CHƯƠNG
Nhưng bây giờ, Vương Bác Thần lại dám đánh Kim Hãn!
“Mẹ kiếp, mày dám đánh tao?”
Kim Hãn trầy trật bò dậy khỏi đất, năm dấu tay in hằn trên khuôn mặt mập mạp của ộng ta.
Ông ta tức giận đến phát run, chỉ vào mặt Vương Bác Thần: “Thằng nhãi, mày dám đánh tao, mày điên rồi, tao nói cho mày biết, mày chết chắc rồi! Xử nó cho tao!”
Mọi người nhìn Vương Bác Thần với ánh mắt thương cảm, không ai dám đứng ra bênh vực Vương Bác Thần.
Kim Hãn có thể ngang ngược lộng hành như vậy cũng là vì có chỗ dựa!
Ông ta là em vợ của Tiêu Chiến, Tri phủ tỉnh Lâm An!
Ai chọc ông ta coi như xác định!
Nhiều năm qua, Kim Hãn lộng hành độc tài nhưng không ai dám quản chế, cho dù có gây chuyện gì cũng sẽ bình an vô sự.
Sau rất nhiều năm phá dỡ nhà cửa, chưa kể đến người chết, số người ông ta đánh tàn phế không tới thì cũng có người. Có vô số người kiện cáo, nhưng cũng không làm gì được Kim Hãn.
Hơn nữa Kim Hãn làm việc rất cẩn thận, mặc dù ai cũng biết nhưng không có bằng chứng, mọi vụ kiện đều bị dừng lại vì không có bằng chứng.
Bây giờ Vương Bác Thần đánh ông ta, anh thật sự đã gây ra chuyện động trời rồi!
Mọi người đều lắc đầu ngán ngẩm, Vương Bác Thần quá hiếu thắng.
“Các người đang làm gì vậy?”
Lúc này, một giọng nói đầy quyền lực truyền đến, một chiếc xe chuyên dùng cho thủ trưởng dừng lại, người đàn ông trung niên tóc vuốt ngược bước xuống xe.
Người đàn ông trung niên toát lên vẻ uy nghiêm.
Bên cạnh ông ta là thư kí thứ nhất tỉnh Lâm An.
Lần này, không ai dám nói nữa, Tri phủ Tiêu Chiến đã đến rồi!
Vương Bác Thần chết chắc rồi, người kia là Tri phủ, anh rễ của Kim Hãn, ông ta chắc chắn sẽ đứng về phía em vợ mình.
Bọn họ nhìn Vương Bác Thần với ánh mắt thương hại.
“Anh rể, anh rể, sao anh lại đến đây?”
Kim Hãn y như con chó trung thành chạy tới chỉ vào mặt anh nói: “Anh rể, em bị đánh, anh phải báo thù cho em. Mảnh đất này là đã được cậu Jonh mua lại, em đến giám sát công việc phá dỡ. Nhưng người kia không những không hợp tác mà còn đánh em!”
Tiêu Chiến cau mày nhìn Vương Bác Thần.
Tiêu Chiến biết rõ thằng em vợ của mình là loại người gì, nhưng ông ta trước nay làm việc rất cẩn thận và chưa bao giờ để xảy ra chuyện. Bây giờ Tiêu Chiến đang trong thời điểm quan trọng để thăng chức, nếu có thể giữ Jonh ở lại tỉnh Lâm An và để cậu ta đầu tư vào một số dự án lớn thì đó sẽ là một thành tích lóa mắt!
Hơn nữa, cho dù không có chuyện này thì ông ta vẫn phải bảo vệ Kim Hãn. Sau bao nhiêu năm làm việc, ông ta có thể leo lên được vị trí hiện tại không liên quan đến cách làm việc quyết đoán tàn nhẫn của Kim Hãn.
Vả lại, đàn ông làm việc không câu nệ tiểu tiết, chỉ cần có thể lập được thành tích thì những chuyện khác đều là chuyện nhỏ. Nếu Kim Hãn xảy ra chuyện gì thì con hổ cái ở nhà sẽ không bỏ qua cho ông ta.
Ông ta có thể leo lên được vị trí hiện tại một phần cũng nhờ đến sự giúp đỡ của ba vợ…