CHƯƠNG
“Lại không chấp nhận sự thiện chí của ông cụ Chu, cố chấp muốn ra tay với nhà họ Chu!”
“Sao lại có một chàng trai trẻ vô tri như vậy, ngay cả thiện chí của ông cụ Chu cũng không chấp nhận.”
“Nhà họ Chu, là một gia tộc to lớn, là con thú vật khổng lồ chân chính, người đối đầu với nhà họ Chu, tất cả đều đã chết.”
“Người không nể mặt ông Chu, cỏ ở trên mộ đã mọc dài ba mét rồi!”
Không ít người, nhỏ giọng thảo luận.
Bọn họ chưa từng thấy một người nào ngông cuồng như vậy, khư khư cố chấp muốn ra tay với nhà họ Chu!
Phải biết là, thế lực của nhà họ Chu ở nước R, đó chỉ là một góc của núi băng, nhưng cho dù như vậy, cũng không có ai có thể chống đối!
Tên nhóc này hành sự như vậy, thật sự đang tìm cái chết mà!
“Cậu đang tìm cái chết!!” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Chu Chính Thắng tức giận, u ám nói: “Ba tôi đã cho cậu một con đường sống, đồng ý hòa giải với cậu, cậu lại dám không cảm kích! Nhóc con, năng lực của nhà họ Chu tôi có, không phải là thứ mà cậu có thể tưởng tượng được! Đừng nghĩ là cậu có thể đánh nhau là dám đến nhà họ Chu chúng tôi giở thói ngang ngược!”
“Ba, tên nhóc con này đã không biết tốt xấu, chủ động xin được chết, vậy không cần thiết phải thương hại cậu ta, trực tiếp giết chết cậu ta! Nhà họ Chu chúng ta không thể bị xỉ nhục!!”
“Ông nội, ý tốt của ông, anh ta không cảm kích, cần gì phải phí lời. Thiện ý là dành cho người tự biết mình, những loại người không biết trời cao đất dày là gì như thế này, không cần thiết phải giữ lại!”
“Ông nội, cho dù nhà họ Chu chúng ta có người giết chết người thân của anh ta, vậy thì cũng có gì chứ! Người không biết sống chết như thế này, không cần phải cho anh ta con đường sống! Anh ta đã muốn khiêu khích uy nghiêm của nhà họ Chu chúng ta, vậy thì không cần thiết phải nhẫn nhịn. Mong ông hạ lệnh, giết chết tên này!”
Người nhà họ Chu ai cũng lòng đầy căm phẫn, cơn tức giận dâng trào.
Nhà họ Chu bọn họ, ở Đông Nam Á là hoàng đế trong bóng tối, đế quốc kinh doanh khổng lồ, độc quyền thương nghiệp của một số quốc gia, thậm chí có thể tham dự vào việc chuyển giao quyền lực ở những quốc gia kia.
Mặc dù ở nước R bọn họ vẫn luôn khiêm tốn, nhưng không phải ai cũng có thể khiêu khích!
Ngay cả những lão đại trên chốn quan trường của Giang Nam Đạo cũng phải cho nhà họ Chu bọn họ mặt mũi.
“Nhà họ Chu, thật sự uy phong nha!”
Hai mắt Vương Bác Thần nheo lại, nhìn chằm chằm vào chàng thiếu niên nói lời cuối cùng kia, đột nhiên hét lên: “Trần Ứng Long!”
“Có!”
Trần Ứng Long bước lên!
Vương Bác Thần sát khí bừng bừng nói: “Chém cậu ta!”
“Tuân mệnh!”
Trần Ứng Long đột nhiên rút dao, chém về phía chàng trai trẻ của nhà họ Chu kia!
Xoạt!
Dao khí tỏa sát khí ra xung quanh, giống như vạn đường kim thép, khiến mắt của những người xung quanh cảm thấy đau mắt, sắc mặt thay đổi, giống như có người cầm dao kề vào cổ bọn họ, khiến bọn họ phải toát mồ hôi!