CHƯƠNG
“Ngài Vương. ”
Đúng lúc này, Tôn Đào dẫn theo Trần Tiểu Băng bước đến, cảnh tượng xảy ra lúc nãy bọn họ đều đã nhìn thấy.
Trần Tiểu Băng bị Trần Ngọc dọa sợ, cô ta không biết thế mà Thần chủ lại có một vị mẹ vợ giỏi như vậy, trong phút chốc cô ta hơi không dám đến đó để chào hỏi.
Vương Bác Thần vừa thấy Trần Tiểu Băng và Tôn Đào, thì gật đầu nói:” Trùng hợp ghê. ”
Nghe thấy vậy, ngay tức khắc gương mặt Trần Tiểu Băng đỏ ửng.
Thật sự trùng hợp sao?
Cô ta cố ý đến đây, nghĩ không biết có thể gặp lại Thần chủ ở thành phố Hà Châu hay không?
Tôn Đào vội vàng nói:” Ngài Vương, tôi nghe nói, mợ chủ ở công ty Hoa Nguyện, cũng có ý định phát triển thêm về mảng điện ảnh. Vì thế dôi dẫn Tiểu Băng đến đây, mong có thể hợp tác một lần với công ty Hoa Nguyện, hy vọng ngài Vương có thể cho tôi một cơ hội. ”
Nói xong, Tôn Đào hồi hộp đến mức trán toán mồ hôi lạnh.
“Thanh Hà, tìm em kìa. ”
Đương nhiên Vương Bác Thần biết tính toán nhỏ nhặt trong lòng Tôn Đào, nhưng anh cũng chẳng để ý.
Nhưng người bên cạnh lại hoảng sợ, đây chính là đạo diễn Tôn đó, vị đạo diễn số một nước R có giá trị cả nghìn tỷ. Sao ông ta lại công kính với người ở rể như Vương Bác Thần này cơ chứ?
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
“Đạo diễn Tôn? Ông đừng để bị anh ta lừa nhé, cả nhà này toàn là kẻ lừa đảo thôi, tên Vương Bác Thần này còn ở rể. ”
Lúc này, cuối cùng Trần Yên Nhiên cũng tỉnh táo lại, nghĩ lại cảnh ban này thế mà cô ta lại bị Trần Ngọc dọa sợ, ngay lập tức vừa xấu hổ lại vừa giận dữ, mây giờ đứng ra là để lấy lại mặt mũi.
Vương Bác Thần nhìn về phía Trần Yên Nhiên với vẻ mặt dữ tợn, anh không ngờ người phụ nữ này không biết tốt xấu như vậy.bg-ssp-{height:px}
Đến lúc này rồi mà vẫn làm phiền người khác
Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc full và miễn phí nhé.
.
Nếu bình thường, với loại thích tự tìm đường chết, anh cũng không ngại dạy dỗ cô ta nên người.
Nhưng hôm nay đang ở trên sân nhà mẹ vợ, dù sao Nhà họ Trần cũng là nhà mẹ đẻ của mẹ vợ. Vương Bác Thần không định làm quá lên, để tránh mẹ vợ khó xử.
Nhưng Trần Yên Nhiên này lại không biết sống chết, cứ năm lần bảy lượt đến gây hấn!
Sắc mặt Vương Bác Thần dần đen xì, hôm nay anh muốn xem thử, Trần Yên Nhiên này có thể gây ra chuyện gì.
Vốn dĩ khi thấy Tôn Đào tìm mình hợp tác, Triệu Thanh Hà đang rất vui vẻ, nhưng lại nhìn thấy Trần Yên Nhiên đến gây rối, ngay lập tức giữa hai hàng lông mày cô hiện lên vẻ không vui.
Có phải người phụ nữ này có tật xấu gì hay không?
Bọn tôi không thù không oán với cô, cô cứ nhắm vào bọn tôi làm gì?
Tôn Đào nhíu mày nhìn Trần Vinh, trong đáy mắt hiện lên sự chán ghét.