CHƯƠNG
Hồ Kiệt ở đầu dây bên kia điện thoại nói như thế, hoàn toàn không hề lo lắng chút nào.
Chỉ có mấy người bọn họ mới biết Vương Bác Thần, chồng của Triệu Thanh Hà chính là thần chủ.
Gây phiền phức cho công ty Hoa Nguyện, đó là đang muốn chết rồi.
Triệu Thanh Hà xót xa nói: “Hồ tổng à, ông đừng đùa tôi, lần này là do chúng tôi liên lụy ông rồi, mọi tổn thất của nhà họ Ngô và nhà họ Hồ, chúng tôi sẽ gánh vác.”
Hồ Kiệt vội vàng nói: “Triệu tổng, cô tuyệt đối đừng nói như thế, có thể hợp tác với cô chính là may mắn mà nhà họ Hồ tôi có tu mấy đời cũng không được, chúng ta là đối tác của nhau, làm sao có thể để cô chịu trách nhiệm được chứ, thế thì tôi lại không giống con người rồi.”
Cúp điện thoại, trong lòng Triệu Thanh Hà ít nhiều gì cũng được an ủi, ít nhất là nhà họ Hồ và nhà họ Ngô vẫn đứng về phía mình.
“Nếu như không phải trước kia Bác Thần lợi dụng Tư Lam và cậu nhà họ Ngô lôi kéo bọn họ về phía chúng ta, có lẽ là bây giờ chúng ta đã cùng đường rồi.”
Triệu Thanh Hà thở dài.
“Đúng vậy, anh rể rất lợi hại, nếu không thì chúng ta hỏi anh rể thử đi, nói không chừng là anh rể có cách đó.”
Lan Tầm đề nghị.
Triệu Thanh Hà lắc đầu: “Chúng ta tự xử lý những chuyện này đi, chị thấy cũng không thể chèo kéo quan hệ, Bác Thần là đàn ông, anh ấy có thể trở về từ chiến trường chị đã cảm ơn ông trời nhiều lắm rồi, anh ấy đã sống không dễ dàng, chị không muốn để anh ấy phải nhìn sắc mặt người khác mà sống.”
Sau đó, bên phía nhà họ Trần cũng gọi điện thoại tới.
“Triệu tổng, nếu như cô có cần giúp đỡ gì thì cứ nói, chỉ cần nhà họ Trần có thể làm được thì chắc chắn sẽ làm làm, không được thì chúng tôi cũng sẽ nghĩ cách làm. Nếu như cô cần người, chúng tôi lập tức sắp xếp người qua đó.”
“Trần tổng, thật sự cảm ơn ông, vào thời điểm này mà còn có thể như thế. Ông yên tâm đi, nếu như chúng tôi cần giúp đỡ thì chắc chắn sẽ nhờ vả ông mà.”
Cúp điện thoại, Triệu Thanh Hà có chút thổn thức.
Công ty Hoa Nguyện đã đến mức cùng đường, không ngờ những gia tộc ở thành phố Hà Châu lại không hề lựa chọn rời bỏ công ty Hoa Nguyện, ngược lại ai nấy cũng đều thật tình giúp đỡ.
“Tầm, em nói xem, có phải là bọn họ biết mối quan hệ giữa Bác Thần và Tư Lam không vậy? Nếu không thì sao bọn họ lại dám giúp chúng ta chứ, nhà họ Hồ cùng nhà họ Ngô là do lợi ích có liên quan tới chúng ta, nhưng giữa chúng ta và nhà họ Trần không hề dính dáng gì với nhau mà.”
Lan Tầm suy nghĩ một lúc rồi nói: “Trần Phong không phải là bạn học của anh rể à, chắc chắn là do nể mặt anh rể rồi.”
Triệu Thanh Hà lắc đầu: “Chị hiểu rõ con người Trần Phong, anh ta tuyệt đối sẽ không bởi vì Bác Thần là bạn học của anh ta mà giúp đỡ một tay, chắc chắn là biết mối quan hệ giữa Bác Thần với Tư Lam, cho nên muốn thông qua Bác Thần để có thể tìm kiếm chút quan hệ.”
Lan Tầm vui mừng nói: “Chị Triệu, chúng ta có thể lợi dụng mối quan hệ này mà.”
Triệu Thanh Hà phủ định: “Không được đâu, Bác Thần và bọn người Tư Lam là chiến hữu của nhau, chị không thể gây thêm phiền phức cho Tư Lam được, dù sao thì cô ấy và cậu Canh cũng là người trong chính phủ, một khi những gia tộc như nhà họ Trần xảy ra vấn đề thì sẽ liên lụy đến bọn họ. Đến lúc đó, người khó xử là Bác Thần. Dù sao thì bọn họ ra mặt cũng là vì nể tình Bác Thần, chị không thể khiến mối quan hệ thuần khiết giữa bọn họ và Bác Thần bị biến chất.”