CHƯƠNG
Triệu Long nói: “Chúng ta nhất định phải nghĩ cách xin lỗi thư ký Tư, chỉ cần thư ký Tư có thể tha thứ, phải trả giá thế nào cũng đáng, chúng ta cũng chẳng ngại dùng tiền.”
Vù vù vù…
Nhưng vào lúc này, trên bầu trời vang lên tiếng máy bay trực thăng.
Ba người bà cụ Triệu vội vàng ngẩng đầu nhìn lên.
Trên bầu trời có mười mấy chiếc máy bay trực thăng, đang bay đến cố tình tạo hình.
Trên đầu máy bay buông xuống một tấm banner.
— Vì em, anh nguyện bỏ hết tất cả vinh quang.
“Thần Chủ đang tỏ tình với cô dâu kìa!”
Hiện trường sôi trào, tiếng hoan hô như sấm, đinh tai nhức óc.
Bỗng nhiên, hoa hồng như mưa rơi xuống từ trên bầu trời.
Cả con đường đều được phủ kín hoa hồng!
Giữa trời đất xuất hiện một giọng nói:
Trời đất làm mối.
Mặt trời mặt trăng làm gương.
Giang sơn là sính lễ.
Mười dặm hồng trang.
Lấy em làm vợ!!
“Quá lãng mạn rồi.”
Mặc kệ là phụ nữ ở tại chỗ hay là đang xem phát trực tiếp cũng đều cảm động đến phát khóc.
Ầm ầm ầm.
Có một chiếc xe tăng xuất hiện, đằng sau đều là những chiếc xe tăng cùng màu!
Đây là một hôn lễ thuộc về quân đội!
Du thuyền xe cộ sang trọng gì đó, xin lỗi nha, đều không đủ tư cách!
Giờ phút này,
Trên máy bay lại ném xuống thêm một tấm banner.
— Anh nguyện dùng sinh mệnh, bảo vệ em một đời một kiếp!
Gần như tất cả phụ nữ đều đã phát điên, nếu như có người cầu hôn mình như thế này, chắc chắn mình sẽ đồng ý ngay!
Đời này, không phải anh thì không gả!
“Đáng tiếc lại không phải là con gái nhà họ Triệu ta.”
Bà cụ Triệu chua chát nói.
“Vì sao tôi lại không có vận khí tốt như vậy chứ?”
Triệu Hồng cảm động khóc lóc, lệ rơi đầy mặt: “Vì sao không phải tôi chứ?”
Lúc này, giữa không trung xuất hiện hình chiếu D:
“Triệu Thanh Hà, anh nguyện đời này sống bên em đến già.”
Triệu, Triệu Thanh Hà?
Bà cụ Triệu và Triệu Long giật nảy người.
Trùng tên rồi? Nhất định là trùng tên rồi.
Sao Triệu Thanh Hà có thể là vợ của Thần Chủ được chứ.