa nói: ” Triệu Hồng đem đến một người bạn trai, tên Jonh, hắn là người của gia tộc William.”