CHƯƠNG
Bà cụ Triệu không ngừng lắc đầu: “Ông ta sẽ giết tôi, ông ta sẽ giết tôi, không dám nói, tôi không dám nói.”
Khoé miệng Vương Bác Thần lộ ra một nụ cười châm biếm, anh giận dữ hét lên: “Bà dựa vào cái gì mà cho rằng tôi sẽ không giết bà!”
Bà cụ Triệu bỗng nhiên giật mình, ý thức như bị tiếng hét này dọa cho bay mất, lúc này mới kịp phản ứng lại, Vương Bác Thần cũng sẽ giết bà ta.
“Tôi nói tôi nói, cậu đừng giết tôi, cậu đừng giết tôi, tôi nói hết mọi chuyện cho cậu nghe. Là quản gia Kim, là quản gia Kim.”
“Cái gì!”
Vương Bác Thần không tin vào tai mình.
Thật sự rất bất ngờ.
“Đừng giết tôi, đừng giết tôi mà, năm đó quản gia Kim đến tìm tôi, kêu tôi tra tấn vợ và con cậu, là quản gia Kim kêu tôi làm, ông ta nói cậu là nỗi ô nhục của nhà họ Vương, nói là chỉ cần tôi tra tấn vợ và con cậu thì nhà họ Vương sẽ giúp đỡ nhà họ Triệu chúng tôi.”
Sự thật mà bà cụ Triệu vừa mới nói làm một chút huyết mạch tình thân cuối cùng còn sót lại trong lòng Vương Bác Thần đối với nhà họ Vương đã hoàn toàn tan biến.
Nhà họ Vương!
Nhà họ Vương!
Nhà họ Vương!
Là nhà họ Vương!!
Là, nhà họ Vương.
Thì ra. đều là nhà họ Vương đứng sau tất cả.
Vương Bác Thần cười.
Là cười lạnh, cười khổ, là cười thê thảm cười một cách tuyệt vọng, một cách thống khổ, cười đến thê lương.
Lửa giận lan tràn, tức đến nỗi lồng ngực như muốn vỡ tung!
Nhưng đến cuối cùng, tất cả đều chỉ hóa thành một tia ảm đạm nơi đáy mắt.
Ha ha, nhà họ Vương!
Nhà họ Vương!!
Anh cho rằng, anh cho rằng nhà họ Vương chỉ nhắm vào mình, chỉ là muốn dùng máu của mình để cứu con trai của Vương Hạo!
Anh cho rằng, anh cho rằng cho dù nhà họ Vương không thừa nhận đứa con ngoài dã thú là mình, cũng chỉ đến vậy, cũng chỉ vì mình tồn tại, khiến cho nhà họ Vương cảm thấy không có mặt mũi.
Anh cho rằng, giữa mình và nhà họ Vương, chỉ đơn giản vì chuyện của mẹ mà xảy ra oán giận!
Nhưng là, hiện tại anh mới biết, bản thân mình sai quá sai rồi!! Thật sự rất đáng cười!!
Anh cho rằng, chỉ có anh cho rằng như vậy!
Từ trước đến nay, nhà họ Vương chưa từng muốn anh sống yên ổn!!
Nhà họ Vương, đến ngay cả người vợ đang mang thai của mình đều không buông tha, ngay cả đứa con gái chưa tròn ba tuổi của anh cũng dứt khoát muốn diệt trừ! ngay sau khi nhạc phụ dùng sinh mệnh cứu Dao Dao, nhà họ Vương vẫn không chọi từ bỏ ý đồ, thế mà còn sai người hành hạ Dao Dao!!!